Chuyện mất phương hướng ở tuổi 25

Mình đi từ c3 rồi :D nói vậy chứ thực ra là chưa xong, tháng 8 này cơ nhưng mà có pub là an bài hết rồi còn đâu. Bh kiếm tiền quen tay làm sao mà làm PhD khổ cực 4,5 năm được nữa bạn ơi @@ mà lúc đó mới kiểu thấy đẽo cày giữa đường ấy.
Mình không dám nhận lời đi làm PhD cũng vì thế, quá lâu, quá khổ, không "ngon ngọt" như là cái hứa hẹn ở Việt Nam
Uh cách đây 3 năm mình về nước lúc đấy hơn bạn bây h 1 tuổi profile cũng same same bạn ít hơn 1 bài báo thôi, bố mẹ thì muốn mình theo học thuật nhưng mình muốn đi làm kiếm tiền vui vẻ. Nhưng sau 1 thời gian kiếm tiền thì giờ thấy về làm học thuật cũng có cái hay chứ để bọn tư bản bóc lột giá trị thặng dư mãi cũng không thích nên cố làm vài năm nữa đủ tích lũy thì về làm học thuật cũng được.

Như bạn thì mới về nước, thu nhập ở mức đó so với trình độ đào tạo như vậy thì cũng có còn nhiều room để phát triển, cứ làm lương x5 x 10 bây giờ đi bạn xong rồi bạn làm gì tiếp cũng được, ở tầm đấy tư duy và vision của bạn cũng khác bây giờ đủ cho bạn quyết định
 
Thân thế tôi làm gì có cái gì mang ra để dựa hả bạn :amazed:
Thân thế nào dựa nổi ra đc báo khoa học với thiết kế được quy trình hợp chuẩn an toàn ISO 22000 với HACCP bạn ơi :D

Nghe bắt đầu từ cấp bậc thấp nhất nghe giống mấy cái truyện tiểu thuyết quá bạn ạ, bây giờ tôi bắt đầu kiểu gì? Xin đi làm công nhân à hay thi lại đại học =((

Và tôi học PhD ở Mỹ thì còn "càng lên cao" ở đâu nữa....cao cmn nhất rồi bạn ơi...=(( Công nhận là đi Mỹ sẽ dễ kẹt vào trạng thái Postdoc nhưng cũng không phải là chết...
Giỏi thế thì thôi làm nghiên cứu khoa học ở Mỹ đi b ah, về VN ko dc trọng dụng đâu, rồi kiếm ông chồng cùng ngành mà chia sẻ
 
Một chiều rảnh lên tâm sự chút chuyện tuổi 25.
[Cảnh báo wall of text]
Tldr:Ổn quá, cứ trung trung thì sẽ không tìm được lối ra mà bứt phá đâu các thím ạ :beat_brick:

Hiện tại mình là 1 người mà nhìn từ bên ngoài vào thì cảm thấy rất ổn, học hành, gia đình, công việc nhìn lên thì không bằng ai nhưng nhìn xuống thì cũng không ai bằng mình. Tuy nhiên bên trong thật sự là mất phương hướng hoàn toàn.:(

Hiện giờ thật sự mọi thứ đều rất ổn, ổn đến mức mà mình không hiểu nổi thật sự mình giỏi cái gì, thật sự mình muốn cái gì. Mọi thứ nó cứ bình bình như thế. Do hoàn cảnh nên mình cũng mang nhiều tấm mặt nạ, mình chơi được cả hội mấy đứa ở quê làm ruộng đi công nhân, mình chơi được cả với hội tiến sĩ khoa học, hàn lâm, chơi cả với người nghèo, người giàu, mỗi người mình lại đem ra 1 bộ mặt khác nhau nên thật sự nhiều khi quên mất bản thân là người như thế nào.
Sắp tới mình sẽ tốt nghiệp thạc sĩ tại nước ngoài với 2 công bố khoa học (Báo SCI Q1), kết thúc 8 năm ở đây. Một công việc lương $2000 đang đợi ở nhà, 1 cơ hội đi học tiến sĩ ở Mỹ cũng đang mở, mà bản thân không có chút quyết đoán nào, không biết mình thực sự có sức, có lực, có thật sự muốn cái nọ cái kia không.:beat_brick:

