Có ai vì một vài câu chọc lúc nhỏ mà ảnh hưởng cả đời chưa ?

PhanNgocLong123

Senior Member
Chuyện là nhà mình 3 anh em, có đứa em gái út. Lúc còn nhỏ mẹ mình hay cho em mình mặc lại quần áo cũ của tụi mình vì lúc đó nhà cũng nghèo. Có đợt tết mẹ mua cho em gái mình cái váy. Xong tụi mình có chọc nó kiểu: "Nay lớn rồi, biết yêu rồi.". "sắp đi lấy chồng rồi" vậy. Lúc đó nó ngại vs dị nhất quyết không chịu mặc cái váy đó nữa. Thoáng cái đã chục năm mà nó vẫn dị ứng với váy vóc. Nhất quyết không bao giờ mặc váy. Cả nhà chưa ai thấy nó mặc váy kể từ đó đến giờ. Nên mình nghĩ do vài câu đùa hồi xưa mà ảnh hưởng đến tâm lý bây h. Không biết các bác có gặp tình huống tương tự không ?
 
9NN5SUy.png
ám ảnh tâm lý lúc bé đó
 
có . hồi học 12 xong định đi làm luôn
Xong tml hàng xóm nó bảo mình là " đồ vô học, đéo biết chữ" Trong khi tml đó học hết lớp 7 trường làng cách đó hơn chục năm. Mình thì bụi năm tháng chưa mờ áo trắng. .Nên quyết định đi học, học cao đẳng nghề. xong học đại học. giờ chuẩn bị học cao học nha :oops:

Gửi từ Xiaomi M2007J3SG bằng vozFApp
 
hồi nhỏ mình hay dc lì xì lắm: tết, giỗ, tân gia, sinh nhật ...........; bây h lớn lên, đẹp dzai hơn; bị ám ảnh hay sao ấy, tiền bạc nó thấy mình, co giò chạy hết:misdoubt:
 
mẹ mình làm lao công, hồi đó nhớ k nhầm tầm lớp 3 lớp 4 gì đó trong đạo đức có một bài nói về sự cao quý của các nghề và có nghề mẹ mình, mình vẫn học rất bình thường xong tự nhiên có một con l nó hét lên với cả lớp "Mẹ thằng A làm quét rác nèkkk :D'' các bác chắc sau đó cũng biết e cảm thấy như nào r, nhục như con chó thôi
Wf29Rhg.png
nếu chỉ mỗi con kia thôi thì k nói làm gì, xong cả lớp lôi điều đó ra cợt nhả? kể từ đó e lâm vào tự ti trầm mặc luôn
eDEPIVR.gif
nhưng cũng phải cảm ơn con l kia bởi vì nó mà e cũng cắm đầu vào học và giờ có một hiện tại có thể nói tốt hơn nó chút
jmEBCky.gif
 
Mình thì tính tình chậm chạp, nhát, vụng về nên mỗi lần đụng chuyện mẹ mình bào chữa giùm mình với người ta là" nó khờ lắm không làm được cái này đâu" sau này ra đời mình vẫn còn bị ảnh hưởng, hành động cái gì người ta cũng cho là mình khờ :sad:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Chuyện là nhà mình 3 anh em, có đứa em gái út. Lúc còn nhỏ mẹ mình hay cho em mình mặc lại quần áo cũ của tụi mình vì lúc đó nhà cũng nghèo. Có đợt tết mẹ mua cho em gái mình cái váy. Xong tụi mình có chọc nó kiểu: "Nay lớn rồi, biết yêu rồi.". "sắp đi lấy chồng rồi" vậy. Lúc đó nó ngại vs dị nhất quyết không chịu mặc cái váy đó nữa. Thoáng cái đã chục năm mà nó vẫn dị ứng với váy vóc. Nhất quyết không bao giờ mặc váy. Cả nhà chưa ai thấy nó mặc váy kể từ đó đến giờ. Nên mình nghĩ do vài câu đùa hồi xưa mà ảnh hưởng đến tâm lý bây h. Không biết các bác có gặp tình huống tương tự không ?
Trường hợp của em thớt là dồn nén - một trong những cơ chế phòng vệ tự nhiên của tâm lý con người, ban đầu có thể tốt nhưng càng về sau càng có hại, hậu quả như em thớt đang phải chịu. Hậu quả này của em thớt không nghiêm trọng như những thân chủ gặp phải vấn đề tương tự mà mình đã từng tư vấn, nhưng mình khuyên em thớt nên gặp chuyên gia tâm lý để loại bỏ cái khúc mắc ấy đi, vì con gái phải có tí váy, tí đầm chứ :)
 
Hồi còn bé chở ông anh họ đi phố, vừa đi ổng vừa đay nghiến bảo "m xấu vậy rồi còn lên đèo t, gái nó lướt qua nó thấy mặt mày thì ai nó thèm nhìn t nữa" Nghe xong mà vẫn đau đến tận bây giờ luôn =((
Giờ qua tuổi dạy thì, ra đường + đi làm được khá nhiều nhận xét tốt về ngoại hình, nhưng chưa một lần thấy tự tin về cơ thể mình luôn.
 
