dãy trọ của tôi và câu chuyện bắt đầu

pmt0001

Member
như tit các bác ạ, em mới dọn ra ở trọ được 1 tháng nay thôi, chuyện chẳng có gì nếu hôm qua không nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng đối diện phòng trọ em:( cách nhau có 1 dang tay nên em nghe rất rõ, tả sơ qua về em, 1 thằng cận đụt 8-), học trễ, ra trường trễ và may mắn là vẫn có thể ra trường được :adore:, dù nợ 1 môn nhưng em ham ra trường lắm rồi chấp nhận con điểm ấy luôn.
thật may mắn thay cho em là trong thời gian đợi bằng em đã được nhận vào làm ở 1 cty nhật bản cũng dạng tầm trung bên Nhật thuộc tỉnh Guma :p, nói chung là công việc văn phòng về lĩnh vực kỹ thuật thì các bác biết rồi đó, vừa chịu ảnh hưởng của văn hóa trong văn phòng vừa chịu tác động từ bên kỹ thuật em làm lập trình CAM lương cơ bản bèo bọt nhưng được cái chăm tăng ca nên tháng cũng 13-14tr o_Ogọi là có dư dã đi cà phê với mua tí đồ dùng, thế rồi làm được 1 năm rưỡi em quit cty này do bất mãn đồng nghiệp, dù cho tôi có làm tốt đến mấy cũng thấy chán nản=((, thế là nộp đơn và thế là thất nghiệp nằm dài đã không có việc làm ngồi nhà mà em còn tiêu luôn số tiền tiết kiệm để mua con xe ab 2020 hy vọng là chạy xe này dễ tán gái hơn. Nhưng đời chả như mơ các bác ạ.

Thế là đốt hết tiền nên thúc đẩy tôi cố gắng tìm việc trãi qua vài cuộc phỏng vấn rồi di làm vài ngày lâu nhất là 1 tuần thì tôi cũng đâu vào đấy lại nghỉ ngang do thấy không hợp, dù vị trí của tôi được nhận toàn thiết kế, yêu cầu kinh nghiệm,... thế mà tôi lại đậu được cũng hay. mãi đến qua tết tôi bắt đầu tìm thấy 1 cty ở Bình Dương :adore: ( tôi lúc đó đang ở SG ở chung với gia đình ), tôi thấy thích vì nó đúng với kinh nghiệm làm việc trước giờ của tôi, nhưng bên đây làm dễ cực, cty cũ của tôi độ khó chắc phải gấp 10 lần so với cty này, thầm nghĩ chắc mình vào làm vài tháng chắc ông nào cũng tôn mình lên làm thánh luôn quá :p. thế là tôi đc nhận vào làm vừa vào đã cho lên phòng ngồi vợt phần mềm ( mấy thằng trước tôi toàn phải xuống xưởng làm trong 2 tháng đầu) còn tôi thì 2 tháng đầu ngồi văn phòng 2 tháng tiếp theo xuống xưởng đổ CAM ( lập trình và đổ chương trình vào máy ) tôi thầm nghĩ mình thật may mắn khi được ưu ái như vậy, chắc vì mình có kinh nghiệm với có bằng cấp ( trường em mệnh danh là sân sau bách khoa :oops:, tôi ko biết thằng nào đặt cái danh hảo này, làm cả khoa thẩm du tinh thần suốt 4 năm ), vào làm thì cũng ngồi siêng siêng vọc phần mềm, quả thật ko sai cty này làm toàn mấy cái dễ ồm, em vào vừa làm vừa cười khẽ :shame:, vừa xem mấy file của mấy lão kia làm như thế nào xem có học được gì không, nói ảo tưởng thì cũng ko đúng nhưng mà em nói thật mấy lão này lập trình kiểu màu mè vkl ra :ah::ah:, trong khi đó em làm 1 cách đơn giản mà lại hiệu quả, nhưng mà thôi nhập gia tùy tục đành