[Hỏi ngu] Gái U33 vẫn ống chề có phải sinh vật lạ không nhỉ??

Tôi không có định kiến với phụ nữ kết hôn muộn hoặc không bao giờ kết hôn. Nếu đó là lựa chọn của họ và họ sống vui vẻ, hạnh phúc với lựa chọn đó thì rất tốt, chả vấn đề gì cả. Ở đây tôi chỉ nói đến những người muốn kết hôn nhưng lại muộn chồng, nhóm đối tượng này hiện nay khá đông. Theo quan sát thực tế của tôi thì những người con gái (già) này ít nhiều đều có vấn đề gì đó trong tính cách, lối sống, quan niệm. Chứ không phải là gái nghèo hay xấu nhé. Gái nghèo, xấu vẫn lấy được chồng, thậm chí khá sớm nếu tính tình ổn và biết mình là ai, mình ở đâu, nói thẳng là không mơ cao quá tầm.

Các gái ngoài 30 chưa chồng có đặc điểm chung là cách suy nghĩ, ứng xử nhiều khi vẫn hồn nhiên cứ như gái 17, 18 ấy. Tôi cảm giác họ không chịu lớn dù đi làm rất lâu rồi, va chạm xã hội đủ kiểu. Cái suy nghĩ mình như nàng công chúa và được nâng niu như ngôn tình, rồi không thích mai mối, thích mọi sự tự nhiên....

Tiêu chuẩn của họ thường cao và không thực tế. Nhiều khi họ quá đề cao tiểu tiết chứ không chú trọng vào bản chất cần có của ngươif đàn ông tốt. Thế nên đàn ông đến với họ đều không được duyệt vì không anh nào cư xử được như trong ngôn tình.

Cái tôi của họ cũng thường cao, quá nhạy cảm khi bị đề cập đến chuyện chồng con, sẵn sàng xù lông lên với mọi người khi nhắc đến chuyện này. Họ thường không biết nhường nhịn nên rất khó dung hoà với người khác. Một số khá ảo tưởng về bản thân nên khó tìm người phù hợp.

Gái ngoài 30 muộn chồng thực ra khó tìm người phù hợp hơn gái đã từng kết hôn. Tôi có mấy ông bạn xấp xỉ và trên 40 một chút lấy vợ đều lấy gái 2X chứ không lấy gái 3X. Có mấy cô bạn 3X ly hôn thì lấy được chồng mới hoặc đang có người yêu trong khi các bạn 3X chưa chồng bao giờ thì không biết đến khi nào mới có người lấy.
 
Chắc tên thớt đã nói lên vấn đề mà mình muốn đề cập rồi nhỉ?
Có thể có nhiều thành phần sẽ cmt mình là con dẫm, con thần kinh, con dở hơi..... ừ cũng đâu có gì là sai.
Từng tuổi này rồi mình đã thấy có rất nhiều lady u40,u50 độc thân nhưng vẫn sống vui tươi, xinh đẹp, không phải vì họ xấu, cũng chẳng phải nhân cách hay công việc không được bình thường mà là 2 chữ " lỡ duyên ".
Từ 1 đứa vô tư, nhí nhảnh không suy nghĩ nhiều nhưng qua cái gọi là " mối tình 7 năm " ấy thì mình dường như trở thành 1 con người khác: ít cười, suy nghĩ nhiều, ít nói hơn, đặc biệt là rất sợ người lạ. Kể cả nam hay nữ mình đều sợ. Ngay cả 1 con chó nó cũng ko nỡ cắn người đã quen thân với nó trong vài tháng, ấy vậy mà ..... thật không thể tưởng tượng nổi.
.... đến đây thì mình chẳng biết nói gì nữa. Dù gì thì chuyện đã qua rồi, mình cũng chẳng muốn nhớ đến kẻ như vậy.
Bằng tuổi mình. Hay chúng mình phối kết hợp đi
 
Cái sai của bà chị là quen đứa bội bạc tận 7 năm . Quen 1 2 năm là đủ để biết thằng kia thế nào rồi . 1 yêu thì bắt nó cưới nó không cưới thì next qua thằng khác . Dây dưa tận 7 năm là sai quá sai .
 
