[Cuối năm rảnh dé] Tư vấn tâm lý tình cảm, phát triển bản thân etc...

Em muốn giao tiếp tốt thì phải làm gì, hầu như trong mọi cuộc nói chuyện em đều hiểu theo nghĩa đen thôi, ĐỤT quá .
Đọc thêm sách, nghe nhiều podcast, chịu khó lắng nghe những ý kiến xung quanh và có sự chắt lọc các luồng thông tin, tiếp thu nhiều nhưng vãn cần chắt lọc cái gì phù hợp nhất cho bản thân .Anw là bác thớt có tham khảo các đầu sách về Tâm lý học hay phân tích tâm lý k cho e xin tham khảo với,đọc thớt bác thấy khá nhiều kiến thức hay nhưng có nhiều link bị break quá bác ơi
 
Đọc thêm sách, nghe nhiều podcast, chịu khó lắng nghe những ý kiến xung quanh và có sự chắt lọc các luồng thông tin, tiếp thu nhiều nhưng vãn cần chắt lọc cái gì phù hợp nhất cho bản thân .Anw là bác thớt có tham khảo các đầu sách về Tâm lý học hay phân tích tâm lý k cho e xin tham khảo với,đọc thớt bác thấy khá nhiều kiến thức hay nhưng có nhiều link bị break quá bác ơi
Em đọc nhiều, toàn đọc nghiên cứu với sách chuyên môn, xong đi nói chuyện toàn thành mâu thuẫn quan điểm.
 
Em muốn giao tiếp tốt thì phải làm gì, hầu như trong mọi cuộc nói chuyện em đều hiểu theo nghĩa đen thôi, ĐỤT quá .

Đọc thêm sách, nghe nhiều podcast, chịu khó lắng nghe những ý kiến xung quanh và có sự chắt lọc các luồng thông tin, tiếp thu nhiều nhưng vãn cần chắt lọc cái gì phù hợp nhất cho bản thân .Anw là bác thớt có tham khảo các đầu sách về Tâm lý học hay phân tích tâm lý k cho e xin tham khảo với,đọc thớt bác thấy khá nhiều kiến thức hay nhưng có nhiều link bị break quá bác ơi
Thay vì đọc mấy cuốn sách thường thức này thì đọc sách nâng cao kĩ năng của bản thân mà kiếm tiền đi thôi, tất cả sẽ đều vô nghĩa nếu như bạn nghèo. Không có tiền, ko có trải nghiệm thì làm gì có chuyện hay vấn đề để nói hay tranh luận. Chưa kể vấn đề nữa là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Tôi chưa gặp 1 case nào giàu mà giao tiếp không tốt cả
 
Thay vì đọc mấy cuốn sách thường thức này thì đọc sách nâng cao kĩ năng của bản thân mà kiếm tiền đi thôi, tất cả sẽ đều vô nghĩa nếu như bạn nghèo. Không có tiền, ko có trải nghiệm thì làm gì có chuyện hay vấn đề để nói hay tranh luận. Chưa kể vấn đề nữa là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Tôi chưa gặp 1 case nào giàu mà giao tiếp không tốt cả
Em hỏi cách kiếm tiền từ nghề xây dựng mà có ai chỉ đâu.
 
Thay vì đọc mấy cuốn sách thường thức này thì đọc sách nâng cao kĩ năng của bản thân mà kiếm tiền đi thôi, tất cả sẽ đều vô nghĩa nếu như bạn nghèo. Không có tiền, ko có trải nghiệm thì làm gì có chuyện hay vấn đề để nói hay tranh luận. Chưa kể vấn đề nữa là mạnh vì gạo, bạo vì tiền. Tôi chưa gặp 1 case nào giàu mà giao tiếp không tốt cả
Đồng ý với quan điểm của bác, nhưng phen kia đang hỏi giao tiếp tốt chung chứ còn khả năng kinh tế là yếu tố có vai trò quyết định rồi. Cuộc sống thì muôn hình muôn vẻ, nếu cảm thấy bản thân đang thiếu cái gì thì nên bổ trợ vào cái đó trước chứ bác :3. Theo kinh nghiệm của e thì muốn giao tiếp tốt thì e share mấy phương pháp trên cho phen đo thôi ^^
 
Tiếp tục dời nhà ko 4rum die. Một số bài viết có thiếu sót/sẽ bổ sung thêm, nhưng từ từ dời hết mới edit
MAlAk9Q.gif
 
Last edited:

HƯỚNG NỘI - HƯỚNG NGOẠI.
NỘI TÂM - NGOẠI TÂM.

H***shi H***ta;84553254 said:
[Có hay không sự thay đổi tính cách từ hướng ngoại sang hướng nội ?]

Em năm nay sinh viên năm 3.Nhớ lại thời cấp 3 trở xuống thấy mình rất cởi mở với mọi người, thoải mái thể hiện cảm xúc, tám chuyện với ai là phải tám mấy tiếng. Nhưng kể từ khi lên đại học, em bỗng thu mình lại còn bé tý. Nếu trước kia em hay khơi chuyện để tám, k ngán bất kì ai, thì bây giờ em thấy rất khó làm thế với người không thân. Trong 1 event nào đấy với tập thể, em phải bám vào 1 người em thân nhất, chứ k thể bắt chuyện, network với người khác (em mà bắt thì kiểu gì cxung chỉ đc 2 3phút là hết chuyện,sẽ rất awkward). Những người hay nc với em đều ngạc nhiên khi em bảo em hướng nội, vì một khi em đã "bắt được sóng" với ai đó thì em lại rất cởi mở, y như 1 người hướng ngoại.

1. Bản chất em trước đến giờ là người hướng nội (đã test), nhưng tại sao lại có 1 khoảng thời gian giống hướng ngoại? (Em đã loại trừ các nguyên nhân: không thấy thoải mái bằng khi nói tiếng Hà Nội, những người em tám chuyện thoải mái là hướng ngoại nên ai cũng tám cùng được)

2. Câu hỏi quan trọng nhất : làm thế nào để 1 người hướng nội có thể tám với 1 người mới "gặp" trong khoảng 1 tiếng được ?

Hướng nội, hướng ngoại chỉ thể hiện xu hướng của con người, nó ko thể hiện được tâm thế.

Anh sẽ chia theo cách riêng, có thể chia ko sát theo tâm lý học nhưng lại dễ đánh giá hơn

1. Hướng Ngoại, Nội Tâm:
Những người này có tính quyết đoán và có xu hướng thích giao lưu, thường bị thu hút bởi những yếu tố kích thích ở thế giới bên ngoài.

Tuy nhiên, tâm trí họ lại dõi theo những thay đổi ở bên trong, tức là họ để ý đến những trải nghiệm của bản thân, họ ko muốn thể hiện chúng ra cho người khác thấy, ko có nhu cầu cấp thiết tâm sự hay san sẻ, ko cần người khác thấu hiểu những gì họ suy nghĩ.