phải tiếp thu thôi phận làm công ăn lương mà :rolleyes::rolleyes:. à xém tí quên vào vấn đề chính, em 2 tuần đầu tìm nhà trọ nên vẫn chạy đi đi về về từ quận 7 ra bình dương làm, quảng đường 1 lần đi là 50km tổng 1 ngày là 100km lúc đi thì sướng hơn chạy nhanh tầm 1 tiếng rưỡi, còn về thì trời đã tối ôm lại kẹt xe thì chạy tầm 2 tiếng rưỡi mệt bỏ xừ, thế là lăn lộn tìm nhà trọ trên khắp mọi miền tổ quốc từ chợ tốt đến các trang bất động sản, lân la mò mẫm trên fb thì cũng chốt hạ được 1 phòng trọ ở Thủ Dầu Một, Bình Dương. khá là ưng vì nhà trọ sạch sẽ, có đồng hồ điện, nước, mạng rẻ bèo nhưng mà yếu xìu. chốt hạ với giá của em nó là 1tr7 đưa cọc 1tr7 luôn ví thâm hụt nghiêm trọng, may là ngày nào cũng ăn mì gói nên vẫn dư dã cầm cự đến ngày lãnh lương, à quên nói lương ở đây cũng khá là chim ưng, lương sem sem cty cũ các bác ạ, ở bd mà lương vậy thì chắc ko khéo mua được nhà ( nhà gì thì em chưa biết :D) nói chung là lương tạm ổn rồi. kể sơ về dãy trọ, ở đây chắc có mình em là ở 1 mình thôi, phòng trước thì 1 chị ở cùng con, lâu lâu ck chị đến thăm hay sao đó, lúc đi làm về đẩy xe ngang qua có thấy ông nào đó ở trong phòng thầm nghĩ chắc là chồng chị rồi, chị này thì ốm, có đứa con gái, mà chị này hút thuốc kinh quá em ko dám lại gần, chỉ nói chuyện đúng 1 lần là lúc xin pass wifi móa bả vừa nói mà vừa kéo điếu thuốc nhìn mà ớn luôn. từ đó ko giám nói chuyện với chị, đối diện phòng em thì là 1 cặp nam nữ ở chung với nhau, ko phải là vợ chồng nhé chắc là cặp tình nhân thôi, phòng này cũng ko phải là đối diện phòng em, nó nằm chệch hướng xéo hướng 2 giờ ấy các bác, đây là phòng của nam nữ mà em sẽ kể nè, chuyện ko có gì cho đến hôm kia, em lúc đó đã đi làm về tắm rửa, thường thì em ko ăn ở nhà trọ mà ăn quán ven đường vì cho tiết kiệm lại nhanh nữa để thời gian làm việc khác ok hơn, ngày nào em cũng đánh con ab mới cứng cựa tấp vào quán bún riêu cua quen thuộc có con bé con kêu gì cũng kênh kênh cái mỏ trông đáng yêu cực gọi là bé con gì nó bằng tuổi cháu em :), hehehe thôi kể tiếp chuyện nhà trọ, bữa hôm đó đang mở nhạc thể loại cho người thất tình cô đơn, em ko gắn tai phone nên để âm thanh nhỏ, cùng lúc đó bên ngoài 1 âm thanh gì đó vang đến tai của em, dù em đã đóng cửa nhưng ko phải là cửa cách âm và cửa có khe hở người bên ngoài có thể nhìn qua khe cửa được , em mới tắt nhạc và tiến lại gần cửa dí sát tai vào cửa ( cửa phòng em nhé) thì âm thanh nó lại càng rõ mồn một, cái gì thế này, từ bé đến giờ tôi mới được nghe thứ âm thanh ấy, của một người con gái đang í á, tôi bàng hoàng nửa tỉnh nửa mê, dù tôi đã có người yêu trước kia nhưng thật sự tôi chỉ a đến y thôi chứ chưa đến z, thật ko thể tin vào mắt mình được. tôi lúc đó tim đập nhanh như lúc tập gym, tính tò mò đã làm tôi đứng đó ghê sát tai mình vào cánh cửa để nghe trọn vẹn hơn, lúc đó âm thanh như đang bên tai tôi vậy chỉ thiếu hình ảnh thôi. tôi ko dám chạy qua bên phòng ấy dù cửa đã đóng kín, vì ở đây có camera an ninh lỡ bà chủ trọ mà thấy thì không hay, thế là tôi chỉ nghe và nghe thế đến khi âm thanh đó dừng hẳn sau những lời nói nửa tỉnh nửa mê của cô gái, cô ấy nói gì tôi cũng không nghe rõ nhưng tôi biết cô ấy lập đi lập lại câu đó nhiều lần lắm tầm 4 5 lần cùng 1 câu chỉ là tôi nghe không rõ câu nói ấy, rồi sau những lời nói đó cô ấy im bật không còn nghe thấy gì nữa, thấy thế tôi quay lại ghế ngồi và tiếp tục bật nhạc vừa nghe dở lúc nảy, tận 12h khuya tôi đi ngủ nhưng trong đầu vẫn còn vang vảng bên tay nhưng âm thanh ấy, mãi đến giờ và tận sau này, kể về cô ấy cho các bác được hình dung, người múp, cao 1m52 và có thằng bạn trai cao to, tôi chưa biết cô ấy tên gì và quê ở đâu, nếu có dịp qua sửa laptop hay máy giặt hay bến gas tôi sẽ hỏi cô ấy được rõ hơn, và cũng là nét văn hóa trong khu trọ, để mọi người sinh hoạt với nhau dễ hơn, à còn 1 phòng cuối dãy trọ nữa nhé nhưng nằm cùng bên với em, nhà này thì im bật không động tĩnh gì cả, em chỉ biết là nhà này có 1 chị, khong biết là chị ở một mình hay là ở cùng với gia đình, kế bên nhà trọ em có 1 chị nữa mình dây cây cảnh và có 1 người con gái rồi, chị này xinh lắm, nhưng sợ bị ăn xiên nên em ko dám qua làm quen. chuyện vẫn còn dài lắm vì từ khi em ra ở trọ giống như cuộc đời mở ra 1 trang mới, chắc chắn em sẽ review cho các bác biết những chuyện bí mật khu dãy trọ nhà em. các bác chờ nhé
TO BE CONTINUED
EM SẼ EDIT LẠI BÀI VIẾT THÊM ICON CHO CÁC BÁC ĐỌC KHÔNG NGÁN
 
Last edited:
như tit các bác ạ, em mới dọn ra ở trọ được 1 tháng nay thôi, chuyện chẳng có gì nếu hôm qua không nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng đối diện phòng trọ em, cách nhau có 1 dang tay nên em nghe rất rõ, tả sơ qua về em, 1 thằng cận đụt, học trễ, ra trường trễ và may mắn là vẫn có thể ra trường được, dù nợ 1 môn nhưng em ham ra trường lắm rồi chấp nhận con điểm ấy luôn, và thật may mắn thay cho em là trong thời gian đợi bằng em đã được nhận vào làm ở 1 cty nhật bản cũng dạng tầm trung bên Nhật thuộc tỉnh Guma, nói chung là công việc văn phòng về lĩnh vực kỹ thuật thì các bác biết rồi đó, vừa chịu ảnh hưởng của văn hóa trong văn phòng vừa chịu tác động từ bên kỹ thuật em làm lập trình CAM lương cơ bản bèo bọt nhưng được cái chăm tăng ca nên tháng cũng 13-14tr gọi là có dư dã đi cà phê với mua tí đồ dùng, thế rồi làm được 1 năm rưỡi em quit cty này do bất mãn đồng nghiệp, dù cho tôi có làm tốt đến mấy cũng thấy chán nản, thế là nộp đơn và thế là thất nghiệp nằm dài đã không có việc làm ngồi nhà mà em còn tiêu luôn số tiền tiết kiệm để mua con xe ab 2020, thế là đốt hết tiền nên thúc đẩy tôi cố gắng tìm việc trãi qua