pichu836774
Junior Member
Theo cái logic của thím thì em đoán thím cũng thuộc dạng xem phim giải trí bình dân thôi, nếu nói đến nền điện ảnh châu á thì Nhật Bản và Trung Đông (Iran, Iraq, Israeli, Ai Cập,..) mới là nhất nhé
Có bộ phim Ấn Độ nào tới giờ người ta còn bàn tán trên phim đàn và ngưỡng mộ về bối cảnh, kỹ thuật quay phim, bố cục, diễn xuất lẫn kịch bản như Harakiri (1962), Seven Samurai (1954), Ikiru (1952), đạo diễn như Satoshi Kon tạo niềm cảm hứng cho 1 loạt phim ăn theo (như Paprika 2006 => Inception 2010, Perfect Blue 1997 => Black Swan 2010). Thậm chí anime Nhật cũng giàu tính nghệ thuật và hàm ý như Evangelion.
Còn về Trung Đông, cái chủ nghĩa hiện thực với những xung đột văn hóa, tôn giáo và giai cấp còn rõ ràng hơn Ấn Độ, như Children of Heaven 1997, The Color of Paradise 1999. Với lịch sử bị châu Âu đô hộ, Trung Đông còn hưởng thêm những làn sóng cách mạng điện ảnh của Ý, của Pháp nhưng vẫn đậm nét riêng của mình nhé
Edit thêm: Điện ảnh Hong Kong và Trung Quốc với Vương Gia Vệ, Trương Nghệ Mưu, Tăng Quốc Cường.. cũng hơi nghệ nhé
Có bộ phim Ấn Độ nào tới giờ người ta còn bàn tán trên phim đàn và ngưỡng mộ về bối cảnh, kỹ thuật quay phim, bố cục, diễn xuất lẫn kịch bản như Harakiri (1962), Seven Samurai (1954), Ikiru (1952), đạo diễn như Satoshi Kon tạo niềm cảm hứng cho 1 loạt phim ăn theo (như Paprika 2006 => Inception 2010, Perfect Blue 1997 => Black Swan 2010). Thậm chí anime Nhật cũng giàu tính nghệ thuật và hàm ý như Evangelion.
Còn về Trung Đông, cái chủ nghĩa hiện thực với những xung đột văn hóa, tôn giáo và giai cấp còn rõ ràng hơn Ấn Độ, như Children of Heaven 1997, The Color of Paradise 1999. Với lịch sử bị châu Âu đô hộ, Trung Đông còn hưởng thêm những làn sóng cách mạng điện ảnh của Ý, của Pháp nhưng vẫn đậm nét riêng của mình nhé
Edit thêm: Điện ảnh Hong Kong và Trung Quốc với Vương Gia Vệ, Trương Nghệ Mưu, Tăng Quốc Cường.. cũng hơi nghệ nhé
Last edited: