chientq234
Senior Member
Nhân việc đọc một vài thớt thấy 1 vài thím cứ bắt đầu gõ phím là chửi.
Em xin phép kể 1 câu chuyện bản thân e gặp cách đây cũng gần đôi chục năm.
Hồi đó đi thực tập, chưa có có xe máy, đi xe bus.
Một lần Em đi bus 32 hay 16 thì phải ngồi hàng thứ 2 từ dưới lên (trước hàng cuối cùng và sau hàng đầu tiên từ cửa sau của xe lên).
Khi có tới 1 bến xe bus chỗ đường xuân thủy thì có 1 chị mặt rất khó ưa lên xe.
Mọi người ai cũng không thích.Xe bus thì đông.
Ngay bên sau đó thì có 1 người ở hàng gần cửa sau (phía trước em) đứng dạy và xuống xe,
Thì ngay lập tức chị đấy sấn sổ chen lấn đề ngồi vào vị trí đó, dù là lên sau và đứng cũng ko gần vị trí đó.
Rất nhiều người trên xe cảm thấy không thích hay rất ghét kiểu ng như vậy, trong đó có cả em hồi đó.
Nhưng sau đó khi đã ổn định chỗ ngồi thì chị ấy bắt đầu nói chuyện với 1 người lên cùng (chắc làm cùng).
Chị A: hôm nay đi làm bà có nhặt nhạnh thêm được gì không ?
Ng lên cùng chị A (bà B): Không, chẳng có j.
Chị A: Cháu cũng vậy, mọi hôm thì còn được cái này cái kia
(chị và bà làm lao công cho 1 công ty nào đó, có nhặt nhạnh thêm các chai nhựa hay giấy vụn để bán kiếm thêm ấy ạ).
Chị A: Mấy nay cháu đau hết đầu vì tiền bà ạ.
Bà B: Chồng m đâu, nó không đỡ đần m gì ạ.
Chị A: Không bà ạ, suốt ngày nó rượu chè, lô đề, nó không bắt cháu trả nợ cho nó là may lắm r.
Cháu mệt mỏi lắm bà ạ. Bây giờ về nhà ăn cơm xong là phải đi đến các chỗ cho thuê trọ sinh viên để xin chai lọ các thứ. Không để bọn đổ rác nó đi là hết, không còn gì.
( Nghe đến đây em mới nhận ra đúng là chỗ e thuê trọ ngày sinh viên tối đến hay có 1 chị đập cửa khu trọ ầm ầm rồi hỏi có chai lọ gì không. Trước đó em rất ghét và nếu có em cũng không bao giờ mang cho).
Sau khi nghe câu truyện của chị thì em thấy chị đáng thương nhiều hơn đáng trách.
Cái thái độ chen chân để lấy được chỗ ngồi ở xe bus ==> chắc chị muốn nghỉ ngơi thêm 1 chút, để về có sức đi nhặt nhạnh thêm ít đồ.
Cái thái độ đập cửa khu trọ ầm ầm r quát lên xin chai lọ, cũng là muốn kiếm thêm 1 tý để lo cho đàn con nhỏ của mình.
Kể từ đó em sắp sẵn chai lọ thừa của cả xóm, mỗi khi nghe tiếng đập cửa là em mang ra với 1 nụ cười, chị cũng cảm ơn và cười lại. Em thấy tâm trạng mình thật vui vẻ.
Sau 1 thời gian em ra trường thì chuyển đến khu vực khác gần chỗ làm, em không rõ là chị ấy còn đi đập cửa xin chai đến bao giờ và bây giờ cuộc sống của chị đã tốt hơn tý nào chưa.
Ps: nhà chị này có vẻ ở xung quanh khu Gốc Đề - Minh Khai. Thím nào "từng biết" đến chị thì comment xem ạ. hi
Em hiểu được sự lắng nghe, cảm thông này từ khi còn trẻ nhưng mãi đến sau này em mới được tiếp cận đến những khái niệm, concept về nó.