Cuộc đời mình ngắn gọn, từ một gia đình truyền thống công an nghèo (Bố mình làm trong bộ, k ăn ngoài luồng, mẹ mình trước còn phải đi bán trà đá vỉa hè) có được mỗi tài sản là căn nhà mặt phố ở Ba Đình lol, nhưng mà nhà đắt quá bán k ai mua thì làm gì có tác dụng gì đâu :LOL:) Rồi lâu dần tích lũy khấm khá, bản thân mình cũng tự cố gắng vào được trường chuyên, rồi kiếm học bổng toàn phần đi du học. Vậy mới nói, mình chơi được cả với dân nghèo lẫn người giàu, loại người ngoài quán trà đá đến người nghiên cứu khoa học hay kiểu công chúa hoàng tử xài đồ hiệu xe sang,..
Học xong về Việt Nam, cũng đi xe 4 bánh (nửa tiền bố mẹ cho), cũng có nhà chung cư (bố mẹ mua để dành), đi xa làm thiết kế nhà máy và quy trình an toàn cho các cty Hàn Quốc cũng $1500, gặp đủ các thể loại Bí thư tỉnh ủy,Chủ tịch tỉnh, giám đốc sở đầu tư các thứ cho đến mấy anh dân tộc xin vào làm công nhân nhà xưởng,... mình chơi được hết, xong 1 project 2 project lại được sếp nói là tranh thủ chưa có project đi học thạc sĩ đi về tăng lương, thế là mình lại đi. Đi học cũng ổn, tiền được giáo sư cấp học bổng bao nuôi, làm nghiên cứu, được giáo sư giới thiệu thẳng qua Mỹ, lúc học cũng leo lên được đến Ban chấp hành Hội Sinh viên Việt Nam, hội có 70.000 người, cũng vào Đảng rồi.:whistle:


Nghe qua thì cái gì cũng ổn đúng không? Nhưng nghĩ lại thì thực sự mình giỏi cái gì? Mình giỏi đi làm project thực nghiệm? Hay mình giỏi nghiên cứu hàn lâm? Hay là mình làm theo con đường đoàn hội, chính trị? Không biết nên làm gì, tự dưng đến 1 lúc cảm thấy như kiểu mình chỉ may mắn thôi chứ k có thực lực, sợ 1 ngày mọi người nhận ra à mình k giỏi đến thế mình k biết cái gì cả, chỉ là mỗi thứ 1 ít 1 ít thôi mà chẳng ai lại muốn người như thế cả =((
Chút tâm sự vậy thôi, mọi người đưa lời khuyên cũng được, vào tâm sự chung cũng được, vào chửi em khoe khoang cũng đc. Để vui vui 1 tuần rồi chắc em xóa bài =((
Kết bạn nói chuyện chơi fen, tui cũng 25 tuổi đang làm dự án công nghiệp sml chênh vênh quá
 
Một chiều rảnh lên tâm sự chút chuyện tuổi 25.
[Cảnh báo wall of text]
Tldr:Ổn quá, cứ trung trung thì sẽ không tìm được lối ra mà bứt phá đâu các thím ạ :beat_brick:

Hiện tại mình là 1 người mà nhìn từ bên ngoài vào thì cảm thấy rất ổn, học hành, gia đình, công việc nhìn lên thì không bằng ai nhưng nhìn xuống thì cũng không ai bằng mình. Tuy nhiên bên trong thật sự là mất phương hướng hoàn toàn.:(

