[Dại] E sợ quá các thím ạ

Tinhcaroiea

Senior Member
Nguyên văn là e đang tìm hiểu xem kích thước vòng 1 như nào là ổn ở Việt Nam. Tìm trên Voz từ khóa đấy thì nó lại ra bài cô gái phát bệnh dại sau 2 năm (chả hiểu kiểu gì
tnyAJc5.png
). Tò mò e vào đọc thì kinh quá không thể ngủ được =((=((=((. Khoảng 15-18 năm trc, lâu r e không nhớ rõ, e cũng bị con chó nhà hàng xóm cắn=((=((. Mà e cũng chả nhớ là e có tiêm vacxin sau đó không nữa, cũng không biết con chó nó có làm sao không. E muốn hỏi các thím là bây giờ e đi tiêm thì có tác dụng phòng bệnh được không nhỉ, thấy bảo có trường hợp ủ bệnh đến hơn 10 năm:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:

Sent from LGE LM-V500N using vozFApp
 
Nguyên văn là e đang tìm hiểu xem kích thước vòng 1 như nào là ổn ở Việt Nam. Tìm trên Voz từ khóa đấy thì nó lại ra bài cô gái phát bệnh dại sau 2 năm (chả hiểu kiểu gì
tnyAJc5.png
). Tò mò e vào đọc thì kinh quá không thể ngủ được =((=((=((. Khoảng 15-18 năm trc, lâu r e không nhớ rõ, e cũng bị con chó nhà hàng xóm cắn=((=((. Mà e cũng chả nhớ là e có tiêm vacxin sau đó không nữa, cũng không biết con chó nó có làm sao không. E muốn hỏi các thím là bây giờ e đi tiêm thì có tác dụng phòng bệnh được không nhỉ, thấy bảo có trường hợp ủ bệnh đến hơn 10 năm:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:

Sent from LGE LM-V500N using vozFApp
Xem trên đầu có vòng thiên thần không cụ ơi, nếu không có thì đầu thai rồi không sao đâu.
CsqMxUg.gif
 
