Hoa nở bay màu =)). Nhớ về Gấu mẹ vĩ đại.

Dạo này rảnh, vợ lại đi làm sớm nên nhận luôn nhiệm vụ đưa con bé đi học thay cho cô giúp việc. Bé nhà mình năm nay 2 tuổi, xinh nhất lớp, chắc giống mẹ nó. Mình yêu con bé không từ ngữ nào có thể diễn đạt được, chắc là do mình cũng yêu vợ nhiều như vậy. Mưa gió tự nhiên muốn viết lách tí các thím ạ, nhớ về những ngày xưa :)

Không biết các thím thế nào chứ với mình bao giờ cảm giác lần đầu tiên cũng là đáng trân trọng và đáng nhớ nhất. Ngày xưa bố mẹ công chức nghèo đến tận năm mình mẫu giáo 5 tuổi mới biết đến vị cocacola nó ngon như nào. Không phải kể khổ chứ những năm 90 ở phố huyện nhà mình chả thằng nào đến 5 tuổi được uống cocacola như mình cả hoặc là có nhưng bọn nó đếch nói ra. Mặc dù lần đầu không trọn vẹn lắm vì phải chia cả cho thằng anh họ lon coca nhưng với mình nó vẫn tuyệt vãi. Đến giờ vẫn nhớ cái cảm giác đấy :p

Mình yêu cũng nhiều, từ Nam ra Bắc, từ nghiêm túc đến chơi bời tính ra cũng hơn chục, ấy vậy mà rung động đầu đời lại dành cho Gấu mẹ bây giờ. Kể ra các thím bảo điêu chứ lúc đấy bé tí biết thế nào là rung động. Cơ mà mình vẫn nhớ. Lúc đấy mình học lớp 4 hay 5 gì đấy, bố đưa đi họp lớp trên Hà Nội, lần đầu đi xa bằng ô tô say xe nôn đẩy ra xe, đến HN nằm bẹp dí ở ghế sau. Gấu mẹ thì cũng thuộc dạng đi ké vì bố mình với mẹ gấu học cùng khóa. Lúc đấy đang nằm tự nhiên có ai lay mình dậy, mở mắt ra thì bắt gặp một khuôn mặt hết sức dễ thương. Mình chắc giống bố, thấy gái là sướng nên dù đang say chết mẹ cũng cố cười một cái. Em cũng cười một cái với mình, lúc đấy mình thấy happy vãi luôn. Nói tỉnh cả say xe thì hơi điêu nhưng mà cảm giác khỏe lên vãi nồi, tất cả chỉ vì một nụ cười. Thế là buổi hôm đấy mình với gái quấn lấy nhau tới mức bữa cơm có cả cocacola mình thích nhưng mình đéo care vì còn mải uống nước ép cùng gái, Gái kém mình 4 tuổi, dân HN gốc, giờ là gấu mẹ nhà mình, hihi...

Hôm sau mình với bố lại về tỉnh, lúc chia tay em khóc làm mình cũng rớm rớm, Mẹ gấu phải dỗ gấu là sau này lớn lên thì gả cho anh Mốc nhé thế gấu mới nín. Mình thì thầm coi đấy là ước định :sneaky::sneaky:

Mình tên Hoàng Minh mà ở nhà toàn bị gọi là Minh meo, Minh mốc, nghe cay vãi. Thế rồi những lần sau mình cũng không theo bố đi họp lớp, phần vì mải chơi, phần vì bố không cho đi nên mãi sau này lên đại học một thời gian dài mới gặp lại được gái. Lúc đấy em chẳng còn rơm rớm với mình. Mình thì cũng không còn cảm xúc mãnh liệt với em như lần đầu nữa. Nhưng nghĩ về nụ cười đấy của em vẫn thấy vui lạ.

Lúc mình nói lời cầu hôn em, em có hỏi vì sao. Thực ra lúc đấy mình khá là bết các thím ạ. Mình cười bảo do ngày xưa mẹ em hứa gả cho anh nên anh muốn thực hiện lời hứa. Em cười rộn rồi rúc nào mình như con mèo nhỏ và thầm thì em vẫn luôn đợi anh nói câu này làm mình cảm động suýt khóc. Mình yêu khá nhiều nhưng em thì chỉ yêu mỗi mình mình. Lúc đấy mình còn đang gần như là chả có gì vậy mà em vẫn đồng ý. Nghĩ ra thì âu cũng là cái liễn hết các thím ạ. Tất cả đều là duyên trời định sẵn rồi. Mình dù có đi đâu thì vẫn là về bên em :whistle::whistle:

