Cuộc sống vẫn còn nhiều người tốt, chúng ta không nên quá tiêu cực!

luphavlxx

Senior Member
Chuyện thằng bạn em, em là người thấy các sự việc nên ghi lại cho các thím thẩm!
Thằng em, chỗ cty con vợ. Cũng đá banh với em.
Nó đi làm về lúc 7h gì đó.
Em với con vợ đang ở nhà thì thấy cuộc gọi bảo nó bị tai nạn ở ngay chỗ nhà em(Bình Long- Bình Tân)
Xong em với con vợ chạy ra thì không thấy ai ở đó, lúc đó thì đt thằng em lại gọi lại bảo chạy đến viện Bình Tân rồi.
Thế em với con vợ em chạy lên viện Bình Tân. Tới đó thì thấy thằng con đang nằm ở Phòng Cấp cứu, nó đụng xe zô cái xe kéo của mấy ông chở trái cây bán lề đường ấy.
Thằng con bị rách đùi dưới, khá sâu và rộng. Kiểu nó đang lim đi do mất nhiều máu đó mấy thím, em thấy ướt hết 1 cái quần jean và 1 cái quần đùi nhoe nhoét toàn máu là máu.
Lúc đó thì bác sĩ không cho vào, em với con vợ đúng ngoài thấy nó thế thì bắt đầu gọi bạn bè với đồng nghiệp tới. Nhà ku em này ở Hà tĩnh nên không có người thân ở SG.
Lúc vợ em nó đứng ở chỗ cửa phòng cấp cứu gọi điện thì có mấy thanh niên, kiểu săm trổ - nhìn kiểu không phải hiền ấy mấy thím.
Mấy thanh niên đó hỏi có phải người nhà thằng ku em đang nằm kia không? Thế vợ em bảo đúng rồi!
Thế mấy thanh niên đó kể lại là thằng ku em đi đúng đèn xanh, gặp thằng ml chở trái cây kia vượt đèn đỏ, mấy thanh niên này đang ăn hủ tiếu lề đường thì nhìn thấy sự việc.
Xong mấy thanh niên đó chở ku em đến bv. Xong mấy thanh niên đó bàn giao balo(giấy tờ hồ sơ), bóp tiền(giấy tờ nhân thân với khoảng 20tr),xe exciter và điện thoại ip13 lại cho vợ chồng em rồi về.
Vợ chồng em thấy thế thì thấy ngạc nhiên, đơ mất 2s, xong rồi gửi lại mấy ảnh tiền gọi là tiền cafe và cảm ơn mấy ảnh rối rít. Mà mấy ảnh không nhận, xong mấy ảnh cứ vậy về. Bảo lo cho ku em đi!
Sau đó thì em với vợ em rồi mấy đồng nghiệp nữa đến thanh toán, ghi hồ sơ rồi tiến hành phẫu thuật cho ku em.
Nay em mới nhớ lại đoạn đó, nên viết lại câu chuyện trên. Cám ơn những người anh em bữa hôm đã giúp đỡ ku em ở Bình Long Bình Tân nhé.
p/s: hình ảnh vết rách của ku em! Em che bớt đi chứ nó nhìn kinh lắm!
 