tặng các bác chưa đọc cái copypasta này
Bệnh dại. Nó đặc biệt phổ biến, chỉ là chúng ta không thường xuyên gặp phải những động vật nhiễm bệnh. Đặc biệt là chồn hôi, và dơi.
Hãy để tôi vẽ cho bạn một bức tranh về cái căn bệnh này.
Bạn đi cắm trại, và vào giữa trưa, bạn quyết định chợp mắt trên chiếc võng nhỏ xinh của mình. Khi đang ngủ, một con dơi nhỏ, đang trong giai đoạn phát bệnh điên cuồng của bệnh dại, đang bay vô định và điên loạn giữa ban ngày, hoảng loạn và khát nước (do chứng sợ nước). Và bạn thì ngáy, khiến nó giật mình. Nó nhìn vào bạn như một mục tiêu tấn công.
Chỉ có điều là, bạn đang ngủ, và nó chỉ nhỏ xíu, nặng khoảng 6 gram. Bạn thậm chí còn không cảm thấy nó đậu vào đầu gối của bạn, và nó bắt đầu cắn. Răng của nó nhỏ xíu. Chỉ vừa đủ để cắm qua da, nhưng nó cũng đủ để cho bạn một vết xước nhỏ, mà hoàn toàn bạn không bao giờ có thể chú ý đến.
Bệnh dại không di chuyển trong máu của bạn. Trên thực tế, xét nghiệm máu thậm chí sẽ không cho bạn biết liệu bạn đã mắc bệnh hay chưa. (Các xét nghiệm kháng thể có thể được thực hiện, nhưng sẽ vô ích nếu bạn đã từng tiêm phòng.)
Bạn thức dậy, không để ý một điều gì cả. Nếu bạn nhận thấy bất cứ điều gì ở vết cắn, bạn cho rằng bạn chỉ cạo nhẹ vào thứ gì đó.
Quả bom đã được đốt lên, và hệ thống thần kinh của bạn là bấc. Bệnh dại sẽ lan rộng và nhân đôi theo từng giờ, dọc theo hệ thống thần kinh của bạn, hầu như không gây tổn thương và hoàn toàn không thể phát hiện được. Bạn thực sự KHÔNG có triệu chứng nào hết.
Có thể là bốn ngày, có thể là một năm, nhưng chuyến đi cắm trại rất có thể đã bị lãng quên từ lâu. Rồi một ngày lưng của bạn bắt đầu đau nhức ... Hoặc có thể bạn bị đau đầu nhẹ?
Tại thời điểm này, bạn đã chế..t. Không thể chữa khỏi.
Không có điều trị. Tỉ lệ t.ử vo..ng là 100%. MỘT TRĂM PHẦN TRĂM.
Nghĩ về điều đó đi. Không một loại virus nào khác trên hành tinh này có tỷ lệ tiêu diệt 100%. Chỉ có bệnh dại. Và một khi bạn có triệu chứng, đó là sự kết thúc. Bạn đã ch..ết.
Vậy nó trông như thế nào?
Đau đầu của bạn chuyển thành sốt và cảm giác chung là không ổn. Bạn đang bồn chồn. Không thoải mái. Và sợ hãi. Khi vi rút xâm nhập vào não bạn, tìm thấy một mạng lưới rộng lớn các đầu dây thần kinh, nó bắt đầu nhanh chóng sinh sản, bắt đầu từ đáy não của bạn ... . Đây là phần não kiểm soát giao tiếp giữa phần còn lại của não và cơ thể, cũng như chu kỳ giấc ngủ.
Tiếp theo bạn trở nên lo lắng. Bạn vẫn nghĩ mình chỉ bị sốt nhẹ, nhưng đột nhiên bạn thấy mình trở nên sợ hãi, thậm chí kinh hoàng và bạn không biết lý do tại sao và điều gì đang xảy ra với bạn. Điều này là do bệnh dại đang nhai hạch hạnh nhân của bạn.