Bố với ông mình trong ngành nhưng mình lại không theo nghiệp. Mình chọn học XD, thực ra không phải là mình chọn mà là bác Cả muốn mình học để sau này theo bác. Bác mình làm khá to và giờ tuy về hưu rồi nhưng vẫn rất có tiếng. Lên đây học ban đầu mình ở nhà bác, sau được một kì thì chuyển ra ngoài vì đéo chịu nổi thằng anh họ. Nó đánh rắm thì thối mà đêm thì mê ngủ cứ bật dậy đi trong phòng làm mình ban đầu sợ tụt lol. Lấy lí do ra ngoài ở cùng bạn cho thoải mái nên xin phép bác cho cháu té. Bác mình méo đồng ý kêu là ra ngoài phức tạp rồi ăn uống không ra gì đến tận lúc bố mình xin là cho ra ở gần chỗ bạn em bác mới duyệt. Được ra ngoài ở vui vl các thím ạ, tự do xem xiếc rồi đi chơi đêm hôm thoải mái. Lúc đấy nghĩ đến viễn cảnh ăn chơi đã thấy sướng rên. Vậy mà đời méo như mơ, được ra ngoài nhưng mà phải ở trong sự kìm kẹp của mẹ gấu. Hóa ra là thấy bố mình có ý định tìm phòng cho mình nên mẹ gấu bảo cho về ở nhờ nhà bà ngoại gấu tiện trông nom luôn giúp vì bà đã vào Nam ở với các bác. Thế là từ đấy đến tận lúc mua nhà mình phải chịu kiểm soát của cả gấu và mẹ gấu. Trong 2 năm đấy mình với gấu có bao kỉ niệm, vui có buồn có nhưng lúc đấy mình không nghĩ sẽ yêu em nên mau quên. Em thì còn nhớ mãi... Năm đó mình 20 em vẫn còn là cô bé 16 tuổi.

#2 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4714835

#3 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4720760

#4: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4727423

#5 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4734863

#6 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4750593

#7: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4768525

#8: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4781617

#9 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4788122

#10: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4803213

#11: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4821340

#12: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4828331

#13: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4850725

#14: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4874386

#15: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4880742

#16: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4914443

#17: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4920965

#18: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4933769

#19: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4957906

#20: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4958199

#21: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-4988800

#22: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5020814

#23: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5139746

#24: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5199269

#25: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5233078

#26: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5319964

#27: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5364038

#28: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5388077

#29: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5468704

#30: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5492832

#31: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5538371

#32: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5595716

#33: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5672122

#34: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5746450

#34+1: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5815693

#36: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5879479

#36 ( tiếp) : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5879498

#37: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-5991849

#38: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6116275

#39: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6257609

#40 : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-6804543

#41: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-7388411

#42: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-9701056

#43: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-11854463

#44: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-12297007

#45:https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-13777912

#47: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14706792

#48 thì phải : https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14799610

#50 : Tôi méo thích số 49 với 53 nên tôi nhảy luôn lên 50
https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-14964636

#51: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-15298356

#52: https://voz.vn/t/hoa-no-bay-mau-nho-ve-gau-me-vi-dai.156517/post-16969637
 
Last edited:
Mấy hôm nay thị trường crypto đỏ lửa. Hai vợ chồng mặt mũi như cứt ngâm ngồi nhìn nhau. Ngày trước tôi chơi một mình thì chả sao, vợ ham hố nhảy vào giờ như kiểu nỗi buồn nhân đôi. Thị Chíp quả nhiên là bàn tay vàng trong làng đầu tư :LOL:
Noel năm nào Santa chả phát quà, tầm tháng 12 là lúc nhận quà chứ không phải lúc phát quà nha. All in :shame::shame:
 
Mấy hôm nay thị trường crypto đỏ lửa. Hai vợ chồng mặt mũi như cứt ngâm ngồi nhìn nhau. Ngày trước tôi chơi một mình thì chả sao, vợ ham hố nhảy vào giờ như kiểu nỗi buồn nhân đôi. Thị Chíp quả nhiên là bàn tay vàng trong làng đầu tư :LOL:

Tôi mới bỏ xong

Gửi từ LGE LG-H873 bằng vozFApp
 
# Thị Chíp - Nhà đầu tư tài ba

Ai chả có ước mơ !

Khi tôi 4 tuổi, lúc tôi bắt đầu có nhận thức, tôi đã ấp ủ một giấc mơ đó là sở hữu một cái máy tuốt lúa. Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu nổi đam mê ngày bé tại sao lại như vậy. Theo những lời mẹ tôi hay rêu rao với con dâu thì ngày đấy tôi mất ăn mất ngủ vì cái máy tuốt lúa. Nhà tôi không có ruộng nên mặc định là chẳng có thóc lúa gì để tuốt, để theo đuổi đam mê tôi sẽ đi theo cái máy tuốt từ nhà này sang nhà khác cho đến bao giờ các bác thợ nghỉ thì thôi. Chỉ cần ở đâu có tiếng máy nổ là ở đó có Hoàng Minh. Tôi lúc đấy một fan trung thành của máy tuốt, sẵn sàng bỏ cơm chỉ để xem người ta bỏ lúa vào máy sau đó rơm phụt ra đằng rơm, thóc phụt ra đằng thóc.

Đam mê máy tuốt theo tôi đến khi tôi nhận ra là xem máy tuốt thì cũng hay đấy nhưng về nhà bố tôi đánh thì không hay một tí nào. Tôi quay sang đam mê điện tử 4 nút, mê mẩn mỗi dịp hè được lên thủ đô thăm các anh chị. Ở đấy ngoài sữa milo bộ nitendo của Long là thứ mà tôi ước ao nhất - nếu được phép mang về quê tôi sẽ chẳng ngần ngại mà mang về. Khi mà cơn lốc đầu đĩa ùa về làng quê, nhà nhà có, người người có thì nhà tôi dell có. Tôi thèm thuồng lắm vì thường thì cái đầu đấy nó chơi được game, tận những 1000 trò. Cho tôi chơi nấm lùn với contra là tôi cũng sướng lắm rồi, đây tận những 1000 thì ai chả ước ao. Tôi vùng vằng, ăn vạ, bóng gió là bố mẹ tôi xây được cái nhà to tổ bố, có nghèo nàn gì đâu mà cái đầu đĩa thì không mua được.

