Góc cảm xúc

pnk_1102

Junior Member
Gia đình em xuất thân từ nhà nông, em sau khi học xong đại học cũng kiếm việc ở HN và làm. Vì thấy việc gđ vất vả, thu nhập cũng ko đáng là bao. Nên e và anh trai e quyết định đón mẹ lên để xin cho mẹ được 1 chân bán trà đá ở Thanh Xuân. Lúc đầu mẹ ở với gia đình anh trai em. Em do công việc xa quán trà đá nên đã ở 1 mình.
được 1 thời gian, theo như anh trai e nói là ko thể ở cùng với mẹ do tính tình của mẹ quá khó tính và khó ở. Nên anh trai e đã nhờ e đón mẹ về ở cùng với lí do là ko thể sống hợp tính nhau được. Nên e cũng đành chuyển trọ về cùng mẹ và thuê 1 nhà gần chỗ cho mẹ bán trà đá.
Thật sự thì e ko biết thế nào, nhưng có lẽ bản tính con ng thì khó thay đổi đc. Em xin phép nói câu này chứ ko hề có ý gì nói xấu mẹ e. Vì mẹ dù gì cũng là mẹ. Nhưng đến hôm qua em mới thật sự bức xúc lên đến cao trào. Chả là chân e mới mổ xong, ko thể đi lại làm việc như bình thường, nhưng mẹ em về thấy ko giúp gì được cho nhà cửa nên đã nặng lời nói e, và cái cách mà mẹ dùng từ nó có chút gì đó nông thôn cực kì, nếu như ko muốn nói là xúc phạm bản thân e. Lúc đó em mới hiểu tại sao anh em lại ko thể ở cùng mẹ.
và thế là buộ miệng e có nói, nếu mẹ đã cho rằng con ko giúp gì được cho mẹ thì từ mai con tự ra ở 1 mình, đỡ phiền mẹ khi chân đau. Thế là mẹ e lại quay ra đổi giọng, kêu e bất hiếu này nọ, đòi ra ở riêng, ko chăm sóc mẹ. nhưng thực ra từ ngày mẹ ở với e, e đã lo ko thiếu cái gì, từ tiền nhà, điện nước, tiền ăn đến mỗi khi ốm đau. Nhưng ko hiểu sao mẹ vẫn khó chịu.
theo các bro thì e nên làm như nào trong tình huống này ? E chịu hết nổi cách sống của mẹ e rồi.
 
Đức, nhân nghĩa có được thiên hạ bạn ơi, Bị vứt con còn được mà bạn học hành ĐH cũng không nói mấy lời để cha mẹ vui được sao
hB8nmx5.png

Gia đình em xuất thân từ nhà nông, em sau khi học xong đại học cũng kiếm việc ở HN và làm. Vì thấy việc gđ vất vả, thu nhập cũng ko đáng là bao. Nên e và anh trai e quyết định đón mẹ lên để xin cho mẹ được 1 chân bán trà đá ở Thanh Xuân. Lúc đầu mẹ ở với gia đình anh trai em. Em do công việc xa quán trà đá nên đã ở 1 mình.
được 1 thời gian, theo như anh trai e nói là ko thể ở cùng với mẹ do tính tình của mẹ quá khó tính và khó ở. Nên anh trai e đã nhờ e đón mẹ về ở cùng với lí do là ko thể sống hợp tính nhau được. Nên e cũng đành chuyển trọ về cùng mẹ và thuê 1 nhà gần chỗ cho mẹ bán trà đá.
Thật sự thì e ko biết thế nào, nhưng có lẽ bản tính con ng thì khó thay đổi đc. Em xin phép nói câu này chứ ko hề có ý gì nói xấu mẹ e. Vì mẹ dù gì cũng là mẹ. Nhưng đến hôm qua em mới thật sự bức xúc lên đến cao trào. Chả là chân e mới mổ xong, ko thể đi lại làm việc như bình thường, nhưng mẹ em về thấy ko giúp gì được cho nhà cửa nên đã nặng lời nói e, và cái cách mà mẹ dùng từ nó có chút gì đó nông thôn cực kì, nếu như ko muốn nói là xúc phạm bản thân e. Lúc đó em mới hiểu tại sao anh em lại ko thể ở cùng mẹ.
và thế là buộ miệng e có nói, nếu mẹ đã cho rằng con ko giúp gì được cho mẹ thì từ mai con tự ra ở 1 mình, đỡ phiền mẹ khi chân đau. Thế là mẹ e lại quay ra đổi giọng, kêu e bất hiếu này nọ, đòi ra ở riêng, ko chăm sóc mẹ. nhưng thực ra từ ngày mẹ ở với e, e đã lo ko thiếu cái gì, từ tiền nhà, điện nước, tiền ăn đến mỗi khi ốm đau. Nhưng ko hiểu sao mẹ vẫn khó chịu.
theo các bro thì e nên làm như nào trong tình huống này ? E chịu hết nổi cách sống của mẹ e rồi.


