Giúp em với, vấn đề về bi kịch gia đình.

91 thì năm nay 30t rồi mà. Nhà ngoại khá giã nữa thì lo gì bạn

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
Mẹ em bà ấy k muốn liên lụy tới gđ nhà ngoại đâu bác ơi, chứ mẹ em hiền vậy, em mà nói cho gđ nhà ngoại là ông ta bị xong xác rồi. Bà ấy sợ bà ngoại/ông ngoại em buồn, rồi đổ bệnh, sợ mất danh dự, sợ ngta cười chê.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Em sinh năm 2003 bác ơi. Em thích con số 91 nên mới để thôi.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp

- Nhà ngoại giàu thì nói 2 mẹ con về ngoại mà sống.
-Mẹ em giáo viên 20 năm thì lương giờ được 9,xtr/tháng rồi.
-Ăn sài ít chút mà cuộc sống yên lành phải hơn không.
-Bỏ 1 lần biết đâu ông bố biết suy nghĩ, còn không thì li dị chia đôi tài sản.
-Sống như địa ngục khổ lắm

Gửi từ Samsung SM-G955U bằng vozFApp
 
Cũng 18 tuổi rồi, cuộc đời của fen thì fen phải chọn, đúng sai thì sau này sẽ rõ. Còn ngoài cách đó ko còn cách nào giải quyết cả, rồi bố của fen dính vào mấy thứ kia thì $ đéo đâu nữa mà nuôi fen học ĐH, cái đó là nói thật :doubt:

Ok bác, em sẽ suy nghĩ kĩ.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Thế mới thấy phụ nữ thời 5x 6x cam chịu nhường nào, tất cả chỉ vì lấy chồng lãi mỗi đứa con.
Mình mấy năm nay không nói chuyện với bố. Không ghét bỏ gì nhưng cách đối xử của bố mình với mẹ mình + bên ngoại cực tệ .
Mình đã thuê nhà ra ở riêng, kinh doanh tự lập, có thể lo cho mẹ mình. Vấn đề ở chỗ là mẹ mình không muốn, có khuyên bảo như nào cũng nhất quyết không. Cứ ở nhà cùng bố mình rồi chịu đựng nỗi đau thể xác và tinh thần mấy chục năm ròng. Thậm chí gần 10 năm nay bố mẹ mình có ngủ chung đâu :(((

Thế nên việc của mình là cố gắng đừng đi vào vết xe đổ của thế hệ trước. Hãy cố gắng, đừng để vợ con phải khổ. Mẹ mình dặn mình vậy
 
Chắc thím phế quá thôi

Chứ 1 đứa học sinh thì làm gì đây bác. Mẹ em cũng khuyên em bình tĩnh mà xem xét sự việc rồi, nếu những lần trước mà em xé to chuyện thì chỉ làm khổ mẹ em thôi.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Nhà thì 2 người làm giáo viên, người ngoài nghĩ cứ tưởng họ sống tốt lành lắm. Chưa kể ba em làm hiệu trưởng :( Mọi thứ bắt đầu từ đâu ý nhỉ, em cũng chả rõ, từ những ngày có nhận thức về gia đình là gì thì trong đầu em chỉ có 2 từ bạo lực. Người chồng thì bỏ vợ/bỏ con. Suốt ngày nhậu về rồi trách móc, bệnh quyền lực, gái gú, nhậu nhẹt. Người vợ thì ghen, hết tình cảm với chồng, cái này em hiểu đc ( chả ai mà suốt ngày cứ bị ba em chà đạp từ nhân phẩm, gia đình bên ngoại, thân thể mà yêu nổi cả), chịu đựng đến đây chắc cũng hết rồi, bây giờ em cũng nhận thức rõ sự nghiêm trọng vấn đề, các cuộc cãi nhau 100% từ phía người chồng, như trên, ông ta mượn rượu bia để bôi nhọ mẹ em. :( Giờ có cách nào khuyên mẹ em bỏ ông ta không ạ, bà ấy cứ bị ông ta làm bẽ mặt. Mà cái lý do ông ta cứ dùng cái nam quyền ấy là khi xưa gđ mẹ em giàu, còn ông ta chả có gì trong tay cả. Nực cười hơn là bà nội lại thương mẹ em, ông ta cứ cảm thấy bản thân bị khinh thường, rồi ăn chán chê thì đổ lỗi này nọ.
Mẹ em thì sợ ông ta lắm, nên k dám nói ra. Còn mỗi em là con một, em phải khuyên hay động viên mẹ em như thế nào đây ạ. Đây đâu phải là 1 gia đình, nó chưa và chưa bao giờ đc hình thành cả. Em muốn bỏ cái sự ràng buộc nam quyền, muốn đấm bỏ mẹ ông ta. Muốn đấm luôn lũ học trò đốn mạt của ổng, mỗi lần nhậu về, ko phải lũ đốn mạt ấy nói, thì cũng 1.lũ bưng bê ông ta nói. Phải làm sao bảo vệ quyền lợi của mẹ mình, phải làm sao đây các bác.... Hôm nay, nay mai, rồi một ngày nào đó em mất bình tĩnh,... Đấy ko phải là điều mẹ em muốn. Mẹ em muốn lo cho em, nhưng sau này em xa bà ấy rồi, thì làm sao yên tâm mà để cho bà ấy sống chung với ông ta đc. Mang danh con giáo viên/hiệu trưởng, đc giáo dục đàng hoàng lắm chứ. Mà đâu ai biết rằng sâu thẳm trong em căm ghét cái nghề ấy như nào, làm sao mà 1 người như thế làm hiệu trưởng đc, làm sao 1 người như thế từng dạy học sinh đc, làm sao,....