Bố tôi đánh tôi, mẹ tôi bảo là anh cứ từ từ mà dạy con, giờ em đánh cho cũng được !

Lúc tôi lên thành phố học thì bố tôi mua đầu đĩa, hai bố con chính là bố tôi với lại Minh Bé suốt ngày ngồi đánh điện tử. Tôi lúc đấy đã không còn đam mê, nên mặc kệ, mà có về cũng chẳng được chơi, ước mơ lúc đấy của tôi khác rồi. Tôi lúc đấy muốn sau này lắm tiền nhiều của, mở một quán net thật to, riêng tôi sẽ chơi 10 máy một lúc. Về sau cũng những trận đòn roi từ phía bố tôi đã dập tắt đam mê đó.

Khi lên đại học, ước mơ của tôi cũng trưởng thành hơn, và thiết thực hơn rất nhiều. Ra được trường, đừng nợ môn, và lấy được Chíp làm vợ. Đơn giản như thế thôi mà sau bao gian nan cái ước mơ nhỏ nhoi đấy mới thành được hiện thực.

Khi tôi thuộc về Chíp, cả thể xác lẫn tinh thần thì tôi lại manh nha thêm nhiều ước mơ khác, cũng nhỏ nhoi thôi, có kể ra các ông lại cười nên tôi chả nói hết. Một trong số đó là có đồng ra đồng vào để thỉnh thoảng còn sĩ với đời.

Thế là tôi đầu tư vào crypto.

Ban đầu là tôi học theo ông anh tôi, để vớt vát một chút ít mất mát lúc tôi bị phá sản. Tôi thấy cũng lắm rủi ro nên quyết định hạ cánh an toàn, nghĩa là vốn liếng lãi lời rút ra gần hết để vừa trả nợ vừa đầu tư bên mảng khác an toàn hơn. Nhưng vẫn hay vào đấy ngó nghiêng lắm.

Khi thị trường đang uptrend tôi lại giấu giấu diếm diếm vợ tôi, bơm vào đấy một ít để có tí xăng xe đi lại. Vợ tôi hay mưu hèn kế bẩn, dùng mĩ nhân kế hoặc là nắm đấm để moi hết những đồng quỹ đen của tôi nên uống cafe thì không sao chứ đi hát hò có tay vịn là tôi chịu, không có tiền. Đàn ông con trai mà thế thì hèn lắm. Nên tôi quyết tâm giữ lại khoảng trời riêng này cho mình.

Tôi là một holder chính hiệu, nghe tin vỉa hè hoặc lời xui khiến của ông anh có em nào ngon là tôi tất tay, sau đó tắt app và đợi, vậy nên Chíp không biết gì. Thỉnh thoảng tôi đi vệ sinh hoặc lúc làm việc mới vào nhòm ngó tí. Nhiều khi tài khoản chia mấy lần cũng chẳng giám rơi một giọt nước mắt, nỗi đau này chỉ có trời xanh thấu hiểu.

Nhưng mà tôi là người sống tình nghĩa, biết trước biết sau, mỗi lần nhân 2 nhân 3 tài khoản tôi đều nhớ tới vợ con đầu tiên. Con thì đồ chơi 39k bán đầy vỉa vè thích gì cứ chọn, tiền nong không phải vấn đề. Vợ thì điện thoại đồng hồ cứ thích là có, hỏi tiền đâu thì toàn đối tác biếu. Vậy nên vợ tôi rất thích tôi thỉnh thoảng đi uống bia với thằng Zlatan, vì cứ mỗi lần tôi nhậu nhẹt với nó một thời gian là kiểu gì vợ tôi cũng có quà. Cũng đúng thôi, thằng đấy nó là ma xó của cái thị trường này rồi.

Năm 2020 dịch bệnh, nghĩa là năm ngoái đấy, thị trường chứng khoán Việt Nam thắng lớn, cứ chơi là thắng từ bà bán trà đá ngoài vỉa hè cho đến chú bảo vệ trông xe, ai ai cũng cầm điện thoại vuốt Chart xem như những chuyên gia đọc lệnh kinh nghiệm đầy mình. Dân văn phòng thì khỏi nói, trong bữa trà chiều mà không nói được mấy câu về thị trường thì quê một cục. Hôm đấy Chíp về đến nhà mặt hoa da phấn, hí hửng lắm, tôi ngồi xem TV, con tôi thì cắn móng tay ở trong lòng tôi. Chíp bế con bé vất ra một bên sau đó ngồi vào đúng vị trí đấy, ôm cổ tôi thủ thỉ:

- Em có cái này hay cực chồng ạ.

- Anh từ chối.

- Anh đã biết đó là cái gì đâu mà từ chối.

- Anh vẫn nên từ chối thì hơn.

- Anh dám à ?

- Tối nhé, tối em chiều xong em bảo cái này hay ho cực, chồng cứ tin ở em.

Tôi ậm ừ không phải vì cái câu hay ho cực của vợ tôi đâu, mà là cái hẹn tối nay. Còn tin ở Chíp thì nói thật tôi cũng không tin lắm. Nhưng tôi vẫn cười tươi lúc Chíp mút tai thưởng nóng tôi.

Tối đến tôi như ngồi trên đống lửa, rõ ràng hẹn hò với nhau rồi mà con thì ngáy o o từ rõ lâu mà vợ tôi vẫn đeo tai nghe xem xét cái gì đó. Váy vóc gợi tình lắm rồi xem điện thoại làm cái gì, vào việc đi, tôi muốn lắm nhưng ngại không giám nói đành thể hiện bằng hành động đụng chạm.

- Anh bỏ ra nào, em đang nghe bản tin chứng khoán hôm nay.

- Bản tin gì cơ ?

- Chứng khoán .

- Em nghe làm cái gì, nghe thằng em anh nó nói chuyện còn hay hơn đây này.

Chíp cười ma mị, kéo tôi ra ngoài, tôi với thằng em tôi hoan hô to lắm, nhưng mà Chíp cứ trườn bò chán trên người tôi xong đặt điều kiện là tí nữa em bảo gì anh phải nghe em cơ. Tôi thì chịu thế dell nào được cảnh này lại nghĩ chắc Chíp nói về mấy tư thế mới thế nên tôi ừ bừa, Chíp vỗ má bảo tôi ngoan , sau đó....

- Em muốn đầu tư chứng khoán chồng nhé.

- Bao nhiêu, mà em có biết cái gì về nó đâu.

- Khoảng 10k. Giờ chưa biết nhưng mà kiểu gì cũng sẽ biết. Khi em ăn nên làm ra kiểu gì anh cũng được thơm lây, yên tâm nhé, go to moon !!!!!!

- Cũng được nhưng 10k là quá nhiều cho một con gà như em ! Theo anh em nên khởi động cũng với con số 10 nhưng mà là 10tr thôi. 10tr VND.

- Anh có 10k cũng cân đo đong đếm với vợ à.

- Đó là tiền bỉm sữa, tiền sau này con chúng mình đi học bên mẽo mang trí thức về xây dựng quê hương đất nước.

- Dẹp hết, mà em chơi chỉ có win, anh đừng có lèo nhèo.

Thế là sau khi mặc cả một thôi một hồi, vợ tôi ném 5k vào thị trường chứng khoán khi chả biết cái mẹ gì ngoài hai lệnh mua và bán.

Tôi cũng không biết gì, tôi chơi cái gì thì tìm hiểu cái đấy thôi nên cũng không tham gia nhiều. Như tôi có lộc về đất cát nên chắc vợ tôi cũng có lộc về cái gì đấy, biết đâu là ở thị trường này, mua bừa một vài mã cũng ăn thì sao. Thị Chip sau đó cứ về nhà là bấm điện thoại bàn luận liên tọi với các chuyên gia tài chính trong nhóm. Cái nhóm zalo Ăn sập Hà Nội được đổi tên thành Hội chị em tỷ đô. Chíp mày mò, nghiên cứu mọi lúc mọi nơi, cười hô hố mỗi lúc mã đầu tư tăng mạnh 1%, hay là suy tư đăm chiêu mỗi khi cũng mã đấy vừa tăng hôm trước hôm sau giảm nhẹ một nửa.

Buổi tối là giờ con bé nhà tôi xem baby bus hoặc là cái gì đó tương tự, nhưng giờ vợ tôi chiếm lấy cái TV, ngồi nghe hết bản tin này đến bản tin nọ, có cả giấy bút ghi chép, nghe mùi có vẻ chuyên nghiệp lắm. Tôi thấy đầu tư mà chịu khó tìm hiểu như vậy cũng là cái hay, dưới góc nhìn một dân kinh tế nửa mùa, lại có thâm niên lô đề với lại chơi coin dạo tôi thấy Chíp có tư tưởng cầu tiến như vậy cũng mừng. Biết đâu sau này em thành công ở thị trường này, thỉnh thoảng tán lộc tôi lại có thêm đồng ra đồng vào. Nó lại là vui như tết.

Nhưng mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, Vừa vui sướng khi tài khoản xanh được mấy hôm thì cả sàn đỏ. Tôi ghét màu đỏ, từ việc đèn đỏ ngoài đường cho đến đèn đỏ về nhà, giờ ghét cả màu đỏ trên thị trường chứng khoán nữa. Vì nó biến vợ tôi thành một con người khác. Cáu bẳn và càm ràm. Tâm lý ăn thua ăn vào máu thị Chíp rồi, tôi không ra tay thì không được.

Tôi lâu lắm rồi mới vào vai chị Thanh Tâm, tôi ôm Chíp tỉ tê khi đêm muộn nói về những tấm gương vàng trong làng triệu phú ở mãi tịn bên phố Wall. Tôi bảo trước đây khi chưa thành triệu phú họ đã từng là những tỷ phú đấy. Sùi bọt mép thì đến lượt Chíp nói:

- Em chỉ muốn đỡ đần cho anh mà thôi.

- Nhưng anh không đần, anh rất thông minh, thậm chí tên là Minh luôn.

- Em cũng muốn tự chủ về kinh tế, cũng muốn là người phụ nữ thành đạt.

- Lại nữ quyền à ? Em lấy được anh là thành công lắm rồi.