Hello đồng niên, tớ cũng ế nè. Đó là quyết định cá nhân của thím mà, ko nên nhìn vào ánh mắt của người khác để sống đâu, cứ thoải mái sống, chưa ck thì sống theo kiểu chưa ck thôi. Với tớ thì ko có tiền thì sẽ mệt hơn là ko có ck. :))))
 
Sắp 2021 luôn rồi chị gái ơi. Từ 30t trở đi thì bảo lấy chồng trễ k sai nhưng chẳng có vấn đề gì để bị lên án hay nói này nói kia hết. Cứ độc lập tài chính, lo cho bản thân và ba mẹ mình, sống vui vẻ là được.Mắc gì 30t mà phải gấp gáp đi lấy chồng hay sợ ng khác dị nghị. Có phải thời trung cổ hay phong kiến đâu. Gặp đúng ngừoi và phù hợp, yêu đương gắn bó dc thì cưới. Chị cứ nghĩ đi. Tết nhà mình k ở đi ở nhà ng ta. Ba mẹ mình lụi cụi 1 mình. Lấy ck thương vợ thì gặp may. K gặp ng vô tâm vô tình k chia sẻ thì 50 năm sau sống trong mỏi mệt. Mới sống dc hơn 30 năm thoải mái thôi mà chị nghĩ nhiều làm gì cho mệt.
 
Cái này thì mình không bàn nhiều, chỉ là nhìn thẳng vảo thực tế thôi.

Có bà chị công ty cũ cũng quen biết tốt và đã 5x chưa chồng. Nếu như 3x đã chưa có thì càng về sau càng khó và cuối cùng không có cơ hội nữa. Vì vậy khi đã lớn tuổi thì vẫn cô đơn lẻ loi một mình. Và chị ấy có tất cả từ danh vọng, sự nghiệp, tiền tài, ngoại hình,... là những thứ mà tất cả chị em hiện nay muốn có, chỉ trừ 1 thứ: GIA ĐÌNH.

Tôi không quan tâm nguyên nhân tại sao mấy chị không lấy chồng, vì cái này dựa vào nhiều yếu tố. Tuy nhiên tới tầm tuổi 5x như chị ấy và sau này nữa, chị ấy còn ai? Khi cao tuổi rồi thì sức khỏe xuống rõ rệt, khi có biến cố ai là người chăm sóc? Thêm 1 chút nữa thì nghỉ hưu, khi đó bạn bè lâu năm ai cũng con cháu đầy đủ, hạnh phúc viên mãn thì mình còn gì? Ngoại hình không, sự nghiệp hết, danh vọng chẳng còn phấn đấu, tiền tài chỉ để hưởng thụ cá nhân một mình. Sau đó nữa thì....

Bởi vậy, các chị nếu đọc được thì cần suy nghĩ thêm, đừng để quá muộn rồi cuộc sống chỉ còn 2 chữ CÔ ĐƠN.
 
Kiểu này cực kì khó gần. Ai tiếp cận thì tìm cách đẩy ra xong lại đi rêu rao là chả ai thèm tán mình.
Mở lòng ra tự khắc có nam nhân mò tới. Thu mình quá làm gì. Đọc ngôn lù, bọn trên tâm sự eva, nữ quyền nhiều quá dẫn đến mấy chuyện này chứ đâu. Mệt, chính ra thấy mấy em ít đọc mấy cái đó giờ gia đình êm ấm hết rồi đó.

Sent from Samsung SM-N975F using vozFApp
nó ko phải loại 1 hay 2 hay 3
mà nó là loại lai giữa loại 3 là loại tự ti, nhưng chảnh thì vô đối, cơ mà thả thính thì còn hơn chảnh
cứ mở cửa nói chuyện, xong tự nhiên khó tính rồi ko nói nữa, suốt ngày xem tử vi than ế
mà bản thân nó có xuất sắc gì cho cam

em ko hiểu nổi như thế cho đến bao giờ cho có chồng

:LOL:~ em mô tả đứa em quen thôi
 
#girltalk #chuyệnđêmmuộnphiênbảnvoz
Có thể chủ thớt chưa nhận ra hoặc chưa từng thử nhìn nhận rằng đôi khi, vấn đề không chỉ nằm ở bên ngoài, mà nó đến từ chính bản thân chị. Ở đây không hề có ý liên quan đến victim blaming đâu, mà vấn đề từ chính bản thân chủ thớt nghĩa là bên trong của chủ thớt, là nội tâm, suy nghĩ, cảm xúc và cả tiềm thức của chị ấy.
Nhìn thấy tựa đề mà chủ thớt đặt, là đã có thể cảm nhận phần nào rồi, chị mong chờ gì khi lập ra thớt này?! Sự an ủi? Sự phủ nhận, rằng chị hoàn toàn ổn, ok,... Chị có thể tìm được ai đó (ở đây) thương cảm cho chị, sẽ mang lại tình yêu và bù đắp tổn thương?