Attachments

  • z3535891168341_fc85e888e97ac9f5735d37e88aab3676.jpg
    z3535891168341_fc85e888e97ac9f5735d37e88aab3676.jpg
    83.1 KB · Views: 23
Chuyện thằng bạn em, em là người thấy các sự việc nên ghi lại cho các thím thẩm!
Thằng em, chỗ cty con vợ. Cũng đá banh với em.
Nó đi làm về lúc 7h gì đó.
Em với con vợ đang ở nhà thì thấy cuộc gọi bảo nó bị tai nạn ở ngay chỗ nhà em(Bình Long- Bình Tân)
Xong em với con vợ chạy ra thì không thấy ai ở đó, lúc đó thì đt thằng em lại gọi lại bảo chạy đến viện Bình Tân rồi.
Thế em với con vợ em chạy lên viện Bình Tân. Tới đó thì thấy thằng con đang nằm ở Phòng Cấp cứu, nó đụng xe zô cái xe kéo của mấy ông chở trái cây bán lề đường ấy.
Thằng con bị rách đùi dưới, khá sâu và rộng. Kiểu nó đang lim đi do mất nhiều máu đó mấy thím, em thấy ướt hết 1 cái quần jean và 1 cái quần đùi nhoe nhoét toàn máu là máu.
Lúc đó thì bác sĩ không cho vào, em với con vợ đúng ngoài thấy nó thế thì bắt đầu gọi bạn bè với đồng nghiệp tới. Nhà ku em này ở Hà tĩnh nên không có người thân ở SG.
Lúc vợ em nó đứng ở chỗ cửa phòng cấp cứu gọi điện thì có mấy thanh niên, kiểu săm trổ - nhìn kiểu không phải hiền ấy mấy thím.
Mấy thanh niên đó hỏi có phải người nhà thằng ku em đang nằm kia không? Thế vợ em bảo đúng rồi!
Thế mấy thanh niên đó kể lại là thằng ku em đi đúng đèn xanh, gặp thằng ml chở trái cây kia vượt đèn đỏ, mấy thanh niên này đang ăn hủ tiếu lề đường thì nhìn thấy sự việc.
Xong mấy thanh niên đó chở ku em đến bv. Xong mấy thanh niên đó bàn giao balo(giấy tờ hồ sơ), bóp tiền(giấy tờ nhân thân với khoảng 20tr),xe exciter và điện thoại ip13 lại cho vợ chồng em rồi về.
Vợ chồng em thấy thế thì thấy ngạc nhiên, đơ mất 2s, xong rồi gửi lại mấy ảnh tiền gọi là tiền cafe và cảm ơn mấy ảnh rối rít. Mà mấy ảnh không nhận, xong mấy ảnh cứ vậy về. Bảo lo cho ku em đi!
Sau đó thì em với vợ em rồi mấy đồng nghiệp nữa đến thanh toán, ghi hồ sơ rồi tiến hành phẫu thuật cho ku em.
Nay em mới nhớ lại đoạn đó, nên viết lại câu chuyện trên. Cám ơn những người anh em bữa hôm đã giúp đỡ ku em ở Bình Long Bình Tân nhé.
p/s: hình ảnh vết rách của ku em! Em che bớt đi chứ nó nhìn kinh lắm!
Đúng rồi fen, trên đời này còn nhiều người tốt lắm, VD như tôi này :sweet_kiss:
 
Mình cũng giúp một người như vậy. Em nó bị tai nạn,rạn xương gót chân xe máy thì bị cong tay lái, thằng tông bỏ đi mất. Mình gửi xe em nó vào bãi,giao giấy gửi xe cho em nó. Kêu taxi ,kè em nó vào bệnh viện. Rồi đóng tiền,đẩy đi x quang,khám , chuyển viện,bó bột. Liên lạc với bạn bè em nó vì nó bảo ba mẹ đi công tác hết rồi. Lăng quăng từ 7 giờ đến 10g sáng bạn em nó mới đến .
Rồi bàn giao hết lại cho đứa bạn của em. Em nó xin số điện thoại,hứa hẹn cám ơn ,sẽ liên lạc lại.
À không có sau đó , đương nhiên tiền ứng trước viện phí cũng từ thiện luôn, mất luôn buổi sáng. :cautious: Bù lại thì giúp được một người ,chứ gặp kẻ xấu lấy luôn xe thì đúng là đen đủ đường.
 
