Cuộc sống vô thường quá các bác ạ !

Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Mong bác và vợ giữ sức khỏe để làm chỗ dựa cho con, giờ mình có tuổi mà con nhỏ lúc nào cảm giác cũng không được yên tâm bác. Gia đình mình cố lên nhé!
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Ko có sức khỏe thì chỉ muốn khỏe lại chứ chả muốn gì cả bác ạ, nhưng mà ko có tiền thì sức khỏe cũng xuống dốc ko phanh vì thời buổi này ô nhiễm ầm ầm, trừ khi bác sống ở vùng nào thưa dân ko có nhà máy, khu cn, thời này hóa chất, phóng xạ ở khắp mọi nơi nên ung thư trẻ hóa nhiều và càng ngày càng tăng. :sad:
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Đồng cảm, ai vào cảnh này mới hiểu đc. Con mình ko bị nặng như con thớt mà cũng từ thập tử nhất sinh 1 tháng đầu đời, chúc các con 1 đời bình an :D
 
con người ta sẽ biết chân quý sinh mạng khi đến những bệnh viện. Nhìn thấy những ca nặng người ta mong muốn sống mới thấy được sinh mạng là vô cùng quý giá.
 
Nói về vô thường, hôm qua ông dượng đang khỏe khoắn, đẩy xe công chết máy cùng đồng ngiệp, trượt chân xe trớ về cán nát đầu, chủ xí nghiệp vs bảo hiểm đền 2 300k$. Bà cô khóc hết nc mắt. H cảm thấy mỗi sáng mở mắt là vui và quý giá rồi.
 
Em cảm ơn tất cả các bác đã động viên em,em không quote hết đc các bác nên đành cảm ơn " đại trà'' vậy :p
Chắc tại thím ít tập thể thao hay vận động nhiều chứ ở quê mấy chú 4x còn khoẻ hơn thanh niên 18 ấy chứ

via theNEXTvoz for iPhone
Em trc khi có gia đình cũng chơi thể thao,tạ và bóng đá...sau này em đá bóng vỡ mắt cá chân,nên nghĩ luôn...trc dịch em vẫn đi đẩy tạ đều đều vì phòng tập cách nhà có hơn trăm m thôi...dịch phòng tập đóng cửa nên e cũng le6nc ân theo luôn ! Sau khi ăn covid xong thì giờ như cái xác trôi bác ợ...leo lầu hay làm nặng tí là thở như chóa :(
Sức khỏe ngoài việc bản thân giữ gìn với lối sống lành mạnh (nghỉ ngơi, dinh dưỡng, thể dục, vệ sinh) thì nó còn có yếu tố phước báu từ việc chia sẻ tài sản giúp người khác khi họ bệnh tật và công sức chăm sóc họ (công quả). Mà 2 bên đều cần thiết chứ không riêng bên nào, ý là bản thân giữ gìn và phước báu do chia sẻ. Thớt có thể hỏi các thầy bên đạo Phật để hiểu rõ thêm về vấn đề phước báu, hy vọng thớt có thể gặp các thầy chân tu có kiến thức đúng đắn để chia sẻ với thớt

Bản thân chỉ dám nói vài điều về việc cày phước báu với thớt, kẻo có người lại bảo dạy đời, tuyên truyền mê tín :

- Bản thân tài chính tới đâu thì tự liệu mà cày phước (chia sẻ) tới đó, dân gian gọi là "liệu cơm gắp mắm". Đừng vì quá hào hứng mà tự đưa mình vào thế khó. Đức Phật từng dạy của cải có được chia làm 4 phần, trong đó 1 phần chia sẻ giúp đỡ tha nhân. 1 phần để dành phòng khi nguy cấp, 1 phần chi xài cho gia đình và bản thân, 1 phần làm vốn đầu tư cho công việc. Tất nhiên tùy hoàn cảnh cụ thể mỗi người mà chia 4 phần đó như thế nào, chẳng ai giống ai

- Đối tượng để chia sẻ tạo phước thì Tăng đoàn (tập thể tu sĩ) là giúp có được phước lớn nhất. Kế đến là những người đang trong hoàn cảnh thắt ngặt rất cần sự giúp đỡ. Nếu bản thân đang lâm vào cảnh khó khăn thì hãy chọn đối tượng là Tăng đoàn

- Phước báu có nhiều loại, loại thiên về sức khỏe để ít ốm đau bệnh tật là chia sẻ của cải để tha nhân nhờ đó mua thuốc uống chữa bệnh, chi trả viện phí, bồi bồ sức khỏe trong và sau bệnh; dùng thời gian và công sức chăm lo săn sóc, dọn dẹp, vệ sinh giúp người bệnh. Mình có khả năng và thời gian đến đâu, giúp đến đó, tùy hoàn cảnh bản thân

- Phước báu PHẢI TỰ MÀ LÀM, AI LÀM NẤY HƯỞNG. Đây là 1 quy tắc rất quan trọng ! VD như thớt nếu đem tâm niệm ra làm phước để mong cho con được hưởng là SAI LẦM. Thớt bỏ của cải và công sức bản thân ra làm thì thớt được phước đó, chả có ai được tí xíu phước ké nào hết, may ra thì nhờ thớt khỏe mạnh chăm sóc lại được con mình thôi. Muốn con có phước thì hãy cho nó tài sản để nó tự phát tâm mà làm, giáo dục nhắc nhở nó tự làm. Phước phát sinh bắt đầu tự tâm ý đối tượng đó muốn làm chứ không phải ép buộc, bắt chước như con vẹt mà không hiểu, VD như có người dúi tiền vào tay con mình, bảo con hãy đến bỏ vào thùng phước sương thì phước báu đó về với người kia, đứa con chẳng được chút phước báu, có chăng là phước hoan hỷ với việc thiện người khác làm

Vài chia sẻ với thớt
Em cảm ơn lời khuyên của bác. Em cũng quan niệm gần giống bác vậy.....! Vì em gốc miền Tây,đa phần ông bà đều theo đạo Phật....Em không theo đạo,nhưng như mọi người,cũng đều có chút đức tin ạ. Như cái tên của em,nghe ông bà nội kể lại là ngày xưa khó nuôi,nên cũng nhờ sư thầy trong chùa gần nhà đặt tên mới. Hiện tại em có phát nguyện cạo đầu và ăn chay 30 ngày khi con em khỏe...em thực hiện đc gần 1 tuần rồi...Còn việc hành thiện sau này,thì tùy điều kiện,tùy hoàn cảnh,khoi nào có thể là em làm ngay ạ !
Đồng cảm, ai vào cảnh này mới hiểu đc. Con mình ko bị nặng như con thớt mà cũng từ thập tử nhất sinh 1 tháng đầu đời, chúc các con 1 đời bình an :D
Giờ mỗi ngày thấy con nó khỏe hơn 1 chút,cười vui hơn 1 chút...là thấy hạnh phúc không thể tả rồi bác ạ ! :p
Nói về vô thường, hôm qua ông dượng đang khỏe khoắn, đẩy xe công chết máy cùng đồng ngiệp, trượt chân xe trớ về cán nát đầu, chủ xí nghiệp vs bảo hiểm đền 2 300k$. Bà cô khóc hết nc mắt. H cảm thấy mỗi sáng mở mắt là vui và quý giá rồi.
Vâng bác...có ở torng viện,nơi khoa ngoại thần kinh của bv nhi đồng,mới thấy nhiều hoàn cảnh và bệnh tình bi đát hơn con em nhiều...toàn trẻ con vô tư cả...đau lắm bác :( nên giờ mỗi ngày thức dậy bình an là tốt lắm rồi bác !
 
