b.schweinsteiger
Đã tốn tiền
Trung thu năm ngoái h mới kể.
Nốt chuyến grab cuối thì về mua cặp bánh trung thu biếu bố mẹ. Cuối ngày mà tận 9h mới giảm giá. Vẫn đắt nhưng thôi năm có 1 ngày. Định tắt điện thoại thì lại có người book ngay gần mình mà lại đi hướng về nhà. Thôi tặc lưỡi, kiếm thêm chút nào hay chút đó. Đi đc 500m thì thấy em gái nho nhỏ người, tóc buộc cao, áo sơ mi trắng lại còn sơ vin giơ tay vẫy vẫy. Y như nyc hay vẫy ngày xưa. Sao thân thương vậy. Nhưng h e đã là người dưng ngược lối
- có chuyện gì vậy chị.
Vẫn im lặng.
- đéo có tiền book grap làm gì? Dở hơi à?
Vẫn thút thít nhưng ko nói gì.
- giấy tờ thì ít nhưng tiền thì... Tiền thì e đanh dụm đc với mới lấy lương định nộp viện phí cho mẹ em. Mẹ e đang đtri ở viện K a ạ. Nói xong lại nức nở.
Ôi cái đệch. Đời lắm cái éo le. Mà thôi đéo nghe cave kể chuyện, đéo nghe nghiện trình bày. Vò đầu bứt tai tí thì t bảo: thế đã ăn cái gì chưa?
- e chưa ạ.
Thôi lỡ rồi, sang quán phở bên này ăn. Rồi tý a đưa về viện k. Miễn phí. Ko phải lo.
Vào quán phở mà nhìn e ấy như đói lắm thì phải. Chỉ kịp mời rồi ăn lấy ăn để ngon lành.
Ăn xong thì em đưa thẳng em ấy về viện K. E ấy lí nhí cảm ơn rồi lại khóc thút thít.
Em hỏi:
E Suy nghĩ 1 lúc rồi móc hết túi trên túi dưới đc gần 2tr. Giữ lại 100k mai đổ xăng rồi đưa cả cho em ấy.
E ấy ko lấy. Bảo a đã mời e ăn rồi lại đưa e về đây. E ko dám nhận.
- Vâng e cảm ơn. A cho e xin sdt để sau e có hứa sẽ trả lại a.
Ok 2 ae chia tay nhau về. Tự nhiên thấy yêu đời đến lạ. Về nhà còn húyt sáo vang. Mẹ bảo m hôm nay trúng tà à con. Kệ mấy khi quý tử nhà mẹ làm đc việc tốt.
Thấy ở fb hay hay nghịch cho ae đọc
Nốt chuyến grab cuối thì về mua cặp bánh trung thu biếu bố mẹ. Cuối ngày mà tận 9h mới giảm giá. Vẫn đắt nhưng thôi năm có 1 ngày. Định tắt điện thoại thì lại có người book ngay gần mình mà lại đi hướng về nhà. Thôi tặc lưỡi, kiếm thêm chút nào hay chút đó. Đi đc 500m thì thấy em gái nho nhỏ người, tóc buộc cao, áo sơ mi trắng lại còn sơ vin giơ tay vẫy vẫy. Y như nyc hay vẫy ngày xưa. Sao thân thương vậy. Nhưng h e đã là người dưng ngược lối
- chị book grap ạ
- vâng
- có chuyện gì vậy chị.
Vẫn im lặng.
- chị có ổn ko ạ? Hay chị có vấn đề gì?
- em, em e ko có tiền ạ.
- đéo có tiền book grap làm gì? Dở hơi à?
Vẫn thút thít nhưng ko nói gì.
- hay là hay là a với em sang ks bên kia, e ko có tiền a lấy tạm...
- con lạy mẹ. Con còn chưa đc ăn gì đây mẹ ạ. Vào đấy để con chết à
- có chuyện gì thì nói chứ khóc lóc biết thế đéo nào đc.
- e , e đi làm về đang đi bộ thì bị bọn nó đi qua giật mất cái túi rồi chạy mất. E chỉ kịp hô lên nhưng ko ai giúp đc. May e để đt túi quần.
- mất giấy tờ thì làm lại chứ có gì mà lo. Mất nhiều tiền ko?
- giấy tờ thì ít nhưng tiền thì... Tiền thì e đanh dụm đc với mới lấy lương định nộp viện phí cho mẹ em. Mẹ e đang đtri ở viện K a ạ. Nói xong lại nức nở.
Ôi cái đệch. Đời lắm cái éo le. Mà thôi đéo nghe cave kể chuyện, đéo nghe nghiện trình bày. Vò đầu bứt tai tí thì t bảo: thế đã ăn cái gì chưa?
- e chưa ạ.
Thôi lỡ rồi, sang quán phở bên này ăn. Rồi tý a đưa về viện k. Miễn phí. Ko phải lo.
Vào quán phở mà nhìn e ấy như đói lắm thì phải. Chỉ kịp mời rồi ăn lấy ăn để ngon lành.
Ăn xong thì em đưa thẳng em ấy về viện K. E ấy lí nhí cảm ơn rồi lại khóc thút thít.
Em hỏi:
- lại sao nữa?
- ko sao ạ nhưng lại nức nở hơn.
- sao?
- e bảo hnay e đem tiền đến nộp viện phí nhưng nhưng...
E Suy nghĩ 1 lúc rồi móc hết túi trên túi dưới đc gần 2tr. Giữ lại 100k mai đổ xăng rồi đưa cả cho em ấy.
E ấy ko lấy. Bảo a đã mời e ăn rồi lại đưa e về đây. E ko dám nhận.
- thôi cầm lấy mà lo cho bác trc đi. Cái khác tính sau.
- ko e ko cầm đâu
- cầm lấy. E quát lên.
- Vâng e cảm ơn. A cho e xin sdt để sau e có hứa sẽ trả lại a.
Ok 2 ae chia tay nhau về. Tự nhiên thấy yêu đời đến lạ. Về nhà còn húyt sáo vang. Mẹ bảo m hôm nay trúng tà à con. Kệ mấy khi quý tử nhà mẹ làm đc việc tốt.
- bao h mày dẫn ny về nhà thằng kia.
- con đang đợi gái đến tán ạ.
- có gì vui ko ông.
- ko ông ạ. Nhưng đời lắm thằng khốn nạn thật. Mẹ cha chúng nó.
- sao?
- hôm trc tầm 10h tôi cbi về thì gặp 1 con bé nó book grap. Nó kể nó học ngoại thương. Nó về viện K. Nó đi làm thêm về bị cướp, mẹ thì nằm viện K nên hết tiền. Vừa nói nó vừa khóc t thấy thương quá nên T đưa nó về viện K xong còn cho nó gần 1tr để đưa cho mẹ nó. Khổ thật ông ạ.
- đời ko chỉ lắm đứa khổ, lắm đứa khốn nạn mà còn lắm thằng Ngu ông ạ.
Thấy ở fb hay hay nghịch cho ae đọc