Ferrari X5
Senior Member
Đâu xa mấy thớt về bói toán trong voz này cũng nhảy page ác lắm, mang tiếng voz diễn đàn công nghệ mà mê tín cũng kinh lắm.nhiều lúc ngồi nhậu nghe mấy tay thầy bói luyên thuyên Kinh dịch chỉ muốn sút vào mõm
Đâu xa mấy thớt về bói toán trong voz này cũng nhảy page ác lắm, mang tiếng voz diễn đàn công nghệ mà mê tín cũng kinh lắm.nhiều lúc ngồi nhậu nghe mấy tay thầy bói luyên thuyên Kinh dịch chỉ muốn sút vào mõm
Cuộc đời này mình luôn khắc ghi trong đầu là: "phẫn nộ, hận mấy đứa mê tín dị đoan".Không tìm được con, mẹ đẻ Thành từng đi xem bói và ông thầy phán anh đã chết đói. Gia đình lập bàn thờ và tổ chức giỗ hàng năm vào đúng ngày con trai mất tích.
Quá dài.Ký ức của người đàn ông 57 tuổi nhớ như in một ngày hè năm 1974.
Cậu bé 7 tuổi Văn Thành trốn lên thùng một chiếc máy kéo để tránh trận đòn của mẹ kế. Quá mệt,
cậu ngủ thiếp đi, không biết chiếc máy kéo đã đưa mình chạy thẳng từ Tây Ninh đến quận 5, Sài Gòn.
Thời đó anh cũng không biết tên cha mẹ ruột, chỉ nhớ hai người đã chia tay nhau.
Cha vào Sài Gòn đạp xích lô, còn mẹ đánh bắt cá gần nhà.
Năm 7 tuổi, khi đang ở nhà ông bà nội, Thành bị mẹ kế đưa vào Sài Gòn bởi người phụ nữ này hiếm muộn.
Sau đó vài tháng, cả gia đình chuyển về Tây Ninh. Thời gian này cha đi làm vắng nhà nên Thành thường bị mẹ kế đánh đập. Cho đến khi lưu lạc tại Sài Gòn, cậu bé vẫn thường gặp ác mộng bởi những trận đòn roi đó.
Văn Thành không biết mình sinh ra ở đâu, chỉ lờ mờ đoán nơi chào đời có lẽ là một vùng đất miền Trung nào đó. Mẹ nuôi của anh nói lần đầu gặp mặt, thằng bé "nói rặt giọng Huế".
Những lúc như vậy, mong muốn tìm lại gia đình trỗi dậy. Nhưng điều này nằm ngoài khả năng của đứa trẻ không biết tên cha mẹ, cũng không nhớ gia đình sinh sống ở đâu.
"Tôi chỉ nhớ mẹ thường đi đánh lưới bằng chiếc ghe nhỏ.
Biết vậy nhưng không rõ ở đâu mà tìm về", anh nói.
Tháng 2/2024, Thành biết tới chương trình "Tuấn Vỹ- Kết nối yêu thương" trên mạng xã hội. Khi đưa thông tin về cha mẹ, người đàn ông này phỏng đoán gia đình từng sinh sống gần phá Tam Giang, tỉnh Thừa Thiên-Huế
giống như một người bạn nhận định "chỉ có vùng đó mới đánh lưới bằng ghe nhỏ".
...
qua f17 sút đi thímnhiều lúc ngồi nhậu nghe mấy tay thầy bói luyên thuyên Kinh dịch chỉ muốn sút vào mõm
Má t đang coi kênh này thấy tỷ lệ tìm được người còn cao hơn như chưa hề có cuộc chia ly.Trùng hợp nhỉ, đúng hôm qua tôi mới xem trường hợp này luôn.
Anh không theo dõi kỹ nên nói tào lao quá, trường hợp của ông này có các Video trên kênh Tuấn Vỹ đấy. Ông này có mất liên lạc với mấy ba mẹ nuôi đâu. Ông có 4 bà mẹ nuôi, 3 người đã mất, một người cũng đã định cư bên nước ngoài, hình như bên Úc hay bên Mỹ gì đó
Gia đình gốc Huế, bố mẹ ruột chia tay nhau. Mẹ ruột ở Huế, bố + con sống với mẹ kế cũng ở Huế. Bố lên SG đạp xích lô => Mẹ kế đưa vào SG => Mấy tháng sau về Tây Ninh => Sợ bị mẹ kế đánh nên trốn từ Tây Ninh lên quận 5.Cuộc đời này mình luôn khắc ghi trong đầu là: "phẫn nộ, hận mấy đứa mê tín dị đoan".
Hồi thời bộ lạc, thầy phù thủ muốn tế sống ai cũng được, chỉ cần đưa ra 1 cái cớ mê tín dị đoan.
Hồi thời hiện đại, chửi cha mắng mẹ ai cũng được, chỉ cần đưa ra 1 cái cớ mê tín dị đoan tào lao nào đó, là cả nhóm, cả hội, hùa vào chửi 1 người.
Cứ như là cái mê tín dị đoan là cốt lõi sống, là chân lý không thể nào sai được.
Quá dài.
Nhưng tôi đã đọc hết toàn bộ.
Lều báo 3 môn 9 điểm.
Đọc mà nhức đầu.
"Mẹ nuôi" thì đọc đã hiểu rõ, nhưng:
Lều báo lúc thì ghi "mẹ ruột", lúc thì ghi "mẹ kế", lúc thì chỉ ghi "mẹ",
tùm lum tùm la, khó hiểu được dòng thời gian.
Lúc thì Tây Ninh, lúc Quận 5, lúc Huế.
có thể trong quá trình ở đó có những góc khuất mà mình không biết, lên báo người ta chỉ nói mặt tích cực chứ ít khi kể chuyện tiêu cực. người ta không tìm lại cũng có nguyên nhân của nó.những người này mới là quan trọng chứ bố ruột chỉ có tác dụng đẻ ra, công sinh ko baoh bằng công dưỡng
Tôi thì nghĩ ngược lại với anh.Cuộc đời này mình luôn khắc ghi trong đầu là: "phẫn nộ, hận mấy đứa mê tín dị đoan".
Hồi thời bộ lạc, thầy phù thủ muốn tế sống ai cũng được, chỉ cần đưa ra 1 cái cớ mê tín dị đoan.
Hồi thời hiện đại, chửi cha mắng mẹ ai cũng được, chỉ cần đưa ra 1 cái cớ mê tín dị đoan tào lao nào đó, là cả nhóm, cả hội, hùa vào chửi 1 người.
Cứ như là cái mê tín dị đoan là cốt lõi sống, là chân lý không thể nào sai được.
Quá dài.
Nhưng tôi đã đọc hết toàn bộ.
Lều báo 3 môn 9 điểm.
Đọc mà nhức đầu.
"Mẹ nuôi" thì đọc đã hiểu rõ, nhưng:
Lều báo lúc thì ghi "mẹ ruột", lúc thì ghi "mẹ kế", lúc thì chỉ ghi "mẹ",
tùm lum tùm la, khó hiểu được dòng thời gian.
Lúc thì Tây Ninh, lúc Quận 5, lúc Huế.
xong thả ra ko dám về VN sợ ra toà án binh lại xin tị nạn qua Úc, đúng số phải trốn thiệtĐời ông này khổ sở lưu lạc vì chữ trốn.
Trốn đòn roi nên lên thẳng SG
Sửa xe hỏng sợ trách nhiệm nên trốn theo bà bán hoa quả
Lớn lên nghe xúi giục thì trốn sang Cam sang Thái
Mình ở Biên Hòa giá sinh hoạt cũng cỡ SG đó, mà mình để ý thói đời ai mà được VK gởi tiền về là xài tiền cũng bạo tay lắmChi phí sinh hoạt ở tỉnh thì hết bao nhiêu đâu, nếu nhà khó khăn thì còn tiết kiệm ác nữa
Các kênh này nó có sức mạnh cộng đồng, nên tỉ lệ thành công cao hơn.Má t đang coi kênh này thấy tỷ lệ tìm được người còn cao hơn như chưa hề có cuộc chia ly.
Cảm ơn bác, nhờ bác mà mình đã hình dung được sơ bộ dòng thời gian rồi.Gia đình gốc Huế, bố mẹ ruột chia tay nhau. Mẹ ruột ở Huế, bố + con sống với mẹ kế cũng ở Huế. Bố lên SG đạp xích lô => Mẹ kế đưa vào SG => Mấy tháng sau về Tây Ninh => Sợ bị mẹ kế đánh nên trốn từ Tây Ninh lên quận 5.
Hiện tại mẹ kế đã mất, bố mẹ ruột đang sống với nhau ở Huế.
Nếu bạn nói thế, thì mình thì nghĩ rằng:Tôi thì nghĩ ngược lại với anh.
Có khi chính cái "mê tín" đấy đã cứu 1 gia đình.
Thà rằng tự nhủ là đứa con đã chết để gia đình bước tiếp, gắng gượng vượt qua nỗi buồn mà sống tiếp.
Còn hơn là lăn lộn đi tìm hàng chục năm để rồi cuộc sống của chính bản thân và những đứa con còn lại cũng bị phá hủy theo.
bọn tư bản lạ nhỉ, mắc gì cưu mang người ta ý. t thấy chính sách 100 là chuẩn
năm 9x đất rẻ vãi ko ai mua, thời đó mà mua đc vài lot mặt đường thì giờ ngon luônXưa chỗ tôi có người tháng gởi vài trăm về, hồi đó lương công nhân có 300k hay 800k 1 tháng năm 9x thôi thì mấy trăm usd hồi đó là cả nhà đủ sống đấy fen
hồi đó hay đi hồng kongÔng định đi đâu nhỉ? Tôi không nghĩ là ông định tới Úc
Mới tìm gia đình ba ruột thôi, đâu có nói sẽ ko tìm đâu, mình nghĩ sẽ tìm vì kể rõ thế thì vẫn còn nhớ, và muốn nhớ nên mới kể rành mạch vậy.Nhưng tôi thấy hơi buồn vì ông Thành chỉ tìm lại gia đình ruột của mình mà không tìm lại những người đã cưu mang trong những năm tháng cơ nhỡ, nhất là người phụ nữ buôn hoa quả, mẹ nuôi mà ông Thành sống cùng hết tuổi thiếu niên