HoaLacManThien
Đã tốn tiền
GẶP VẤN ĐỀ VỀ CẢM XÚC
Thấy dở/vừa đủ tốt chứ ko xuất sắc thì bình thường, nhưng có cảm giác nó "làm quá" (trong khi đa số đều khen) và ko dừng ở 1 loại cảm xúc (tình huynh đệ, áp bức, tình yêu đều bài xích) thì dễ có vấn đề lắmAnh em cảm thấy mấy câu truyện kể trong game này nó cứ làm quá lên không? Từ tình huynh đệ, tình yêu với chịu áp bức ấy. Tôi xem chỉ cười khẩy chứ k thấy cảm động tí nào, nhất là cái đoạn thư sinh với hồ tiên, tôi thấy lựa chọn của thư sinh là quá bình thường vì cho cùng con kia là động vật chứ có phải người đâu. Hay do tôi chai sạn quá rồi ae?
1. Định kiến/thù ghét TQ
Nếu chỉ bị khó chịu với game này, game/phim/truyện khác đầy rẫy cảnh tương tự lại ko bị
Đặc trưng:
- Có ác cảm từ khi nó chỉ là dự án chưa phát hành
- Thấy khó chịu vì thành công lớn của nó, dù chưa chơi chưa xem nhưng vẫn quy chụp là overrate
- Thấy nó nổi quá nên mới mò vào, dù bản thân "ko thích"
- Chỉ xem thoáng qua đã ngay lập tức phủ nhận kiểu "lố/làm quá thế này ko hiểu sao dân tình xuýt xoa". Ai khen là loại &*&@$&@
- Khen game của Tây, của Nhật tốt hơn nhưng lại ko chỉ ra được hơn kém ở điểm nào
2. EQ kém, ko thể xử lý cảm xúc mạnh
Nếu khó chịu với tất cả những thể loại phim/truyện "cảm xúc" nói chung, ko phải kỳ thị mỗi game này
Đặc trưng:
- Bị bố mẹ bỏ mặc cảm xúc từ bé nên gặp vấn đề trong việc thể hiện cảm xúc bản thân cũng như nhận diện cảm xúc từ người khác (thường xuyên cảm thấy bị người khác hiểu nhầm + hiểu nhầm ý của người khác)
- Được giáo dục/bị đối xử tệ dẫn tới kết luận "cảm xúc là thứ vô dụng" và đàn ông ko nên thể hiện quá nhiều cảm xúc
- Khi xem những thứ "giàu cảm xúc" thì cảm giác bị "tấn công", bị đạo diễn "chọc ngoáy" và lôi thứ gì đó ẩn giấu bên trong ra
- Xù lông lên tự vệ, cố kháng cự và phủ nhận cảm xúc mà mình có (rõ ràng cảm động nhưng lý trí lại nghĩ thứ này ko cảm động đến vậy)
- Tập trung quá nhiều về bản thân; cảm giác lo lắng, bất an, khó chịu khi xem thay vì đánh giá câu chuyện như 1 người ngoài cuộc
3. Cùn mòn cảm xúc
Nếu chưa từng có cảm xúc rõ ràng, mãnh liệt, sâu sắc nào... đa số cảm xúc nhận diện được đều là tiêu cực hoặc buồn chán. Cảm thấy hời hợt và mơ hồ với mọi thứ, ko hiểu sao người khác có thể hào hứng/nồng nhiệt/căm ghét... 1 điều hay 1 thứ gì đó
Đặc trưng:
- Thấy cái gì cũng tẻ nhạt, nhàm chán, ko đáng dành thời gian công sức
- Ko thể hiểu tại sao mọi người lại "phản ứng thái quá"
- Mất đi động lực và sự tò mò với thế giới (mà lúc bé khả năng vẫn có)
- Cảm xúc thường ngày là 1 đống hỗn độn ko thể gọi tên
- Chỉ có 2 chế độ cho cảm xúc, hoặc là ko cảm nhận được gì hoặc là mất kiểm soát (khi cảm xúc đến 1 cường độ cực cao như cực kỳ ấm ức, cực kỳ phẫn nộ, cực kỳ căm ghét, cực kỳ bất an...). Ko có những rung cảm ở giữa, tăng dần theo cung bậc (VD hơi phiền -> hơi khó chịu -> khó chịu -> rất khó chịu -> bực tức -> cáu giận -> phẫn nộ -> muốn đấm người)
Nếu vừa trải qua hạnh phúc/bi thương/dằn vặt... mãnh liệt trước đó. Bất kể là trải nghiệm thực tế của bản thân hay là thưởng thức 1 tác phẩm đỉnh cao thì đều dễ nảy sinh sự so sánh và cảm thấy những thứ kém hơn ko đủ sâu sắc, ko đủ tốt (bởi ko tạo ra được cảm xúc vượt ngưỡng cũ)
Đặc trưng:
- Ngay lập tức nhớ đến trải nghiệm cảm xúc tương tự và thấy thứ vừa xem kém hơn
- Có thể chỉ rõ được điểm chưa tốt thay vì cảm giác chung chung
- Khó chịu khi mọi người khen ngợi thứ "kém cỏi" này, có khao khát đề xuất mọi người thưởng thức thứ "đỉnh cao" mà mình biết
Từ biểu hiện thì có vẻ em dính #2 (và có thể cả #3 vì chúng hay đi cùng nhau)
Last edited: