Có ai vì một vài câu chọc lúc nhỏ mà ảnh hưởng cả đời chưa ?

Lỗi vặt thôi phen :ROFLMAO:
Ô già t có tính là 1 khi đã mất niềm tin r thì kbg có thể trao niềm tin lần nữa còn nếu tin đc thì cực kỳ thoải mái.Nên vs ô bô thì t luôn trung thực dù sai cx nhận.Nhg bà già thì khác ,lúc đ nào cx lai rai nhg lại hay tha lỗi nên vs mẹ thì t lại hay nói dối cho đỡ mệt ng
qZV215Z.png


Sent from Iphone siêu xịn via nextVOZ
 
Chuyện là nhà mình 3 anh em, có đứa em gái út. Lúc còn nhỏ mẹ mình hay cho em mình mặc lại quần áo cũ của tụi mình vì lúc đó nhà cũng nghèo. Có đợt tết mẹ mua cho em gái mình cái váy. Xong tụi mình có chọc nó kiểu: "Nay lớn rồi, biết yêu rồi.". "sắp đi lấy chồng rồi" vậy. Lúc đó nó ngại vs dị nhất quyết không chịu mặc cái váy đó nữa. Thoáng cái đã chục năm mà nó vẫn dị ứng với váy vóc. Nhất quyết không bao giờ mặc váy. Cả nhà chưa ai thấy nó mặc váy kể từ đó đến giờ. Nên mình nghĩ do vài câu đùa hồi xưa mà ảnh hưởng đến tâm lý bây h. Không biết các bác có gặp tình huống tương tự không ?
Chuyện tâm lí đó xảy ra nhiều mà bạn. Ví dụ:

-Người lúc nhỏ bị ai đó lấy gián ra hù thì lớn lên sẽ sợ gián.

- Lúc nhỏ nếu ai đó bị ba mẹ đay nghiếng là dốt, thì lớn lên sẽ nghĩ là mình dốt.

Vậy đó!
 
Ô già t có tính là 1 khi đã mất niềm tin r thì kbg có thể trao niềm tin lần nữa còn nếu tin đc thì cực kỳ thoải mái.Nên vs ô bô thì t luôn trung thực dù sai cx nhận.Nhg bà già thì khác ,lúc đ nào cx lai rai nhg lại hay tha lỗi nên vs mẹ thì t lại hay nói dối cho đỡ mệt ng
qZV215Z.png


Sent from Iphone siêu xịn via nextVOZ
Kể từ lần đấy tôi nghĩ y vậy :amazed:
 
Mấy bác kia nói chứ sóng gió gì lớn đâu bác, toàn thi cử thời học sinh cả. Giờ sợ bố mẹ già có mệnh hệ gì, vợ con khổ, sức khoẻ không đảm bảo :amazed:
Giờ chỉ quan trọng nhất là mình có sức khoẻ để lo cho gia đình thôi bác!
 
mình ngược với thým, từ bé đc khen đẹp trai, lớn lên cũng tự biết ngoại hình cũng bt lại còn thấp, nhưng chưa bao giờ tự ti cả. :)
Thế nên mới có cái thớt này đó thím. Lớn cứng cáp hơn rồi thì lời nói nhiều khi ko còn tổn thương được mình nữa. Có lẽ thím được khen nhiều từ nhỏ giờ mới có được sự tự tin đó đấy.:smile:
 
Mẹ hồi đó đặt vào trường c3 top 2 của quận. Bà cô làm điên làm khùng kêu ba mẹ mình lên bắt phải sửa xuống trường top 3. Trong khi mình học lúc đó lúc nào cũng đứng top 10 lớp. Bả quậy đến 1 tháng thì ba mình phải lên để sửa lại theo bả. Cuối cùng mình thi còn đủ điểm vào trường top 1 cơ. Chả hiểu lúc đó mình với gia đình nghĩ gì đi sửa. Để giờ mình bị tâm lí đặt nguyện vọng hay làm việc gì cũng tầm trung rồi dư 4-5 điểm. Sau đợt đó bà cô trốn mẹ đâu mất luôn về trường kiếm đ thấy nữa :beat_brick:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Hồi còn bé chở ông anh họ đi phố, vừa đi ổng vừa đay nghiến bảo "m xấu vậy rồi còn lên đèo t, gái nó lướt qua nó thấy mặt mày thì ai nó thèm nhìn t nữa" Nghe xong mà vẫn đau đến tận bây giờ luôn =((
Giờ qua tuổi dạy thì, ra đường + đi làm được khá nhiều nhận xét tốt về ngoại hình, nhưng chưa một lần thấy tự tin về cơ thể mình luôn.
thuê em phò bắt nó khen đi anh
 
Hồi nhỏ mình cứ chơi thân thân với đứa nào là ba mẹ mình lại xét nét kiểu: thằng abc thế này, thế nọ, mày chơi với nó sau này chỉ có đi phụ hồ. Tính ra cũng phải 4-5 hội như thế, mình cứ chơi được 3-4 tháng gì đó là ba mẹ mình lại càm ràm, cấm mình chơi chung với bọn bạn mới tiếp. Sau này lên cấp 3, đại học, thì cũng ngại tiếp xúc, kết bạn mới, kiểu cứ phải tìm hiểu thằng đó ra sao mới dám chơi chung :big_smile:Mà sau này thấy ba mẹ cũng nói đúng, mấy đứa chơi chung ngày đó giờ không đầu trộm đuôi cướp thì cũng lông bông ăn bám :cry:


Giờ đi làm đỡ hơn nhiều, đồng nghiệp cũng được một hội thân thân. Vẫn hơi ghen tị khi nhìn bọn bạn cấp 3, bọn nó chơi thân với nhau hơn chục năm. Ước gì giờ có bạn đi du lịch với nhau, đm cái hội đồng nghiệp chỉ thích bar pub, nhậu nhẹt trong thành phố :beat_brick: Anh em cho xin top những nơi đáng đi trong nước, để lên plan đi với ny + ba mẹ trong năm nay :ah:
 
Có khi do chân nó to chứ do gì câu nói của các ông.

Gửi từ Xiaomi Redmi 5 Plus bằng vozFApp
 
Hồi nhỏ hay sang nhà bác hàng xóm ăn chực bị doạ đi qua đống rơm có bà áo trắng nhảy ra. Lớn lên thần hồn nát thần tính sợ ma vcc :mad:
 
Hồi nhỏ hay bị nói Đồ có cái váy mặc 6 năm, đồ con giật kinh phong, đồ tự kỉ, lớn xíu thì bị nói con bé này khờ lắm dở lắm ra xã hội không làm được gì đâu.

Không biết phải ám ảnh không mà bây giờ đời như hạch thật
 
hồi nhỏ nhà nghèo, ba mẹ vay mượn để sống qua ngày, bị ng ta đến đòi nợ hà hiếp lắm, còn nhớ mẹ mình phải than khóc quỳ lạy ng ta đừng đuổi khỏi nhà kìa, nên lớn lên tự nhủ cố gắng làm việc kiếm tiền, mỗi lần thấy mệt hay nản đều nhớ về quá khứ cơ cực ngày xưa mà làm động lực phấn đấu lên
 
Xưa bố mình nợ nần, ngày nào cũng bị người ta gọi điện đòi nợ, nên từ nhỏ đến tận bây giờ bị sợ tiếng chuông điện thoại, cứ chuông reo là ớn hết người =((
 
Nhỏ được khen thằng này ăn ớt giỏi, thằng này ăn nhiều chóng lớn nên cứ hốc nhiều. Khổ nỗi mình hồi nhỏ chỉ ăn thịt, ít ăn rau; dậy thì mặt mụn, giờ thì rỗ :cry: Bố mình mặt cũng rỗ, nhưng chắc k phải do ăn gà rán bú sting :nosebleed:

Nhỏ cũng hay bị so sánh với bọn khác, thành ra lúc vào cấp 3 trường chuyên, học với bọn con nhà giàu học giỏi, năng động tham gia hđnm, cày điểm du học thì thấy tự ti vô cùng. Tính này giờ mình vẫn đang cố khắc phục
wiukHEj.png


Gửi từ Samsung SM-A105G bằng vozFApp
 
Back
Top