Nanatu
Senior Member
Từ nhỏ em đã sống trong gia đình giàu tinh thần, bố mẹ thương yêu và luôn dành điều tốt đẹp cho 2 anh em. Đến đây, có lẽ em đã hơn được rất nhiều người, kể cả các bác trên 4rum. Em biết điều kiện vật chất gia đình mình ra sao, nên khi còn bé em đã có lối sống tự lập, người nhỏ làm việc nhỏ. Hồi biết tin đậu đh, trong khi em phân vân chưa biết có nên theo học hay không thì bố mẹ em đã sắm đầy đủ hết đồ dùng cho em. Em vẫn còn nhớ câu nói của bố trước hôm em lên HN :"Sau này bố mẹ không có nhiều cho con, việc học thì bố mẹ lo được, con lên đấy cố gắng mà học, đừng chơi bời ''. Giờ em nghĩ lại câu nói này, cảm giác cứ như hôm qua, giọng bố vẫn còn văng vẳng bên tai. Hiện tại em kì cuối đang thực tập + làm đồ án nên khá bận, ngày chủ nhật được nghỉ thì đi làm thêm kiếm ít tiền. Nên tuần gọi về nhà chắc được 1-2 lần, tuần này bận quá thì thôi.
Năm nay đứa em của em cũng lên 12, đốt tiền cũng nhiều, nên mấy tháng nay dù âm em cũng chưa mở miệng xin tiền. Hôm trước lap sập nguồn không lên, cả người còn đúng chưa tới 200k, không vay được ai, em đành gọi về xin mẹ. Đợi mãi không thấy gì, em liều ra quán, may hú hồn chỉ mất tiền vệ sinh lap. Nhắn luôn cho mẹ là con sửa được rồi, may không hỏng gì, mẹ không cần gửi lên. Thế nào vừa rồi em thấy tk cộng tiền, stk lạ, đang nghĩ xem có phải ai bank nhầm thì mẹ gọi bảo mới nhờ người chuyển. 30p nói chuyện mẹ có nói 1 câu làm em cảm thấy mình quá tệ: "Thiếu thì bảo mẹ, còn bố còn mẹ, bố mẹ nuôi 22 năm còn được, vài tháng nữa có là gì ''.
Có lẽ, em sống quá vội, quên mất đi đằng sau mình còn có ai. Chỉ biết tiến về trước mà không trân trọng những gì đã có
Năm nay đứa em của em cũng lên 12, đốt tiền cũng nhiều, nên mấy tháng nay dù âm em cũng chưa mở miệng xin tiền. Hôm trước lap sập nguồn không lên, cả người còn đúng chưa tới 200k, không vay được ai, em đành gọi về xin mẹ. Đợi mãi không thấy gì, em liều ra quán, may hú hồn chỉ mất tiền vệ sinh lap. Nhắn luôn cho mẹ là con sửa được rồi, may không hỏng gì, mẹ không cần gửi lên. Thế nào vừa rồi em thấy tk cộng tiền, stk lạ, đang nghĩ xem có phải ai bank nhầm thì mẹ gọi bảo mới nhờ người chuyển. 30p nói chuyện mẹ có nói 1 câu làm em cảm thấy mình quá tệ: "Thiếu thì bảo mẹ, còn bố còn mẹ, bố mẹ nuôi 22 năm còn được, vài tháng nữa có là gì ''.
Có lẽ, em sống quá vội, quên mất đi đằng sau mình còn có ai. Chỉ biết tiến về trước mà không trân trọng những gì đã có
Last edited: