JamesRyan192
Member
Đọc mấy cái này lại nhớ thời đi học thật đấy. Nhớ cái bài " Sang Thu '' của Hữu Thỉnh, nhớ những chiều tan học lang thang chơi ngoài đồng.
tôi cá anh này cho vợ đi làm đĩ được nèTóm lại: đã nghèo mà còn mắc bệnh sĩ, đây là loại bệnh điển hình của bần nông Đông Lào.
Đang nói chuyện văn chương lái qua chính trị làm gì?Nhiều thằng trên này vẫn khen thời mẫu quốc đô hộ dân Việt nam văn minh và sướng lắm
chính trị gì đâu, văn của Thạch Lam viết vào thời kỳ những năm Pháp đang đô hộ Việt nam thì t cảm thấy cuộc sống nó u tối, không như những gì mà 1 số anh mô tả về văn minhĐang nói chuyện văn chương lái qua chính trị làm gì?
chuẩn anh. Đọc thời xa vắng thấy cuộc đời nó cứ bị đen tối với ám ảnh. Hay, nhưng có lẽ không hợp, giờ chắc chuyển qua đọc Nguyễn Tuân để nhìn ngắm cái đẹpCó một thời tôi còn đọc Lê Lựu =.= ông Lựu già viết văn u ám, đời không một chút tươi. Nói chung là giờ tôi chỉ đọc văn vui vui, tích cực. Như văn "thịt cầy" của cụ Vũ Bằng vậy
Văn Nguyễn Tuân nghệ thuật quá, Vang bóng một thời, Chiếc lư đồng mắt cua, Tâm sự của nước độc. Đọc đi đọc lại hoài ko thấy chán. Như một phút tách biệt ra cuộc sống hàng ngày để về với nhũng hoài niệm với những giá trị cũ.chuẩn anh. Đọc thời xa vắng thấy cuộc đời nó cứ bị đen tối với ám ảnh. Hay, nhưng có lẽ không hợp, giờ chắc chuyển qua đọc Nguyễn Tuân để nhìn ngắm cái đẹp
cảm ơn b đã up,hồi đi học mới chỉ đọc cốm vs 2 đứa trẻ thôi,bản thân lúc ấy học văn cũng dốt cũng không cảm nhận được sâu sắc 2 đứa trẻ.Up, cho các bác chia sẻ thêm