Hiện giờ thật sự mọi thứ đều rất ổn, ổn đến mức mà mình không hiểu nổi thật sự mình giỏi cái gì, thật sự mình muốn cái gì. Mọi thứ nó cứ bình bình như thế. Do hoàn cảnh nên mình cũng mang nhiều tấm mặt nạ, mình chơi được cả hội mấy đứa ở quê làm ruộng đi công nhân, mình chơi được cả với hội tiến sĩ khoa học, hàn lâm, chơi cả với người nghèo, người giàu, mỗi người mình lại đem ra 1 bộ mặt khác nhau nên thật sự nhiều khi quên mất bản thân là người như thế nào.
Sắp tới mình sẽ tốt nghiệp thạc sĩ tại nước ngoài với 2 công bố khoa học (Báo SCI Q1), kết thúc 8 năm ở đây. Một công việc lương $2000 đang đợi ở nhà, 1 cơ hội đi học tiến sĩ ở Mỹ cũng đang mở, mà bản thân không có chút quyết đoán nào, không biết mình thực sự có sức, có lực, có thật sự muốn cái nọ cái kia không.:beat_brick:

Cuộc đời mình ngắn gọn, từ một gia đình truyền thống công an nghèo (Bố mình làm trong bộ, k ăn ngoài luồng, mẹ mình trước còn phải đi bán trà đá vỉa hè) có được mỗi tài sản là căn nhà mặt phố ở Ba Đình lol, nhưng mà nhà đắt quá bán k ai mua thì làm gì có tác dụng gì đâu :LOL:) Rồi lâu dần tích lũy khấm khá, bản thân mình cũng tự cố gắng vào được trường chuyên, rồi kiếm học bổng toàn phần đi du học. Vậy mới nói, mình chơi được cả với dân nghèo lẫn người giàu, loại người ngoài quán trà đá đến người nghiên cứu khoa học hay kiểu công chúa hoàng tử xài đồ hiệu xe sang,..
Học xong về Việt Nam, cũng đi xe 4 bánh (nửa tiền bố mẹ cho), cũng có nhà chung cư (bố mẹ mua để dành), đi xa làm thiết kế nhà máy và quy trình an toàn cho các cty Hàn Quốc cũng $1500, gặp đủ các thể loại Bí thư tỉnh ủy,Chủ tịch tỉnh, giám đốc sở đầu tư các thứ cho đến mấy anh dân tộc xin vào làm công nhân nhà xưởng,... mình chơi được hết, xong 1 project 2 project lại được sếp nói là tranh thủ chưa có project đi học thạc sĩ đi về tăng lương, thế là mình lại đi. Đi học cũng ổn, tiền được giáo sư cấp học bổng bao nuôi, làm nghiên cứu, được giáo sư giới thiệu thẳng qua Mỹ, lúc học cũng leo lên được đến Ban chấp hành Hội Sinh viên Việt Nam, hội có 70.000 người, cũng vào Đảng rồi.:whistle:


Nghe qua thì cái gì cũng ổn đúng không? Nhưng nghĩ lại thì thực sự mình giỏi cái gì? Mình giỏi đi làm project thực nghiệm? Hay mình giỏi nghiên cứu hàn lâm? Hay là mình làm theo con đường đoàn hội, chính trị? Không biết nên làm gì, tự dưng đến 1 lúc cảm thấy như kiểu mình chỉ may mắn thôi chứ k có thực lực, sợ 1 ngày mọi người nhận ra à mình k giỏi đến thế mình k biết cái gì cả, chỉ là mỗi thứ 1 ít 1 ít thôi mà chẳng ai lại muốn người như thế cả =((
Chút tâm sự vậy thôi, mọi người đưa lời khuyên cũng được, vào tâm sự chung cũng được, vào chửi em khoe khoang cũng đc. Để vui vui 1 tuần rồi chắc em xóa bài =((
Cuộc sống viên mãn vl. Ước gì đc đổi cuộc đời với thím :adore:

via theNEXTvoz for iPhone
 
profile này thì mình khuyên thớt nên giấu bằng làm công nhân đi cho cuộc sống nó thêm gia vị :LOL:
nói vui chút chứ bạn thớt mất niềm vui nhiệt huyết động lực với cuộc sống thôi , thử lấy vợ sinh con đối diện thêm các vấn đề sóng gió khác để thấy nhé :D
 