Type người này thực ra ko ít, và đa số là người thành công trong cuộc sống. Họ có thể rất quảng giao, rất nhiệt tình, tham gia hoạt động xã hội một cách hào hứng, thân thiện với mọi người... nhưng chỉ như vậy mà thôi.

Họ cư xử thân thiện như vậy là do được giáo dục tốt và họ thích thú với những trải nghiệm xã hội do chúng tác động lên tâm trí của họ chứ ko phải đơn thuần là thích thú 1 hành vi hay sự vật cụ thể. Họ rất cởi mở, dễ gần nhưng nếu muốn thân thiết với họ, muốn thấu hiểu họ và được họ chấp thuận bước vào cuộc sống riêng của họ thì lại rất khó khăn.

2. Hướng Ngoại, Ngoại Tâm:
Những người này có tính quyết đoán và có xu hướng thích giao lưu, thường bị thu hút bởi những yếu tố kích thích ở thế giới bên ngoài.

Tâm trí họ cũng dõi theo những thay đổi ở bên ngoài, họ hoàn toàn hòa mình vào công việc hay vui chơi chứ ít khi suy nghiệm xem tâm trí của mình thay đổi thế nào. Mặt tích cực là họ luôn giữ được sự vô tư, ánh mắt trong suốt của trẻ thơ, cái nhìn ko thiên lệch, nhưng ở mặt khác, họ thường ít rút ra được kinh nghiệm cũng như trưởng thành về nhận thức.

Type người này có thể gọi là hào sảng, quang minh chính đại, bộc trực... hay bình dị hơn là "ruột để ngoài da".

3. Hướng Nội, Nội Tâm:
Những người này dành nhiều thời gian cho bản thân hơn, họ hài lòng với những mqh và sở thích vốn có hơn là bị thu hút bởi những yếu tố kích thích ở thế giới bên ngoài.

Tâm trí họ cũng dõi theo những thay đổi ở bên trong, thích thú và say đắm những cảm xúc, trải nghiệm của riêng họ, họ ko muốn thể hiện chúng, ko có nhu cầu cấp thiết tâm sự hay san sẻ, ko cần người thấu hiểu những gì họ thấu hiểu.

Có thể rất tài năng những ko muốn lấy ra biểu diễn mua vui, khả năng giao tiếp rất tốt nhưng lười giao tiếp vì thấy nó ko cần thiết và ko có hứng thú...

Type người này lập dị, thích dành thời gian & tâm trí cho các dự định cá nhân. Điển hình phải kể đến nhóm các nhà nghiên cứu chuyên môn, nghệ sĩ, người tách biệt xã hội...

4. Hướng Nội, Ngoại Tâm:

Những người này đa số thời gian là ở một mình, họ bị ảnh hưởng một cách thụ động từ những cảm xúc mà họ nhận được (khi tương tác), họ luẩn quẩn với những trải nghiệm của bản thân và yếu ớt trước những yếu tố kích thích của thế giới bên ngoài.

Tuy nhiên, tâm trí họ lại dõi theo những thay đổi và khao khát bên ngoài, tức là mặc dù luôn bị bủa vây bởi những cảm xúc bên trong nhưng lại khao khát được thể hiện, được chia sẻ, được hòa nhập.

Type người này là điển hình của "nạn nhân", đa số là những người yếu đuối về cả năng lực lẫn tâm trí, hoặc từng trải qua những cú shock tình cảm, sang chấn tâm lý nên sinh ra sự e dè với thế giới bên ngoài mặc dù vẫn khao khát được trải nghiệm.

Họ rất phổ biến trong xã hội, trong 1 nhóm bạn, những đứa trầm lặng ít nói nhưng ánh mắt luôn háo hức nhìn mọi người, môi mấp máy muốn tham gia vào câu chuyện nhưng ko biết phải nói gì cho phải, gom hết dũng khí và cất lời thì ko ai quan tâm nên giọng nhỏ dần, nhỏ dần... hoặc nghĩ ra 1 câu hay ho định mở lời thì cuộc trò chuyện đã chuyển sang chủ đề khác từ lâu rồi.

Một mặt khác của type người này là khi có ai đó sẵn sàng lắng nghe họ, nhiệt tình mở chủ đề giúp họ thì họ mất khả năng kiểm soát ngôn từ. :lol:
Lúc này cứ như đập xả lũ được mở, họ sẽ phun ra hết những chất chứa trong lòng, nói thay cả những lần ko được nói mà ko quan tâm người khác có còn muốn nghe hay có hứng thú tiếp tục hay ko... :stick:
Bên cạnh việc mất khả năng kiểm soát ngôn từ, type này cũng mất khả năng nhận thức tình hình khi xả lũ. Đặc trưng là nói nhảm, nói lố, đùa nhây... trái ngược hẳn với vẻ tự kỉ lúc ko ai tiếp chuyện. :beat_brick:

Những người suốt ngày lặng lẽ, khép mình trong 1 góc và hỏi những câu hỏi về bản thân nhưng ko có đáp án và chẳng có tác dụng gì hết. Khao khát được đi chơi xa, được trải nghiệm những thứ mới lạ, có 1 người yêu thương, được mọi người chú ý, giỏi hơn, thông minh hơn, tự tin hơn... nhưng lại sợ hãi và ko biết làm thế nào để đạt được chúng.

Những người muốn có bạn bè nhưng lại e dè bị bỏ rơi, khao khát tình yêu nhưng sợ một ngày sẽ lại bị phản bội...

+++++++++++++++

Cơ bản em đang nhầm tưởng mình là người khép kín và khó có thể giao tiếp với mọi người trong khi thực tế là ngược lại. :lol:

Thời cấp 3 em là Hướng Ngoại do lúc đó nhiều bạn bè thân thiết, trẻ con còn vô tư chưa biết gì nên em tự tin và thoải mái. :sogood:

Lên ĐH, nhiều thứ thay đổi, thế giới quan và hệ giá trị của sinh viên cũng đổi khác. Thực tế phũ phàng nó đập vào mặt làm em trở nên tự ti và khép mình hơn dù vẫn khao khát được thể hiện và hòa đồng. :shame:

Biểu hiện là:

Bởi vì tự ti và thiếu kĩ năng giao tiếp nên em ko thể chủ động tạo được các kết nối với người mà em muốn -> từ hướng ngoại chuyển sang hướng nội, tự than tự trách và chết chìm trong các cảm xúc tiêu cực về bản thân, nghĩ quẩn hết cả ngày nhưng thực ra ko nghĩ được thứ gì rõ ràng và càng ko giải quyết được vấn đề gì cả. :look_down:

Nhưng khi gặp ai thân thiết, hoặc người ta chủ động bắt chuyện, chia sẻ thì liên kết được hình thành -> em bắt đầu thỏa mãn được nhu cầu thể hiện bản thân, chia sẻ, tâm sự... thậm chí có thể còn mất kiểm soát khi nói quá nhiều hay thể hiện quá lố nữa. :sexy:

Em chuyển về type Hướng Nội, Ngoại Tâm như phân loại ở trên.


