anhaylaaivt
Member
Đây là trạng thái nguyên thuỷ của Tâm thức con người, là trạng thái đúng đắn nhất, tuyệt đối nhất, là trạng thái hiểu một cách đúng-đắn về thực-tại. Nhà Phật gọi nó là Chân-Tâm, còn chúng ta đang sống bằng Vọng-tâm
Khi chúng ta dùng Vọng-tâm để nhìn nhận thực tại, cái nhìn sẽ bị sai lệch. Đặc tính cơ bản của Vọng-tâm là: PHÂN BIỆT.
Ví dụ: bạn thấy “bông hoa sen”, bạn sẽ dùng tâm Phân-Biệt để nhìn. Bạn tách bông hoa sen ra khỏi thực tại tối hậu và cho rằng nó là một tồn-tại độc lập.
Điều này là Sai.
Bông hoa sen sinh ra từ hạt sen, nó cần nước, không khí, độ ẩm, khoáng chất, ánh nắng mặt trời..vvv để thành hình. Thiếu một thứ thì nó không thể hình thành.
Vậy thì, sự thật ở đây là, bông hoa sen chính là nước, là ánh nắng, là không khí... Nó là phản chiếu của mọi yếu tố sinh ra nó, giống như điểm giao thoa của nhiều đường thẳng vậy.
Và kể cả nước, không khí, mặt trời.. cũng không phải các tồn tại độc lập, chúng cũng chỉ là sự giao thoa của vô vàn yếu tố.
Vậy nên về bản chất, mọi sự vật, hiện tượng đều có tương quan và tác động lẫn nhau, một hạt bụi ở Trái Đất, nếu xét đến tận cùng đều có mối liên quan và tác động đến một hạt bụi ở tận cùng vũ trụ. Không thể tách bất cứ một tồn tại, một định nghĩa nào ra khỏi sự tương quan, giao thoa vô cùng đó. Như một chuỗi domino vô tận không có điểm đầu và điểm kết.
Vì vậy, ở trạng thái Định, vọng-tâm biến mất, chân-tâm hiển lộ. Anh ta sẽ thấy mình và vũ trụ là một thể thống nhất (Nhất nguyên thế giới) thay vì tự tách biệt bản thân cũng như mọi sự vật ra khỏi mối tương quan lẫn nhau (Nhị nguyên thế giới).
Jonny nói hơi khó hiểu, chắc vì anh chưa tiếp xúc sâu với Phật pháp, hoặc anh không muốn người khác hiểu nhầm anh truyền đạo.
Một ví dụ gần gũi và dễ hiểu hơn, bạn biết tên bố mẹ bạn, bạn biết tên ông bà nội, ông bà ngoại, biết tên cố nội cố ngoại....vvv Truy tìm cho đến vô tận về trước, bạn sẽ thấy toàn thể con người từng sống trên trái đất đều có liên quan đến bạn, là họ hàng của bạn, thiếu 1 người trong đó thì chuỗi domino sinh ra bạn sẽ sụp đổ và định nghĩa về bạn sẽ không tồn tại. Vì vậy tất cả là Nhất-thể
via theNEXTvoz for iPhone
Khi chúng ta dùng Vọng-tâm để nhìn nhận thực tại, cái nhìn sẽ bị sai lệch. Đặc tính cơ bản của Vọng-tâm là: PHÂN BIỆT.
Ví dụ: bạn thấy “bông hoa sen”, bạn sẽ dùng tâm Phân-Biệt để nhìn. Bạn tách bông hoa sen ra khỏi thực tại tối hậu và cho rằng nó là một tồn-tại độc lập.
Điều này là Sai.
Bông hoa sen sinh ra từ hạt sen, nó cần nước, không khí, độ ẩm, khoáng chất, ánh nắng mặt trời..vvv để thành hình. Thiếu một thứ thì nó không thể hình thành.
Vậy thì, sự thật ở đây là, bông hoa sen chính là nước, là ánh nắng, là không khí... Nó là phản chiếu của mọi yếu tố sinh ra nó, giống như điểm giao thoa của nhiều đường thẳng vậy.
Và kể cả nước, không khí, mặt trời.. cũng không phải các tồn tại độc lập, chúng cũng chỉ là sự giao thoa của vô vàn yếu tố.
Vậy nên về bản chất, mọi sự vật, hiện tượng đều có tương quan và tác động lẫn nhau, một hạt bụi ở Trái Đất, nếu xét đến tận cùng đều có mối liên quan và tác động đến một hạt bụi ở tận cùng vũ trụ. Không thể tách bất cứ một tồn tại, một định nghĩa nào ra khỏi sự tương quan, giao thoa vô cùng đó. Như một chuỗi domino vô tận không có điểm đầu và điểm kết.
Vì vậy, ở trạng thái Định, vọng-tâm biến mất, chân-tâm hiển lộ. Anh ta sẽ thấy mình và vũ trụ là một thể thống nhất (Nhất nguyên thế giới) thay vì tự tách biệt bản thân cũng như mọi sự vật ra khỏi mối tương quan lẫn nhau (Nhị nguyên thế giới).
Jonny nói hơi khó hiểu, chắc vì anh chưa tiếp xúc sâu với Phật pháp, hoặc anh không muốn người khác hiểu nhầm anh truyền đạo.
Một ví dụ gần gũi và dễ hiểu hơn, bạn biết tên bố mẹ bạn, bạn biết tên ông bà nội, ông bà ngoại, biết tên cố nội cố ngoại....vvv Truy tìm cho đến vô tận về trước, bạn sẽ thấy toàn thể con người từng sống trên trái đất đều có liên quan đến bạn, là họ hàng của bạn, thiếu 1 người trong đó thì chuỗi domino sinh ra bạn sẽ sụp đổ và định nghĩa về bạn sẽ không tồn tại. Vì vậy tất cả là Nhất-thể
via theNEXTvoz for iPhone