Chíp dỗi, chắc tại tôi hay đề cao mình quá, nghĩ cũng đúng, vợ chồng nên bình đẳng, ai chả có ước mơ, chắc ước mơ của Chíp là được bình đẳng với tôi. Thế thì tốt thôi, đi làm nộp hết tiền cho tôi rồi về nhà cơm nước tinh tươm thế là bình đẳng. Tôi lại xoa mông em an ủi rằng vợ anh là nhất, là số hai thì dell ai số một. Rồi tôi khuyên em là đã đầu tư thì chấp nhận rủi ro, như tôi ấy tôi có kêu ca gì đâu. Thôi bỏ mẹ lỡ mồm, mắt Chíp sáng như đuốc:

- Anh còn giấu em cái gì, khai thật ra. Yên tâm có khoan hồng.

- Em đã nghi nghi từ lâu rồi.

- Bảo sao thỉnh thoảng cứ lén lút.

Chíp cứ độc thoại còn tôi thì mặt như cứt ngâm, tôi là hạt đỗ xanh hay con gà nhỉ. Đến nước này thì tôi thú nhận thật là tôi dấm dúi đầu tư crypto. Chíp vỗ vai bảo anh em trong thị trường đầu tư không phải ngại có gì cứ trao đổi. Đầu tư từ bao giờ, bao nhiêu tiền, lời lãi ra sao cứ khai hết ra. Thế là chúng tôi nói chuyện thẳng thắng với nhau, tôi nằm thẳng để nói, Chíp ngồi cũng thẳng trên người tôi. Tôi bảo cái chứng khoán của em một tháng lãi được có 5-10% chỉ đáng vứt đi, tôi chơi cảm giác mạnh nhân 2 nhân 3 là bình thường. Chia 5 chia 6 tài khoản thì tôi không nói. Tôi bảo điện thoại rồi thì đồng hồ của em toàn từ đây mà ra đấy, thế là Chíp quay xe, Chíp bảo tôi dạy Chíp đi.

Nghiện là dở rồi, nhà một người đã là đánh bạc rồi, giờ thêm vợ tôi với lại cái tâm lý mau chóng đốt cháy giai đoạn nhảy vào thì chỉ có ra đê sớm. Tôi bảo là dell được, em vẫn nên xanh đỏ tím vàng ở vnindex đi thì Chíp lại dỗi, tay cấu mắt cho nước mắt chảy ra.

Tôi lại thôi thì, nhưng mà bắt phải thanh khoản hết cái đống vốn đổ ra, mà phải mang lãi về tôi mới cho chơi cùng tôi. Chíp ra vẻ dễ bảo là cứ để đấy cho em, việc này em làm được.

Tháng sau Chíp đầu tư cho tôi cái màn hình máy tính 30 inch rõ xịn, xịn đến mức mà tôi nhìn vào còn xấu hổ thay cho cái màn cũ. Hỏi tiền đâu ra thì nói tiền lãi chơi chứng khoán đấy, tôi mắt chữ a mồm chữ o, em vỗ vai kêu tôi thực hiện lời hứa đi. Tôi lập cho em cái tài khoản trên Binance, P2P với em rồi bắt đầu dạy em tập tành. Nhưng tiền P2P thì em không trả tôi.

Kết thúc năm 2021, tôi gần như bỏ, vì cháy tài khoản liên tục, tôi thực sự ngu ngốc. Chíp sau vài lần đu đỉnh đã có nhiều kinh nghiệm. Bây giờ tài khoản của em đã X mấy lần, tôi chuyên gia trong lĩnh vực này thì thôi, không đáng nhắc tới. Chíp đánh theo trend, cứ thích là vào, hôm sau tự lãi, tôi ngồi trước cái màn hình cả ngày, xem đi xem lại chán chê, đọc ra cái lệnh nhưng vợ tôi chỉ ừ cho có lệ, chả bao giờ theo, thế nên mùa bão này tuy có mất mát nhưng với Chíp chỉ là muỗi.

- Đầu tư vào anh quả là sáng suốt.

Chíp vỗ má tôi bảo như thế. Cả năm nay tôi mượn rượu tỏ tình đòi lại số tiền P2P cho Chíp khởi nghiệp nhưng không thành công. Sau noel năm nay tôi bỏ. Thề !
 
# Thị Chíp - Nhà đầu tư tài ba

Ai chả có ước mơ !

Khi tôi 4 tuổi, lúc tôi bắt đầu có nhận thức, tôi đã ấp ủ một giấc mơ đó là sở hữu một cái máy tuốt lúa. Đến tận bây giờ tôi vẫn không hiểu nổi đam mê ngày bé tại sao lại như vậy. Theo những lời mẹ tôi hay rêu rao với con dâu thì ngày đấy tôi mất ăn mất ngủ vì cái máy tuốt lúa. Nhà tôi không có ruộng nên mặc định là chẳng có thóc lúa gì để tuốt, để theo đuổi đam mê tôi sẽ đi theo cái máy tuốt từ nhà này sang nhà khác cho đến bao giờ các bác thợ nghỉ thì thôi. Chỉ cần ở đâu có tiếng máy nổ là ở đó có Hoàng Minh. Tôi lúc đấy một fan trung thành của máy tuốt, sẵn sàng bỏ cơm chỉ để xem người ta bỏ lúa vào máy sau đó rơm phụt ra đằng rơm, thóc phụt ra đằng thóc.

