[Chuỗi bỏ mất cơ hội bản thân]

dothanhdu

Senior Member
Vẫn như mọi khi cứ vào cuối tuần thì một loạt các thớt than vãn,kêu ca,tiếc nuối được lên sàn.Tuần này cũng thế,đêm nằm nghĩ linh tinh,nghĩ về những năm tháng đã qua mình đã gạt bỏ những cơ hội nào của bản thân ?
  • Đầu tiên là những năm học THPT từ một đứa trẻ nghịch ngợm,bướng bỉnh,cãi thầy,cãi cô,cãi cả cha mẹ người thân.Nhưng bất chợt vào năm lên lớp 7 may mắn được gặp thầy P dạy hóa tại trường,thầy K dạy toán,người mà đã đem những tiết học thú vị nhất,hào hứng nhất.Tôi tự dưng thất thích thú - khát khao được học hơn trước đó rất nhiều,tuy 1 năm đó chưa chứng minh được tôi thay đổi ngoạn mục nhưng nó đả giúp tôi cảm nhận được rõ rệt bản thân mình đang dần thích nghi.
  • Năm lớp 8 vẫn là hai thầy đó,vẫn tâm lí phấn khởi,mong chờ được học tôi đã thay đổi tích cực,ngoan hơn chút,học tiến bộ hơn chút,và đặc biệt là không còn bướng với cha mẹ nữa.Sau một năm học thay đổi tôi suýt chút nữa có được tấm bằng khen cử trường.Thời gian giữa năm tôi tích cực xin lời tư vấn để đi mua các sách nâng cao được các thầy đánh giá nên học.Tôi lao vào đi tìm lời giải cho các bài tập trên các cuốn sách đó,lúc mới chuyển kiến thức từ cơ bản sang nâng cao,cảm nhận rất khó nhưng rồi kiên trì 1-2-3 rồi cả tuần chưa giải được.Tìm sự chỉ dẫn của các thầy dần tôi cũng tìm ra đáp án,khi đã tìm ra đáp án tôi lại muốn tìm ra đáp án ngắn hơn,dễ hiểu hơn cho bài đó.
  • Năm lớp 9 vẫn giữ nhiệt huyết,tinh thần đó,lúc này tôi đã mạnh dạn hơn,táo bạo hơn.Ngoài nhiệt tình lựa chọn các bài khó để dơ tay lên bảng thì tôi đã bắt đầu hình thành suy nghĩ tự ra đề và tự giải,tôi bắt đầu tham gia một số team của trường để học cùng nhau.Năm đó cũng vì chưa tự tin vào bản thân nên tôi đã lặng lẽ bỏ qua các cuộc riêng của trường,của huyện (tôi vẫn chưa tin rằng con người mình lại thay đổi được như vậy sao),lúc nhóm tôi chơi thì đang đi ôn thi huyện,tỉnh thì tôi lại ngồi nhà.Cũng chính thời gian này tôi bắt đầu biết chơi game online,bắt đầu chơi say mê,thậm chí lúc ngủ còn mơ về game.Kết quả học sang giảm dần trầm trọng :(
  • 3 năm học THPT là 3 năm tôi tụt dốc không phanh vì game một phần,vì sự tò mò về thế giới internet.Từ học lớp chuyên khối A tụt xuống lớp của những phần tử máu mặt,liều lĩnh,cục súc nhất trường vào năm bước vào lớp 12.Thời gian này quá nhiều kỉ niệm không bao giờ quên.Lớp điểm : Gồm 66 đứa con trai,4 đứa con gái,một lớp mà đến các dân anh/chị ngoài kia còn phải nhường nhịn vài phần :( .Tất nhiên ở đây chúng tôi đều phải tự học các môn,tự giao bài tập cho mình,bởi vì chẳng có thầy cô nào dạy nổi cả.Vì sao lại không cho nghĩ hay đuổi học (bởi vì phụ huynh đã mua chỗ cho con mình hết rồi). Chán quá nên tôi toàn ra quán net chơi vài game rồi ngồi vọc vạch - copy code,sử dụng các tool trên mạng,làm blog Yahoo,làm wap xtgem,unpack các file jar rồi xóa đoạn mã kích hoạt đến tổng đài 8xxx mất phí đi rồi đẩy lên wap mình cho bạn bè dùng (Nói chung là thời đó tôi chỉ là dạng trộm cắp ,chắp vá mà thôi )
  • Lên thành phố học ở một trường làng nhàng không tên tuổi,vẫn tính tò mò,táy máy trên mạng tôi bắt đầu đi sâu hơn một xíu vào ngóc ngách của các diễn đàn mua bán - trao đổi thông tin người dùng,thời điểm năm 2010 - 2012 đó theo tôi biết ở các trang nước ngoài đã có nhiều cụ ở VN tàu ngầm và buôn bán trên đó,nhưng vì lương tâm không muốn làm hại ai nên tôi dần rời bỏ - bỏ mặc các chỗ đó ... Cho đến khi ra trường kiến thức nếu quy ra tiền thì tôi chả đáng giá xu nào,vì học kiểu nửa mùa nên nay làm mai quên :angry:
....
Cho đến bây giờ cũng vẫn đang đi trên sai lầm ngày xưa. :ROFLMAO:
 
Vẫn như mọi khi cứ vào cuối tuần thì một loạt các thớt than vãn,kêu ca,tiếc nuối được lên sàn.Tuần này cũng thế,đêm nằm nghĩ linh tinh,nghĩ về những năm tháng đã qua mình đã gạt bỏ những cơ hội nào của bản thân ?
  • Đầu tiên là những năm học THPT từ một đứa trẻ nghịch ngợm,bướng bỉnh,cãi thầy,cãi cô,cãi cả cha mẹ người thân.Nhưng bất chợt vào năm lên lớp 7 may mắn được gặp thầy P dạy hóa tại trường,thầy K dạy toán,người mà đã đem những tiết học thú vị nhất,hào hứng nhất.Tôi tự dưng thất thích thú - khát khao được học hơn trước đó rất nhiều,tuy 1 năm đó chưa chứng minh được tôi thay đổi ngoạn mục nhưng nó đả giúp tôi cảm nhận được rõ rệt bản thân mình đang dần thích nghi.
  • Năm lớp 8 vẫn là hai thầy đó,vẫn tâm lí phấn khởi,mong chờ được học tôi đã thay đổi tích cực,ngoan hơn chút,học tiến bộ hơn chút,và đặc biệt là không còn bướng với cha mẹ nữa.Sau một năm học thay đổi tôi suýt chút nữa có được tấm bằng khen cử trường.Thời gian giữa năm tôi tích cực xin lời tư vấn để đi mua các sách nâng cao được các thầy đánh giá nên học.Tôi lao vào đi tìm lời giải cho các bài tập trên các cuốn sách đó,lúc mới chuyển kiến thức từ cơ bản sang nâng cao,cảm nhận rất khó nhưng rồi kiên trì 1-2-3 rồi cả tuần chưa giải được.Tìm sự chỉ dẫn của các thầy dần tôi cũng tìm ra đáp án,khi đã tìm ra đáp án tôi lại muốn tìm ra đáp án ngắn hơn,dễ hiểu hơn cho bài đó.
  • Năm lớp 9 vẫn giữ nhiệt huyết,tinh thần đó,lúc này tôi đã mạnh dạn hơn,táo bạo hơn.Ngoài nhiệt tình lựa chọn các bài khó để dơ tay lên bảng thì tôi đã bắt đầu hình thành suy nghĩ tự ra đề và tự giải,tôi bắt đầu tham gia một số team của trường để học cùng nhau.Năm đó cũng vì chưa tự tin vào bản thân nên tôi đã lặng lẽ bỏ qua các cuộc riêng của trường,của huyện (tôi vẫn chưa tin rằng con người mình lại thay đổi được như vậy sao),lúc nhóm tôi chơi thì đang đi ôn thi huyện,tỉnh thì tôi lại ngồi nhà.Cũng chính thời gian này tôi bắt đầu biết chơi game online,bắt đầu chơi say mê,thậm chí lúc ngủ còn mơ về game.Kết quả học sang giảm dần trầm trọng :(
  • 3 năm học THPT là 3 năm tôi tụt dốc không phanh vì game một phần,vì sự tò mò về thế giới internet.Từ học lớp chuyên khối A tụt xuống lớp của những phần tử máu mặt,liều lĩnh,cục súc nhất trường vào năm bước vào lớp 12.Thời gian này quá nhiều kỉ niệm không bao giờ quên.Lớp điểm : Gồm 66 đứa con trai,4 đứa con gái,một lớp mà đến các dân anh/chị ngoài kia còn phải nhường nhịn vài phần :( .Tất nhiên ở đây chúng tôi đều phải tự học các môn,tự giao bài tập cho mình,bởi vì chẳng có thầy cô nào dạy nổi cả.Vì sao lại không cho nghĩ hay đuổi học (bởi vì phụ huynh đã mua chỗ cho con mình hết rồi). Chán quá nên tôi toàn ra quán net chơi vài game rồi ngồi vọc vạch - copy code,sử dụng các tool trên mạng,làm blog Yahoo,làm wap xtgem,unpack các file jar rồi xóa đoạn mã kích hoạt đến tổng đài 8xxx mất phí đi rồi đẩy lên wap mình cho bạn bè dùng (Nói chung là thời đó tôi chỉ là dạng trộm cắp ,chắp vá mà thôi )
  • Lên thành phố học ở một trường làng nhàng không tên tuổi,vẫn tính tò mò,táy máy trên mạng tôi bắt đầu đi sâu hơn một xíu vào ngóc ngách của các diễn đàn mua bán - trao đổi thông tin người dùng,thời điểm năm 2010 - 2012 đó theo tôi biết ở các trang nước ngoài đã có nhiều cụ ở VN tàu ngầm và buôn bán trên đó,nhưng vì lương tâm không muốn làm hại ai nên tôi dần rời bỏ - bỏ mặc các chỗ đó ... Cho đến khi ra trường kiến thức nếu quy ra tiền thì tôi chả đáng giá xu nào,vì học kiểu nửa mùa nên nay làm mai quên :angry:
....
Cho đến bây giờ cũng vẫn đang đi trên sai lầm ngày xưa. :ROFLMAO:
đúc
 
