Giao lưu thơ tình không các bác

Anh muốn thấy em trong tà váy trắng
Bước chung đôi trên đường nắng nhạt nhòa
Nhẫn trao tay, sảnh cưới trải đầy hoa
Nghìn hẹn ước, hai ta từng mơ mộng.

Bỗng dở dang, vỡ tan bao hoài vọng
Ngả ráng chiều, còn lẻ bóng mình anh
Lạc mất nhau giữa tất tả chậm nhanh
Buông tay nắm trở thành người xa lạ.

Ngàn kỷ niệm, gom lại anh xin trả
Góc phố xưa, anh đã đợi em về
Cầu tình yêu, ổ khóa giữ hẹn thề
Trọn một kiếp, lối về cùng chung bước.

Phận chưa đủ, duyên lặng chìm đáy nước
Vẫn đường quen, vẫn dấu bước chân em
Khúc nhạc buồn, ngân dài mãi trong đêm
Chẳng thể giữ, những êm đềm vụt mất.

Anh cho đi, một tình yêu chân thật
Để nhận về, nước mắt ngược vào trong
Ngắm phòng xưa, buồn bã đến nao lòng
Tiếng nói cười, vang vọng nơi tiềm thức.

Anh vẫn vậy, vẫn mong người hạnh phúc
Vẫn cầu người chẳng thao thức nhớ mong
Vẫn là anh, tâm sự giấu trong lòng
Vẫn muốn thấy, em trong tà váy trắng.
má,, khóc :(
 
Nếu 1 ngày bọn mình chẳng cưới nhau
Anh vẫn lập thớt nhảm như bao ngày khác
Gom những câu chuyện chán đời vãi đạn
Anh ném lên đây cho nhẹ bớt cuộc tình

Giai ở voz đéo biết chuyện chúng mình
Vẫn sẽ quay tay miệt mài mê mải
Quay chán tay phải lại quay sang tay trái
Cái trym nào cũng đáng được yêu thương.

Trai gái cũng thế thôi, khi mỗi đứa một đường
Chọn cho mình một người đàn ông khác
Trym đấu trym cũng có phần hơi nhạt
Nhưng là tình đồng chí mãi trường tồn.

Anh yêu em vốn là bởi cái ***
Nên mất đi cũng có phần hơi xoắn
Hy vọng đời sang khúc quanh đỡ khắm
Vẫn nói cười, vẫn cố gắng yêu thương

Rồi gặp nhau giữa tấp nập phố phường
Chúng ta lùi tránh nhau như tránh hủi
Lòng cố nén bao giận hờn buồn tủi
Bọn mình sẽ thế nào? Nếu ta chẳng cưới nhau.
 
"Đôi ta yêu nhau, đợi tới tháng Năm lau nở,
Đợi mùa nước đỏ cá về
Đợi chim tăng ló hót gọi hè
Không lấy được nhau mùa hạ, ta sẽ lấy nhau mùa đông.
Không lấy được nhau thời trẻ ta sẽ lấy nhau lúc góa bụa về già."
 
Quân sinh, ngã vị sinh
Ngã sinh, quân dĩ lão
Quân hận ngã sinh trì
Ngã hận quân sinh tảo
Chàng sinh thiếp chửa chào đời
Thiếp sinh chàng đã hết thời còn đâu
Chàng buồn vì thiếp sinh sau
Bởi chàng sinh sớm thiếp sầu nghìn thu...
addtext_com_MTEzMTQwMjYxMzU.jpg
 
Em từng viết cho anh ngày ra đi
Giờ ngồi viết cho anh ngày trở lại
Thành phố vẫn thế thôi đông đúc và lạc lõng
Chỉ chúng mình là nhàu nhĩ hơn xưa.

Muốn nói quá nhiều nhưng im lặng quá lâu
Đã định tìm bình yên trong màu mắt
Bề bộn thế mà thản nhiên đến lạ
Xiêu vẹo đời nhau trong nụ cười buồn

Thành phố vắng anh, em tự vỗ về mình
Tự ôm vai gầy tự xoa tim lạnh
Giờ thành phố đón anh về đúng mùa giá buốt
Em vẫn tự nhủ lòng “thành phố chỉ mình em”.

Đừng xót xa nhau khi năm tháng úa màu
Chúng ta già đi trong từng ngày mới
Tình yêu cũ rồi thôi đừng nâng niu mãi
Vai em gầy, tim anh cũng xanh xao

Anh dặn em nhiều nhưng toàn chuyện đẩu đâu
Chuyện lấy chồng, làm dâu, chọn người gửi phận
Em ngồi cười mà lòng nghe đắng đót
Biết dặn anh gì cho đủ lòng em…

Thành phố đã lên đèn ta về với ta thôi
Lúc hai đứa bước vội về hai phía
Em nghe mơ hồ như có gì rạn vỡ
Ở phía em và ở phía anh…

Thành phố này không phải thuộc về em
Ta không thuộc về nhau trong hai từ “định mệnh”
Nhưng thành phố đón anh về xin hãy bao dung nhé
Để ngọn lửa ước mơ… trong anh được cháy bùng!


_BaoYen.NAPA _
 
Sẽ có lúc, ta phải cách xa nhau
Nhưng ngỡ đâu lại vội vã đến thế
Màn hình tối, ta từ tốn tìm ghế
Load vài bài, tranh thủ húp miếng canh
Sao giờ đây mọi thứ ôi quá nhanh
Như nhịp sống hối hả ta vật lộn
Dù vẫn biết cái cũ còn lộn xộn
Tình cảm này vô tình đã trót trao
Theo thời thế giờ phải biết làm sao
Thôi cứ kệ để bản thân thay đổi
Chỉ mong sao, sau mỗi ngày mệt mỏi
Vê ô zét không thiếu mất niềm vui.

Xin chào next voz, tôi tới đây:love::love::love:
 
Back
Top