Có ông nào có con lớp 1 ở đây không ?

cô nói đúng rồi còn gì, nền giáo dục nó đang nát thì chịu thôi.

anh cũng nên cho con đi học thêm đi (ai nghĩ có ngày lớp 1 đã phải đi học thêm
UKiCiKh.png
), chứ giờ các cô dạy cũng nhanh lắm,con nào yếu ko theo được là chết dở đấy, ko theo kịp các bạn --> tâm lý chán nản --> học sút, lười học từ đó chứ đâu. đm nghĩ nó chán,GD như card
Gd càng ngày càng nát. Thà cứ như thằng hàn xẻng, dịch nguyên bộ sách của nhật. Về dạy là ok. Đây Việt Nam mình cứ thay đổi cải biên mà có ra gì đâu
 
Vấn đề là mình cũng ko biết được cái nào là tốt cho bọn nó nên cứ lăn tăn. Anh nào nói nghe cũng có lý cả :shame:

Hay cứ kệ mẹ nó. Ráng xoay cho nó quả bố vợ giàu là ổn :still_dreaming:
Thế thì ngay từ đầu thím ráng xoay cho nó quả ông ngoại giàu thì có phải bây giờ ổn cả hai bố con rồi không :sexy_girl:
 
Không bạn ạ. Nhà mình ở cc nên ít sang hàng xóm. Bản thân gia đình đều là người biết rõ bệnh của nó, can thiệp hành vi tương đối đúng mực, nhưng nó vẫn thế. Kể cả đến lớp thường hay lớp chuyên biệt nó vẫn thử thách giới hạn chịu đựng của mọi người. Và cũng đi học mẫu giáo từ 18 tháng chứ k phải ở nhà bà hay gv chăm đâu.
nó phải có nguồn nào đó chứ anh.bộ não có hành vi tự sáng tác đâu đều là quan sát bên ngoài chứ
 
Thím cho vào trường công, gặp thánh hơn là lại ngon ngay!
Phương án tiếp theo là năm tới cho vào công, rồi thêm 1 gv đi kèm.
Còn nát nhất là cho học ở nhà. Thuê giáo viên về dạy cho biết chữ biết số.
Khổ cái là nó khao khát đi học, khao khát đến trường. Nhìn nó tự giác lôi sách vở ra học khi bố bảo mai là buổi cuối mà là phụ huynh mình lại tan chảy.
Hiểu nó là con tinh trùng thiếu 1 đoạn gene mà vẫn tồn tại, hiểu nó yếu mà vẫn trải qua 9 tháng thai kỳ; hiểu nó cố gắng tồn tại qua từng giai đoạn sơ sinh; hiểu nó k hư mà vì nó k thể kiểm soát nổi… cũng hiểu là những đứa như nó trên quả đất này phần lớn tệ hơn… Nhưng vẫn oải…
Xin chia sẻ chút để đỡ stress.
46FF34E1-3779-4041-8682-5F54328EC6CE.jpeg
 
Last edited:
nó phải có nguồn nào đó chứ anh.bộ não có hành vi tự sáng tác đâu đều là quan sát bên ngoài chứ
Ừ. Cái đó thì đúng. Ví dụ hành vi bạo lực thì nó k nghĩ ra. Có thể chỉ cần 1 lần xem đoạn phim thuỷ hử là nó nhớ mãi vậy. Còn có phải trong lồng kính đâu mà k nhìn thấy vài lần. Như ở nhà thì hiếm khi đc xem cartoon, k có tivi, chủ yếu chơi đồ chơi, đọc sách, chơi với em hay ace họ, vận động kiểu đi công viên, dắt chó, camping, du lịch, học mấy thứ nhạc, đá bóng, thể thao, tech (cho vui). Mình cũng k chiều chuộng gì thái quá, k bênh, k đổ thừa, thưởng phạt rõ ràng. Chị gv cũng khá rắn chứ k hề chiều. Đi học thì các bạn nice, thấu hiểu. Thầy cô cũng vậy (từ bé cho học khá thuận tự nhiên, k áp chế hay áp lực).
Nhưng mấy trò nghịch thì nó vẫn có thể học từ bạn bè, một vài lần xem film…
 
Phương án tiếp theo là năm tới cho vào công, rồi thêm 1 gv đi kèm.
Còn nát nhất là cho học ở nhà. Thuê giáo viên về dạy cho biết chữ biết số.
Khổ cái là nó khao khát đi học, khao khát đến trường. Nhìn nó tự giác lôi sách vở ra học khi bố bảo mai là buổi cuối mà là phụ huynh mình lại tan chảy.
Hiểu nó là con tinh trùng thiếu 1 đoạn gene mà vẫn tồn tại, hiểu nó yếu mà vẫn trải qua 9 tháng thai kỳ; hiểu nó cố gắng tồn tại qua từng giai đoạn sơ sinh; hiểu nó k hư mà vì nó k thể kiểm soát nổi… cũng hiểu là những đứa như nó trên quả đấy này phần lớn tệ hơn… Nhưng vẫn oải…
Xin chia sẻ chút để đỡ stress.
View attachment 1412434

Chơi kỷ luật thép với nó chưa ông ? Dùng đòn roi cũng không hiệu quả à ? Nếu vậy thì căng...

Hiếu động thế này bắt nó chơi thể thao nhiều vào thử xem ? Không thành công cũng thành nhân, biết đâu phù hợp với con đường vận động viên.
 
Phương án tiếp theo là năm tới cho vào công, rồi thêm 1 gv đi kèm.
Còn nát nhất là cho học ở nhà. Thuê giáo viên về dạy cho biết chữ biết số.
Khổ cái là nó khao khát đi học, khao khát đến trường. Nhìn nó tự giác lôi sách vở ra học khi bố bảo mai là buổi cuối mà là phụ huynh mình lại tan chảy.
Hiểu nó là con tinh trùng thiếu 1 đoạn gene mà vẫn tồn tại, hiểu nó yếu mà vẫn trải qua 9 tháng thai kỳ; hiểu nó cố gắng tồn tại qua từng giai đoạn sơ sinh; hiểu nó k hư mà vì nó k thể kiểm soát nổi… cũng hiểu là những đứa như nó trên quả đấy này phần lớn tệ hơn… Nhưng vẫn oải…
Xin chia sẻ chút để đỡ stress.
View attachment 1412434

Ủa, vậy rốt cục là con thím bị sao vậy? Con mình mới 2,5 tuổi giờ đang đi học mầm non trường tư. Nghĩ cảnh lên cấp 1 cho nó học công lập cũng thấy ngại vì trường công chỗ mình đông quá, đang quá tải.
 
Ừ. Cái đó thì đúng. Ví dụ hành vi bạo lực thì nó k nghĩ ra. Có thể chỉ cần 1 lần xem đoạn phim thuỷ hử là nó nhớ mãi vậy. Còn có phải trong lồng kính đâu mà k nhìn thấy vài lần. Như ở nhà thì hiếm khi đc xem cartoon, k có tivi, chủ yếu chơi đồ chơi, đọc sách, chơi với em hay ace họ, vận động kiểu đi công viên, dắt chó, camping, du lịch, học mấy thứ nhạc, đá bóng, thể thao, tech (cho vui). Mình cũng k chiều chuộng gì thái quá, k bênh, k đổ thừa, thưởng phạt rõ ràng. Chị gv cũng khá rắn chứ k hề chiều. Đi học thì các bạn nice, thấu hiểu. Thầy cô cũng vậy (từ bé cho học khá thuận tự nhiên, k áp chế hay áp lực).
cũng chỉ hạn chế đc thui chứ ngoài xã hội kiểu gì cũng tiếp xúc mà.hạn chế nhiều qá lại thành gà công nghiệp.nhưng thường là trẻ ảnh hưởng nhất từ trong gia đình hàng ngày(cái này ko phải là tôi nói do học bạo lực từ bố mẹ)
 
cũng chỉ hạn chế đc thui chứ ngoài xã hội kiểu gì cũng tiếp xúc mà.hạn chế nhiều qá lại thành gà công nghiệp.nhưng thường là trẻ ảnh hưởng nhất từ trong gia đình hàng ngày(cái này ko phải là tôi nói do học bạo lực từ bố mẹ)
Ừ. Có lúc nó hư quá vợ cũng đánh 1-2 roi. Nhưng rất ít và 1 năm rồi k dùng luôn. Chỉ đánh khi nó làm đau bản thân hay người khác chứ k đánh vì mình tức giận.
 