vài cuộc phỏng vấn rồi di làm vài ngày lâu nhất là 1 tuần thì tôi cũng đâu vào đấy lại nghỉ ngang do thấy không hợp, dù vị trí của tôi được nhận toàn thiết kế, yêu cầu kinh nghiệm,... thế mà tôi lại đậu được cũng hay. mãi đến qua tết tôi bắt đầu tìm thấy 1 cty ở Bình Dương ( tôi lúc đó đang ở SG ở chung với gia đình ), tôi thấy thích vì nó đúng với kinh nghiệm làm việc trước giờ của tôi, nhưng bên đây làm dễ cực, cty cũ của tôi độ khó chắc phải gấp 10 lần so với cty này, thầm nghĩ chắc mình vào làm vài tháng chắc ông nào cũng tôn mình lên làm thánh luôn quá. thế là tôi đc nhận vào làm vừa vào đã cho lên phòng ngồi vợt phần mềm ( mấy thằng trước tôi toàn phải xuống xưởng làm trong 2 tháng đầu) còn tôi thì 2 tháng đầu ngồi văn phòng 2 tháng tiếp theo xuống xưởng đổ CAM ( lập trình và đổ chương trình vào máy ) tôi thầm nghĩ mình thật may mắn khi được ưu ái như vậy, chắc vì mình có kinh nghiệm với có bằng cấp ( trường em mệnh danh là sân sau bách khoa, đkm ko biết thằng nào đặt cái danh hảo này, làm cả khoa thẩm du tinh thần suốt 4 năm ), vào làm thì cũng ngồi siêng siêng vọc phần mềm, quả thật ko sai cty này làm toàn mấy cái dễ ồm, em vào vừa làm vừa cười khẽ, vừa xem mấy file của mấy lão kia làm như thế nào xem có học được gì không, nói ảo tưởng thì cũng ko đúng nhưng mà em nói thật mấy lão này lập trình kiểu màu mè vkl ra, trong khi đó em làm 1 cách đơn giản mà lại hiệu quả, nhưng mà thôi nhập gia tùy tục đành phải tiếp thu thôi phận làm công ăn lương mà. à xém tí quên vào vấn đề chính, em 2 tuần đầu tìm nhà trọ nên vẫn chạy đi đi về về từ quận 7 ra bình dương làm, quảng đường 1 lần đi là 50km tổng 1 ngày là 100km lúc đi thì sướng hơn chạy nhanh tầm 1 tiếng rưỡi, còn về thì trời đã tối ôm lại kẹt xe thì chạy tầm 2 tiếng rưỡi mệt bỏ xừ, thế là lăn lộn tìm nhà trọ trên khắp mọi miền tổ quốc từ chợ tốt đến các trang bất động sản, lân la mò mẫm trên fb thì cũng chốt hạ được 1 phòng trọ ở Thủ Dầu Một, Bình Dương. khá là ưng vì nhà trọ sạch sẽ, có đồng hồ điện, nước, mạng rẻ bèo nhưng mà yếu xìu. chốt hạ với giá của em nó là 1tr7 đưa cọc 1tr7 luôn ví thâm hụt nghiêm trọng, may là ngày nào cũng ăn mì gói nên vẫn dư dã cầm cự đến ngày lãnh lương, à quên nói lương ở đây cũng khá là chim ưng, lương sem sem cty cũ các bác ạ, ở bd mà lương vậy thì chắc ko khéo mua được nhà ( nhà gì thì em chưa biết :D) nói chung là lương tạm ổn rồi. kể sơ về dãy trọ, ở đây chắc có mình em là ở 1 mình thôi, phòng trước thì 1 chị ở cùng con, lâu lâu ck chị đến thăm hay sao đó, lúc đi làm về đẩy xe ngang qua có thấy ông nào đó ở trong phòng thầm nghĩ chắc là chồng chị rồi, chị này thì ốm, có đứa con gái, mà chị này hút thuốc kinh quá em ko dám lại gần, chỉ nói chuyện đúng 1 lần là lúc xin pass wifi móa bả vừa nói mà vừa kéo điếu thuốc nhìn mà ớn luôn. từ đó ko giám nói chuyện với chị, đối diện phòng em thì là 1 cặp nam nữ ở chung với nhau, ko phải là vợ chồng nhé chắc là cặp tình nhân thôi, phòng này cũng ko phải là đối diện phòng em, nó nằm chệch hướng xéo hướng 2 giờ ấy các bác, đây là phòng của nam nữ mà em sẽ kể nè, chuyện ko có gì cho đến hôm kia, em lúc đó đã đi làm về tắm rửa, thường thì em ko ăn ở nhà trọ mà ăn quán ven đường vì cho tiết kiệm lại nhanh nữa để thời gian làm việc khác ok hơn, ngày nào em cũng đánh con ab mới cứng cựa tấp vào quán bún riêu cua quen thuộc có con bé con kêu gì cũng kênh kênh cái mỏ trông đáng yêu cực gọi là bé con gì nó bằng tuổi cháu em :), hehehe thôi kể tiếp chuyện nhà trọ, bữa hôm đó đang mở nhạc thể loại cho người thất tình cô đơn, em ko gắn tai phone nên để âm thanh nhỏ, cùng lúc đó bên ngoài 1 âm thanh gì đó vang đến tai của em, dù em đã đóng cửa nhưng ko phải là cửa cách âm và cửa có khe hở người bên ngoài có thể nhìn qua khe cửa được , em mới tắt nhạc và tiến lại gần cửa dí sát tai vào cửa ( cửa phòng em nhé) thì âm thanh nó lại càng rõ mồn một, cái gì thế này, từ bé đến giờ tôi mới được nghe thứ âm thanh ấy, của một người con gái đang í á, tôi bàng hoàng nửa tỉnh nửa mê, dù tôi đã có người yêu trước kia nhưng thật sự tôi chỉ a đến y thôi chứ chưa đến z, thật ko thể tin vào mắt mình được. tôi lúc đó tim đập nhanh như lúc tập gym, tính tò mò đã làm tôi đứng đó ghê sát tai mình vào cánh cửa để nghe trọn vẹn hơn, lúc đó âm thanh như đang bên tai tôi vậy chỉ thiếu hình ảnh thôi. tôi ko dám chạy qua bên phòng ấy dù cửa đã đóng kín, vì ở đây có camera an ninh lỡ bà chủ trọ mà thấy thì không hay, thế là tôi chỉ nghe và nghe thế đến khi âm thanh đó dừng hẳn sau những lời nói nửa tỉnh nửa mê của cô gái, cô ấy nói gì tôi cũng không nghe rõ nhưng tôi biết cô ấy lập đi lập lại câu đó nhiều lần lắm tầm 4 5 lần cùng 1 câu chỉ là tôi nghe không rõ câu nói ấy, rồi sau những lời nói đó cô ấy im bật không còn nghe thấy gì nữa, thấy thế tôi quay lại ghế ngồi và tiếp tục bật nhạc vừa nghe dở lúc nảy, tận 12h khuya tôi đi ngủ nhưng trong đầu vẫn còn vang vảng bên tay nhưng âm thanh ấy, mãi đến giờ và tận sau này, kể về cô ấy cho các bác được hình dung, người múp, cao 1m52 và có thằng bạn trai cao to, tôi chưa biết cô ấy tên gì và quê ở đâu, nếu có dịp qua sửa laptop hay máy giặt hay bến gas tôi sẽ hỏi cô ấy được rõ hơn, và cũng là nét văn hóa trong khu trọ, để mọi người sinh hoạt với nhau dễ hơn, à còn 1 phòng cuối dãy trọ nữa nhé nhưng nằm cùng bên với em, nhà này thì im bật không động tĩnh gì cả, em chỉ biết là nhà này có 1 chị, khong biết là chị ở một mình hay là ở cùng với gia đình, kế bên nhà trọ em có 1 chị nữa mình dây cây cảnh và có 1 người con gái rồi, chị này xinh lắm, nhưng sợ bị ăn xiên nên em ko dám qua làm quen. chuyện vẫn còn dài lắm vì từ khi em ra ở trọ giống như cuộc đời mở ra 1 trang mới, chắc chắn em sẽ review cho các bác biết những chuyện bí mật khu dãy trọ nhà em. các bác chờ nhé