Khi tiểu não của bạn bị sốt lên do vi rút, bạn bắt đầu mất khả năng phối hợp cơ và thăng bằng. Bạn nghĩ có lẽ nên đến gặp bác sĩ ngay bây giờ, nhưng giả sử một bác sĩ đủ thông minh để thậm chí tiến hành các xét nghiệm cần thiết trong vài ngày bạn còn lại trên thế giới này, thì rất có thể họ sẽ chỉ có thể nói cho người thân yêu của bạn rằng bạn đã ch...ế..t vì điều gì.
Bạn đang co giật, run rẩy và sợ hãi. Bạn có một nỗi sợ hãi bình thường là không biết được chuyện gì đang xảy ra với mình, nhưng tưởng tượng nó khuếch đại lên gấp trăm lần. Đó là khoảng thời gian bắt đầu sợ nước.
Bạn khát kinh khủng, bạn chỉ muốn có nước. Nhưng bạn không thể nuốt được nước. Mỗi lần như vậy, cổ họng của bạn bị kẹp lại và bạn sẽ bị nôn. Bạn cực kì sợ nước. Bạn đang khát, nhưng việc nhìn vào cốc nước khiến bạn nôn nao và ghê tởm. Lúc này, các bác sĩ sẽ phải truyền để giữ cho bạn đủ nước, nhưng ngay cả điều đó cũng vô ích. Bạn đã ch...ết ngay giây đầu tiên khi cơn đau đầu bắt đầu.
Bạn bắt đầu nghe thấy mọi thứ hoặc hoàn toàn không nghe thấy khi đồi thị của bạn hoạt động. Bạn nếm âm thanh, bạn nhìn thấy mùi, mọi thứ bắt đầu giống như một chuyến trip axit LSD kinh hoàng nhất mà bạn có thể tưởng tượng được. Khi thùy thái dương bị tấn công, bạn sẽ hoảng loạn với mọi thứ và không nhớ bất cứ thứ gì cả, đặc biệt là gia đình.
Bạn cô độc, ảo giác cực độ, khát nước, bối rối và tuyệt vọng với nỗi kinh hoàng đang xảy đến với mình. Mọi thứ đều khiến bạn sợ hãi. Những người kỳ lạ trong áo khoác phòng thí nghiệm. Những người lạ mặt mà bạn không biết là ai này này đứng xung quanh giường của bạn và khóc, những người đó gào khóc tiếp tục cố gắng cho bạn "uống gì đó". Và chỉ mới khoảng một tuần kể từ cơn đau đầu nhỏ đó mà bạn đã hoàn toàn quên mất. Thời gian không còn nghĩa lý gì đối với bạn nữa. Bây giờ, bạn đang trải qua cảm giác của con dơi khi nó cắn bạn.
Cuối cùng, bạn rơi vào giai đoạn "điên dại". Bộ não của bạn đã bắt đầu quá trình ngừng hoạt động. Bây giờ nó chỉ là một mớ chất lỏng ngập trong virus dại. Mặt mũi xệ xuống và méo mó. Bạn chảy dãi nhớt. Bạn hoàn toàn không nhận thức được những gì xung quanh bạn. Một tiếng động nhỏ, hoặc một ánh sáng đột ngột có thể khiến bạn giật mình, nhưng tất cả những gì bạn có thể làm là nhìn chằm chằm vào mặt đất. Bạn đã không ngủ trong khoảng 5 ngày.
Sau đó bạn chết. Đó là điều chắc chắn tuyệt đối. bạn chắc chắn sẽ chết.
Và không có một điều ... chế//t t//iệt ... nào ... bất cứ ai có thể làm cho bạn.
Sau đó, có một câu hỏi là phải làm gì với xác chết của bạn. Ý tôi là, chắc chắn, chôn nó là việc làm đúng đắn. Nhưng con virus ch@$ết tiệt có thể tồn tại trong xác bạn tới vài năm. Bạn có thể gi@*$ết hết tất cả các động vật dại trên trái đất này, nhưng chỉ cần 2 năm sau, cái thứ ẩm ướt, thối rữa mà đã từng là não của bạn trồi lên mặt đất và một con thú đen đủi nào đó ăn phải. Và tất cả lại tái diễn.
 