Thử làm ra một cái gì đấy có ích cho xã hội đi bạn.
Trước ở công ty vẫn làm CSR, đi từ thiện vùng cao các thứ nhiều. Còn hồi về làm hội sinh viên thì từ thiện rồi các hoạt động xã hội mình làm mạnh trước giờ rồi. Đấy là nói xa xôi chứ chính việc đi làm công ty đàng hoàng tạo ra giá trị, đóng thuế cho nhà nước là có ích cho xã hội rồi mà bạn :D
Uh cách đây 3 năm mình về nước lúc đấy hơn bạn bây h 1 tuổi profile cũng same same bạn ít hơn 1 bài báo thôi, bố mẹ thì muốn mình theo học thuật nhưng mình muốn đi làm kiếm tiền vui vẻ. Nhưng sau 1 thời gian kiếm tiền thì giờ thấy về làm học thuật cũng có cái hay chứ để bọn tư bản bóc lột giá trị thặng dư mãi cũng không thích nên cố làm vài năm nữa đủ tích lũy thì về làm học thuật cũng được.

Như bạn thì mới về nước, thu nhập ở mức đó so với trình độ đào tạo như vậy thì cũng có còn nhiều room để phát triển, cứ làm lương x5 x 10 bây giờ đi bạn xong rồi bạn làm gì tiếp cũng được, ở tầm đấy tư duy và vision của bạn cũng khác bây giờ đủ cho bạn quyết định
Đúng là đang thiếu vision thật. Cảm ơn những lời chia sẻ của bác, có lẽ em sẽ về VN vui vẻ vài năm xem sao, dù sao em cũng đang nghiêng về cái này hơn. Gia đình cũng k ủng hộ em theo con đường học thuật, chỉ có Giáo sư em thì cứ động viên đi thôi.
Giỏi thế thì thôi làm nghiên cứu khoa học ở Mỹ đi b ah, về VN ko dc trọng dụng đâu, rồi kiếm ông chồng cùng ngành mà chia sẻ
:) Tôi không gay với cả ở VN có nhiều không gian phát triển hơn ở nước ngoài nhiều, người tài k lo k được trọng dụng. Nếu không được trọng dụng thì khả năng là bạn đ có tài thôi....

Thím nghiên cứu gì vậy?
Em học ngành rộng là Food Science and Technology, về nghiên cứu ngành hẹp là Analytical Chemistry and Lipid Technology.

mà đọc từ đấu tới cuối không thấy gái gú hè ..................

profile này thì mình khuyên thớt nên giấu bằng làm công nhân đi cho cuộc sống nó thêm gia vị :LOL:
nói vui chút chứ bạn thớt mất niềm vui nhiệt huyết động lực với cuộc sống thôi , thử lấy vợ sinh con đối diện thêm các vấn đề sóng gió khác để thấy nhé :D
Gái gú em chơi bời cũng nhiều, nhưng 3,4 cuộc tình vẫn chưa tìm được người thật sự hợp. Cái đó không liên quan đến câu chuyện trên nên em không đề cập tới.
Em cũng nghĩ lấy vợ sinh con vào sẽ khác, rất khác luôn. Nên cái đó cũng là 1 phần khiến mình muốn về VN kiếm tiền ổn định, không theo đuổi giấc mơ Mỹ nữa. Còn phải lo bố mẹ, vợ con thì sẽ có định hướng rõ ràng. Nhưng bh đối tượng thì k có mà tuổi còn trẻ quá vợ con cái gì :LOL:
 
Trước ở công ty vẫn làm CSR, đi từ thiện vùng cao các thứ nhiều. Còn hồi về làm hội sinh viên thì từ thiện rồi các hoạt động xã hội mình làm mạnh trước giờ rồi. Đấy là nói xa xôi chứ chính việc đi làm công ty đàng hoàng tạo ra giá trị, đóng thuế cho nhà nước là có ích cho xã hội rồi mà bạn :D

Đúng là đang thiếu vision thật. Cảm ơn những lời chia sẻ của bác, có lẽ em sẽ về VN vui vẻ vài năm xem sao, dù sao em cũng đang nghiêng về cái này hơn. Gia đình cũng k ủng hộ em theo con đường học thuật, chỉ có Giáo sư em thì cứ động viên đi thôi.

:) Tôi không gay với cả ở VN có nhiều không gian phát triển hơn ở nước ngoài nhiều, người tài k lo k được trọng dụng. Nếu không được trọng dụng thì khả năng là bạn đ có tài thôi....


Em học ngành rộng là Food Science and Technology, về nghiên cứu ngành hẹp là Analytical Chemistry and Lipid Technology.




Gái gú em chơi bời cũng nhiều, nhưng 3,4 cuộc tình vẫn chưa tìm được người thật sự hợp. Cái đó không liên quan đến câu chuyện trên nên em không đề cập tới.
Em cũng nghĩ lấy vợ sinh con vào sẽ khác, rất khác luôn. Nên cái đó cũng là 1 phần khiến mình muốn về VN kiếm tiền ổn định, không theo đuổi giấc mơ Mỹ nữa. Còn phải lo bố mẹ, vợ con thì sẽ có định hướng rõ ràng. Nhưng bh đối tượng thì k có mà tuổi còn trẻ quá vợ con cái gì :LOL:
vl không liên quan. vậy là chú chưa yêu ai hết lòng hay thật tình bao giờ rồi.
cuộc sống có tình yêu rồi có khác lắm luôn. thi vị lắm
 
Cố học nốt rồi về thích làm gì cũng được, chả sợ bố con thằng nào. Kiếm tiền thì khi nào không được chứ học thì chỉ lúc trẻ mới dễ vào nhất thôi. Mấy ông học giỏi, cày giỏi rồi thì còn sợ gì khó khăn nữa. :confuse:

Gửi từ Samsung SM-G950F bằng vozFApp
 
Thanh niên mất phương hướng vì cái gì cũng đạt được dễ dàng :go: Theo hàn lâm rồi làm cái gì khó khó đi bạn, cho VN mở mày mở mặt với thế giới.
 
Vote ban gấp mấy thằng lol khoe khoang trá hình như này cái
winner.gif



via nextVOZ for Android
 
Nói chung lên đây hỏi cũng bằng thừa. Mọi chuyện cứ để thời gian trả lời. Đến thời khắc quyết định ông sẽ biết mình phải làm gì.
 
tôi đã hiêu rồi, ơ dê ca ơ dê ca
đây lad nỗi khổ của ngươid tham vọng, những leasor như tôi nhìn thấy anh ta cũng là winner nhưng anh ta lại có một ham muốn hơn thế nữa "bứt phá" o_O là một người k có tham vọng lớn đến thế t k thể hiểu đc
Mặc dù chẳng có j sai nhưng tự dưng vì tham vọng quá lớn mất phương hướng tự đau buồn khổ. Đức phật dạy k có sai mà, sục vọng nhầm dục vọng là nguyên nhân gây ra mọi đau khổ. Dục ở đây là ham muốn nói chung, k phải riêng tình dục
kể ra nhận thức mình cũng tốt phết đấy nhêỷ, lại đã nhận ra bản chất của vấn đề rồi :sneaky: bằng lòng với trí tệu lesor của mình:big_smile:
 
Back
Top