Mình cũng giúp một người như vậy. Em nó bị tai nạn,rạn xương gót chân xe máy thì bị cong tay lái, thằng tông bỏ đi mất. Mình gửi xe em nó vào bãi,giao giấy gửi xe cho em nó. Kêu taxi ,kè em nó vào bệnh viện. Rồi đóng tiền,đẩy đi x quang,khám , chuyển viện,bó bột. Liên lạc với bạn bè em nó vì nó bảo ba mẹ đi công tác hết rồi. Lăng quăng từ 7 giờ đến 10g sáng bạn em nó mới đến .
Rồi bàn giao hết lại cho đứa bạn của em. Em nó xin số điện thoại,hứa hẹn cám ơn ,sẽ liên lạc lại.
À không có sau đó , đương nhiên tiền ứng trước viện phí cũng từ thiện luôn, mất luôn buổi sáng. :cautious: Bù lại thì giúp được một người ,chứ gặp kẻ xấu lấy luôn xe thì đúng là đen đủ đường.
Đù, vại nữa hả thím?
 
Đù, vại nữa hả thím?
Chắc tại em nó khó khăn,nhìn giống nhân viên văn phòng mới đi làm ,đi chiếc SH mode,mình điền hồ sơ bệnh án cho em nó 25tuoi. Mà không có mang theo bảo hiểm nên phải ứng viện phí,cách đây 4 năm rồi. Tha em nó từ bệnh viện Tân Bình qua bệnh viện Thống Nhất
 
Last edited:
Mình cũng giúp một người như vậy. Em nó bị tai nạn,rạn xương gót chân xe máy thì bị cong tay lái, thằng tông bỏ đi mất. Mình gửi xe em nó vào bãi,giao giấy gửi xe cho em nó. Kêu taxi ,kè em nó vào bệnh viện. Rồi đóng tiền,đẩy đi x quang,khám , chuyển viện,bó bột. Liên lạc với bạn bè em nó vì nó bảo ba mẹ đi công tác hết rồi. Lăng quăng từ 7 giờ đến 10g sáng bạn em nó mới đến .
Rồi bàn giao hết lại cho đứa bạn của em. Em nó xin số điện thoại,hứa hẹn cám ơn ,sẽ liên lạc lại.
À không có sau đó , đương nhiên tiền ứng trước viện phí cũng từ thiện luôn, mất luôn buổi sáng. :cautious: Bù lại thì giúp được một người ,chứ gặp kẻ xấu lấy luôn xe thì đúng là đen đủ đường.
thím tốt như vậy rồi rồi cuộc sống tự sẽ đền đáp lại thím.
 
Sợ nhất giúp xong ng nhà lại tưởng mình là thằng gây tại nạn. Xưa hồi học đh đi nhậu về có chở thằng bé con bị tại nạn vào viện, nhà nó đến chưa biết đầu đuôi gì định thịt mình vì tưởng mình đâm nó. Má cay quá thế là đấm nhau với bố nó 1 trận, từ đó thấy tai nạn thì cũng đành bỏ qua chả muốn giúp nữa.
 
Tôi luôn thấy có chút hối hận và luôn suy nghĩ về vấn đề này.
hồi năm 2 học đại học, đang trên đường đi học chỗ thái hà, chỗ rẽ từ yên lãng lên hoàng cầu ấy, gặp ngay 1 ông chú người bỏng róc hết cả da, chảy máu khắp người chạy ra đường nhờ chở đi viện chả ai chịu dừng lại chở cả, thế là mình đứng lại bảo ông lên xe đi cháu đèo. Lúc đó mình không hề biết là ngay yên lãng có cái viện nội tiết cấp cứu tạm cũng được, nhớ mãi ra cái viện đống đa ở nguyễn lương bằng, chở ông ý ra đến ngã 4 thái hà chùa bộc thì cuống quá, phóng ra bốt mấy anh giao thông nhờ các anh ý chở đi dùm. mình không dám chở nữa, thì ông ý đau quá mất bình tĩnh, giằng chìa khóa xe bảo mượn xe đi ra viện xong trả luôn 5 triệu. ông ý mất bình tĩnh, mình lại càng cuống theo và mất bình tĩnh theo, may anh công an vẫy được 1 cái xe taxi dừng lại, chở ổng đi ra viện, rồi mình phóng lên trường.
Lên đến nơi thì sau lưng áo và balo dính đầu máu của ông ý, 2 tay do ông ý vịn vào người mình để giữ thăng bằng trên xe cũng thế. Toàn máu, đến trường thì máu khô dính hết cả lại. vào nhà vệ sinh nhờ ông anh cùng lớp rửa sạch máu ở tay, rồi xin thầy giáo cho nghỉ buổi học đó đi về.
Chắc cũng vì thế mà trời phạt tôi, hôm đó thầy dạy đúng bài để thi qua môn, và hôm thi tôi k làm được, tạch 1 môn duy nhất trong 4 năm đại học.