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
đấm bỏ mẹ ổng đi phen, mấy thằng học trò láo nháo đấm luôn, thầy bà gì trên trường thôi, về tới nhà là đấm hết
 
Thế mới thấy phụ nữ thời 5x 6x cam chịu nhường nào, tất cả chỉ vì lấy chồng lãi mỗi đứa con.
Mình mấy năm nay không nói chuyện với bố. Không ghét bỏ gì nhưng cách đối xử của bố mình với mẹ mình + bên ngoại cực tệ .
Mình đã thuê nhà ra ở riêng, kinh doanh tự lập, có thể lo cho mẹ mình. Vấn đề ở chỗ là mẹ mình không muốn, có khuyên bảo như nào cũng nhất quyết không. Cứ ở nhà cùng bố mình rồi chịu đựng nỗi đau thể xác và tinh thần mấy chục năm ròng. Thậm chí gần 10 năm nay bố mẹ mình có ngủ chung đâu :(((

Thế nên việc của mình là cố gắng đừng đi vào vết xe đổ của thế hệ trước. Hãy cố gắng, đừng để vợ con phải khổ. Mẹ mình dặn mình vậy
Cảm ơn bác, em phải cố thôi. :((

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Tôi có biết vài a ht thì a nào cũng dính đủ hết, ko biết do vị trí hay là thế nào :shame: còn MĐT sống tốt đời đẹp đạo thì ko sao, nhưng lên mạng ca cẩm đạo lý rồi đàn ông thế lọ thế chai thì tôi ko ủng hộ :doubt:
Fen không ủng hộ là việc của fen, thông thường cặp bài trùng sẽ là 9 anh đàn ông như fen nói thì gặp 9 người phụ nữ tính cách tương ứng! Thế mới chịu được nhau và họ xả stress bằng cách lên mạng giảng đạo lý về đàn ông bội bạc, đàn bà bội bạc :(
Anh cứ dạo 1 vòng f17 mà coi thì thấy giống webtretho phiên bản nam ấy chứ nhỉ?
Còn người nào dám quyết định thì họ làm luôn! Khỏi nói nhiều! Chẳng ai sống thay mình được!
 
đấm bỏ mẹ ổng đi phen, mấy thằng học trò láo nháo đấm luôn, thầy bà gì trên trường thôi, về tới nhà là đấm hết

Nhịn thôi bác ạ. Đấm đá người ta chỉ cười chê thôi, mẹ em cũng khuyên em rồi, có lẽ em chỉ cần cách ly mẹ em với ba em là ổn.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Fen không ủng hộ là việc của fen, thông thường cặp bài trùng sẽ là 9 anh đàn ông như fen nói thì gặp 9 người phụ nữ tính cách tương ứng! Thế mới chịu được nhau và họ xả stress bằng cách lên mạng giảng đạo lý về đàn ông bội bạc, đàn bà bội bạc :(
Anh cứ dạo 1 vòng f17 mà coi thì thấy giống webtretho phiên bản nam ấy chứ nhỉ?
Còn người nào dám quyết định thì họ làm luôn! Khỏi nói nhiều! Chẳng ai sống thay mình được!
Vụ kia thì bỏ qua đi, còn fen nói f17 giống web trẻ trâu thì đúng rồi đó :doubt:
 
