Cứ tưởng gặp con mụ hãm nhưng không, toàn cú lừa cả

Như thường lệ, cuối tuần thì e vẫn bắt xe về nhà để ăn cơm mẹ nấu trong mấy ngày. Chuyện cũng chẳng có gì đáng nói cho đến trưa hôm qua, khi e đang trông gian tạp hoá nhỏ của gia đình, bật nhẹ cái bài nhạc, làm vài ván aram + cờ quạt thì một con m à quên, "chị" khách hàng đi vào. Gọi xinh thì cũng không phải, vì cái mặt chưa đủ tầm. Xấu thì cũng không đến nỗi, chỗ cần cong có cong, cần vểnh vẫn có vểnh.:beauty: Bên cạnh thì bả dắt theo một thằng bé, con trai, tầm 6,7t gì đấy. Đứng dậy, nở nụ cười mà e cho là thân thiện, hỏi han chị cần gì các kiểu. Cũng may là mình vừa chuyển sang cờ chứ aram thì hơi toang ( thế nên bác nào chơi aram mà gặp afk thì thông cảm cho, nhiều khi nó giống e đấy:pudency:). Hỏi được mấy câu thì hoá ra là bả đến mua bưởi. Nói đến bưởi thì nhà e hay nói đúng ra là mẹ e bán. Thì chắc cũng lâu r, cứ tầm độ 2 - 3 tháng trước tết thì mẹ e lại gọi ông bác bạn bố e đánh một xe tải bưởi đến, khuân lên gác, mỗi sáng lại mang vài tải ra chợ bán dần, đến tết chắc cũng có tí đồng ra đồng vào. Ngoài ra thì cũng có vài người nghe tiếng, dịp này cũng hay đến nhà lựa bưởi mua cho tiện. Nhìn bà này cũng lạ nên chắc là cũng mới biết, nhưng lúc ấy thì mẹ e vừa mang bưởi đi bán, ko có nhà, e thì ko rõ giá vì bán bao giờ đâu nên đành bảo bà ấy có gì tầm chiều tối quay lại ko thì để lại cái số, khi nào cần thì liên lạc sau. Bả ậm ừ, mình cũng tưởng thế là xong nhưng éo ngờ bả lại tiếp tục giùng giằng mãi, thôi e giúp chị đi, bán hộ đi cho chị các kiểu...:ops: trong khi e đã cố giải thích hợp tình hợp lí lắm r. Đang lúc không biết làm thế nào thì bả bỗng dưng xông xồng xộc vào nhà. Nhìn theo thì thấy bả đi đến chỗ bố e đang nằm trên cái sập gỗ cạnh phòng khách. Lúc này thì e quá bất ngờ, hoá đá mẹ nó luôn.:oh: Tỉnh tỉnh lại thì e thầm mặc niệm cho vị huynh đài nào đã cưới phải sinh vật vô ý tứ không biết lí lẽ này.:burn_joss_stick: Càng nhìn bả lay lay người bố mình kèm theo đó là những giọng điệu : chú ơi chú dậy bán bưởi cho cháu đi hay ơ chú này hay nhỉ, có hàng mà ko bán, bla bla... thì câu hỏi : "thiếu bưởi có thể khiến con người ta làm những gì" càng lớn dần trong e. Cho đến khi bố e phải mở mắt, lắc lắc đầu, xua tay như xua tà thì thị ta mới chịu thôi. Chắc bố e cũng tỉnh khi bả lay vài cái đầu r, thậm chí là ngay lúc câu chuyện bắt đầu cơ vì phòng khách ngay sát gian bán hàng nhưng cũng nghĩ mọi thứ sẽ trôi qua bt thôi nhưng con người "phi thường" này đã làm mọi thứ trở nên thật bất thường:sweat:

Gửi bằng vozFApp
 
Nhìn bà này cũng lạ nên chắc là cũng mới biết, nhưng lúc ấy thì mẹ e vừa mang bưởi đi bán, ko có nhà, e thì ko rõ giá vì bán bao giờ đâu nên đành bảo bà ấy có gì tầm chiều tối quay lại ko thì để lại cái số, khi nào cần thì liên lạc sau.
Fence hết tiền điện thoại à? Sao ko gọi cho mama hỏi xem bưởi giá thế nào rồi bán luôn? Mà thế éo nào ông cụ ở nhà mà cũng ko bán được.
 
