BM.Archie
Senior Member
Ngày xưa vì biết nhà nghèo nên em ko dám xin tiền bố mẹ để ăn vặt, nếu bố mẹ cho tiền thì em cũng cất để dành rồi tết đưa lại cho bố mẹ cả tiền tiết kiệm + lì xì. Cũng chưa bao giờ dùng tiền bố mẹ cho để thiết đãi bạn bè, muốn mua đồ gì toàn tự cày tự mua.
Trong khi anh trai thì hoàn tác khác, tính tình phóng khoáng nên từ lúc đi học đã xài tiền như nước. Mỗi ngày đi học đều xin tiền bố mẹ 50k (50k 10 năm trước rất lớn).
Rồi ổng mua xe hay mua điện thoại cũng đều xin tiền bố mẹ.
Ổng có nhiều bạn bè nên lớn lên thì càng xin tiền nhiều hơn cho những cuộc ăn chơi, rồi con dùng tiền đi bao gái.
Cảm giác từ nhỏ đến lớn em ko dám xài tiền của bố mẹ, còn ông anh thì bào của bố mẹ đến tận xương, cảm thấy thiệt thòi.
Trong khi anh trai thì hoàn tác khác, tính tình phóng khoáng nên từ lúc đi học đã xài tiền như nước. Mỗi ngày đi học đều xin tiền bố mẹ 50k (50k 10 năm trước rất lớn).
Rồi ổng mua xe hay mua điện thoại cũng đều xin tiền bố mẹ.
Ổng có nhiều bạn bè nên lớn lên thì càng xin tiền nhiều hơn cho những cuộc ăn chơi, rồi con dùng tiền đi bao gái.
Cảm giác từ nhỏ đến lớn em ko dám xài tiền của bố mẹ, còn ông anh thì bào của bố mẹ đến tận xương, cảm thấy thiệt thòi.