TO BE CONTINOUS
EM SẼ EDIT LẠI BÀI VIẾT THÊM ICON CHO CÁC BÁC ĐỌC KHÔNG NGÁN

TL;DR
68747470733a2f2f692e696d6775722e636f6d2f4f394d46384a562e676966


via theNEXTvoz for iPhone
 
như tit các bác ạ, em mới dọn ra ở trọ được 1 tháng nay thôi, chuyện chẳng có gì nếu hôm qua không nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng đối diện phòng trọ em:( cách nhau có 1 dang tay nên em nghe rất rõ, tả sơ qua về em, 1 thằng cận đụt 8-), học trễ, ra trường trễ và may mắn là vẫn có thể ra trường được :adore:, dù nợ 1 môn nhưng em ham ra trường lắm rồi chấp nhận con điểm ấy luôn, và thật may mắn thay cho em là trong thời gian đợi bằng em đã được nhận vào làm ở 1 cty nhật bản cũng dạng tầm trung bên Nhật thuộc tỉnh Guma :p, nói chung là công việc văn phòng về lĩnh vực kỹ thuật thì các bác biết rồi đó, vừa chịu ảnh hưởng của văn hóa trong văn phòng vừa chịu tác động từ bên kỹ thuật em làm lập trình CAM lương cơ bản bèo bọt nhưng được cái chăm tăng ca nên tháng cũng 13-14tr o_Ogọi là có dư dã đi cà phê với mua tí đồ dùng, thế rồi làm được 1 năm rưỡi em quit cty này do bất mãn đồng nghiệp, dù cho tôi có làm tốt đến mấy cũng thấy chán nản=((, thế là nộp đơn và thế là thất nghiệp nằm dài đã không có việc làm ngồi nhà mà em còn tiêu luôn số tiền tiết kiệm để mua con xe ab 2020, thế là đốt hết tiền nên thúc đẩy tôi cố gắng tìm việc trãi qua vài cuộc phỏng vấn rồi di làm vài ngày lâu nhất là 1 tuần thì tôi cũng đâu vào đấy lại nghỉ ngang do thấy không hợp, dù vị trí của tôi được nhận toàn thiết kế, yêu cầu kinh nghiệm,... thế mà tôi lại đậu được cũng hay. mãi đến qua tết tôi bắt đầu tìm thấy 1 cty ở Bình Dương ( tôi lúc đó đang ở SG ở chung với gia đình ), tôi thấy thích vì nó đúng với kinh nghiệm làm việc trước giờ của tôi, nhưng bên đây làm dễ cực, cty cũ của tôi độ khó chắc phải gấp 10 lần so với cty này, thầm nghĩ chắc mình vào làm vài tháng chắc ông nào cũng tôn mình lên làm thánh luôn quá. thế là tôi đc nhận vào làm vừa vào đã cho lên phòng ngồi vợt phần mềm ( mấy thằng trước tôi toàn phải xuống xưởng làm trong 2 tháng đầu) còn tôi thì 2 tháng đầu ngồi văn phòng 2 tháng tiếp theo xuống xưởng đổ CAM ( lập trình và đổ chương trình vào máy ) tôi thầm nghĩ mình thật may mắn khi được ưu ái như vậy, chắc vì mình có kinh nghiệm với có bằng cấp ( trường em mệnh danh là sân sau bách khoa, đkm ko biết thằng nào đặt cái danh hảo này, làm cả khoa thẩm du tinh thần suốt 4 năm ), vào làm thì cũng ngồi siêng siêng vọc phần mềm, quả thật ko sai cty này làm toàn mấy cái dễ ồm, em vào vừa làm vừa cười khẽ, vừa xem mấy file của mấy lão kia làm như thế nào xem có học được gì