Rồi bả ra ngoài, ok xin số của mẹ, e thì chỉ muốn nhanh nhanh tiễn vong này ra chứ khiếp quá.:ah:Tối đến thì e cũng nói lại với mẹ, bốc sẵn mấy chục quả bưởi cho bả khi nào đến lấy. Mà chiều tối đấy cũng chả thấy bả quay lại hay gọi lại j. Phải đến tầm trưa hôm sau, mẹ e thấy có cuộc gọi nhỡ gần sáng thì mới gọi lại, ban đầu thấy có người bắt máy xong tắt cái rụp, chả hiểu chuyện gì?:nosebleed: Mình cũng không nghĩ gì nhiều mà tầm chiều cũng thấy bả ấy đến luôn, lần này thì ko mang theo con. Lấy bưởi ra thì bả lại chê, đòi lên chọn lại, thì ok thôi, cũng chiều luôn dù mẹ e thường lựa những quả ngon cho khách đến tận nhà hỏi mua. Được một lúc thì cả hai đều xuống rồi ngồi nói chuyện với bố e ở dưới phòng khách. Bà nói bả là gv Ta, dạy gần trường kia, chồng đi làm xa, đang mang bầu mấy tháng nên thèm ăn bưởi cả định mua ăn tết luôn... Đây là bố mẹ e kể lại thế chứ lúc ấy cũng ko biết lắm vì mẹ sai lên xếp bưởi bê xuống. Xong lúc sau, thì bả ấy lại bắt đầu ra chọn mua hàng ở gian ngoài. Bả bảo khát, nhờ e lấy chai nước uống, chai sữa chua vị dâu, trả tiền luôn. Rồi bả hỏi mua tiếp can dầu, thùng mì tôm, thùng bia, két nước ngọt thêm vài gói bánh kẹo linh tinh khác. Lúc e lấy hàng ra dần thì mẹ e cũng chạy ra vì tưởng gặp khách "sộp". Xong xuôi hết r, lúc đang định xếp hàng ra xe bả( vespa trắng, chắc cũng cũ vì thấy tróc, xước mấy chỗ r). Lúc tính tiền thì bả nói, đại loại ntn :" Thôi a/chị ơi, sáng nay e lỡ mua mấy tr tiền sữa cho thằng ku, chồng e đi làm xa, e thì lại đang bầu bí, ngân hàng hôm nay ko mở để rút tiền dc bla bla... Chị cứ cho e chở ít bưởi cả nước này đã, còn lại để đấy e gửi tiền sau... Đây, địa chỉ nhà e đây..." Rồi bả cũng đưa ra địa chỉ nhà, gần thôn 2 trong xóm Nội, cách nhà e cũng không xa. Mẹ e nghe thế cũng xiêu, vì tính mẹ e là bán nhân duyên, muốn có khách quen dù tạm thời chịu thiệt cũng được. Nhưng bố e ko, tính ôg chi li sẵn mà có ấn tượng xấu với con này nên nháy mắt bảo ko. Sau một hồi thì bà này cũng biết khó mà lui, đành giở giọng chở hàng đến nhà xem trong nhà còn tiền ko để trả. Ok, đến phiên e thì lại là chân culi xếp hàng, chở hàng thôi:shame: Trước khi đi bả còn xin đt mẹ e để lưu số của bả ( bố mẹ e ko biết xài đt, con cục gạch, nhớ đít để bấm alo được thôi, e thì lên xe đợi bả ở ngoài r). Lên xe, đi một đoạn thì bỗng bả phóng vèo cái, mình thì đang thồ nặng, tay giữ hàng cũng rén nên thôi kệ cho bả phóng trước vì e cũng biết chỗ xóm ấy. Rồi thì, các bác biết kq r đấy, địa chỉ ma, con mụ ấy mất hút, về nhà định gọi lại thì hoá ra lúc nó mượn là nó xoá nhật kí cuộc gọi chứ có lưu cm gì đâu.:( Thế mới biết lừa nhau từng tí một mà ngẫm lại chắc con này cũng đọc vài quyển tâm lí học r, hành động nó giảm cảnh giác mình nhiều lắm. Nhưng bẩm sinh khá hãm cả dân quê chỗ e cẩn thận, chi li quá, ở chỗ khác nó chơi lớn khéo winner đấy :sexy_girl: ( hết, mệt vl)

Gửi bằng vozFApp
 
Fence hết tiền điện thoại à? Sao ko gọi cho mama hỏi xem bưởi giá thế nào rồi bán luôn? Mà thế éo nào ông cụ ở nhà mà cũng ko bán được.

Nếu e nói mẹ e chưa cầm cái đt ra khỏi nhà bh bác có tin ko?:sweat: Là bác thì bác có xông thẳng vào nhà khua 1 người đang ngủ dậy để bán hàng cho bác ko?:nosebleed:

Gửi bằng vozFApp
 
Rồi bả ra ngoài, ok xin số của mẹ, e thì chỉ muốn nhanh nhanh tiễn vong này ra chứ khiếp quá.:ah:Tối đến thì e cũng nói lại với mẹ, bốc sẵn mấy chục quả bưởi cho bả khi nào đến lấy. Mà chiều tối đấy cũng chả thấy bả quay lại hay gọi lại j. Phải đến tầm trưa hôm sau, mẹ e thấy có cuộc gọi nhỡ gần sáng thì mới gọi lại, ban đầu thấy có người bắt máy xong tắt cái rụp, chả hiểu chuyện gì?:nosebleed: Mình cũng không nghĩ gì nhiều mà tầm chiều cũng thấy bả ấy đến luôn, lần này thì ko mang theo con. Lấy bưởi ra thì bả lại chê, đòi lên chọn lại, thì ok thôi, cũng chiều luôn dù mẹ e thường lựa những quả ngon cho khách đến tận nhà hỏi mua. Được một lúc thì cả hai đều xuống rồi ngồi nói chuyện với bố e ở dưới phòng khách. Bà nói bả là gv Ta, dạy gần trường kia, chồng đi làm xa, đang mang bầu mấy tháng nên thèm ăn bưởi cả định mua ăn tết luôn... Đây là bố mẹ e kể lại thế chứ lúc ấy cũng ko biết lắm vì mẹ sai lên xếp bưởi bê xuống. Xong lúc sau, thì bả ấy lại bắt đầu ra chọn mua hàng ở gian ngoài. Bả bảo khát, nhờ e lấy chai nước uống, chai sữa chua vị dâu, trả tiền luôn. Rồi bả hỏi mua tiếp can dầu, thùng mì tôm, thùng bia, két nước ngọt thêm vài gói bánh kẹo linh tinh khác. Lúc e lấy hàng ra dần thì mẹ e cũng chạy ra vì tưởng gặp khách "sộp". Xong xuôi hết r, lúc đang định xếp hàng ra xe bả( vespa trắng, chắc cũng cũ vì thấy tróc, xước mấy chỗ r). Lúc tính tiền thì bả nói, đại loại ntn :" Thôi a/chị ơi, sáng nay e lỡ mua mấy tr tiền sữa cho thằng ku, chồng e đi làm xa, e thì lại đang bầu bí, ngân hàng hôm nay ko mở để rút tiền dc bla bla... Chị cứ cho e chở ít bưởi cả nước này đã, còn lại để đấy e gửi tiền sau... Đây, địa chỉ nhà e đây..." Rồi bả cũng đưa ra địa chỉ nhà, gần thôn 2 trong xóm Nội, cách nhà e cũng không xa. Mẹ e nghe thế cũng xiêu, vì tính mẹ e là bán nhân duyên, muốn có khách quen dù tạm thời chịu thiệt cũng được. Nhưng bố e ko, tính ôg chi li sẵn mà có ấn tượng xấu với con này nên nháy mắt bảo ko. Sau một hồi thì bà này cũng biết khó mà lui, đành giở giọng chở hàng đến nhà xem trong nhà còn tiền ko để trả. Ok, đến phiên e thì lại là chân culi xếp hàng, chở hàng thôi:shame: Trước khi đi bả còn xin đt mẹ e để lưu số của bả ( bố mẹ e ko biết xài đt, con cục gạch, nhớ đít để bấm alo được thôi, e thì lên xe đợi bả ở ngoài r). Lên xe, đi một đoạn thì bỗng bả phóng vèo cái, mình thì đang thồ nặng, tay giữ hàng cũng rén nên thôi kệ cho bả phóng trước vì e cũng biết chỗ xóm ấy. Rồi thì, các bác biết kq r đấy, địa chỉ ma, con mụ ấy mất hút, về nhà định gọi lại thì hoá ra lúc nó mượn là nó xoá nhật kí cuộc gọi chứ có lưu cm gì đâu.:( Thế mới biết lừa nhau từng tí một mà ngẫm lại chắc con này cũng đọc vài quyển tâm lí học r, hành động nó giảm cảnh giác mình nhiều lắm. Nhưng bẩm sinh khá hãm cả dân quê chỗ e cẩn thận, chi li quá, ở chỗ khác nó chơi lớn khéo winner đấy :sexy_girl: ( hết, mệt vl)

Gửi bằng vozFApp
Wall of text mà không xuống dòng, 1 gạch

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top