Đam mê máy tuốt theo tôi đến khi tôi nhận ra là xem máy tuốt thì cũng hay đấy nhưng về nhà bố tôi đánh thì không hay một tí nào. Tôi quay sang đam mê điện tử 4 nút, mê mẩn mỗi dịp hè được lên thủ đô thăm các anh chị. Ở đấy ngoài sữa milo bộ nitendo của Long là thứ mà tôi ước ao nhất - nếu được phép mang về quê tôi sẽ chẳng ngần ngại mà mang về. Khi mà cơn lốc đầu đĩa ùa về làng quê, nhà nhà có, người người có thì nhà tôi dell có. Tôi thèm thuồng lắm vì thường thì cái đầu đấy nó chơi được game, tận những 1000 trò. Cho tôi chơi nấm lùn với contra là tôi cũng sướng lắm rồi, đây tận những 1000 thì ai chả ước ao. Tôi vùng vằng, ăn vạ, bóng gió là bố mẹ tôi xây được cái nhà to tổ bố, có nghèo nàn gì đâu mà cái đầu đĩa thì không mua được.

Bố tôi đánh tôi, mẹ tôi bảo là anh cứ từ từ mà dạy con, giờ em đánh cho cũng được !

Lúc tôi lên thành phố học thì bố tôi mua đầu đĩa, hai bố con chính là bố tôi với lại Minh Bé suốt ngày ngồi đánh điện tử. Tôi lúc đấy đã không còn đam mê, nên mặc kệ, mà có về cũng chẳng được chơi, ước mơ lúc đấy của tôi khác rồi. Tôi lúc đấy muốn sau này lắm tiền nhiều của, mở một quán net thật to, riêng tôi sẽ chơi 10 máy một lúc. Về sau cũng những trận đòn roi từ phía bố tôi đã dập tắt đam mê đó.

Khi lên đại học, ước mơ của tôi cũng trưởng thành hơn, và thiết thực hơn rất nhiều. Ra được trường, đừng nợ môn, và lấy được Chíp làm vợ. Đơn giản như thế thôi mà sau bao gian nan cái ước mơ nhỏ nhoi đấy mới thành được hiện thực.

Khi tôi thuộc về Chíp, cả thể xác lẫn tinh thần thì tôi lại manh nha thêm nhiều ước mơ khác, cũng nhỏ nhoi thôi, có kể ra các ông lại cười nên tôi chả nói hết. Một trong số đó là có đồng ra đồng vào để thỉnh thoảng còn sĩ với đời.

Thế là tôi đầu tư vào crypto.

Ban đầu là tôi học theo ông anh tôi, để vớt vát một chút ít mất mát lúc tôi bị phá sản. Tôi thấy cũng lắm rủi ro nên quyết định hạ cánh an toàn, nghĩa là vốn liếng lãi lời rút ra gần hết để vừa trả nợ vừa đầu tư bên mảng khác an toàn hơn. Nhưng vẫn hay vào đấy ngó nghiêng lắm.

Khi thị trường đang uptrend tôi lại giấu giấu diếm diếm vợ tôi, bơm vào đấy một ít để có tí xăng xe đi lại. Vợ tôi hay mưu hèn kế bẩn, dùng mĩ nhân kế hoặc là nắm đấm để moi hết những đồng quỹ đen của tôi nên uống cafe thì không sao chứ đi hát hò có tay vịn là tôi chịu, không có tiền. Đàn ông con trai mà thế thì hèn lắm. Nên tôi quyết tâm giữ lại khoảng trời riêng này cho mình.

Tôi là một holder chính hiệu, nghe tin vỉa hè hoặc lời xui khiến của ông anh có em nào ngon là tôi tất tay, sau đó tắt app và đợi, vậy nên Chíp không biết gì. Thỉnh thoảng tôi đi vệ sinh hoặc lúc làm việc mới vào nhòm ngó tí. Nhiều khi tài khoản chia mấy lần cũng chẳng giám rơi một giọt nước mắt, nỗi đau này chỉ có trời xanh thấu hiểu.

Nhưng mà tôi là người sống tình nghĩa, biết trước biết sau, mỗi lần nhân 2 nhân 3 tài khoản tôi đều nhớ tới vợ con đầu tiên. Con thì đồ chơi 39k bán đầy vỉa vè thích gì cứ chọn, tiền nong không phải vấn đề. Vợ thì điện thoại đồng hồ cứ thích là có, hỏi tiền đâu thì toàn đối tác biếu. Vậy nên vợ tôi rất thích tôi thỉnh thoảng đi uống bia với thằng Zlatan, vì cứ mỗi lần tôi nhậu nhẹt với nó một thời gian là kiểu gì vợ tôi cũng có quà. Cũng đúng thôi, thằng đấy nó là ma xó của cái thị trường này rồi.

