Anh muốn thấy em trong tà váy trắng
Bước chung đôi trên đường nắng nhạt nhòa
Nhẫn trao tay, sảnh cưới trải đầy hoa
Nghìn hẹn ước, hai ta từng mơ mộng.
Bỗng dở dang, vỡ tan bao hoài vọng
Ngả ráng chiều, còn lẻ bóng mình anh
Lạc mất nhau giữa tất tả chậm nhanh
Buông tay nắm trở thành người xa lạ.
Ngàn kỷ niệm, gom lại anh xin trả
Góc phố xưa, anh đã đợi em về
Cầu tình yêu, ổ khóa giữ hẹn thề
Trọn một kiếp, lối về cùng chung bước.
Phận chưa đủ, duyên lặng chìm đáy nước
Vẫn đường quen, vẫn dấu bước chân em
Khúc nhạc buồn, ngân dài mãi trong đêm
Chẳng thể giữ, những êm đềm vụt mất.
Anh cho đi, một tình yêu chân thật
Để nhận về, nước mắt ngược vào trong
Ngắm phòng xưa, buồn bã đến nao lòng
Tiếng nói cười, vang vọng nơi tiềm thức.
Anh vẫn vậy, vẫn mong người hạnh phúc
Vẫn cầu người chẳng thao thức nhớ mong
Vẫn là anh, tâm sự giấu trong lòng
Vẫn muốn thấy, em trong tà váy trắng.