Nguyên văn là e đang tìm hiểu xem kích thước vòng 1 như nào là ổn ở Việt Nam. Tìm trên Voz từ khóa đấy thì nó lại ra bài cô gái phát bệnh dại sau 2 năm (chả hiểu kiểu gì
tnyAJc5.png
). Tò mò e vào đọc thì kinh quá không thể ngủ được =((=((=((. Khoảng 15-18 năm trc, lâu r e không nhớ rõ, e cũng bị con chó nhà hàng xóm cắn=((=((. Mà e cũng chả nhớ là e có tiêm vacxin sau đó không nữa, cũng không biết con chó nó có làm sao không. E muốn hỏi các thím là bây giờ e đi tiêm thì có tác dụng phòng bệnh được không nhỉ, thấy bảo có trường hợp ủ bệnh đến hơn 10 năm:ROFLMAO::ROFLMAO::ROFLMAO:

Sent from LGE LM-V500N using vozFApp
Thường phát bệnh trong vòng vài tuần thôi bác. Cao lắm 1 - 3 tháng. Còn kiểu ủ 10 năm thì cực hiếm. Bác thà đi mua xổ số có khi tỷ lệ trúng độc đắc còn cao hơn ủ bệnh 10 năm :haha:
 
tặng các bác chưa đọc cái copypasta này
Bệnh dại. Nó đặc biệt phổ biến, chỉ là chúng ta không thường xuyên gặp phải những động vật nhiễm bệnh. Đặc biệt là chồn hôi, và dơi.
Hãy để tôi vẽ cho bạn một bức tranh về cái căn bệnh này.
Bạn đi cắm trại, và vào giữa trưa, bạn quyết định chợp mắt trên chiếc võng nhỏ xinh của mình. Khi đang ngủ, một con dơi nhỏ, đang trong giai đoạn phát bệnh điên cuồng của bệnh dại, đang bay vô định và điên loạn giữa ban ngày, hoảng loạn và khát nước (do chứng sợ nước). Và bạn thì ngáy, khiến nó giật mình. Nó nhìn vào bạn như một mục tiêu tấn công.
Chỉ có điều là, bạn đang ngủ, và nó chỉ nhỏ xíu, nặng khoảng 6 gram. Bạn thậm chí còn không cảm thấy nó đậu vào đầu gối của bạn, và nó bắt đầu cắn. Răng của nó nhỏ xíu. Chỉ vừa đủ để cắm qua da, nhưng nó cũng đủ để cho bạn một vết xước nhỏ, mà hoàn toàn bạn không bao giờ có thể chú ý đến.
Bệnh dại không di chuyển trong máu của bạn. Trên thực tế, xét nghiệm máu thậm chí sẽ không cho bạn biết liệu bạn đã mắc bệnh hay chưa. (Các xét nghiệm kháng thể có thể được thực hiện, nhưng sẽ vô ích nếu bạn đã từng tiêm phòng.)
Bạn thức dậy, không để ý một điều gì cả. Nếu bạn nhận thấy bất cứ điều gì ở vết cắn, bạn cho rằng bạn chỉ cạo nhẹ vào thứ gì đó.
Quả bom đã được đốt lên, và hệ thống thần kinh của bạn là bấc. Bệnh dại sẽ lan rộng và nhân đôi theo từng giờ, dọc theo hệ thống thần kinh của bạn, hầu như không gây tổn thương và hoàn toàn không thể phát hiện được. Bạn thực sự KHÔNG có triệu chứng nào hết.
Có thể là bốn ngày, có thể là một năm, nhưng chuyến đi cắm trại rất có thể đã bị lãng quên từ lâu. Rồi một ngày lưng của bạn bắt đầu đau nhức ... Hoặc có thể bạn bị đau đầu nhẹ?
Tại thời điểm này, bạn đã chế..t. Không thể chữa khỏi.
Không có điều trị. Tỉ lệ t.ử vo..ng là 100%. MỘT TRĂM PHẦN TRĂM.
Nghĩ về điều đó đi. Không một loại virus nào khác trên hành tinh này có tỷ lệ tiêu diệt 100%. Chỉ có bệnh dại. Và một khi bạn có triệu chứng, đó là sự kết thúc. Bạn đã ch..ết.
Vậy nó trông như thế nào?
Đau đầu của bạn chuyển thành sốt và cảm giác chung là không ổn. Bạn đang bồn chồn. Không thoải mái. Và sợ hãi. Khi vi rút xâm nhập vào não bạn, tìm thấy một mạng lưới rộng lớn các đầu dây thần kinh, nó bắt đầu nhanh chóng sinh sản, bắt đầu từ đáy não của bạn ... . Đây là phần não kiểm soát giao tiếp giữa phần còn lại của não và cơ thể, cũng như chu kỳ giấc ngủ.
Tiếp theo bạn trở nên lo lắng. Bạn vẫn nghĩ mình chỉ bị sốt nhẹ, nhưng đột nhiên bạn thấy mình trở nên sợ hãi, thậm chí kinh hoàng và bạn không biết lý do tại sao và điều gì đang xảy ra với bạn. Điều này là do bệnh dại đang nhai hạch hạnh nhân của bạn.