Năm 2020 dịch bệnh, nghĩa là năm ngoái đấy, thị trường chứng khoán Việt Nam thắng lớn, cứ chơi là thắng từ bà bán trà đá ngoài vỉa hè cho đến chú bảo vệ trông xe, ai ai cũng cầm điện thoại vuốt Chart xem như những chuyên gia đọc lệnh kinh nghiệm đầy mình. Dân văn phòng thì khỏi nói, trong bữa trà chiều mà không nói được mấy câu về thị trường thì quê một cục. Hôm đấy Chíp về đến nhà mặt hoa da phấn, hí hửng lắm, tôi ngồi xem TV, con tôi thì cắn móng tay ở trong lòng tôi. Chíp bế con bé vất ra một bên sau đó ngồi vào đúng vị trí đấy, ôm cổ tôi thủ thỉ:

- Em có cái này hay cực chồng ạ.

- Anh từ chối.

- Anh đã biết đó là cái gì đâu mà từ chối.

- Anh vẫn nên từ chối thì hơn.

- Anh dám à ?

- Tối nhé, tối em chiều xong em bảo cái này hay ho cực, chồng cứ tin ở em.

Tôi ậm ừ không phải vì cái câu hay ho cực của vợ tôi đâu, mà là cái hẹn tối nay. Còn tin ở Chíp thì nói thật tôi cũng không tin lắm. Nhưng tôi vẫn cười tươi lúc Chíp mút tai thưởng nóng tôi.

Tối đến tôi như ngồi trên đống lửa, rõ ràng hẹn hò với nhau rồi mà con thì ngáy o o từ rõ lâu mà vợ tôi vẫn đeo tai nghe xem xét cái gì đó. Váy vóc gợi tình lắm rồi xem điện thoại làm cái gì, vào việc đi, tôi muốn lắm nhưng ngại không giám nói đành thể hiện bằng hành động đụng chạm.

- Anh bỏ ra nào, em đang nghe bản tin chứng khoán hôm nay.

- Bản tin gì cơ ?

- Chứng khoán .

- Em nghe làm cái gì, nghe thằng em anh nó nói chuyện còn hay hơn đây này.

Chíp cười ma mị, kéo tôi ra ngoài, tôi với thằng em tôi hoan hô to lắm, nhưng mà Chíp cứ trườn bò chán trên người tôi xong đặt điều kiện là tí nữa em bảo gì anh phải nghe em cơ. Tôi thì chịu thế dell nào được cảnh này lại nghĩ chắc Chíp nói về mấy tư thế mới thế nên tôi ừ bừa, Chíp vỗ má bảo tôi ngoan , sau đó....

- Em muốn đầu tư chứng khoán chồng nhé.

- Bao nhiêu, mà em có biết cái gì về nó đâu.

- Khoảng 10k. Giờ chưa biết nhưng mà kiểu gì cũng sẽ biết. Khi em ăn nên làm ra kiểu gì anh cũng được thơm lây, yên tâm nhé, go to moon !!!!!!

- Cũng được nhưng 10k là quá nhiều cho một con gà như em ! Theo anh em nên khởi động cũng với con số 10 nhưng mà là 10tr thôi. 10tr VND.

- Anh có 10k cũng cân đo đong đếm với vợ à.

- Đó là tiền bỉm sữa, tiền sau này con chúng mình đi học bên mẽo mang trí thức về xây dựng quê hương đất nước.

- Dẹp hết, mà em chơi chỉ có win, anh đừng có lèo nhèo.

Thế là sau khi mặc cả một thôi một hồi, vợ tôi ném 5k vào thị trường chứng khoán khi chả biết cái mẹ gì ngoài hai lệnh mua và bán.

Tôi cũng không biết gì, tôi chơi cái gì thì tìm hiểu cái đấy thôi nên cũng không tham gia nhiều. Như tôi có lộc về đất cát nên chắc vợ tôi cũng có lộc về cái gì đấy, biết đâu là ở thị trường này, mua bừa một vài mã cũng ăn thì sao. Thị Chip sau đó cứ về nhà là bấm điện thoại bàn luận liên tọi với các chuyên gia tài chính trong nhóm. Cái nhóm zalo Ăn sập Hà Nội được đổi tên thành Hội chị em tỷ đô. Chíp mày mò, nghiên cứu mọi lúc mọi nơi, cười hô hố mỗi lúc mã đầu tư tăng mạnh 1%, hay là suy tư đăm chiêu mỗi khi cũng mã đấy vừa tăng hôm trước hôm sau giảm nhẹ một nửa.

Buổi tối là giờ con bé nhà tôi xem baby bus hoặc là cái gì đó tương tự, nhưng giờ vợ tôi chiếm lấy cái TV, ngồi nghe hết bản tin này đến bản tin nọ, có cả giấy bút ghi chép, nghe mùi có vẻ chuyên nghiệp lắm. Tôi thấy đầu tư mà chịu khó tìm hiểu như vậy cũng là cái hay, dưới góc nhìn một dân kinh tế nửa mùa, lại có thâm niên lô đề với lại chơi coin dạo tôi thấy Chíp có tư tưởng cầu tiến như vậy cũng mừng. Biết đâu sau này em thành công ở thị trường này, thỉnh thoảng tán lộc tôi lại có thêm đồng ra đồng vào. Nó lại là vui như tết.

Nhưng mà niềm vui ngắn chẳng tày gang, Vừa vui sướng khi tài khoản xanh được mấy hôm thì cả sàn đỏ. Tôi ghét màu đỏ, từ việc đèn đỏ ngoài đường cho đến đèn đỏ về nhà, giờ ghét cả màu đỏ trên thị trường chứng khoán nữa. Vì nó biến vợ tôi thành một con người khác. Cáu bẳn và càm ràm. Tâm lý ăn thua ăn vào máu thị Chíp rồi, tôi không ra tay thì không được.

Tôi lâu lắm rồi mới vào vai chị Thanh Tâm, tôi ôm Chíp tỉ tê khi đêm muộn nói về những tấm gương vàng trong làng triệu phú ở mãi tịn bên phố Wall. Tôi bảo trước đây khi chưa thành triệu phú họ đã từng là những tỷ phú đấy. Sùi bọt mép thì đến lượt Chíp nói:

- Em chỉ muốn đỡ đần cho anh mà thôi.

- Nhưng anh không đần, anh rất thông minh, thậm chí tên là Minh luôn.

- Em cũng muốn tự chủ về kinh tế, cũng muốn là người phụ nữ thành đạt.

- Lại nữ quyền à ? Em lấy được anh là thành công lắm rồi.

Chíp dỗi, chắc tại tôi hay đề cao mình quá, nghĩ cũng đúng, vợ chồng nên bình đẳng, ai chả có ước mơ, chắc ước mơ của Chíp là được bình đẳng với tôi. Thế thì tốt thôi, đi làm nộp hết tiền cho tôi rồi về nhà cơm nước tinh tươm thế là bình đẳng. Tôi lại xoa mông em an ủi rằng vợ anh là nhất, là số hai thì dell ai số một. Rồi tôi khuyên em là đã đầu tư thì chấp nhận rủi ro, như tôi ấy tôi có kêu ca gì đâu. Thôi bỏ mẹ lỡ mồm, mắt Chíp sáng như đuốc:

- Anh còn giấu em cái gì, khai thật ra. Yên tâm có khoan hồng.

- Em đã nghi nghi từ lâu rồi.

- Bảo sao thỉnh thoảng cứ lén lút.

Chíp cứ độc thoại còn tôi thì mặt như cứt ngâm, tôi là hạt đỗ xanh hay con gà nhỉ. Đến nước này thì tôi thú nhận thật là tôi dấm dúi đầu tư crypto. Chíp vỗ vai bảo anh em trong thị trường đầu tư không phải ngại có gì cứ trao đổi. Đầu tư từ bao giờ, bao nhiêu tiền, lời lãi ra sao cứ khai hết ra. Thế là chúng tôi nói chuyện thẳng thắng với nhau, tôi nằm thẳng để nói, Chíp ngồi cũng thẳng trên người tôi. Tôi bảo cái chứng khoán của em một tháng lãi được có 5-10% chỉ đáng vứt đi, tôi chơi cảm giác mạnh nhân 2 nhân 3 là bình thường. Chia 5 chia 6 tài khoản thì tôi không nói. Tôi bảo điện thoại rồi thì đồng hồ của em toàn từ đây mà ra đấy, thế là Chíp quay xe, Chíp bảo tôi dạy Chíp đi.

Nghiện là dở rồi, nhà một người đã là đánh bạc rồi, giờ thêm vợ tôi với lại cái tâm lý mau chóng đốt cháy giai đoạn nhảy vào thì chỉ có ra đê sớm. Tôi bảo là dell được, em vẫn nên xanh đỏ tím vàng ở vnindex đi thì Chíp lại dỗi, tay cấu mắt cho nước mắt chảy ra.

Tôi lại thôi thì, nhưng mà bắt phải thanh khoản hết cái đống vốn đổ ra, mà phải mang lãi về tôi mới cho chơi cùng tôi. Chíp ra vẻ dễ bảo là cứ để đấy cho em, việc này em làm được.

Tháng sau Chíp đầu tư cho tôi cái màn hình máy tính 30 inch rõ xịn, xịn đến mức mà tôi nhìn vào còn xấu hổ thay cho cái màn cũ. Hỏi tiền đâu ra thì nói tiền lãi chơi chứng khoán đấy, tôi mắt chữ a mồm chữ o, em vỗ vai kêu tôi thực hiện lời hứa đi. Tôi lập cho em cái tài khoản trên Binance, P2P với em rồi bắt đầu dạy em tập tành. Nhưng tiền P2P thì em không trả tôi.

Kết thúc năm 2021, tôi gần như bỏ, vì cháy tài khoản liên tục, tôi thực sự ngu ngốc. Chíp sau vài lần đu đỉnh đã có nhiều kinh nghiệm. Bây giờ tài khoản của em đã X mấy lần, tôi chuyên gia trong lĩnh vực này thì thôi, không đáng nhắc tới. Chíp đánh theo trend, cứ thích là vào, hôm sau tự lãi, tôi ngồi trước cái màn hình cả ngày, xem đi xem lại chán chê, đọc ra cái lệnh nhưng vợ tôi chỉ ừ cho có lệ, chả bao giờ theo, thế nên mùa bão này tuy có mất mát nhưng với Chíp chỉ là muỗi.

- Đầu tư vào anh quả là sáng suốt.

Chíp vỗ má tôi bảo như thế. Cả năm nay tôi mượn rượu tỏ tình đòi lại số tiền P2P cho Chíp khởi nghiệp nhưng không thành công. Sau noel năm nay tôi bỏ. Thề !
Tem :3 đọc thớt này 2 lần vẫn hay :"))

via theNEXTvoz for iPhone
 
Back
Top