Haizzz, vấn đề là: Một người đủ yêu thương bản thân, đủ tỉnh táo và sâu sắc sẽ không bao giờ chọn cách đặt một cái tiêu đề như vậy. Bởi họ biết rõ vấn đề của mình, hiểu được những điều mình cần, cái gì, nơi đâu và người nào mới phù hợp với họ.
Có vô vàn lý do để người ta chọn cách sống độc thân, ngoài số người thực sự tận hưởng điều ấy như một món quà, có thể trong đấy vẫn tồn tại những kẻ phù phiếm, tham lam. Còn ở một số người khác, là những người chưa hề nhận ra điều mà họ cần không phải một người yêu hay một tấm chồng, mà phải quay về học cách yêu lấy bản thân họ - cho đúng. Chính là chị đó.

Chủ thớt có thể phủ nhận rằng thì là chị rất yêu chị, chị hoàn toàn có khả năng tự lập, tự chăm sóc lấy tấm thân. Thế thì việc gì phải cho rằng bản thân chị là sinh vật lạ, sinh vật hâm dở, dị dạng??? Kể cả một người ra đời dị tật bẩm sinh vẫn hoàn toàn xứng đáng nhận được sự tôn trọng. Chính là bởi tiềm thức của chị, đã chi phối phần nào đấy, tiềm thức của một sinh vật bị tổn thương.

Vậy nên, hãy đi một cuộc hành trình tìm về bên trong tiềm thức của mình, để có thể trả lời cho những nỗi đau mà mình đã bất đắc dĩ hoặc ngu ngốc nhận lấy. Không ai ở đây biết rõ tương tác của chị với thằng kia, trong 7 năm trời ấy đã xảy ra những chuyện gì, vì sao và tại sao,... Chẳng ai có thể hiểu rõ cả trừ chị ra. Em tin rằng khi chị cố gắng cắt từng lát cắt ký ức, chị sẽ tìm được câu trả lời.

Một người không yêu thương mình đủ nhiều, sẽ luôn thu hút những kẻ không trân trọng lấy ta, ừ thì có người đóng vai trò con mồi thì có kẻ sẽ vào vai đi săn.
Chúng ta hoàn toàn không thể nào biết được điều gì sẽ xảy, mà chỉ có thể học cách phòng tránh. Học đấy. Cho đến lúc chị nhận thức được rằng cái thằng người yêu kia đã dạy cho chị hiểu phần nào về cuộc sống, và sự sợ hãi của chị chỉ là vô nghĩa.

Có thể lấy ví dụ về dịch Covid, cái tai họa này, cuối cùng cũng chỉ có mỗi tấm thân con bệnh chiến đấu, thuốc men chỉ là sự hỗ trợ (mà có khi cũng không có tác dụng mấy). Những nỗi đau về tinh thần cũng tương tự, bởi vì chỉ có người mang vết thương mới hiểu rõ cảm giác này. Nhưng bài học đến với chị ngay sau tổn thương, chính là 1 liều vaccine đó.
Cho đến khi chị thật sự hiểu được bài học này :D

Đau, đau lắm chứ, nhưng mà vết thương mà không sát trùng thì liệu có ổn không, liệu có thật sẽ lành lặn trở lại không?
Sát trùng vết thương, dù là vết thương tinh thần hay vết thương thể xác đều đau chết mọe. Vết thương càng to, đau càng nhiều mà.