tóm tắt đi bác

Tóm tắt của em là chuỗi sai lầm của bản thân à :
1. Nghiên cứu - phát triển bản thân -> Nhưng không kiên định,kiên trì
2. Tự ti - sợ hãi -> thất bại
3. Thu hẹp khoảng cách kết nối với mọi người -> Tự kỉ,tự viễn,tự sướng,tự thưởng bản thân
4. Tính cách rụt rè,sợ người này buồn,người kia không vui,sợ mất lòng -> không thăng tiến bản thân
=>> Chuỗi thất bại
Còn nữa thím à :(
 
Không lấy con ghệ người hoa vì nhà nó quá giàu
Không lấy con ghệ người nhà nước vì ba nó đại tá quân đội
Không lấy con ghệ nhỏ hơn tám tuổi vì ba nó là nhân viên ngoại giao
Không lấy con chủ tiệm may vì nhà nó ở tây ninh xa lắc
Không lấy con nhỏ giám đốc cty may vì nó cao hơn mình nửa gang tay
Cuối cùng phải chui chạn :shame:
 
Không lấy con ghệ người hoa vì nhà nó quá giàu
Không lấy con ghệ người nhà nước vì ba nó đại tá quân đội
Không lấy con ghệ nhỏ hơn tám tuổi vì ba nó là nhân viên ngoại giao
Không lấy con chủ tiệm may vì nhà nó ở tây ninh xa lắc
Không lấy con nhỏ giám đốc cty may vì nó cao hơn mình nửa gang tay
Cuối cùng phải chui chạn :shame:

Cho mình xin bí kíp chui chạn,với hy vọng xoay chuyển vận mệnh ( Kỹ năng đu đỉnh thượng thừa ) :eek:
 
Tóm tắt của em là chuỗi sai lầm của bản thân à :
1. Nghiên cứu - phát triển bản thân -> Nhưng không kiên định,kiên trì
2. Tự ti - sợ hãi -> thất bại
3. Thu hẹp khoảng cách kết nối với mọi người -> Tự kỉ,tự viễn,tự sướng,tự thưởng bản thân
4. Tính cách rụt rè,sợ người này buồn,người kia không vui,sợ mất lòng -> không thăng tiến bản thân
=>> Chuỗi thất bại
Còn nữa thím à :(
đàn bà quá :look_down:
giống tôi năm 21 tuổi.

nhưng trải qua quá nhiều nhục nhã nên cũng quen.
solo với ông già, 1 mình đi bộ đi làm ở kcn dưới HY cách trọ 3km. nhớ hôm đó lúc về còn mưa, mà đ quen thằng nào xin đi nhờ về đc, thôi đi bộ, ngẩng cao đầu dưới mưa, bất chấp cả trăm con mắt nhìn vào.