2. Câu hỏi quan trọng nhất : làm thế nào để 1 người hướng nội có thể tám với 1 người mới "gặp" trong khoảng 1 tiếng được ?

Về câu hỏi thứ 2 thì như anh nói, em đang hiểu sai vấn đề.

Vấn đề của em chủ yếu ở việc em thiếu tự tin và thiếu kĩ năng giao tiếp thôi, ko phải ở tính cách. Vậy nên chỉ cần em cải thiện bản thân, lấy lại tự tin và trang bị kĩ năng giao tiếp thì em sẽ trở lại như cũ, gặp ai cũng sẽ bắn súng liên thanh chứ ko phải là bất lực trong việc thực hiện 1 kết nối, chỉ có thể trò chuyện khi có ai đó chủ động với mình. :bye:

Tình trạng này để lâu thì nó sẽ mài mòn tâm trí và em sẽ bắt đầu suy nghĩ tiêu cực, từ đó chuyển thành thụ động khép kín hoặc cực đoan hơn là oán trách xã hội, sẽ rất khó sửa. :">
 
Last edited:
TRAI "LẠNH LÙNG", "ÍT NÓI"

Re: Lý do các cô gái thích những chàng trai lạnh lùng

Lạnh lùng có nhiều kiểu, xuất phát từ nhiều nguyên nhân và thể hiện ra các đặc điểm khác nhau.

Ko phải lạnh lùng là ít lời, đôi khi nhiều lời vẫn lạnh lùng như thường.
Ko phải lạnh lùng là mặt mày vô cảm, lạnh lùng có thể tươi cười nhưng thực tế chả quan tâm mẹ gì cả...

Kỷ yếu: Khi đàn ông khép miệng vào thì phải có thứ gì khác bắt đầu cất tiếng.
Có thể là khí chất, tiền tài, danh vọng, thành tựu, sự tung hê của xã hội hay chí ít là bạn bè xung quanh nói về mình... nếu ngậm miệng mà tiếng cũng tịt luôn thì thành đụt chứ ko phải lạnh lùng.



0. Lạnh lùng thờ ơ, vô tâm:
Gặp thì vui, đi qua là hết quan tâm. Lười quan tâm mọi chuyện, lười quan tâm người khác, gặp gỡ có thể nc vui vẻ cười đùa nhưng quay đi là ko nhớ, ko để ý, ko quan tâm người đó nữa... :sogood:

1. Lạnh lùng khắc bạc, bất cần:
Cảm thấy chỉ một mình là đủ, ko có nhu cầu gắn bó, dựa dẫm vào ai.

Hoặc coi tất cả các mqh/người khác chỉ là công cụ để đạt được mục đích, mà đã là công cụ thì ko có cái này mình dùng cái khác... ... :sogood:

Đặc điểm:
Để có thể bất cần thì phải có nguồn lực đủ sinh ra quyền lựa chọn, chứ trên răng dưới dé mà bất cần thì thành Chí Phèo :lol:

Chẳng hạn phẩy tay coi tiền tài là rơm rác thì tiền đề phải có đủ tiền để chịu được thiệt hại đó, chứ nghèo rớt mùng tơi thì phẩy tay 2 lần là ăn cháo rồi, lấy đâu ra lần thứ 3. :look_down:

Sẵn sàng sút gái bất cứ lúc nào thì tiền đề phải có nhiều gái vây quanh cái đã, chứ "thôi em cút đi" mà về nhà đóng cửa quay tay thì gái nó cười vào mặt & ngay bản thân cũng thấy ấm ức... :shame:

Thu hút:
Cảm giác ko được tôn trọng khiến gái muốn trả đũa, muốn mình có giá trị và chiếm được vị thế trong lòng của nó.

Muốn chiến thắng trong cả đám lựa chọn sẵn có để chứng minh mình tốt nhất.

2. Lạnh lùng tự cao, ngạo mạn:
Cảm thấy bản thân hơn người khác nên ko mặn mà với việc giao lưu, kết thân lắm.

Tao biết nhưng tao ko nc với mày vì mày suy nghĩ ấu trĩ quá, tao nghĩ về cv của tao còn có ích hơn.

Tao có thể giao tiếp, tạo thiện cảm rất tốt nhưng tao ko muốn có mqh với mày vì mày chẳng có tác dụng/ hay ho gì cả, tao ko muốn phí công sức...

Đặc điểm:
Để xây dựng lên lòng tự cao thế này thì bản thân thường có gì đó ưu việt hơn người, nếu ko là cdsht rồi. Hoặc gia thế hiển hách, tiền tài ko phải ngợi, hoặc tài năng, thông minh, sắc sảo...

Lạnh lùng ở đây là 1 bộ lọc, là phương tiện để ngăn những thành phần "ko xứng đáng" dính dáng đến cs của nó.

Ko tiếp xúc là vì đối phương ko xứng chứ ko phải nó nhút nhát, ko nói chuyện nhiệt tình là do đối phương ko đủ thú vị chứ ko phải nó kém giao tiếp. Khi gặp người có cùng đẳng cấp, nó sẽ như Chu tước gặp Phượng Hoàng, tận lực phô diễn hết tất cả thế mạnh...

Thu hút:
Cảm giác ko cùng đẳng cấp khiến gái ( và cả zai) khao khát, cố gắng chiếm lấy sự nhiệt tình của nó vì đó là 1 xác nhận xã hội về việc bản thân hấp dẫn ra sao, thông minh thế nào, có cùng đẳng cấp cao như nó.

3. Lạnh lùng ưu việt:

Cũng tương tự như #2, nhưng ko chỉ về gia thế, tài chính, tài năng, suy nghĩ... mà còn hơn hẳn cả sự giáo dục mà nó được tiếp thu nữa.

Đặc điểm:
Loại người này có thể cười nói, trêu đùa, hòa đồng với mọi người nhưng đấy chỉ là do nó muốn vậy, còn khi người khác muốn thì :LOL:

Ở những trường hợp gặp gỡ chính thức, nó đứng ở vị thế trên cao ban ơn xuống phía dưới, đối xử với tất cả thân thiện và công bằng. Giao tiếp lúc này là phép lịch sự, nó thể hiện sự giáo dục tốt chứ ko phải vì những người kia đủ sức nặng. Sâu bên trong thâm tâm "chúng ta ko cùng 1 đẳng cấp", quay đi là nó quên sạch và ko muốn dính dáng chút nào nữa...

Sự lạnh lùng, xa cách này thể hiện rõ nhất khi gặp nó trong 1 dịp tụ hội và ảo tưởng khi nó cởi mở, vui vẻ, hòa đồng và chú tâm lắng nghe mình.