không, nói ảo tưởng thì cũng ko đúng nhưng mà em nói thật mấy lão này lập trình kiểu màu mè vkl ra, trong khi đó em làm 1 cách đơn giản mà lại hiệu quả, nhưng mà thôi nhập gia tùy tục đành phải tiếp thu thôi phận làm công ăn lương mà. à xém tí quên vào vấn đề chính, em 2 tuần đầu tìm nhà trọ nên vẫn chạy đi đi về về từ quận 7 ra bình dương làm, quảng đường 1 lần đi là 50km tổng 1 ngày là 100km lúc đi thì sướng hơn chạy nhanh tầm 1 tiếng rưỡi, còn về thì trời đã tối ôm lại kẹt xe thì chạy tầm 2 tiếng rưỡi mệt bỏ xừ, thế là lăn lộn tìm nhà trọ trên khắp mọi miền tổ quốc từ chợ tốt đến các trang bất động sản, lân la mò mẫm trên fb thì cũng chốt hạ được 1 phòng trọ ở Thủ Dầu Một, Bình Dương. khá là ưng vì nhà trọ sạch sẽ, có đồng hồ điện, nước, mạng rẻ bèo nhưng mà yếu xìu. chốt hạ với giá của em nó là 1tr7 đưa cọc 1tr7 luôn ví thâm hụt nghiêm trọng, may là ngày nào cũng ăn mì gói nên vẫn dư dã cầm cự đến ngày lãnh lương, à quên nói lương ở đây cũng khá là chim ưng, lương sem sem cty cũ các bác ạ, ở bd mà lương vậy thì chắc ko khéo mua được nhà ( nhà gì thì em chưa biết :D) nói chung là lương tạm ổn rồi. kể sơ về dãy trọ, ở đây chắc có mình em là ở 1 mình thôi, phòng trước thì 1 chị ở cùng con, lâu lâu ck chị đến thăm hay sao đó, lúc đi làm về đẩy xe ngang qua có thấy ông nào đó ở trong phòng thầm nghĩ chắc là chồng chị rồi, chị này thì ốm, có đứa con gái, mà chị này hút thuốc kinh quá em ko dám lại gần, chỉ nói chuyện đúng 1 lần là lúc xin pass wifi móa bả vừa nói mà vừa kéo điếu thuốc nhìn mà ớn luôn. từ đó ko giám nói chuyện với chị, đối diện phòng em thì là 1 cặp nam nữ ở chung với nhau, ko phải là vợ chồng nhé chắc là cặp tình nhân thôi, phòng này cũng ko phải là đối diện phòng em, nó nằm chệch hướng xéo hướng 2 giờ ấy các bác, đây là phòng của nam nữ mà em sẽ kể nè, chuyện ko có gì cho đến hôm kia, em lúc đó đã đi làm về tắm rửa, thường thì em ko ăn ở nhà trọ mà ăn quán ven đường vì cho tiết kiệm lại nhanh nữa để thời gian làm việc khác ok hơn, ngày nào em cũng đánh con ab mới cứng cựa tấp vào quán bún riêu cua quen thuộc có con bé con kêu gì cũng kênh kênh cái mỏ trông đáng yêu cực gọi là bé con gì nó bằng tuổi cháu em :), hehehe thôi kể tiếp chuyện nhà trọ, bữa hôm đó đang mở nhạc thể loại cho người thất tình cô đơn, em ko gắn tai phone nên để âm thanh nhỏ, cùng lúc đó bên ngoài 1 âm thanh gì đó vang đến tai của em, dù em đã đóng cửa nhưng ko phải là cửa cách âm và cửa có khe hở người bên ngoài có thể nhìn qua khe cửa được , em mới tắt nhạc và tiến lại gần cửa dí sát tai vào cửa ( cửa phòng em nhé) thì âm thanh nó lại càng rõ mồn một, cái gì thế này, từ bé đến giờ tôi mới được nghe thứ âm thanh ấy, của một người con gái đang í á, tôi bàng hoàng nửa tỉnh nửa mê, dù tôi đã có người yêu trước kia nhưng thật sự tôi chỉ a đến y thôi chứ chưa đến z, thật ko thể tin vào mắt mình được. tôi lúc đó tim đập nhanh như lúc tập gym, tính tò mò đã làm tôi đứng đó ghê sát tai mình vào cánh cửa để nghe trọn vẹn hơn, lúc đó âm thanh như đang bên tai tôi vậy chỉ thiếu hình ảnh thôi. tôi ko dám chạy qua bên phòng ấy dù cửa đã đóng kín, vì ở đây có camera an ninh lỡ bà chủ trọ mà thấy thì không hay, thế là tôi chỉ nghe và nghe thế đến khi âm thanh đó dừng hẳn sau những lời nói nửa tỉnh nửa mê của cô gái, cô ấy nói gì tôi cũng không nghe rõ nhưng tôi biết cô ấy lập đi lập lại câu đó nhiều lần lắm tầm 4 5 lần cùng 1 câu chỉ là tôi nghe không rõ câu nói ấy, rồi sau những lời nói đó cô ấy im bật không còn nghe thấy gì nữa, thấy thế tôi quay lại ghế ngồi và tiếp tục bật nhạc vừa nghe dở lúc nảy, tận 12h khuya tôi đi ngủ nhưng trong đầu vẫn còn vang vảng bên tay nhưng âm thanh ấy, mãi đến giờ và tận sau này, kể về cô ấy cho các bác được hình dung, người múp, cao 1m52 và có thằng bạn trai cao to, tôi chưa biết cô ấy tên gì và quê ở đâu, nếu có dịp qua sửa laptop hay máy giặt hay bến gas tôi sẽ hỏi cô ấy được rõ hơn, và cũng là nét văn hóa trong khu trọ, để mọi người sinh hoạt với nhau dễ hơn, à còn 1 phòng cuối dãy trọ nữa nhé nhưng nằm cùng bên với em, nhà này thì im bật không động tĩnh gì cả, em chỉ biết là nhà này có 1 chị, khong biết là chị ở một mình hay là ở cùng với gia đình, kế bên nhà trọ em có 1 chị nữa mình dây cây cảnh và có 1 người con gái rồi, chị này xinh lắm, nhưng sợ bị ăn xiên nên em ko dám qua làm quen. chuyện vẫn còn dài lắm vì từ khi em ra ở trọ giống như cuộc đời mở ra 1 trang mới, chắc chắn em sẽ review cho các bác biết những chuyện bí mật khu dãy trọ nhà em. các bác chờ nhé
TO BE CONTINOUS
EM SẼ EDIT LẠI BÀI VIẾT THÊM ICON CHO CÁC BÁC ĐỌC KHÔNG NGÁN
Bác edit lại thì chấm câu, viết hoa giùm nhé, thêm với xuống dòng, ngắt đoạn cho đỡ đau mắt :sweat:
 
tóm: chủ thớt đi bình dương làm, ở khu nhà trọ toàn gái đẹp + cá tính. vừa xảy ra một vụ án mạng, nạn nhân đầu tiên là em gái phòng trọ hướng 2h, hung thủ nghi là một thằng trai cao to, mở ra một series sát nhân kịch tính.
tôi từ chối đọc tiếp chap 2 nhé thớt :sweat:
 
tóm: chủ thớt đi bình dương làm, ở khu nhà trọ toàn gái đẹp + cá tính. vừa xảy ra một vụ án mạng, nạn nhân đầu tiên là em gái phòng trọ hướng 2h, hung thủ nghi là một thằng trai cao to, mở ra một series sát nhân kịch tính.
tôi từ chối đọc tiếp chap 2 nhé thớt :sweat:
sao thế bác, chuyện hay còn ở phần sau mà :adore: :adore: em sẽ training lại phần văn cho thêm sinh động, tưởng tiêu chuẩn vozere là giỏi toán thôi chứ
 
chuyện chẳng có gì nếu hôm qua không nghe thấy âm thanh phát ra từ phòng đối diện phòng trọ em:( cách nhau có 1 dang tay nên em nghe rất rõ,
Anh có thể vô thẳng vấn đề luôn được không? :sexy_girl:
 
Back
Top