Sự thật là vậy mà bạn. IT đã thoái trào rồi. Kinh tế suy thoái chỉ là 1 tác nhân đẩy ngành IT tới bờ vực nhanh hơn thôi. Vozer đã dự báo từ ít nhất 10 năm trước. Mình cũng rất hối hận khi cố đấm ăn xôi theo ngành này để rồi nhận về cái kết cay đắng.
10 năm – một quãng thời gian không dài so với đời người, nhưng đủ để làm thay đổi một cuộc đời. 10 năm trước, tôi bước vào thị trường IT với trái tim đầy nhiệt huyết và khát vọng đổi đời. Tôi từng tin rằng đây là cơ hội để bứt phá, để vươn lên khỏi những giới hạn của cuộc sống. Nhưng giờ đây, khi nhìn lại, tất cả những gì tôi có chỉ là sự mỏi mệt, mất mát và nỗi trống rỗng không gì bù đắp nổi.
2014, IT lúc ấy là một vùng đất mới, một chân trời không giới hạn với những câu chuyện làm giàu trong chớp mắt. Người ta vẫn đồn rằng IT chỉ cần 2 năm là có lương nghìn đô. Tôi lao vào, không màng ngày đêm, dành toàn bộ thời gian, công sức và cả tuổi trẻ để nghiên cứu, học hỏi, và phỏng vấn. Những dòng code trên nền IDE xanh đỏ trở thành nhịp sống của tôi, còn giấc mơ về tự do tài chính trở thành ngọn lửa dẫn đường.
Nhưng thị trường này không giống như những gì tôi mơ tưởng. Tôi từng nghĩ rằng chỉ cần kiên nhẫn, mọi thứ sẽ khác. Nhưng năm này qua năm khác, tôi vẫn lạc lối trong vòng xoáy của sự kỳ vọng và thất vọng. Tinh thần tôi dần bị bào mòn. Những đêm không ngủ vì lo lắng, những lần OT đến mức kiệt sức, và những thất bại nối tiếp khiến tôi đánh mất niềm tin vào bản thân. Sức khỏe của tôi cũng không còn như trước. Căng thẳng triền miên, áp lực tài chính và cảm giác bất lực khiến tôi mệt mỏi cả về thể chất lẫn tinh thần.
Và cuối cùng, tôi chẳng còn gì. Không có dự án, không sức khỏe, không những giấc mơ rực rỡ mà tôi từng mang theo. Tuổi trẻ của tôi đã trôi qua cùng với những dòng code và biểu đồ, để lại một trái tim trĩu nặng những tiếc nuối và bài học đắt giá.
Nhưng có lẽ, điều đau lòng nhất không phải là mất tiền hay thời gian, mà là cảm giác đã đánh mất chính mình trong cuộc hành trình này. Tôi từng nghĩ rằng mình có thể làm chủ số phận, nhưng hóa ra, chính tôi lại là người bị cuốn đi, bị bào mòn bởi những kỳ vọng không thực tế và lòng tham không đáy.
Hôm nay, khi ngồi lại viết những dòng này, tôi không còn thấy giận thị trường nữa. Thị trường lao động không sai – chỉ là tôi đã quá ngây thơ, quá cố chấp. 10 năm qua là một bài học lớn, dạy tôi về giá trị của sự tỉnh táo, của việc biết khi nào nên dừng lại, và quan trọng nhất, là học cách buông bỏ.
via theNEXTvoz for iPhone