Nhưng khi gặp lại ở 1 nơi khác ( khi mà nó ko có trách nhiệm), tiến lại chào hỏi thì bỗng phát hiện ra là nó chả nhớ mình là ai và lạnh lùng vkl. Cay hơn nữa là ko phải nó cố tình tỏ thái độ lạnh lùng với mình, mà vì mình như rơm rác ko lọt vào mắt nó nên nó ko hề nhớ mình là ai, và cũng ko có chút cảm xúc gì... :sogood:

Thu hút:
Ngoài cảm giác khao khát, cố gắng chiếm lấy sự nhiệt tình của nó vì những lý do giống #2.

Thì với type này, người ta còn có cảm giác say đắm và muốn được hưởng sự hòa nhã, ấm áp dễ gần của nó nhiều hơn nữa.

1 đau khổ, 1 sung sướng, 1 mặt nóng 1 mặt lạnh... nên hấp dẫn chết người. :beauty:

____________________​


Tất nhiên loại cực phẩm thế này ở ngoài rất hiếm, chủ yếu là có xu hướng và đặc điểm thế này nhưng chưa tới. Được 2-3/10 là ngon rồi... :nosebleed:

____________________​

Còn loại cùi cùi thì nhiều, 2 dạng điển hình nhất là:

7. Lạnh lùng do từng chịu tổn thương tình cảm:
Loại này quá khứ từng vấp ngã, chẳng hạn bị phản bội/ cắm sừng/ bị bỏ rơi...

Bởi vậy mới tự tạo 1 lớp vỏ bọc để ngăn cách người khác quá gần gũi, né tránh gắn bó để tránh phải tổn thương thêm lần nữa

Đặc điểm:
Cũng phải ngon lành chút thì mới phải đề phòng, giống kiểu mật ngọt sợ ruồi nên đậy kĩ, thịt ngon sợ chó phải treo lên...

Chứ xấu trai, nghèo, vô duyên thì làm gì có gái tiếp cận mà phải sợ. Mấy thằng như vậy còn dựng rào toàn cdsht hết.

Thu hút:
Gái phát hiện ra bên trong ko giống bên ngoài.

Kiểu tỏ ra lạnh lùng nhưng đôi lúc ko kìm đc lại quan tâm gái, đôi lúc bất cần nhưng thực tế là khao khát gái chủ động hơn. Ngoài xa cách nhưng bên trong là trái tim mong manh cần đc gái ôm ấp vuốt ve các kiểu các kiểu.

Zai mà ngon nữa thì sẽ có gái muốn hốt & chủ động phá vỏ ốc giúp nó... :sogood:

8. Lạnh lùng do thiếu kỹ năng giao tiếp:

Ít nói là do ko biết nói gì. Ko tham gia chơi đùa là do ko biết làm gì. Ko hòa nhập được với tập thể, ko kết nối được với những người khác.

Lầm lũi riết đâm chai sạn và mất khả năng thể hiện cảm xúc, "lạnh lùng"

Đặc điểm:
Ngồi lù lù 1 đống nhưng lòng cuộn sóng và thèm muốn đc tham gia cùng mọi người.

Gái ngồi cạnh cũng chỉ ngậm hột thị và tự tdtt bằng các huyễn tưởng bắt chuyện, làm quen, mlem cực mạnh chứ ko dám mở lời thật.

Nhưng nếu có gái nào chủ động tiếp cận, chủ động gợi chuyện và chịu khó lắng nghe thì ngay lập tức hí hửng và vứt sự "lạnh lùng" đi đâu mất.

Và vì ít giao tiếp, ko biết kế nối và cảm nhận được cảm xúc của người khác nên ko biết thế nào là phù hợp, ko biết thế nào là đủ, điểm đến đâu là dừng -> mất khả năng kiềm chế, nói dài nói dai nói hết phần gái. Ko kiểm soát được hành vi dẫn đến nói ngu, đùa lố, đùa nhảm...

Tuyên ngôn kinh điển: "Với người lạ anh kiệm lời, lạnh lùng. Nhưng khi thân rồi thì..."

Thu hút:
Gái tiếp xúc 1 lúc là lột được hết lớp vỏ bên ngoài, nhìn thấy ngay cái nhân khô héo/ thối rữa bên trong.

Loại này dù có đẹp trai, nhà giàu thế nào thì nó cũng lợi dụng thân xác hoặc đào mỏ xong rồi té. Thật sự là chịu ko nổi.

Còn xấu, nghèo thì càng khỏi nói, toàn cdsht là mình ko thích giao tiếp lắm, nhưng gặp người hợp thì chém gió thành bão, nói chuyện rất nhiều, blah blah...

____________________​

Gái thèm muốn zai lạnh lùng cũng giống như hứng thú bóc quà hay đập quả óc chó vậy.

Dưới nhiều lớp giấy gói là 1 món quà căng cực, hay bóp vỡ lớp vỏ cứng là phần lõi thơm phưng phức. Sự lạnh lùng là gia vị làm nên sự khan hiếm giúp tăng hứng thú, còn tạo ra sự hấp dẫn & giá trị lại là những nguồn lực ưu việt khác (giàu, nổi tiếng, đẹp trai, thông minh, thú vị...) khiến gái khao khát có được.

Nếu dưới lớp giấy bọc chỉ là cục gạch, sau vỏ cứng là cái nhân cùi bắp thì lạnh thế chứ lạnh nữa cũng chỉ để dành tiền nuôi chó và lên vOz thẩm du thôi :LOL: :lol:

_______________

Để tạm chờ rảnh edit tiếp...
 
NẠN NHÂN (CỦA NHỮNG QUY CHUẨN) XÃ HỘI

melbourne7511;111805877 said:
mình cần 1 lời khuyên của các bạn.
mình 25t bạn gái 27t, 2 đứa mình quen nhau cũng 1 năm hơn rồi, yêu xa nên hay gây lộn, mặc dù mình là người gây trước, mình hay ghen, nóng tính và bị cái tật uống vô thì lại cứ nói lung tung. người yêu mình gây với mình về vấn đề mình ghen tuông vô cớ cũng lập đi lập lại, có những khi tưởng chừng như chia tay nhưng người ấy bỏ qua cho mình. tuần vừa rồi mình lại nhậu về rồi facetime rồi lại nói lung tung làm 2 đứa cãi nhau, trong cơn say mình không kiềm chế đã la hét người yêu trên đt. bây giờ cô ấy block số dt mình 2 ngày, unfriend fb mình, cắt đứt mọi liên lạc. qua ngày thứ 3 nt mình ctay vì minh đã làm giọt nước tràn li.

trước đó mấy ngày thì mình cũng đã book vé về vn cho mình và bố mẹ để qua nhà người yêu xin cưới, nhưng giờ chắc có lẽ là dĩ vãng rồi. mình phải nên làm thế nào đây?

bạn cô ấy thì nói mình là hiện tại cô ấy rất giận và cấm không đc nhắc đến tên mình tr mặt cô ấy và nói là mình hãy để cho cô ấy yên, nếu sau này có sửa tính đủ chín chắn để yêu mà trong lúc đó cô ấy ko có ai khác thì tính tiếp. cô ấy cũng nt mình là cô ấy thông báo với bố mẹ cô ấy về việc 2 đứa ctay và yêu cầu mình nhắn bố mẹ mình để khỏi về gặp.

bây giờ mình phải nên làm thế nào đây? mình còn yêu cô ấy nhiều lắm, quen nhau 1 năm, đi 3-4 nước cùng nhau. cả chục ngàn tấm hình. những dòng tin nhắn, bố mẹ và gia đình cô ấy rất thương mình nữa.