Nhịn thôi bác ạ. Đấm đá người ta chỉ cười chê thôi, mẹ em cũng khuyên em rồi, có lẽ em chỉ cần cách ly mẹ em với ba em là ổn.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
vấn đề là phen lo người ta cười chê hơn hay lo cho mẹ phen bị ổng bạo hành hơn? phen đấm ổng 1 lần là ổng sợ ko dám chửi bới nói năng nữa, ổng chửi tiếp thì phen đấm tiếp, vụ việc vỡ lỡ ra thì phen nghĩ là ổng sợ mất mặt hơn hay phen sợ mất mặt hơn? Lúc này là lúc phen phải đứng lên làm chủ gia đình, phen phải đàn áp ổng cho ổng sợ thì lúc đó mẹ phen mới yên ổn, chứ im im ổng tưởng ổng ngon thì đời phen với mẹ phen còn khổ dài dài
 
Hôm trước em có đánh nhau với ông ta. Mà ông ta mồm như cái loa vậy, nên em rén lại rồi. Mẹ em cũng chửi em nên em k làm nữa. Như em nói ấy, ông ta chỉ biết bôi nhọ thôi. Đàn ông con trai gì.... haiz.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
Nhà tôi vs nhà thím giống đến 80%. Trước mẹ tôi cũng chờ tôi thi đh xong ms nói đến chuyện li dị. Vì sợ nó ảnh hưởng đến việc học của tôi.
Nhà thím chỉ chỉ có mỗi ông già, còn đây cả cái họ nội nó bu vào nói xấu mẹ tôi cơ. Nói chung chờ dk thì chờ, ko dk thì bảo con h cũng lớn r, biết tự lo cho mình r. Mẹ ko cần phải hi sinh vì cin đâu. Mẹ phải sống vì mẹ... Nói chung là động viên mẹ đi. Ở vs người vũ phu ra trưởng rồi có ngày ông ý uống bia rượu r đánh quá tay lúc ấy hối ko kịp đâu

Sent from OPPO CPH1801 via nextVOZ
 
Chiều giờ đang yên đang lành tự nhiên nỗi hứng lên chửi tiếp các bác ạ. Mà đm khôn bỏ mẹ ra, đấm hư cừa phòng mẹ em luôn ạ. Tức vl. :( Có cái cửa chắn gió cho đỡ lạnh mà đấm bể mẹ kính, đã thế bị thương có tý mà kêu ca. Máu cũng đổ rồi. Pha nãy em định gọi công an mà ông ta chưa đụng chạm mẹ em nên bà ấy cũng can lại....

