Giờ mới càng thấm thía, Tiền bạc vật chất có lúc chẳng làm mình hạnh phúc thỏa mãn đc các bác ạ...

Có tiền có quyền lựa chọn gái mà mình yêu, không tiền gái bỏ cái một (trong f17 mới có topic đó).
Có tiền đi ô tô che nắng che mưa, ko tiền đi xe máy dầm mưa.
Có tiền ở trong nhà tiện nghi, ko tiền ở trong nhà sập sệ.
... Và còn nhiều thứ khác.
Có $ giúp cuộc sống dễ chịu hơn.
 
Tôi đêm 30 trong nhà không có nỗi gói mì, uống nước suối cầm hơi vô đọc thấy chạnh lòng vl.

Gia đình đã đó khăn còn không về quê được, cũng chả dám gọi xin tiền.

Gửi từ Iphone Xs Max bằng vozFApp
 
Dĩ nhiên tiền bạc vật chất là có quan trọng rồi.
Nhưng bỏ qua đi, Hôm nay, cụ thể là tối nay, tôi là một trong hàng ngàn người ở SG ko về đc quê ăn tết do ảnh hưởng của dịch covid.
Tự dưng sát giờ giao thừa rồi tôi cảm thấy bồi hồi, à ko, thấy buồn buồn.
Ngót nghét ba mươi tuổi, năm nào cũng ăn tết ở nhà. Có ba mẹ, và đc sống trong cái không khí của căn nhà nơi ta lớn lên. Cái thứ 'tài sản' này thì ko tiền nào mua đc.
Mới mua con Samsung S21 vọc vọc cũng thích. Vì là đồ xịn đồ mới mà. Nhưng rồi chung quy lại cũng là cái điện thoại, game chơi hoài rồi cũng chán, mà thậm chí quẫn quá xem film rồi weitei miết riết cũng mệt cũng nhàm. Tiền đánh chứng khoán cũng lãi ra đc tí chút. Nhưng tiền cũng chỉ là vật vô tri, là con số dư khô khan trong tài khoản ngân hàng mà thôi.
Cảm thấy lòng nhạt nhẽo vô vị. Mình ta với căn nhà trống, lạc lõng, trong khi ngoài quê ba mẹ đang trang hoàng đón tết. Hạnh phúc hay sự thỏa mãn, làm sao để có nó? Rõ ràng những thứ vật chất hay tiền bạc ta đang sở hữu ko mua đc, ko đánh đổi đc.
Sao ta lại ko về đc nhà chứ.
Hay là ta cứ liều về đại....
Bọn siêu giàu chỗ tao nó còn đéo bao giờ phải tiếp xúc bọn covid, nhà nó siêu cách ly

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đi quét cột điện đá trứng cút đi đừng gây hại cho người thân :sure:
làm gì còn chỗ nào mở
ZBtnCkk.png
giờ này nứng thì chỉ có chị 5 thôi
 
Dĩ nhiên tiền bạc vật chất là có quan trọng rồi.
Nhưng bỏ qua đi, Hôm nay, cụ thể là tối nay, tôi là một trong hàng ngàn người ở SG ko về đc quê ăn tết do ảnh hưởng của dịch covid.
Tự dưng sát giờ giao thừa rồi tôi cảm thấy bồi hồi, à ko, thấy buồn buồn.
Ngót nghét ba mươi tuổi, năm nào cũng ăn tết ở nhà. Có ba mẹ, và đc sống trong cái không khí của căn nhà nơi ta lớn lên. Cái thứ 'tài sản' này thì ko tiền nào mua đc.
Mới mua con Samsung S21 vọc vọc cũng thích. Vì là đồ xịn đồ mới mà. Nhưng rồi chung quy lại cũng là cái điện thoại, game chơi hoài rồi cũng chán, mà thậm chí quẫn quá xem film rồi weitei miết riết cũng mệt cũng nhàm. Tiền đánh chứng khoán cũng lãi ra đc tí chút. Nhưng tiền cũng chỉ là vật vô tri, là con số dư khô khan trong tài khoản ngân hàng mà thôi.
Cảm thấy lòng nhạt nhẽo vô vị. Mình ta với căn nhà trống, lạc lõng, trong khi ngoài quê ba mẹ đang trang hoàng đón tết. Hạnh phúc hay sự thỏa mãn, làm sao để có nó? Rõ ràng những thứ vật chất hay tiền bạc ta đang sở hữu ko mua đc, ko đánh đổi đc.
Sao ta lại ko về đc nhà chứ.
Hay là ta cứ liều về đại....

Nó chưa đem lại hạnh phúc là do còn ít còn chưa đủ chứ tiền ko số thì chả có con mẹ gì ngăn cản đc :shame:

Gửi từ Xiaomi Redmi Note 4 bằng vozFApp
 
Lượn ra đường, thấy ai thì vô nói chuyện cho đỡ buồn. Khéo lại có chuyện tâm sự với gõ đêm giao thừa nào đó.
 
mình cũng ở sg ăn tết. Lần đầu ăn tết xa nhà. Mấy nay cũng buồn lắm. Mà may 1 cái là có 1 người con gái ở cạnh mình. Ăn uống nói chuyện cùng nên cũng đỡ buồn phần nào. Mà mỗi tội mình thương cổ mà cổ ko thương mình. Chắc do mình có vợ rồi. :cry::cry::cry:
 
Dĩ nhiên tiền bạc vật chất là có quan trọng rồi.
Nhưng bỏ qua đi, Hôm nay, cụ thể là tối nay, tôi là một trong hàng ngàn người ở SG ko về đc quê ăn tết do ảnh hưởng của dịch covid.
Tự dưng sát giờ giao thừa rồi tôi cảm thấy bồi hồi, à ko, thấy buồn buồn.
Ngót nghét ba mươi tuổi, năm nào cũng ăn tết ở nhà. Có ba mẹ, và đc sống trong cái không khí của căn nhà nơi ta lớn lên. Cái thứ 'tài sản' này thì ko tiền nào mua đc.
Mới mua con Samsung S21 vọc vọc cũng thích. Vì là đồ xịn đồ mới mà. Nhưng rồi chung quy lại cũng là cái điện thoại, game chơi hoài rồi cũng chán, mà thậm chí quẫn quá xem film rồi weitei miết riết cũng mệt cũng nhàm. Tiền đánh chứng khoán cũng lãi ra đc tí chút. Nhưng tiền cũng chỉ là vật vô tri, là con số dư khô khan trong tài khoản ngân hàng mà thôi.
Cảm thấy lòng nhạt nhẽo vô vị. Mình ta với căn nhà trống, lạc lõng, trong khi ngoài quê ba mẹ đang trang hoàng đón tết. Hạnh phúc hay sự thỏa mãn, làm sao để có nó? Rõ ràng những thứ vật chất hay tiền bạc ta đang sở hữu ko mua đc, ko đánh đổi đc.
Sao ta lại ko về đc nhà chứ.
Hay là ta cứ liều về đại....
Có tiền hết dịch là về được!
Có tiền sẽ lo cho ba mẹ dịch vụ tốt nhất khi họ ốm đau, lo cho họ ngôi nhà khang trang để ở, đưa họ đi du lịch khắp nơi bù đắp cho tuổi trẻ vất vả cực nhọc nuôi mình khôn lớn
Có tiền sẽ có được tự do mà ta muốn, có tiền thì ngồi trong nhà hàng sang trọng, uống rượu vang mà khóc hay ra resort nghỉ vài hôm cho đỡ buồn!
Có tiền sẽ có cơ hội giúp đỡ người ta yêu thương hay sai khiến kẻ khác!
Chúc mừng năm mới!
 
mình cũng ở sg ăn tết. Lần đầu ăn tết xa nhà. Mấy nay cũng buồn lắm. Mà may 1 cái là có 1 người con gái ở cạnh mình. Ăn uống nói chuyện cùng nên cũng đỡ buồn phần nào. Mà mỗi tội mình thương cổ mà cổ ko thương mình. Chắc do mình có vợ rồi. :cry::cry::cry:
Cái diss :go::go:

via theNEXTvoz for iPhone
 
Có tiền có quyền lựa chọn gái mà mình yêu, không tiền gái bỏ cái một (trong f17 mới có topic đó).
Có tiền đi ô tô che nắng che mưa, ko tiền đi xe máy dầm mưa.
Có tiền ở trong nhà tiện nghi, ko tiền ở trong nhà sập sệ.
... Và còn nhiều thứ khác.
Có $ giúp cuộc sống dễ chịu hơn.
Tôi lúc kiếm được ít và kiếm được nhiều tiền, cuộc sống vẫn thế. Có chăng mua bán không phải nghĩ quá nhiều, nhưng tôi cũng tự đặt ra nhiều kỉ luật cho bản thân để không trở thành nô lệ của đồng tiền, nên về cơ bản chi tiêu cũng không khác biệt mấy.

Bạn nói không sai, nhưng cũng không đúng với tất cả mọi người, ít nhất với bản thân tôi, chiêm nghiệm về cuộc đời mình thì tôi thấy bạn nói không đúng.

Ngày trước tôi cũng mê mẩn kiếm tiền, nhưng càng đọc nhiều, gặp nhiều, biết nhiều, hiểu nhiều hơn thì tôi thấy nó cũng không mấy cần thiết, vừa đủ là được. Bạn có thể đọc thêm về Andrew Carnegie, biết đâu sẽ nghĩ thoáng hơn?

https://vnexpress.net/vua-thep-my-ho-then-vi-chet-van-con-giau-3967879.html
 
Back
Top