giờ thi thoảng đi qua vẫn để ý chỗ đó xem ông chú đó còn ở đó không, nhưng gặp lại chắc mình xấu hổ nhiều hơn vì giúp người ta không giúp đến nơi đến chốn.

Thanks ae đã đọc.
 
Sợ nhất giúp xong ng nhà lại tưởng mình là thằng gây tại nạn. Xưa hồi học đh đi nhậu về có chở thằng bé con bị tại nạn vào viện, nhà nó đến chưa biết đầu đuôi gì định thịt mình vì tưởng mình đâm nó. Má cay quá thế là đấm nhau với bố nó 1 trận, từ đó thấy tai nạn thì cũng đành bỏ qua chả muốn giúp nữa.
Giờ dân sợ rồi hay sao ấy chứ lúc trước đọc báo thấy hoài, giúp đưa vô viện xong người nha đến xiên luôn, nên đừng hỏi con người họ vô cảm
 
tất nhiên cuộc sống có người này người kia, có lúc này lúc nọ, nhưng h người tốt quá ít nên cũng khó tin tưởng ai :(
 
Hôm rồi bà bán sữa thói dư 100k do trời mưa tiền polyme thì dính phân vân 2,3 giây rồi cũng trả lại.
Đổ xăng thì bà kia thói dư 50k, cũng trả luôn.
Thấy thoải mái vl.

Gửi từ HUAWEI RNE-L22 bằng vozFApp
 
Giờ dân sợ rồi hay sao ấy chứ lúc trước đọc báo thấy hoài, giúp đưa vô viện xong người nha đến xiên luôn, nên đừng hỏi con người họ vô cảm
đầu óc k hiểu nghĩ gì, suy nghĩ tí là biết chả thằng ngu nào gay tai nạn xong nó chở đến viện cho, thế mà bọn ng nhà cứ đến viện chưa lo cho thằng nằm trên giường đã muốn đi tìm thằng gây tạn nạn làm mẹ gì k biết.
 
Tôi luôn thấy có chút hối hận và luôn suy nghĩ về vấn đề này.
hồi năm 2 học đại học, đang trên đường đi học chỗ thái hà, chỗ rẽ từ yên lãng lên hoàng cầu ấy, gặp ngay 1 ông chú người bỏng róc hết cả da, chảy máu khắp người chạy ra đường nhờ chở đi viện chả ai chịu dừng lại chở cả, thế là mình đứng lại bảo ông lên xe đi cháu đèo. Lúc đó mình không hề biết là ngay yên lãng có cái viện nội tiết cấp cứu tạm cũng được, nhớ mãi ra cái viện đống đa ở nguyễn lương bằng, chở ông ý ra đến ngã 4 thái hà chùa bộc thì cuống quá, phóng ra bốt mấy anh giao thông nhờ các anh ý chở đi dùm. mình không dám chở nữa, thì ông ý đau quá mất bình tĩnh, giằng chìa khóa xe bảo mượn xe đi ra viện xong trả luôn 5 triệu. ông ý mất bình tĩnh, mình lại càng cuống theo và mất bình tĩnh theo, may anh công an vẫy được 1 cái xe taxi dừng lại, chở ổng đi ra viện, rồi mình phóng lên trường.
Lên đến nơi thì sau lưng áo và balo dính đầu máu của ông ý, 2 tay do ông ý vịn vào người mình để giữ thăng bằng trên xe cũng thế. Toàn máu, đến trường thì máu khô dính hết cả lại. vào nhà vệ sinh nhờ ông anh cùng lớp rửa sạch máu ở tay, rồi xin thầy giáo cho nghỉ buổi học đó đi về.
Chắc cũng vì thế mà trời phạt tôi, hôm đó thầy dạy đúng bài để thi qua môn, và hôm thi tôi k làm được, tạch 1 môn duy nhất trong 4 năm đại học.

giờ thi thoảng đi qua vẫn để ý chỗ đó xem ông chú đó còn ở đó không, nhưng gặp lại chắc mình xấu hổ nhiều hơn vì giúp người ta không giúp đến nơi đến chốn.

