Bài nhẹ nhàng có thể replay cả ngày mà không đau đầu. Càng nghe càng muốn học bài.
Xin lỗi em, em đi theo tôi trên đường về mà tôi không giữ em. Mong em hạnh phúc.
Chỉ có thể bên em với chiếc xe đạp, mong em yêu thằng ô tô. Lời yêu không thể nói, kỉ niệm học trò, tuổi xuân, tuổi con người tươi đẹp nhất.
Bài hát này đã khiến tôi có can đảm tỏ tình và xịt, nhưng không hối hận.
"Đường về nhà em quá xa": có thêm thời gian bên cạnh em.
"tôi mới được trông ngóng em buông lời hát": thích nghe em hát.
"nhớ thương": nhớ em .
"ngại ngùng nhìn em thoáng qua": ngại khi tiếp xúc, ngại khi em thấy mình hướng đến em.
"Hạ ơi đừng trôi mãi, mặc kệ em với tôi đi về": ước thời gian ngừng trôi, để được bên em mãi.
"Mới chỉ nhìn em khóc, tôi bỗng chợt nhận ra đã yêu em rồi": lúc ấy tôi mới biết là mình yêu em, trước đó tôi yêu em trong vô thức.
"rọi ánh mắt em trong lòng tôi": hình bóng của em trong tâm trí tôi.
"Ngập ngừng chưa nói. Mai sau để cho anh ngóng em đi về": hẹn ước được tiếp tục bên em, đón đưa em.
"Khoảnh khắc tôi chưa nên câu. Hàng mi ướt run run buông dài theo cơn gió.": chưa nói được nên lời mà đã bất khóc vì sao?
"vén nhẹ tà áo": chỉ dám chạm nhẹ em một chút thôi.
"Đường này là đường cho tôi chở em": xác định nơi này của riêng hai ta.
"mãi thôi không dừng": muốn bên em mãi.
"Đường thì tối chơi vơi còn tôi vẫn cứ đứng đợi", "Chờ em như chờ nắng lên" "lại cứ thế ngóng trông": chờ em, ngóng em.
"Chợt hiện lên dòng suy nghĩ tôi chưa từng. Kể em nghe lời yêu biết đâu? Thôi đừng!": chưa từng dám tỏ tình, cầu mong người ấy cũng yêu mình, nhưng đánh giá lại thì người ấy không thể yêu mình được, đừng: vì nếu tỏ tình thất bại sẽ nhận hậu quả.
"phía trước có mưa rào trên đường hai ta sẽ qua": dù khó khăn tôi vẫn sẽ owr bên, yêu đơn phương em.
"Chỉ muốn em dành tặng cho tôi những ngây thơ đầu": chỉ muốn em làm bạn tôi là đủ.
"Được dỗ dành em khi em buồn. Đứng chờ em đưa em về từng ngày": nguyện làm osin.
Lời 2: "Khoảng khắc tôi chưa nên câu. Hoa cứ ngát hương em đêm hè dòng sông.": lúc tôi nói với em, cảnh xung quanh cũng bừng lên theo. Người buồn cảnh có vui đâu bao giờ.
"Sẽ chẳng cần lên tiếng
Tâm tư này để tối cất riêng cho mình
Rồi vẫn đạp xe như bao ngày
Hạ vẫn dần trôi": nguyện cả đời yêu trong im lặng, chôn giấu riêng mình biết, cuộc sống vẫn trôi, tôi vẫn làm việc thường ngày.
"Lỡ mai sau này. Mình chẳng thể mãi đón đưa": một ngày nào đó tôi sẽ mất em mãi mãi, không thể nhìn thấy em, không thể gặp em. Ôi những ngày tháng hạnh phúc nay còn đâu.