Thằng cu nhà tớ giờ cứ làm toán với tiếng việt lớp 2. Mệt với lão
mệt thế nào fen, con nhà tôi cũng đang lớp 2 đây . chỉ học trên lớp với về nhà tối 30p vẫn ok đây . quan trọng là phương pháp dạy . nhà tôi gần như ko chửi bới bao giờ cả
 
Chơi kỷ luật thép với nó chưa ông ? Dùng đòn roi cũng không hiệu quả à ? Nếu vậy thì căng...

Hiếu động thế này bắt nó chơi thể thao nhiều vào thử xem ? Không thành công cũng thành nhân, biết đâu phù hợp với con đường vận động viên.
Có kỷ luật. Đòn roi cũng có nhưng ít vì thấy k hiệu quả. 1 năm rồi k dùng nhưng vẫn vậy.
Thậm chí có lần hai bố con nằm chơi, tôi cố tình dùng một kiểu áp chế tâm lý đại loại mở map cho xem, bảo con có biết đây là đâu k. Chúng ta đang rất gần biên giới TQ. Nếu lỡ một ngày con hư quá, bố bán con đi thì sao. Rồi vỗ về kiểu bố k bao giờ bán con đi đâu vì bố rất yêu con, nhưng lỡ con hư quá bố tức giận k kiểm soát đc hành vi, bố bán con đi thì sao. Nó sững lại kiểu bị xoắn não, rưng rưng ôm chầm lấy bố. Tôi vừa nắn vừa xoa vừa đấm… mà lúc sau nó lại ráo hoảnh, mồm vânc chém gió với ô nội là con sẽ phải ngoan nếu k ngoan bố sẽ tức giận mà bán con đi, bố hối hận đi tìm cũng k đc nữa thì sao bla blo… nhưng rồi lại nhây, trêu ông một cách đùa cợt.
Tụi này khá yếu, k thành vđv được. Nó thích pet nên tôi đang tính sau cho làm pet shop hay nuôi chó mèo thôi. Cũng gây dựng tình yêu với nó với động vật từ giờ luôn.
 
Phương án tiếp theo là năm tới cho vào công, rồi thêm 1 gv đi kèm.
Còn nát nhất là cho học ở nhà. Thuê giáo viên về dạy cho biết chữ biết số.
Khổ cái là nó khao khát đi học, khao khát đến trường. Nhìn nó tự giác lôi sách vở ra học khi bố bảo mai là buổi cuối mà là phụ huynh mình lại tan chảy.
Hiểu nó là con tinh trùng thiếu 1 đoạn gene mà vẫn tồn tại, hiểu nó yếu mà vẫn trải qua 9 tháng thai kỳ; hiểu nó cố gắng tồn tại qua từng giai đoạn sơ sinh; hiểu nó k hư mà vì nó k thể kiểm soát nổi… cũng hiểu là những đứa như nó trên quả đất này phần lớn tệ hơn… Nhưng vẫn oải…
Xin chia sẻ chút để đỡ stress.
View attachment 1412434

Nói thì nghe hơi nặng nề nhưng mình nghĩ nếu gia đình không tự giải quyết được thì thử tìm chuyên gia tâm lý để người ta tìm hiểu, cố vấn và hướng dẫn mình cách uốn nắn bé xem sao.
 
Nói thì nghe hơi nặng nề nhưng mình nghĩ nếu gia đình không tự giải quyết được thì thử tìm chuyên gia tâm lý để người ta tìm hiểu, cố vấn và hướng dẫn mình cách uốn nắn bé xem sao.
Có gì nặng nề đâu. Mình cho học bên giáo dục đặc biệt trong sp1 từ bé mà, cũng có gặp chuyên gia tâm lý. Bản thân vợ mình cũng là bs, ông đỡ đầu cho nó cũng là bs nhi nổi tiếng người Pháp ở VN.
Giờ gv đi kèm cũng là gv đặc biệt mà. Chả hiểu rồi nó sẽ đi về đâu.
Còn cửa nữa là gặp chuyên gia thần kinh rồi cho uống mấy thuốc giảm hưng cảm này nọ nhưng nghiên cứu về side effect còn thiếu quá nên rén ấy :(
 
Có gì nặng nề đâu. Mình cho học bên giáo dục đặc biệt trong sp1 từ bé mà, cũng có gặp chuyên gia tâm lý. Bản thân vợ mình cũng là bs, ông đỡ đầu cho nó cũng là bs nhi nổi tiếng người Pháp ở VN.
Giờ gv đi kèm cũng là gv đặc biệt mà. Chả hiểu rồi nó sẽ đi về đâu.
Còn cửa nữa là gặp chuyên gia thần kinh rồi cho uống mấy thuốc giảm hưng cảm này nọ nhưng nghiên cứu về side effect còn thiếu quá nên rén ấy :(

Mình nghĩ nó chỉ là vấn đề tâm lý thôi. Nên nếu gặp được chuyên gia người ta sẽ có cách giải quyết. Còn uống thuốc thì mình cũng nghĩ ko nên và vấn đề cũng ko nằm ở đó.
 
Mình nghĩ nó chỉ là vấn đề tâm lý thôi. Nên nếu gặp được chuyên gia người ta sẽ có cách giải quyết. Còn uống thuốc thì mình cũng nghĩ ko nên và vấn đề cũng ko nằm ở đó.
Ừ. Ngoài vđ về gene thì mình nghĩ vđ kia thuộc tâm lý. Nhưng vẫn chưa có đâu phù hợp.
 
Có kỷ luật. Đòn roi cũng có nhưng ít vì thấy k hiệu quả. 1 năm rồi k dùng nhưng vẫn vậy.
Thậm chí có lần hai bố con nằm chơi, tôi cố tình dùng một kiểu áp chế tâm lý đại loại mở map cho xem, bảo con có biết đây là đâu k. Chúng ta đang rất gần biên giới TQ. Nếu lỡ một ngày con hư quá, bố bán con đi thì sao. Rồi vỗ về kiểu bố k bao giờ bán con đi đâu vì bố rất yêu con, nhưng lỡ con hư quá bố tức giận k kiểm soát đc hành vi, bố bán con đi thì sao. Nó sững lại kiểu bị xoắn não, rưng rưng ôm chầm lấy bố. Tôi vừa nắn vừa xoa vừa đấm… mà lúc sau nó lại ráo hoảnh, mồm vânc chém gió với ô nội là con sẽ phải ngoan nếu k ngoan bố sẽ tức giận mà bán con đi, bố hối hận đi tìm cũng k đc nữa thì sao bla blo… nhưng rồi lại nhây, trêu ông một cách đùa cợt.
Tụi này khá yếu, k thành vđv được. Nó thích pet nên tôi đang tính sau cho làm pet shop hay nuôi chó mèo thôi. Cũng gây dựng tình yêu với nó với động vật từ giờ luôn.
Thì từ từ chứ ông, thằng nào mới đầu chả yếu, yếu mới phải chơi thể thao cho khỏe. Như hồi trước đi học cấp 3 trong lớp tui có thằng nó bảo nó bệnh tim bẩm sinh, nhìn ốm yếu lắm. Đm đến giờ tập chạy nó cho cả đám con trai hít khói, mình chạy thở bằng đít mới được phân nửa mà nó đã chạy xong, mặt vẫn tỉnh bơ. Hỏi mới biết nó tập lâu rồi...

So sánh cái này hơi kỳ, nhưng đến mấy em cún tăng động dắt đi chạy xong cũng mệt đứ đừ, chả buồn quậy nữa.

Thêm nữa thể thao cũng rèn được tính kiên trì, khả năng tập trung nếu tập lâu dài. Tui suy từ chính bản thân ra đây.
 
Thì từ từ chứ ông, thằng nào mới đầu chả yếu, yếu mới phải chơi thể thao cho khỏe. Như hồi trước đi học cấp 3 trong lớp tui có thằng nó bảo nó bệnh tim bẩm sinh, nhìn ốm yếu lắm. Đm đến giờ tập chạy nó cho cả đám con trai hít khói, mình chạy thở bằng đít mới được phân nửa mà nó đã chạy xong, mặt vẫn tỉnh bơ. Hỏi mới biết nó tập lâu rồi...

So sánh cái này hơi kỳ, nhưng đến mấy em cún tăng động dắt đi chạy xong cũng mệt đứ đừ, chả buồn quậy nữa.

Thêm nữa thể thao cũng rèn được tính kiên trì, khả năng tập trung nếu tập lâu dài. Tui suy từ chính bản thân ra đây.
Uh. Nhà mình vẫn cho chơi thể thao nhưng kiểu bản chất nó yếu (giảm trương lực cơ, có vđ về ăn uống) nên làm sao nó khoẻ mạnh đã là vđ lớn rồi ấy :(
 
Back
Top