qua bao nhiêu nhục nhã cũng đến được ngày hôm nay.
mặc dù chưa thoát nhục được vì mình kiếm tháng 20, 30 củ thì cũng đập vào đầu tư máy móc... hết, ko phông bạt được nên đành chịu nhục :go:
 
đàn bà quá :look_down:
giống tôi năm 21 tuổi.

nhưng trải qua quá nhiều nhục nhã nên cũng quen.
solo với ông già, 1 mình đi bộ đi làm ở kcn dưới HY cách trọ 3km. nhớ hôm đó lúc về còn mưa, mà đ quen thằng nào xin đi nhờ về đc, thôi đi bộ, ngẩng cao đầu dưới mưa, bất chấp cả trăm con mắt nhìn vào.

qua bao nhiêu nhục nhã cũng đến được ngày hôm nay.
mặc dù chưa thoát nhục được vì mình kiếm tháng 20, 30 củ thì cũng đập vào đầu tư máy móc... hết, ko phông bạt được nên đành chịu nhục :go:

Cảm ơn thím trước vì câu nhận xét thẳng thắn,20.30tr với mức thu nhập đó hiện tại mình đang ước ao,vì nó x3 mức thu nhập hiện tại của mình.Bản thân mình cũng có nhiều dự định - kế hoạch nhưng vì tính đàn bà nên mình đang đốt cháy thời gian.Khi mà tuổi đã dần lớn,bệnh tật đã dần nhiều hơn,rồi những lúc không có một nghìn nào để chữa bệnh hay bố mẹ đi khám bệnh mình cũng ko có một xu thì mình đã thấm đòn
 
Tóm tắt của em là chuỗi sai lầm của bản thân à :
1. Nghiên cứu - phát triển bản thân -> Nhưng không kiên định,kiên trì
2. Tự ti - sợ hãi -> thất bại
3. Thu hẹp khoảng cách kết nối với mọi người -> Tự kỉ,tự viễn,tự sướng,tự thưởng bản thân
4. Tính cách rụt rè,sợ người này buồn,người kia không vui,sợ mất lòng -> không thăng tiến bản thân
=>> Chuỗi thất bại
Còn nữa thím à :(
thay đổi thôi
 
Thím ở Vạn Phúc - HĐ à,ôi những năm tháng lại ập về,dâng chào,nghẹn lòng khi nhìn các em gái mơn mởn khu Triều Khúc :ROFLMAO:
bọn đấy tôi ko có cảm giác lắm vì bỏ tiền ra là có thể ăn
còn người tôi bỏ lỡ tiếc nuối nhiều vì tôi thích ngta thật sự :(
 
bọn đấy tôi ko có cảm giác lắm vì bỏ tiền ra là có thể ăn
còn người tôi bỏ lỡ tiếc nuối nhiều vì tôi thích ngta thật sự :(

Tôi cũng từng như thế,hồi sinh viên,gái vào phòng đóng sập cửa,chốt then,nhưng éo hiểu sao lại sơ bật điện ngồi nói chuyện với nhau,đứa đầu giường,đứa cuối giường.Lúc gái ra khỏi phòng mọi người đồn tai nhau hôm nay nó làm mấy nháy rồi o_O:ROFLMAO:
 
Sai gì thì sai chứ đừng lấy sai vợ.
Trên này có cậu @Phắc Boi lái được máy bay xịn, lương cao, đẻ cho 2 đứa con giờ chỉ ở nhà làm vườn với cơm nước, chăm con, kinh tế có vợ lo, mà vợ thì chiều chồng chiều con ko cậy mình là trụ cột kinh tế của cả nhà mà coi thường chồng. Anh em FA nhìn vào ai cũng gato
 
Không lấy con ghệ người hoa vì nhà nó quá giàu
Không lấy con ghệ người nhà nước vì ba nó đại tá quân đội
Không lấy con ghệ nhỏ hơn tám tuổi vì ba nó là nhân viên ngoại giao
Không lấy con chủ tiệm may vì nhà nó ở tây ninh xa lắc
Không lấy con nhỏ giám đốc cty may vì nó cao hơn mình nửa gang tay
Cuối cùng phải chui chạn :shame:
Chuyện cổ tích hả anh.
 
Back
Top