rock1991
Senior Member
Khi tâm lý nặng nề, thì cuộc sống nó trôi đi chậm đến không tưởng. Một ngày dài với hằng tá việc trên cơ quan, chạy đôn đáo hơn hẳn những ngày bình thường. Mà nhìn đồng hồ trên tay chỉ thấy không hiểu sao thời gian nó cứ ỳ ạch trôi tới vậy. Chờ đợi ngày mình mong nó đến nhưng tỷ lệ cao nó không đến mà thấy cực kỳ khó chịu. Chưa bao giờ tập thói quen đi ngủ sớm, mà giờ 9h 10h tối đã leo lên giường nằm cho nó hết ngày nhanh mà k hiểu sao chỉ ngủ chập trờn được đến 3h sáng là tỉnh, rồi lại gắng ngủ tiếp. Người như vô hồn, không nghĩ ngợi được gì xa xôi mà chỉ quan tâm tới cái chuyện mình chờ đợi. Tự nghĩ phấn chấn lên xong đêm về những suy nghĩ tiêu cực nó đạp đổ hết toàn bộ tâm trạng của một ngày. Ngày thứ 2 của sự chờ đợi và là ngày thứ 4 của sự im lặng...