Thiếu thông tin nên anh ko nói được gì nhiều, nhưng qua các hành vi em biểu hiện thì anh nghĩ xác suất em thuộc type "nạn nhân xã hội" là rất cao.

+++++++++++

Đây là 1 type điển hình, nó phần lớn đến từ "di truyền". Tức là bố mẹ có tính kiểm soát mạnh, là nạn nhân xã hội thì sẽ nuôi dạy con cái theo cách lệch lạc và có các tính cách & hành vi thừa hưởng 1 phần cha mẹ.

Type này tồn tại song song 2 khuynh hướng cực đoan trái ngược nhau, 1 mặt thì ko chính kiến, dễ nhượng bộ và thỏa hiệp, dễ bị tác động trong các quan hệ xã hội ngang hàng hoặc thấp hơn.

Một mặt thì bảo thủ, gia trưởng, có tính kiểm soát, chi phối những mqh thân thiết mà người này chiếm quyền chủ đạo, vd như yêu đương, bạn bè thân thiết, con cái.

_________________


Ở khuynh hướng đầu ( con người xã hội), type này thường thỏa hiệp trước đòi hỏi hay áp lực, thường xuôi tay trước khó khăn hay nghịch cảnh... hành vi ko có tính tự chủ, ko phải quyết định của bản thân mà do bị xô đẩy và chèn ép nên nhượng bộ.

Và vì ko được thể hiện ra suy nghĩ, cảm xúc của bản thân, ko được làm cái mình muốn mà luôn có cảm giác mình làm vì bị ép buộc, làm cho người khác -> ức chế tâm lý.

Lúc nên làm thì ko dám làm, lần lữa để đó và thỏa hiệp bằng 1 lựa chọn mình ko thích, sau đó tâm trí cứ luẩn quẩn mãi chuyện đó.

Ở khuynh hướng thứ 2 ( con người nội tâm), type này sẽ tổn thương bản thân hoặc những người thân cận yêu thương họ vì tình trạng đè nén và ko được làm theo ý mình diễn ra hàng ngày, ức chế cũng tích lũy dần cho đến khi vượt quá mức chịu đựng thì mất kiểm soát và bộc lộ ra ngoài bằng hành vi cực đoan.

...

Ở 1 số trường hợp khác hành vi cực đoan có thể là chống đối ngầm, cự cãi, bỏ nhà đi, nổi khùng, bạo lực.

Còn em thì sang giai đoạn gần cuối rồi, bắt đầu bộc phát ra ngoài bằng hành vi bạo lực ( may là chưa nhắm vào con người mà chỉ mới trút giận lên đồ đạc).

Mà nghiệt ở chỗ những thứ làm em khó chịu, ức chế em ko dám đạp vì sợ hậu quả, sợ bị trả đũa, sợ gây ra hậu quả nghiêm trọng. Em có xu hướng tự hành hạ dằn vặt bản thân, hay tệ hại hơn đem ức chế trút hết lên đầu người thân và bạn bè :lol:, vì họ sẽ ko trả đũa em nên em trút chúng lên đầu họ và vô thức lặp lại hành vi này...

Đến khi xả hết ức chế, tỉnh táo lại thì bắt đầu hối hận. Hiện tại em đang ở phase này.

Nhưng kiểu người như em hứa hẹn chỉ đáng tin khi giải tỏa đc cảm xúc. Lúc này em rất đạo đức, rất ngoan ngoãn, rất hối lỗi... người khác muốn gì thích gì cũng sẵn sàng chiều, hứa hẹn cam kết, tự thề với lòng đủ cả.

Người ngoài thường chỉ nhìn thấy mặt này của em nên đánh giá em ngoan ngoãn, lễ phép, biết điều và có chí hướng. Bố mẹ gái quý cũng vì vậy.

Nhưng người thân thiết bên cạnh thì ko thấy thế, vì thói quen ứng xử và tâm thế của em khiến em luôn là nạn nhân của xã hội. Bị thiệt thòi, ức chế, có đòi hỏi hay ham muốn cũng ko bộc lộ ra mà cố chịu, ức chế cứ tích lũy dần, tích lũy cho đến khi vượt quá mức chịu đựng thì sẽ biểu hiện ra bên ngoài khác hẳn - cáu bẳn, cay độc, mất kiểm soát...

Đó là 1 vòng lặp ko có hồi kết, cho đến khi những người tốt với em ko chịu đựng nổi nữa & dần rời bỏ.
Cán cân tiêu cực thì tăng còn cán cân yêu thương thì giảm, nhìn lại xung quanh chẳng còn ai trong khi cuộc sống ngày càng mệt mỏi.

Lúc này các phases sẽ càng ngày càng ngắn, biên độ ngày càng rộng -> tần suất em mất kiểm soát càng ngày càng dày và mức độ cực đoan trong hành vi cũng tăng cao.

Lúc đó thì đừng nói là chửi bới, cãi vã, ghen tuông bóng gió. Bạo hành hay cầm dao xiên lình 1 phát cũng có nữa là...
_______________

Việc em cần bây giờ là cải thiện bản thân, tính tình như này em đời em sẽ như 1 cái WC, thiên hạ nó vào lợi dụng, xả xong xách ass bỏ đi, còn ai yêu thương chạm vào dây thối & bẩn.

Gái nó có thần kinh nó mới đâm đầu vào, oan nghiệt cả đời.

Sửa đổi với type này cũng ko phải việc dễ dàng. Vì hành vi bạo lực ko đến từ những tính cách như hung bạo, nóng tính, thích thể hiện, manh động...

Ngược lại, hành vi bạo lực của type này là hậu quả của các tính cách như tự ti, kìm nén, ko dám thể hiện, lần lữa...

Những tính cách này trong quá trình tương tác với thế giới thì bị đè nén và thiệt thòi -> thiệt thòi chuyển thành ức chế tâm lý -> ức chế tâm lý dồn nén đến quá ngưỡng chịu đựng thì bộc lộ ra ngoài bằng hành vi cực đoan.