Sent from Thục Hán via nextVOZ
 
Dạ mình ko phải ko nói, mà là cái kiểu cách sống của mẹ mình thật sự khiến cho ng khác phải ức chế ấy ạ. Dù mình đã nhẫn nhịn đến tận bây giờ mới nói.
 
Bác giải thích chân mới mổ rồi mà mẹ bác vẫn không chịu hiểu cho à ??? Nếu thế thì em nghĩ nên để mẹ về quê như trước rồi thường xuyên về thăm có lẽ hay hơn :go::go::go:
 
Gia đình em xuất thân từ nhà nông, em sau khi học xong đại học cũng kiếm việc ở HN và làm. Vì thấy việc gđ vất vả, thu nhập cũng ko đáng là bao. Nên e và anh trai e quyết định đón mẹ lên để xin cho mẹ được 1 chân bán trà đá ở Thanh Xuân. Lúc đầu mẹ ở với gia đình anh trai em. Em do công việc xa quán trà đá nên đã ở 1 mình.
được 1 thời gian, theo như anh trai e nói là ko thể ở cùng với mẹ do tính tình của mẹ quá khó tính và khó ở. Nên anh trai e đã nhờ e đón mẹ về ở cùng với lí do là ko thể sống hợp tính nhau được. Nên e cũng đành chuyển trọ về cùng mẹ và thuê 1 nhà gần chỗ cho mẹ bán trà đá.
Thật sự thì e ko biết thế nào, nhưng có lẽ bản tính con ng thì khó thay đổi đc. Em xin phép nói câu này chứ ko hề có ý gì nói xấu mẹ e. Vì mẹ dù gì cũng là mẹ. Nhưng đến hôm qua em mới thật sự bức xúc lên đến cao trào. Chả là chân e mới mổ xong, ko thể đi lại làm việc như bình thường, nhưng mẹ em về thấy ko giúp gì được cho nhà cửa nên đã nặng lời nói e, và cái cách mà mẹ dùng từ nó có chút gì đó nông thôn cực kì, nếu như ko muốn nói là xúc phạm bản thân e. Lúc đó em mới hiểu tại sao anh em lại ko thể ở cùng mẹ.
và thế là buộ miệng e có nói, nếu mẹ đã cho rằng con ko giúp gì được cho mẹ thì từ mai con tự ra ở 1 mình, đỡ phiền mẹ khi chân đau. Thế là mẹ e lại quay ra đổi giọng, kêu e bất hiếu này nọ, đòi ra ở riêng, ko chăm sóc mẹ. nhưng thực ra từ ngày mẹ ở với e, e đã lo ko thiếu cái gì, từ tiền nhà, điện nước, tiền ăn đến mỗi khi ốm đau. Nhưng ko hiểu sao mẹ vẫn khó chịu.
theo các bro thì e nên làm như nào trong tình huống này ? E chịu hết nổi cách sống của mẹ e rồi.

Mẹ tôi cũng như thế này, tôi không biết phải giải thích sao nên toàn im lặng nghe chửi.:too_sad:
Nghe nhiều thành tai trâu luôn rồi :cold:

Gửi từ Nokia - 1080 bằng vozFApp
 
Back
Top