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Nhà thì 2 người làm giáo viên, người ngoài nghĩ cứ tưởng họ sống tốt lành lắm. Chưa kể ba em làm hiệu trưởng :( Mọi thứ bắt đầu từ đâu ý nhỉ, em cũng chả rõ, từ những ngày có nhận thức về gia đình là gì thì trong đầu em chỉ có 2 từ bạo lực. Người chồng thì bỏ vợ/bỏ con. Suốt ngày nhậu về rồi trách móc, bệnh quyền lực, gái gú, nhậu nhẹt. Người vợ thì ghen, hết tình cảm với chồng, cái này em hiểu đc ( chả ai mà suốt ngày cứ bị ba em chà đạp từ nhân phẩm, gia đình bên ngoại, thân thể mà yêu nổi cả), chịu đựng đến đây chắc cũng hết rồi, bây giờ em cũng nhận thức rõ sự nghiêm trọng vấn đề, các cuộc cãi nhau 100% từ phía người chồng, như trên, ông ta mượn rượu bia để bôi nhọ mẹ em. :( Giờ có cách nào khuyên mẹ em bỏ ông ta không ạ, bà ấy cứ bị ông ta làm bẽ mặt. Mà cái lý do ông ta cứ dùng cái nam quyền ấy là khi xưa gđ mẹ em giàu, còn ông ta chả có gì trong tay cả. Nực cười hơn là bà nội lại thương mẹ em, ông ta cứ cảm thấy bản thân bị khinh thường, rồi ăn chán chê thì đổ lỗi này nọ.
Mẹ em thì sợ ông ta lắm, nên k dám nói ra. Còn mỗi em là con một, em phải khuyên hay động viên mẹ em như thế nào đây ạ. Đây đâu phải là 1 gia đình, nó chưa và chưa bao giờ đc hình thành cả. Em muốn bỏ cái sự ràng buộc nam quyền, muốn đấm bỏ mẹ ông ta. Muốn đấm luôn lũ học trò đốn mạt của ổng, mỗi lần nhậu về, ko phải lũ đốn mạt ấy nói, thì cũng 1.lũ bưng bê ông ta nói. Phải làm sao bảo vệ quyền lợi của mẹ mình, phải làm sao đây các bác.... Hôm nay, nay mai, rồi một ngày nào đó em mất bình tĩnh,... Đấy ko phải là điều mẹ em muốn. Mẹ em muốn lo cho em, nhưng sau này em xa bà ấy rồi, thì làm sao yên tâm mà để cho bà ấy sống chung với ông ta đc. Mang danh con giáo viên/hiệu trưởng, đc giáo dục đàng hoàng lắm chứ. Mà đâu ai biết rằng sâu thẳm trong em căm ghét cái nghề ấy như nào, làm sao mà 1 người như thế làm hiệu trưởng đc, làm sao 1 người như thế từng dạy học sinh đc, làm sao,....

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
Mẹ thím ắt hẳn phải có lí do gì đó thì mới chịu đựng bố thím như vậy, mà ko ly hôn để giải thoát bản thân mình :too_sad:
 
vấn đề là phen lo người ta cười chê hơn hay lo cho mẹ phen bị ổng bạo hành hơn? phen đấm ổng 1 lần là ổng sợ ko dám chửi bới nói năng nữa, ổng chửi tiếp thì phen đấm tiếp, vụ việc vỡ lỡ ra thì phen nghĩ là ổng sợ mất mặt hơn hay phen sợ mất mặt hơn? Lúc này là lúc phen phải đứng lên làm chủ gia đình, phen phải đàn áp ổng cho ổng sợ thì lúc đó mẹ phen mới yên ổn, chứ im im ổng tưởng ổng ngon thì đời phen với mẹ phen còn khổ dài dài

Ông ta đang chấn thương tay phải do tại nạn giao thông, pha đấy ông ta cũng bực vl rồi, 2 người cũng máu rồi nên em cũng cầm săn chai nước inox đấm bỏ mẹ ổng, mà lúc đó mẹ em về kịp rồi quỳ lạy van xin nên bỏ thôi bác. Pha đấy em máu chó có khi tay ông ấy tật nguyền suốt đời rồi.

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
 
Bà ấy nhịn nhục vì em thôi ạ. :( Với lại k đủ dũng cảm,.....

Gửi từ Samsung SM-A715F bằng vozFApp
Thì em nói thẳng với mẹ: Mẹ muốn con thế nào? Được hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái đúng không? Con sẽ hạnh phúc khi mẹ cũng hạnh phúc, vui vẻ, thoải mái. Còn nếu như con chứng kiến mãi những tình huống bế tắc này, hoàn cảnh này, con sẽ bị ám ảnh, sẽ không còn niềm tin vào hôn nhân, gia đình. Khi nào mẹ tin vào bản thân mẹ, dùng sức mạnh tinh thần bước ra khỏi con bão này để tìm được bình yên cho cuộc đời mình, thì con cũng sẽ mạnh mẽ tin bản thân con rồi cũng tìm được người yêu thương mình. Mới có thể cho mẹ ẵm bồng cháu, chăm sóc mẹ khi về già.

:sure:
Cuộc hôn nhân giữa ba mẹ đã chết rồi. Khi ai đó, hoặc điều gì đó đã chết, hãy tiếp tục sống thật tốt. Tất cả những kỉ niệm nào đẹp, thì vẫn cứ đẹp, mình vẫn luôn trân trọng nó. Còn cái gì không đẹp, bỏ đi.
 
Back
Top