Hồi nhỏ tui cũng v, ông bô cho ăn đòn miết cái tội lì lợm mà vẫn bảo bọc, ko cho đụng tay vô làm cái gì hết, làm quơ quơ ko đúng ý ổng ổng cốp đầu cho phát.
Xong lớn chút ổng cũng kêu làm việc nhà như quét nhà nấu cơm, mà quét ko nên vẫn cứ bị chửi suốt, nguyên văn là "mầy quét cái nhà mà ko sạch thì nghỉ mẹ đi", "Lúc làm thì phải biết nhìn trước ngó sau chỗ nào hay bị dơ thì quét kĩ, quét thì đưa chổi gần gần ko bụi nó bay tung lên r quét xong nó đáp xuống là ăn bạt tai với tao". Đó, cứ quanh quẩn mấy cái "Làm gì thì tập trung vô", "Để ý trước sau, làm sao mà cảm thấy cho nó đúng", "làm xong thì phải đứng lại ngắm nghía xong làm v đã được chưa chứ làm trớt trớt r bỏ đi chơi là ăn bạt tai liền".
Giờ đi làm r nghĩ quài mới thấy hồi xưa ổng chỉ toàn mấy cái căn bản, tính tui thì hay mất tập trung nên làm gì cũng ko nên, sau đi làm bị sếp chửi miết, r cũng nghe r sửa dần, xong nghiệm lại ba tui ko chỉ tui cái gì cụ thể, ổng chỉ tui cách làm người, làm việc, phải đàng hoàng chỉn chu từ cái nhỏ nhất thì ms làm tốt được mấy cái lớn.