Hay là cố lờ nó đi, gác nó qua một bên và rồi nguy cơ bị nhiễm trùng rất cao?! Đã có rất nhiều thể loại yêu sai lần đầu, rồi yêu lại lần nữa vẫn sai, kể cả khi kết hôn cũng sai luôn. Họ vẫn không hề nhận ra họ đang ở trong cái vòng lặp mà khả năng là bởi chính sự lựa chọn của họ. Họ không học được bài học cuộc đời của họ. Họ thậm chí cho rằng họ luôn luôn đúng, chỉ có mỗi đối phương là sai. Ừm, có thể. Nhưng vậy thì cái điều gì đã thu hút làm họ chọn lựa con người ác độc kia???

Nếu chủ thớt tin vào thuyết về linh hồn, thì chị cứ nghĩ rằng tất cả những điều mà chị phải trải qua, đó là trải nghiệm mà linh hồn của chị cần học, để nó phát triển, trưởng thành lên. Hoặc đơn giản hơn thì như em đã nói, đó đều là những liều vaccine để rồi sau đó chị có thể tránh được rủi ro, tránh được những kẻ có thể làm chị đau lại một lần nữa.
Ai cũng xứng đáng có hạnh phúc, chị cũng vậy. Chỉ là cuộc hành trình của mỗi người rất khác nhau, không ai giống ai. Cuộc hành trình của riêng chị, không chỉ kết thúc ở cuộc tình 7 năm đấy, nó vẫn còn đang diễn ra, đó là lý do tại sao chị lập cái thớt này, và em lại là đứa gần sáng vẫn ngồi wall of text 8-)

À, có thể những điều em viết ra, chị sẽ cảm thấy nó không hợp lắm. Thế nên nếu như chị cảm thấy cần những phương pháp tiếp cận tâm lý tốt hơn, cụ thể, rõ ràng hơn thì có thể search thử tên Vũ Phi Yên.
^^

Nhân dịp hôm nay, em chúc chị có thể săn sale mua sắm, dành cho bản thân mình những điều tốt đẹp nhất :*
yêu nhau đi bạn ơi, mình thích bạn :ah:
 
Chắc tên thớt đã nói lên vấn đề mà mình muốn đề cập rồi nhỉ?
Có thể có nhiều thành phần sẽ cmt mình là con dẫm, con thần kinh, con dở hơi..... ừ cũng đâu có gì là sai.
Từng tuổi này rồi mình đã thấy có rất nhiều lady u40,u50 độc thân nhưng vẫn sống vui tươi, xinh đẹp, không phải vì họ xấu, cũng chẳng phải nhân cách hay công việc không được bình thường mà là 2 chữ " lỡ duyên ".
Từ 1 đứa vô tư, nhí nhảnh không suy nghĩ nhiều nhưng qua cái gọi là " mối tình 7 năm " ấy thì mình dường như trở thành 1 con người khác: ít cười, suy nghĩ nhiều, ít nói hơn, đặc biệt là rất sợ người lạ. Kể cả nam hay nữ mình đều sợ. Ngay cả 1 con chó nó cũng ko nỡ cắn người đã quen thân với nó trong vài tháng, ấy vậy mà ..... thật không thể tưởng tượng nổi.
.... đến đây thì mình chẳng biết nói gì nữa. Dù gì thì chuyện đã qua rồi, mình cũng chẳng muốn nhớ đến kẻ như vậy.
:haha: tiêu chuẩn cao thôi, có lần gặp em kia 34 (mình 33), gợi ý làm quen tiến xa, nhưng ẻm có lẽ ước mơ cao hơn chút xíu nên sau vài lần nhắn tin thì ko nhắn tin với mình nữa

ẻm có đủ ielts để đi ca rồi, đang làm hồ sơ, mình thì đang cày vì chưa đủ ietls, mình gợi ý là 2 đứa còn độc thân, tìm hiểu được thì tiến tới cùng đi ca hỗ trợ nhau về chi phí ăn ở và cuộc sống xa xứ (bệnh hoạn, cô độc, lạ lẫm các kiểu).
 
Last edited:
U33 là 32 đúng không chị?

Năm nay em cũng 29t rồi, từ mấy năm nay em nhận ra 2 điều: đừng thu mình lại cô độc và sống bớt quan tâm đến định kiến của người khác thì sẽ thấy nhẹ nhàng hơn rất nhiều đấy,
Con người là loài sinh vật sống cộng đồng nhưng đồng thời cũng là loài với từng cá thể riêng biệt độc lập nhất trong thế giới này.
Chúc chị 32t may mắn.
thế chị có người yêu chưa
 
Back
Top