Khi tiểu não của bạn bị sốt lên do vi rút, bạn bắt đầu mất khả năng phối hợp cơ và thăng bằng. Bạn nghĩ có lẽ nên đến gặp bác sĩ ngay bây giờ, nhưng giả sử một bác sĩ đủ thông minh để thậm chí tiến hành các xét nghiệm cần thiết trong vài ngày bạn còn lại trên thế giới này, thì rất có thể họ sẽ chỉ có thể nói cho người thân yêu của bạn rằng bạn đã ch...ế..t vì điều gì.
Bạn đang co giật, run rẩy và sợ hãi. Bạn có một nỗi sợ hãi bình thường là không biết được chuyện gì đang xảy ra với mình, nhưng tưởng tượng nó khuếch đại lên gấp trăm lần. Đó là khoảng thời gian bắt đầu sợ nước.
Bạn khát kinh khủng, bạn chỉ muốn có nước. Nhưng bạn không thể nuốt được nước. Mỗi lần như vậy, cổ họng của bạn bị kẹp lại và bạn sẽ bị nôn. Bạn cực kì sợ nước. Bạn đang khát, nhưng việc nhìn vào cốc nước khiến bạn nôn nao và ghê tởm. Lúc này, các bác sĩ sẽ phải truyền để giữ cho bạn đủ nước, nhưng ngay cả điều đó cũng vô ích. Bạn đã ch...ết ngay giây đầu tiên khi cơn đau đầu bắt đầu.
Bạn bắt đầu nghe thấy mọi thứ hoặc hoàn toàn không nghe thấy khi đồi thị của bạn hoạt động. Bạn nếm âm thanh, bạn nhìn thấy mùi, mọi thứ bắt đầu giống như một chuyến trip axit LSD kinh hoàng nhất mà bạn có thể tưởng tượng được. Khi thùy thái dương bị tấn công, bạn sẽ hoảng loạn với mọi thứ và không nhớ bất cứ thứ gì cả, đặc biệt là gia đình.
Bạn cô độc, ảo giác cực độ, khát nước, bối rối và tuyệt vọng với nỗi kinh hoàng đang xảy đến với mình. Mọi thứ đều khiến bạn sợ hãi. Những người kỳ lạ trong áo khoác phòng thí nghiệm. Những người lạ mặt mà bạn không biết là ai này này đứng xung quanh giường của bạn và khóc, những người đó gào khóc tiếp tục cố gắng cho bạn "uống gì đó". Và chỉ mới khoảng một tuần kể từ cơn đau đầu nhỏ đó mà bạn đã hoàn toàn quên mất. Thời gian không còn nghĩa lý gì đối với bạn nữa. Bây giờ, bạn đang trải qua cảm giác của con dơi khi nó cắn bạn.
Cuối cùng, bạn rơi vào giai đoạn "điên dại". Bộ não của bạn đã bắt đầu quá trình ngừng hoạt động. Bây giờ nó chỉ là một mớ chất lỏng ngập trong virus dại. Mặt mũi xệ xuống và méo mó. Bạn chảy dãi nhớt. Bạn hoàn toàn không nhận thức được những gì xung quanh bạn. Một tiếng động nhỏ, hoặc một ánh sáng đột ngột có thể khiến bạn giật mình, nhưng tất cả những gì bạn có thể làm là nhìn chằm chằm vào mặt đất. Bạn đã không ngủ trong khoảng 5 ngày.
Sau đó bạn chết. Đó là điều chắc chắn tuyệt đối. bạn chắc chắn sẽ chết.
Và không có một điều ... chế//t t//iệt ... nào ... bất cứ ai có thể làm cho bạn.
Sau đó, có một câu hỏi là phải làm gì với xác chết của bạn. Ý tôi là, chắc chắn, chôn nó là việc làm đúng đắn. Nhưng con virus ch@$ết tiệt có thể tồn tại trong xác bạn tới vài năm. Bạn có thể gi@*$ết hết tất cả các động vật dại trên trái đất này, nhưng chỉ cần 2 năm sau, cái thứ ẩm ướt, thối rữa mà đã từng là não của bạn trồi lên mặt đất và một con thú đen đủi nào đó ăn phải. Và tất cả lại tái diễn.
ghê vậy. ăn phải thôi cũng dính à. bé bé mà bị chó cắn là về sợ bố mẹ mắng -> k dám nói.
 
Thường phát bệnh trong vòng vài tuần thôi bác. Cao lắm 1 - 3 tháng. Còn kiểu ủ 10 năm thì cực hiếm. Bác thà đi mua xổ số có khi tỷ lệ trúng độc đắc còn cao hơn ủ bệnh 10 năm :haha:

Có chắc không thím, e bị cắn vài gót chân hay sao ý, chỗ đó nó xa não:unsure:

Sent from LGE LM-V500N using vozFApp
 
Back
Top