mấy đứa đầu óc k thoải mái được như mình thì mới dễ bị ảnh hưởng
mn trong họ đều bảo mình bị tự kỷ, mà mình méo quan tâm bỏ ngoài tai, thích gì thì làm, giờ mình chuyên lên làm MC cho sự kiện cty nè :D
 
Chỉ là mình vẫn nhớ câu nói của mẹ mỗi khi mình hư, giờ mẹ không nói nữa rồi vì mình cũng thuộc dạng khá giỏi so với đồng lứa, nhưng thỉnh thoảng mình hay nhớ câu nói này:
"Người ta nhìn vào bảo là thằng không có bố, bảo mẹ không biết dạy con"

Gửi từ Xiaomi M2102J20SG bằng vozFApp
 
mẹ mình làm lao công, hồi đó nhớ k nhầm tầm lớp 3 lớp 4 gì đó trong đạo đức có một bài nói về sự cao quý của các nghề và có nghề mẹ mình, mình vẫn học rất bình thường xong tự nhiên có một con l nó hét lên với cả lớp "Mẹ thằng A làm quét rác nèkkk :D'' các bác chắc sau đó cũng biết e cảm thấy như nào r, nhục như con chó thôi
Wf29Rhg.png
nếu chỉ mỗi con kia thôi thì k nói làm gì, xong cả lớp lôi điều đó ra cợt nhả? kể từ đó e lâm vào tự ti trầm mặc luôn
eDEPIVR.gif
nhưng cũng phải cảm ơn con l kia bởi vì nó mà e cũng cắm đầu vào học và giờ có một hiện tại có thể nói tốt hơn nó chút
jmEBCky.gif

Đúng là hồi đó ngu thật.
Lớn mà nhận thức được thì kệ con mẹ chúng nó có phải đỡ ko
 
Từ lúc học mẫu giáo đã thường xuyên lên đọc thơ, hát trước lớp, trường.
Từ lúc 5 tuổi đã biết hái rau đay, dưa chuột, rau muống nhà ăn ko hết mang ra chợ bán kiếm tiền mua truyện với đồ chơi.

Tự lập sớm nên không bị ám ảnh bởi cái gì cả, nếu mà bị ám ảnh thì chắc khốn khổ với bà già mình, bạo hành ngôn ngữ suốt bao nhiêu năm :D
 
Không phải vì một câu nói nhưng bị ảnh hưởng tâm lý rất nhiều vì việc nợ nần của ông bà bu, tới mức học xong, ra trường rồi đi làm cũng chỉ dám sinh hoạt theo chỉ tiêu đặt sẵn, còn lại gửi tiền tươi vào tài khoản bank để mở sổ tiết kiệm, tuyệt nhiên không bao giờ dám "đầu tư" dưới bất kỳ hình thức nào hay cho vay, mượn gì cả, thậm chí người nhà (không phải bố mẹ) ngỏ ý nâng đỡ hay chạy chọt mình cũng từ chối cho nhẹ đầu nhẹ óc
 
Đâu đó hồi tầm 5 tuổi, đi chơi đêm với đám bạn của anh trai. cũng là dân trong làng cả,
Bọn nó hơn tui chừng 5-8 tuổi.
chơi được 1 hồi, mình đòi về nhà, xong bọn nó nhát rằng
giờ mà về đi ngang cái hội quán của làng, có con ma cụt đầu và cụt tay, nó sẽ chui cái cổ không đầu ra ngoài cửa sổ, và con ma cụt tay nó sẽ thò cái tay cụt đó ra nó sẽ kêu la thảm thiết là "cho xin cái đầu, trả tao cái tay", nó nhát nhiều cái kinh dị lắm, xong sợ khóc đái cả quần.
Từ đó trở đi biết sợ ma.
Mặc dù chưa bao giờ thấy ma, cũng chẳng tin là ma nó sẽ nhát mình.
Nhưng mà cảm giác sợ nó còn đến tận giờ.
p/s: Lớp 10, từng đi đặt "túm" lươn ngoài nghĩa địa xã. đặt 5h chiều, 9h tối đi thăm 1 lượt. 4h sáng đi thu "túm" về. phải nói là lươn nghĩa địa con nào con đó to, béo tròn.
chs, dù sợ ma mà vẫn liều được như thế, chắc là cái tuổi bẻ gãy sừng trâu.
 
Lúc còn đi học tôi có đủ hết tố chất thành công của voz4rum dốt Toán, ngu Anh và văn
mẫu và hay bị đám bạn bully. Đm ức :amazed:. Giờ đã joined team cột điện, hai bằng ĐH, IT & Business, và đã bớt dốt tiếng Anh
7gnIMCj.gif


via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top