Em cảm ơn tất cả các bác đã động viên em,em không quote hết đc các bác nên đành cảm ơn " đại trà'' vậy :p

Em trc khi có gia đình cũng chơi thể thao,tạ và bóng đá...sau này em đá bóng vỡ mắt cá chân,nên nghĩ luôn...trc dịch em vẫn đi đẩy tạ đều đều vì phòng tập cách nhà có hơn trăm m thôi...dịch phòng tập đóng cửa nên e cũng le6nc ân theo luôn ! Sau khi ăn covid xong thì giờ như cái xác trôi bác ợ...leo lầu hay làm nặng tí là thở như chóa :(

Em cảm ơn lời khuyên của bác. Em cũng quan niệm gần giống bác vậy.....! Vì em gốc miền Tây,đa phần ông bà đều theo đạo Phật....Em không theo đạo,nhưng như mọi người,cũng đều có chút đức tin ạ. Như cái tên của em,nghe ông bà nội kể lại là ngày xưa khó nuôi,nên cũng nhờ sư thầy trong chùa gần nhà đặt tên mới. Hiện tại em có phát nguyện cạo đầu và ăn chay 30 ngày khi con em khỏe...em thực hiện đc gần 1 tuần rồi...Còn việc hành thiện sau này,thì tùy điều kiện,tùy hoàn cảnh,khoi nào có thể là em làm ngay ạ !

Giờ mỗi ngày thấy con nó khỏe hơn 1 chút,cười vui hơn 1 chút...là thấy hạnh phúc không thể tả rồi bác ạ ! :p

Vâng bác...có ở torng viện,nơi khoa ngoại thần kinh của bv nhi đồng,mới thấy nhiều hoàn cảnh và bệnh tình bi đát hơn con em nhiều...toàn trẻ con vô tư cả...đau lắm bác :( nên giờ mỗi ngày thức dậy bình an là tốt lắm rồi bác !
Mình cũng bị covid đây thím, tiêm mũi 3 xong được vài ngày dính luôn, dc cái giờ cảm giác khoẻ 100% như lúc chưa bị :)

via theNEXTvoz for iPhone
 
thanks các bác...
Em cũng như bao vozer khác,cũng hay húp mì tôm đêm,ngồi máy tính,xem bóng đá thâu đêm hoài...em lại làm tự do,chủ thợ gì cũng mình em,nên lối sinh hoạt càng cẩu thả...!
Sau chuyện con em,tự nhiên nghĩ thông ra...giờ em đang trong quá trình ăn chay 1 tháng,mấy ngày đầu còn khó chịu,sau 3 4 hôm chay thì thấy có vẻ ổn,vì đc ăn nhiều rau xanh,các loại nấm....mà trc đây em ít khi động đến !
Chúc các bác nhiều sức khỏe nhé !
Nên hạn chế đồ chiên xào nhiều dầu mỡ,ăn ít đường, muối nhé fen.Chúc gia đình fen luôn khỏe mạnh!
 