Hành vi cực đoan này là hệ quả của các cơ chế tâm lý, chỉ sửa chữa hành vi bên ngoài ko những ko khiến bản thân tốt hơn mà còn làm trầm trọng hóa tình hình.

Bởi tập kiềm chế bản thân, ko lặp lại các hành vi bạo lực thì chỉ khiến ngưỡng chịu đựng của em cao hơn nhưng sự ức chế ko được giải tỏa nên vẫn còn đó, và em còn là nạn nhân xã hội thì cơ chế tích lũy ức chế vẫn liên tục bổ sung ức chế.

Hành vi này giống như xây cao thêm đập chứa nhưng ko cắt được nguồn nước đổ về. Hồ có đập thấp thì dung tích cũng thấp, có vỡ chẳng qua cũng chỉ lụt lội, nhưng hồ có đập cao, dung tích cao thì khi vỡ là siêu lũ quét :beat_brick:

Type này phải xả & cắt nguồn gây ức chế chứ ko phải kiềm chế, kiềm chế hành vi bạo lực chỉ khiến ức chế ko được giải tỏa và tích trữ lại, lần bộc phát kế tiếp sẽ càng hung bạo và điên cuồng hơn thôi. :lol:

Cần VD thì nhìn sang bọn Nhật, xã hội hóa cao độ và nghiêm trọng nên con người buộc phải thỏa hiệp nếu muốn được xã hội chấp thuận dù đó ko phải là ý muốn của họ.

Họ cũng được giáo dục về lòng trung thành, tính nhẫn nại, ko bộc lộ cảm xúc, chịu đựng, kìm nén hơn hẳn những quốc gia khác.

Hệ quả là ức chế tích lũy lại ngày càng nhiều, đến khi bung ra thì hành vi cũng cực đoan hơn các quốc gia khác rất nhiều, ko nhảy lầu hay cụng đầu tàu điện ngầm thì cũng là vác rìu, mua cưa máy xẻ xác... :bye:


melbourne7511;111884721 said:
cái này a nói rất đúng về bản thân và tính cách của e. vậy em cần làm gì để cải thiện bản thần? như a nói xả và cắt cơn nguồn giận dữ bằng cách nào ạ

melbourne7511;111884861 said:
bác cho em xin nick fb hoac skype voi, em muon nap vip thi lam cach nao a?
 
Last edited:

GÁI HỜ HỮNG, KO MUỐN SÂU ĐẬM & ZAI ĐỤT BI LUỴ
Hội Mê Phim Ảnh;84551014 said:
7ccf2d2d2b39de5d12f85769f7b6d416--zooey-deschanel-movie-posters.jpg
"Tôi sẽ khuyến khích các khán giả yêu thích nhân vật của tôi (Tom) xem phim một lần nữa và để ý xem thật ra Tom ích kỷ thế nào. Anh ta tự phát triển trong đầu sự ám ảnh về một cô gái cùng anh ta thực hiện tất cả những ảo tượng này. Anh ta không quan tâm đến nhiều thứ khác đang diễn ra trong cuộc đời mình.

Rất nhiều chàng trai và cô gái nghĩ rằng cuộc sống của họ sẽ có ý nghĩa nếu họ tìm thấy một người yêu mình, người sẽ coi họ là điều duy nhất quan trọng trong đời. Suy nghĩ đó không tốt. Đó là tình yêu theo ý của một người, chứ không phải tìm một người thực sự".

Joseph Gordon-Levitt nói về Tom trong 500 Days of Summer.

Trước đây mình luôn cho rằng Summer là người khó hiểu khó nắm bắt và cô là nguyên nhân dẫn đến đôi trẻ tan vỡ. Nhưng đây là một góc nhìn khác biệt.

Nguồn: The Best Movie Lines

Little Fairy

Công bằng mà nói thì bài viết trên thuần túy là ngược sóng và xét lại.

Nó cực đoan ko kém lối giải thích trước đây, chẳng qua ko kết tội bé Summer như thường thấy mà quay sang kết tội Tom, bỏ qua việc nhìn nhận dưới góc nhìn đa chiều và khách quan, công bằng cho cả 2 hơn. :beat_brick:

Tom là kiểu zai đụt điển hình. :shame:

Bình thường thì bất lực trong chuyện tình cảm, rụt rè, e ngại, ko biết thể hiện cảm xúc và đối xử ra sao với phụ nữ dù trong lòng thèm khát yêu và được yêu. :dribble:

Vậy nên khi có 1 cô gái tiến đến và chủ động gợi chuyện, quan tâm, tạo dựng 1 mqh thì bất an và lo lắng của Tom biến mất, những khao khát bao lâu được giải phóng toàn bộ khiến Tom mất kiểm soát. Anh ta chuyển từ trạng thái bị động, rụt rè sang manh động cực độ, từ ngậm hột thị -> nói ko phanh lại được, từ chạm tay còn ko dám sang mân mê sờ mó, từ việc chỉ dám nhìn gái từ xa -> nghĩ đến chuyện cưới xin, trăm năm đầu bạc :lol:

Thực ra gái nào chủ động đến bắt chuyện và đối xử tốt với Tom như Summer thì Tom cũng đổ gục y hệt, biểu hiện y hệt và cùng sml 1 cách y hệt vậy thôi. :">

Lý tưởng hóa và năng nổ quá mức, anh ta tăng chi phí đầu tư cho mqh, từ tình cảm, vật chất và thời gian vượt quá mức độ tình cảm mà cả 2 đang có sau đó nghĩ rằng mình đã cho đi nhiều đến vậy thì kết quả hẳn phải tốt đẹp, và nó sẽ phải tốt đẹp bởi anh ta tin là vậy. :sogood:

Tom tự mình đưa ra các cam kết về mqh và mặc nhiên người kia cũng đồng thuận với các cam kết đó mà ko cần hỏi ý kiến, khi mqh ko đi theo hướng "tốt đẹp" mà anh ta dự tính thì bắt đầu nổi khùng, mất kiểm soát và đòi hỏi 1 cách vô lý. :look_down:


1636086614023.png

Nói cho chính xác thì Tom ko yêu Summer hiện hữu trước mặt. Anh ta chỉ yêu cái cách "anh yêu cô ta ( hay bất kỳ ai đó)", mê đắm cảm giác mà cô ta xuất hiện và chủ động, ở cạnh và tạo cho anh ta cảm xúc "yêu đương".