Mỗi chúng ta đề có 1 kho cảm xúc đến từ ý thức và tiềm thức. Nó ban đầu sẽ như 1 tờ giấy trắng khi chúng ta còn nhỏ. Nếu chúng ta viết vào đó những cảm xúc tích cực (màu xanh) thì càng về sau tờ giấy sẽ toàn là màu xanh, còn ngược lại từ nhỏ chỉ nạp vào những cảm xúc tiêu cực (màu đỏ) thì người đó sẽ luôn có 1 cuộc sống đầy lo âu, khổ cực. Khi những cảm xúc tiêu cực này theo 1 người theo 1 thời gian dài sẽ ăn vào tiềm thức của họ. Tiềm thức sẽ quyết định phần lớn của 1 người ta trong mọi tình huống. Với 1 người có toàn màu đỏ thì khi gặp bất cứ 1 tác động nào đó từ bên ngoài, ngay lập tức tiềm thức của họ sẽ phản ứng ngược lại với 1 cảm xúc tiêu cực.
Túm cái váy lại, qua câu chuyện của chính mình đã gặp. Em mong tất cả các vozer hay bao dung với 1 số thím có nhiều cái gai trong người (chưa động đến đã xù lông lên), chửi bới này nọ.
Có thể họ cũng có câu chuyện của riêng mình và họ đáng thương hơn là đáng trách.
Mỗi ngày chúng ta hãy đưa thêm vào trong ý thức, tiềm thức của mình những cảm xúc tốt đẹp, những cảm xúc màu xanh. Thì chắc hẳn không việc gì có thể làm ta tức giận hay buồn bực.
Không chỉ dừng lại ở bản thân, hãy mang những cảm xúc tích cực này cho người thân của mình, bạn bè, đồng nghiệp của mình ==> cuộc sống của bạn lúc nào cũng sẽ vui vẻ.
(Tất nhiên 100% thì hơi khó, nhưng cố gắng 90% là được.haha)
Ps: Các thím đang có những tâm trạng không vui cứ ném vào em (chính xác hơn là thớt của em) cũng được. Em xin đón nhận với tâm thế vui vẻ.
Các thím muốn đọc thêm thì có thể search 1 số từ khóa: ý thức, tiềm thức, lắng nghe, tư duy trên dòng. kẻ,
Chúc tất cả các thím có 1 cuộc sống toàn là "màu xanh".
Em xin phép kể 1 câu chuyện bản thân e gặp cách đây cũng gần đôi chục năm.
Hồi đó đi thực tập, chưa có có xe máy, đi xe bus.
Một lần Em đi bus 32 hay 16 thì phải ngồi hàng thứ 2 từ dưới lên (trước hàng cuối cùng và sau hàng đầu tiên từ cửa sau của xe lên).
Khi có tới 1 bến xe bus chỗ đường xuân thủy thì có 1 chị mặt rất khó ưa lên xe.
Mọi người ai cũng không thích.Xe bus thì đông.
Ngay bên sau đó thì có 1 người ở hàng gần cửa sau (phía trước em) đứng dạy và xuống xe,
Thì ngay lập tức chị đấy sấn sổ chen lấn đề ngồi vào vị trí đó, dù là lên sau và đứng cũng ko gần vị trí đó.
Rất nhiều người trên xe cảm thấy không thích hay rất ghét kiểu ng như vậy, trong đó có cả em hồi đó.
Nhưng sau đó khi đã ổn định chỗ ngồi thì chị ấy bắt đầu nói chuyện với 1 người lên cùng (chắc làm cùng).
Chị A: hôm nay đi làm bà có nhặt nhạnh thêm được gì không ?
Ng lên cùng chị A (bà B): Không, chẳng có j.
Chị A: Cháu cũng vậy, mọi hôm thì còn được cái này cái kia
(chị và bà làm lao công cho 1 công ty nào đó, có nhặt nhạnh thêm các chai nhựa hay giấy vụn để bán kiếm thêm ấy ạ).
Chị A: Mấy nay cháu đau hết đầu vì tiền bà ạ.
Bà B: Chồng m đâu, nó không đỡ đần m gì ạ.
Chị A: Không bà ạ, suốt ngày nó rượu chè, lô đề, nó không bắt cháu trả nợ cho nó là may lắm r.
Cháu mệt mỏi lắm bà ạ. Bây giờ về nhà ăn cơm xong là phải đi đến các chỗ cho thuê trọ sinh viên để xin chai lọ các thứ. Không để bọn đổ rác nó đi là hết, không còn gì.
( Nghe đến đây em mới nhận ra đúng là chỗ e thuê trọ ngày sinh viên tối đến hay có 1 chị đập cửa khu trọ ầm ầm rồi hỏi có chai lọ gì không. Trước đó em rất ghét và nếu có em cũng không bao giờ mang cho).
Sau khi nghe câu truyện của chị thì em thấy chị đáng thương nhiều hơn đáng trách.
Cái thái độ chen chân để lấy được chỗ ngồi ở xe bus ==> chắc chị muốn nghỉ ngơi thêm 1 chút, để về có sức đi nhặt nhạnh thêm ít đồ.
Cái thái độ đập cửa khu trọ ầm ầm r quát lên xin chai lọ, cũng là muốn kiếm thêm 1 tý để lo cho đàn con nhỏ của mình.
Kể từ đó em sắp sẵn chai lọ thừa của cả xóm, mỗi khi nghe tiếng đập cửa là em mang ra với 1 nụ cười, chị cũng cảm ơn và cười lại. Em thấy tâm trạng mình thật vui vẻ.
Sau 1 thời gian em ra trường thì chuyển đến khu vực khác gần chỗ làm, em không rõ là chị ấy còn đi đập cửa xin chai đến bao giờ và bây giờ cuộc sống của chị đã tốt hơn tý nào chưa.
Ps: nhà chị này có vẻ ở xung quanh khu Gốc Đề - Minh Khai. Thím nào "từng biết" đến chị thì comment xem ạ. hi
Em hiểu được sự lắng nghe, cảm thông này từ khi còn trẻ nhưng mãi đến sau này em mới được tiếp cận đến những khái niệm, concept về nó.
Mỗi chúng ta đề có 1 kho cảm xúc đến từ ý thức và tiềm thức. Nó ban đầu sẽ như 1 tờ giấy trắng khi chúng ta còn nhỏ. Nếu chúng ta viết vào đó những cảm xúc tích cực (màu xanh) thì càng về sau tờ giấy sẽ toàn là màu xanh, còn ngược lại từ nhỏ chỉ nạp vào những cảm xúc tiêu cực (màu đỏ) thì người đó sẽ luôn có 1 cuộc sống đầy lo âu, khổ cực. Khi những cảm xúc tiêu cực này theo 1 người theo 1 thời gian dài sẽ ăn vào tiềm thức của họ. Tiềm thức sẽ quyết định phần lớn của 1 người ta trong mọi tình huống. Với 1 người có toàn màu đỏ thì khi gặp bất cứ 1 tác động nào đó từ bên ngoài, ngay lập tức tiềm thức của họ sẽ phản ứng ngược lại với 1 cảm xúc tiêu cực.
Túm cái váy lại, qua câu chuyện của chính mình đã gặp. Em mong tất cả các vozer hay bao dung với 1 số thím có nhiều cái gai trong người (chưa động đến đã xù lông lên), chửi bới này nọ.
Có thể họ cũng có câu chuyện của riêng mình và họ đáng thương hơn là đáng trách.
Mỗi ngày chúng ta hãy đưa thêm vào trong ý thức, tiềm thức của mình những cảm xúc tốt đẹp, những cảm xúc màu xanh. Thì chắc hẳn không việc gì có thể làm ta tức giận hay buồn bực.
Không chỉ dừng lại ở bản thân, hãy mang những cảm xúc tích cực này cho người thân của mình, bạn bè, đồng nghiệp của mình ==> cuộc sống của bạn lúc nào cũng sẽ vui vẻ.
(Tất nhiên 100% thì hơi khó, nhưng cố gắng 90% là được.haha)
Ps: Các thím đang có những tâm trạng không vui cứ ném vào em (chính xác hơn là thớt của em) cũng được. Em xin đón nhận với tâm thế vui vẻ.
Các thím muốn đọc thêm thì có thể search 1 số từ khóa: ý thức, tiềm thức, lắng nghe, tư duy trên dòng. kẻ,
Chúc tất cả các thím có 1 cuộc sống toàn là "màu xanh".