Lại là em đây,loser có ku con u não được về nhà bình an dù trước đó bs thông báo chỉ còn 1% hy vọng đây ạ.
Bữa h topic em bị mod khóa nên em không có chia sẻ gì được thêm về tình hình bố con nhà em....
Hiện tại bé con nhà em đã ổn khá nhiều rồi ạ,đã tự ngồi dậy,đi được những bước đi đầu tiên không phải vịn vào đâu nữa...bé đã tự đi lại trên đôi chân của chính mình rồi. Do sức khỏe vẫn còn khá yếu nên chuyện vệ sinh vẫn phải phụ thuộc vào tã......Nói chung,là ngoài sự mong đợi của em luôn...vì cùng cảnh ngộ có bé vài tháng vẫn chưa đi đc. Về mặt trí nhớ,tư duy,ngôn ngữ...thì tiến bộ rất nhiều so với trước khi vào bv...!
.....
Hôm nay em mở topic không phải muốn chia sẻ thêm về câu chuyện của bố con em,mà là chia sẻ về một chuyện khác ạ.
Hôm nay gr zalo của các bà mẹ cùng khoa với con em,tổng cộng 8 người,tính luôn vợ em...vừa báo 2 tin buồn...Một tin là một bé trai,đã phẩu thuật khối u ( ác tính) cùng đợt con em,sau đó xét nghiệm lại,khối u hoàn toàn biến mất...đang mừng thì phát hiện đã di căng xuống lưng...giờ xem như đợi ngày....:( Còn một tin là bé ở chung phòng con em gần 2 tháng( lúc con em đc cách ly do nhiễm trùng bệnh viện),bé này hôm trc em có kể các bác nghe,đc bv trả về,hôm nay đã mất rồi :( bé nó ngoan lắm,mỗi lần em từ nhà xuống thăm con,vợ em đều dặn em mua thêm này kia cho bé....vì đã ở đấy 6 tháng rồi...con em mới vào 2 tháng thôi...do 2 đứa nhiễm trùng cùng 1 chủng vi khuẩn bệnh viện nên bị cách ly chung...Khi con em gọi zalo với em,cũng hay có bé chơi cùng...tuy bệnh nặng hơn con em,nhưng bé vẫn đi lại được...nên vợ em cũng hay nhờ bé chơi cùng con em mỗi khi ra ngoài...:( Lúc con em về,những thứ gì bé nó thích vợ em đều để lại cho bé...Lúc con em về bé còn chúc con em mau khỏe nữa....Vậy mà...:(
....Đời người vô thường các bác ạ...:( Trải qua mấy chuyện này,giờ em thấy cái quý nhất của đời người là sức khỏe...không gì ngoài sức khỏe hết...Nhìn các bé chung khoa con em ( khoa ngoại thần kinh)...chịu đau mỗi lần vào thuốc,lấy ben để truyền dịch,lấy máu xét nghiệm...chọc tủy lưng....rồi khi ben hư không phát hiện kịp,tay chân sưng phù,có bé nặng hơn là bị hoại tử,phải lóc da vùng khác đắp vào....mới thấy,những khó khăn,đau khổ...mà người lớn chúng ta trải qua ngoài cuộc sống...chả là cái đinh gì hết....! Con em,dạo gần đây mới bắt đầu ngủ yên,chứ hơn 1 tuần từ khi xuất viện về,bé vẫn thi thoảng giật mình khóc thét,gào lên BS ơi con đau,bs đừng làm con đau...vì ám ảnh kinh hoàng bởi các quy trình điều trị...dù nó mới 5 tuổi thôi :(
....
Em hiện tại mỗi sáng chở con ra công viên gần nhà,cũng tranh thủ tập thể dục này kia...tối đã bắt đầu ngủ dần dần sớm lại...Không dám ăn uống cẩu thả như trc nữa...chỉ mong mọi thứ bình an....!
Hy vọng các bác vozer,trân trọng sức khỏe...vì một khi mất đi,mình có cố mấy cũng không tìm lại đc...nhất là các bác vozer trẻ...! Em năm nay 4x rồi...cảm thấy không còn đc như hồi 5 10 năm trc nữa...Con em còn nhỏ quá,sợ mình có vấn đề gì,lại bỏ nó bơ vơ...:(
....
Chúc các bác vozer nhiều thành công,nhiều sức khỏe nhé...!
Một lần nữa em cảm ơn các bác rất nhiều đã động viên em,lúc em tuyệt vọng nhất ! :p
Thể dục mỗi ngày, ăn uống điều độ, ngủ đủ giấc, thiền 30p, cho sức khoẻ tốt. Khuyên chủ thớt và ae vOzer
 
Mình củng có con nên hiểu cảm giác của bác, mình sẵn sàng đánh đổi tất cả vì con mình
Lần nữa mình chúc gia đình bác và bé mạnh khoẻ nhé
 
Back
Top