Thanks ae đã đọc.
Thím không giúp người ta được 10 phần, thì cũng được 7-8 phần rồi.
Chỗ đậm, nếu không giúp ổng thì thím đã không vắng mặt buổi học hôm đó. Nói đúng ra giống làm ơn mắc oán hơn là trời phạt.
Không cần hối hận đâu thím. làm việc xấu mới hối hận. Còn làm việc tốt dù ít dù nhiều cũng là việc tốt mà thím :))
 
Bị rách đùi rộng như này, đặc biệt chú ý đừng tiếp xúc với chó nhé, chó mà liếm vào phát, sẽ thành 1 ẩn X về bệnh Dại đấy.
ông bị ám ảnh chó hả? chạy từ theard kia qua đây nữa
 
Tôi luôn thấy có chút hối hận và luôn suy nghĩ về vấn đề này.
hồi năm 2 học đại học, đang trên đường đi học chỗ thái hà, chỗ rẽ từ yên lãng lên hoàng cầu ấy, gặp ngay 1 ông chú người bỏng róc hết cả da, chảy máu khắp người chạy ra đường nhờ chở đi viện chả ai chịu dừng lại chở cả, thế là mình đứng lại bảo ông lên xe đi cháu đèo. Lúc đó mình không hề biết là ngay yên lãng có cái viện nội tiết cấp cứu tạm cũng được, nhớ mãi ra cái viện đống đa ở nguyễn lương bằng, chở ông ý ra đến ngã 4 thái hà chùa bộc thì cuống quá, phóng ra bốt mấy anh giao thông nhờ các anh ý chở đi dùm. mình không dám chở nữa, thì ông ý đau quá mất bình tĩnh, giằng chìa khóa xe bảo mượn xe đi ra viện xong trả luôn 5 triệu. ông ý mất bình tĩnh, mình lại càng cuống theo và mất bình tĩnh theo, may anh công an vẫy được 1 cái xe taxi dừng lại, chở ổng đi ra viện, rồi mình phóng lên trường.
Lên đến nơi thì sau lưng áo và balo dính đầu máu của ông ý, 2 tay do ông ý vịn vào người mình để giữ thăng bằng trên xe cũng thế. Toàn máu, đến trường thì máu khô dính hết cả lại. vào nhà vệ sinh nhờ ông anh cùng lớp rửa sạch máu ở tay, rồi xin thầy giáo cho nghỉ buổi học đó đi về.
Chắc cũng vì thế mà trời phạt tôi, hôm đó thầy dạy đúng bài để thi qua môn, và hôm thi tôi k làm được, tạch 1 môn duy nhất trong 4 năm đại học.

giờ thi thoảng đi qua vẫn để ý chỗ đó xem ông chú đó còn ở đó không, nhưng gặp lại chắc mình xấu hổ nhiều hơn vì giúp người ta không giúp đến nơi đến chốn.

Thanks ae đã đọc.
Có muốn chuộc lỗi thì bảo tôi.
Tôi chỉ cho đoạn gần ngã tư Phương Mai ấy, có thằng già ngày nào cũng ra ngã lăn lóc. Nó hay xin đi nhờ xe + xin tiền, chở nó 1 đoạn xong cho nó vài trăm là auto thành người tốt

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đợt em suicide cũng được bác hàng xóm cứu, đúng hôm đó bác ấy qua dọn đồ sang chung cư nữa. Dù em đ coi chuyện đó là may mắn cơ mà cứ mỗi lần gặp người ta em đều ngại, chả biết nói gì nữa
 
Back
Top