Bởi vậy khi Summer bắt đầu khác lạ, nếu Tom yêu Summer từ con tim của mình, anh ta sẽ cố tìm hiểu xem có chuyện gì xảy ra, có cách nào giải quyết ko. Tái khẳng định tình yêu và yêu ngay cả khi người kia bắt đầu thay đổi. :byebye:

Nhưng vì tình yêu ko đến từ bên trong Tom, nó là thứ là dựa trên hành vi của Summer, nó phái sinh từ những cử chỉ thân mật của Summer. Và khi Summer ko tiếp tục những hành vi ngọt ngào như vậy nữa -> cảm giác "yêu đương" của Tom cũng bốc hơi theo. Và cuộc sống của Tom quay lại thời điểm ban đầu, thậm chí còn tệ hơn nên anh ta nổi khùng lên, dằn vặt, đòi hỏi tình yêu từ Summer như 1 con nghiện bị cắt thuốc. :stick:

1636086921120.png


Còn Summer thì cũng dị ko kém. Về cái này thì quá nhiều bài viết đã nói rồi.
______________

Nếu nhìn nhận Tom theo hướng ích kỉ và hơi áp đặt khi tự đưa ra các cam kết dài hại và hướng mqh đến 1 khuôn mẫu "hạnh phúc" & "gắn bỏ" kiểu truyền thống mà ko để ý đến mong muốn "yêu ko gắn bó & trách nhiệm" của Summer thì ngược lại, cũng phải nhìn nhận việc Summer cố tình định hình và khuôn mẫu hóa mối quan hệ ngay từ đầu rằng quen chỉ để quen, yêu nhau để đó và ko xác định lâu dài, ko hề có trách nhiệm với việc cả 2 ngày càng gắn bó và tình cảm lớn dần, lờ đi và bỏ rơi mong muốn gắn bó lâu dài của Tom. :beauty:

Ko muốn có 1 mqh yêu đương cam kết thì cô ta có thể dừng lại ngay khi Tom bắt đầu có biểu hiện mà. Sao phải đợi đến khi Tom yêu mình tha thiết mới bỏ đi

Về bản chất, hành vi của Summer ko khác gì lừa tình khi bước vào và làm Tom yêu mình tha thiết sau đó bỏ đi mà ko cảm thấy có chút ăn năn, cắn rứt chỉ bởi "tôi đã nói rõ chúng ta chỉ là bạn". Nếu đổi ngược bằng 1 tay chơi đến trước mặt cô gái và tán tỉnh, đối xử như tình nhân và làm cô bé yêu hắn tha thiết rồi lại đột nhiên biến mất thì những ai ở đây ủng hộ rằng hắn hoàn toàn đúng đắn và ko có lỗi gì vì đã nói rõ ngay từ đầu?

Tình cảm ko phải thứ rạch ròi như lý trí, ko phải cam kết ban đầu là nghiễm nhiên ko để ý đến hậu quả sau này vì mqh là 1 hành trình và tình cảm là thứ luôn tiếp diễn.

Con người ko phải gỗ đá, một cô vợ/ chồng hờ thuê về qua mắt gia đình thôi đến khi thanh lý hợp đồng còn có chút ko đành lòng nữa là có tình cảm thật sự.
Đột nhiên rời bỏ 1 người yêu mình tha thiết khi người đó đòi hỏi 1 sự cam kết mật thiết hơn mà ko có chút lăn tăn hay ko đành lòng chỉ bởi đã giao kèo từ trước thì có những người bị Thái Nhân Cách thôi.

______________

Tóm lại 2 đứa đều có vấn đề, và như lời giới thiệu ở đầu phim:
- THIS IS NOT A LOVE STORY, THIS IS A STORY ABOUT LOVE
Trong câu chuyện này, cả 2 người ko hề nhìn vào nhau & yêu nhau 1 cách chân thật. Họ mải nhìn vào bản thân, đánh vật với những ảo tưởng tình yêu và khuôn mẫu của riêng mình.
Với Tom thì đó là việc cảm xúc ko đến từ bên trong, thay vì đó anh ta cố gắng tìm kiếm nó ở bên ngoài. Phó mặc hết cảm xúc gọi là "tình yêu" vào 1 đối tượng hữu hình sau đó cố chiếm hữu để có được thứ tình yêu ( của người đó) nhằm thay đổi thực trạng chán chường của bản thân, còn với Summer thì đó là né tránh gắn bó, quen ai đó để được hưởng cảm giác của tình yêu nhưng rời bỏ đi khi bắt đầu phải cam kết, phải bắt đầu cho đi và chịu trách nhiệm như 1 tình yêu thực sự.


Ở cuối phim, cả 2 có vẻ đã giải quyết đc phần nào vấn đề. Khi Summer gặp Tom ở công viên và nói rằng đã quyết định cam kết, gắn bó với 1 người lạ mặt vừa gặp. Dù có thể do anh ta giàu có, ko đòi hỏi tình yêu ở Summer hay vì chọn lựa anh ta cô sẽ ko phải trả giá thì đó cũng là bước tiến lớn, điều khác hẳn với cô ta trước đó.

Còn Tom thì bỏ qua sự nhút nhát, e dè và sợ tổn thương để bắt đầu chủ động làm quen Autumn, hành động bằng cảm xúc thôi thúc từ bên trong ( thay vì phụ thuộc vào cảm xúc bên ngoài mà người khác tạo ra cho anh ta). :beat_brick:
 
Last edited:

NHIỀU LỰA CHỌN -> DỄ THAY ĐỔI & ÍT HÀI LÒNG

urnmtio Friedrich;156768532 said:
Nhân dịp sắp chuyển nhà em post hỏi bác một số chuyện ạ, mong bác/mấy bác trong này giải đáp giúp em với ạ! :D

Bác có nghĩ là "quá nhiều lựa chọn" cũng là một vấn đề hay không? Một chàng trai được quá nhiều cô gái tỏ tình và anh ta không dành trọn vẹn tình cảm cho một trong số họ, mỗi người lại có một chút, anh ta không đồng ý cũng chả từ chối ai. <thời gian cứ thế trôi qua, trôi qua.> :sad:

Với lại cho em hỏi là làm sao để biết điểm dừng ạ? Bản thân yêu/được yêu bởi cô gái nào đó và là đôi là cặp với người đó nhưng khi gặp các cô gái khác có đặc trưng/vị thế/sức hút cao hơn thì tâm lý "nhảy tàu" lại xuất hiện, sợ bỏ lỡ điều gì đó "tốt đẹp hơn" nên trong lòng lại gợn sóng, haiz. :tire: 1199521

Tất nhiên là có - Càng nhiều lựa chọn thì càng ít hài lòng.

Việc nhiều lựa chọn, tình cảm ko rõ ràng, dễ đứng núi này trông núi nọ còn cho thấy những vấn đề tiềm ẩn sâu bên trong. Thường thì zai như em sẽ có một vài vấn đề trong list sau:

1. Ko có gout, ko biết mình muốn gì:
Nếu có gout, em sẽ chỉ thích 1-2 người hợp khẩu vị dù có bao nhiêu gái theo đi chăng nữa.
Nếu có mục tiêu cụ thể, em sẽ dễ dàng chọn lựa và gắn bó thay vì loay hoay giữa chân gấu và vi cá. VD:

  • Thích hưởng thụ thú vui thể xác, chơi bời cho thoả tuổi trẻ -> chọn bé nào ngon và dâm nhất
  • Thích mặn nồng, sâu sắc và kết nối về tâm hồn -> chọn bé nào thú vị, tinh tế và giàu tình cảm
  • Thích nhà mặt phố, bố làm to để giúp mình tiết kiệm 1-20 năm phấn đấu -> chọn chạn cao lại thoáng mát như anh Gân
  • Thích ổn định, tập trung xây dựng sự nghiệp -> chọn bé nào ít đòi hỏi, tính tình ko dằn dỗi và dẩm. Biết suy nghĩ, ủng hộ công việc của mình
...
Em phân vân vì ko biết mình quen gái để làm gì (ngoài chút bản năng td), vậy nên chọn thế nào cũng cảm thấy sai và bỏ qua gái nào cũng đáng tiếc. :beat_brick:

2. Thụ động:
Do ko có gout, ko mục đích nên ít khi theo đuổi gái nào đó (hoặc ko biết cách theo đuổi). Có thì cũng chỉ tán vì xinh xinh hay hay/gái bật đèn xanh.

Vì ko chủ động tìm và chinh phục gái mình thích, chỉ dựa vào hấp dẫn thụ động (đẹp trai, nhà giàu, quen thả thính...) nên chất lượng gái ko cao, ko làm em phải say mê cuồng nhiệt và đánh mất lý trí.

Tham lam nhưng lại thụ động, ko có kỹ năng để chinh phục những gái mà mình khao khát -> gái nào cũng muốn giữ hết, nhưng đồng thời cũng ko thoả mãn với gái nào :sogood:

Thụ động trong tán tỉnh, thụ động trong việc chọn lựa, thụ động cả trong trải nghiệm mà bản thân mong muốn nữa. Nếu em biết mình muốn 1 cuộc tình thế nào và chủ động dấn thân thì đã khác

3. Nguồn lực ko tương xứng với ham muốn.
Nếu trong đám thích em có gái xinh ngon và thú vị hẳn, giống iPhone đứng giữa dàn điện thoại Tàu thì sẽ rất dễ chọn, và cũng chỉ cần 1 là đủ

Em hiện tại giống mấy thanh niên nhiều điện thoại dù công việc chẳng bắt buộc. Dùng đơn giản vì ko cái nào ngon hẳn, và tuy cầm 3-4 máy nhưng vẫn mơ đổi sang XS Max :look_down:

Mà xảy ra tình trạng này ngoài #2 thụ động thì còn do nguồn lực ko đủ. Chỉ cần em đủ ngon, gái chất lượng sẽ tự tìm đến; nhưng ko quá đẹp trai, ko quá giàu, lối sống nhạt nhẽo, kỹ năng tán tỉnh lại yếu... tất nhiên chỉ có thể hấp dẫn thụ động những gái bình thường. Ko hài lòng cũng vô ích


- Em sẽ chỉ có những gì em xứng đáng, ko phải những gì em khao khát

4. Tham lam & kiềm chế kém.
Cái này khỏi phải phân tích thêm :tire:

5. Tự trọng thấp, bao biện & đổ lỗi.
Để xảy ra tình trạng này lâu dài và lặp đi lặp lại thì thường bao gồm cả vấn đề tự trọng thấp.
Vì người có tự trọng cao sẽ cố gắng gia tăng nguồn lực để chinh phục gái vừa ý thay vì chây ỳ và đổ lỗi

Còn em thì dùng sự ko hài lòng để làm lý do đứng núi này trông núi nọ, lăng nhăng, tham lam... thay vì cải thiện bản thân. Kết quả là em luôn bị cảm xúc nuốt chửng rồi tự tay phá nát các mqh, dính vào các drama rắc rối ko hồi kết.

Mà tệ nhất là tham lam và tính toán nhiều như vậy nhưng em chẳng hề có được sự thoả mãn chứ đừng nói là hấp dẫn hơn và sờ được đến đối tượng mà mình mong muốn :lol:

...
 
Last edited:
chào các bác, nay mở lời nhờ các bác tư vấn giúp
xưa cũng có thích bà chị này, hơn 1t thôi cũng có nc thường xuyên khi đó sau thì lại ko, kiểu đã uncrush dc rồi mà h lại bị dính lại, suốt ngày chỉ biết rep story insta chứ nói chuyện em nhạt vãi chưởng nhờ các bác tư vấn xem em giờ phải làm s ?
 
Đọc thêm sách, nghe nhiều podcast, chịu khó lắng nghe những ý kiến xung quanh và có sự chắt lọc các luồng thông tin, tiếp thu nhiều nhưng vãn cần chắt lọc cái gì phù hợp nhất cho bản thân .Anw là bác thớt có tham khảo các đầu sách về Tâm lý học hay phân tích tâm lý k cho e xin tham khảo với,đọc thớt bác thấy khá nhiều kiến thức hay nhưng có nhiều link bị break quá bác ơi
vứt ngay mấy quyển sách đi
 
Chào các bác, nay mở lời nhờ các bác tư vấn giúp
xưa cũng có thích bà chị này, hơn 1t thôi cũng có nc thường xuyên khi đó sau thì lại ko, kiểu đã uncrush dc rồi mà h lại bị dính lại, suốt ngày chỉ biết rep story insta chứ nói chuyện em nhạt vãi chưởng nhờ các bác tư vấn xem em giờ phải làm s ?
Nếu nhạt từ tận bên trong (tính cách, thế giới quan, lối sống) thì chỉ có cách cải thiện lâu dài thôi em.
Cái cây còi cọc thì sao cho ra quả ngọt được, có vay mượn mấy câu văn mẫu thì cũng như quất Tết dán keo 502, trưng 3 ngày là héo
JFV0LZ8.gif
 
Last edited:
Nếu nhạt từ tận bên trong (tính cách, thế giới quan, lối sống) thì chỉ có cách cải thiện lâu dài thôi em. Cái cây còi cọc thì sao mọc ra quả ngọt được, có vay mượn mấy câu văn mẫu thì cũng như quất Tết ghép thêm quả thôi. trưng 3 ngày là héo
JFV0LZ8.gif
Bác cho hỏi mình nt với nhiều gái mà có vài đứa nó hay tắt trạng thái hoạt động rồi 1 lúc lại mở, lúc sau lại tắt, trong lúc tắt vẫn nt với mình bình thường thì đó là hiện tượng gì vậy
 
Bác cho hỏi mình nt với nhiều gái mà có vài đứa nó hay tắt trạng thái hoạt động rồi 1 lúc lại mở, lúc sau lại tắt, trong lúc tắt vẫn nt với mình bình thường thì đó là hiện tượng gì vậy
là nó ko muốn người khác thấy nó đang hoạt động, rồi nó lại tò mò muốn xem crush nó đang hoạt động/hoạt động cách đây bao lâu.
 
Back
Top