Kể cho nhau nghe những ngày tháng khổ cực trong cuộc đời

Tôi 89, giai đoạn đen tối nhất trong cuộc đời là năm 2012.
Bị ex cắm sừng, và mang đi tất cả những gì tôi có lúc đó.
Cảm giác về tương lai mờ mịt,đen tối. Bước chân về nhà, thấy căn phòng u ám quá.
Nhìn đâu cũng thấy hình bóng đó, nc mắt lúc nào cũng chực trào.
Thời điểm đó lại là lúc mình loser nhất, xe thì dream thái đầu tròn, học thì bết bát,đi làm chuyển phát nhanh kiếm sống qua ngày, có những ngày mà trong túi chỉ còn đúng 1k.
Vì mới đi làm đc 1 tháng, con ex vừa đỗ đh xong phát bỏ luôn,đi theo thằng thày dạy vẽ...
Không biết sống tiếp thế nào cho qua ngày đoạn tháng.

2020, h ngồi nghĩ lại thấy ngày đó mình loser thật sự.
 
Tao ko khổ, cũng chẳng cực, nhưng nhà t nghèo, ba mẹ mỗi người sống 1 nơi. hồi đó ba t có điều kiện, lo cho người này người kia; giờ thì thất thế bên nội cũng chẳng coi ra gì. Nhà nào giàu, hay có người làm quan thì nó xum xoe, nghèo nó khinh. cũng là lẽ đời, t chẳng ghét gì, nhưng t buồn.

T đi làm ở nước ngoài, năm về 2 lần tết và giữa năm. Mùng 1, cúng, mẹ tao lôi ra cái bàn nhựa nhỏ xíu, đặt mấy thứ món dễ làm lên bàn. nhà chẳng có ai, nấu nướng cầu kì làm gì. ổng bả gặp nhau nói vài câu là có chuyện. chẳng có không khí sum họp gì, t thấy chạnh lòng, nhìn cái bàn cúng mà nước mắt muốn trào ra.

Tháng t làm, trừ chi phí này kia, để dành dc chừng 50 triệu, chắc hơn nhiều vozer trên này. nhưng t ko thấy vui. t biết lấy hoàn cảnh, sự khinh khi của mọi người làm động lực để cố gắng. nhưng nhiều lúc t mệt mỏi lắm. phải chi t ko có nghĩa vụ phải thành công, phải chi t có quyền dc thất bại, phải chi t có thể nhìn đời nhẹ nhàng hơn.

t bị mất ngủ, mỗi lần giật mình đều là do nghĩ đến chuyện gia đình. mẹ hỏi, t ko dám nói.
 
Last edited:
Năm học lớp 10, vì nhà ở xa trường nên phải ra nhà bác ở, ra nhà bác thì là nhà trồng rau, bác nuôi ăn không lấy tiền nhưng ngày nào cũng sáng sơma dậy tưới rau, làm đất... đủ các kiểu tới 11h30 mới vào tắm rửa ăn cơm rồi đạp thêm 5km xe đạp đi học, hết năm lớp 10 xin ra ở trọ gần trường, đúng sướng vl.
Lên thi đại học lại lên ở với con bác, do k có người quen ở SG, tiền học phí ôn thi đại học nhờ con bác cầm giúp thì bị lấy đóng tiền nhà trọ và mua gạo luôn, lúc đấy mấy anh em nhà bác đang làm đa cấp công ty : Sáng Thế Kỷ Mới, ở đâu bên Q6, ba mẹ cho củ rưỡi lên đi ôn thi đại học thì xem như lên phòng trọ con nhà bác ở, ôn cũng k dc vì phòng trọ toàn dân trí thấp, ồn ào vc. Thi xong thì ở lại đi làm phục vụ quán Cháo cá Miền Tây 2, tháng dc 500k, tiền bo thì để mua gạo và thức ăn cho cả phòng trọ, dc 1 tháng có kết quả đại học là lượn về quê luôn, lúc lên đi học là tự đi xe ra bến xe miền đông, kiếm phòng ở ghép trên 5giay.vn gặp cái thằng cò, nó gom chục thằng ở cái phòng như cái củ lol ấy, ở dc mấy ngày đi bộ trục dg bạch đằng bình thạnh kiếm phòng trọ, tìm dc phòng ở ghép trong hẻm 325, chủ nhà nấu cơm cho ăn chung với gia đình luôn, từ hồi đó mới yên bề gia thất, thời gia ở đó vui vl

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tao ko khổ, cũng chẳng cực, nhưng nhà t nghèo, ba mẹ mỗi người sống 1 nơi. hồi đó ba t có điều kiện, lo cho người này người kia; giờ thì thất thế bên nội cũng chẳng coi ra gì. Nhà nào giàu, hay có người làm quan thì nó xum xoe, nghèo nó khinh. cũng là lẽ đời, t chẳng ghét gì, nhưng t buồn.

T đi làm ở nước ngoài, năm về 2 lần tết và giữa năm. Mùng 1, cúng, mẹ tao lôi ra cái bàn nhựa nhỏ xíu, đặt mấy thứ món dễ làm lên bàn. nhà chẳng có ai, nấu nướng cầu kì làm gì. ổng bả gặp nhau nói vài câu là có chuyện. chẳng có không khí sum họp gì, t thấy chạnh lòng, nhìn cái bàn cúng mà nước mắt muốn trào ra.

Tháng t làm, trừ chi phí này kia, để dành dc chừng 50 triệu, chắc hơn nhiều vozer trên này. nhưng t ko thấy vui. t biết lấy hoàn cảnh, sự khinh khi của mọi người làm động lực để cố gắng. nhưng nhiều lúc t mệt mỏi lắm. phải chi t ko có nghĩa vụ phải thành công, phải chi t có quyền dc thất bại, phải chi t có thể nhìn đời nhẹ nhàng hơn.

t bị mất ngủ, mỗi lần giật mình đều là do nghĩ đến chuyện gia đình. mẹ hỏi, t ko dám nói.
làm nc ngoài nào mà đề dành dc 50 củ vậy bro?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Tôi 89, giai đoạn đen tối nhất trong cuộc đời là năm 2012.
Bị ex cắm sừng, và mang đi tất cả những gì tôi có lúc đó.
Cảm giác về tương lai mờ mịt,đen tối. Bước chân về nhà, thấy căn phòng u ám quá.
Nhìn đâu cũng thấy hình bóng đó, nc mắt lúc nào cũng chực trào.
Thời điểm đó lại là lúc mình loser nhất, xe thì dream thái đầu tròn, học thì bết bát,đi làm chuyển phát nhanh kiếm sống qua ngày, có những ngày mà trong túi chỉ còn đúng 1k.
Vì mới đi làm đc 1 tháng, con ex vừa đỗ đh xong phát bỏ luôn,đi theo thằng thày dạy vẽ...
Không biết sống tiếp thế nào cho qua ngày đoạn tháng.

2020, h ngồi nghĩ lại thấy ngày đó mình loser thật sự.
giờ còn loser không? và con ex thì thế nào?

via theNEXTvoz for iPhone
 
Hiện tại em đang trải qua giai đoạn khổ nhất ( khổ nhỏ đến giờ ) Hồi nhỏ nhà nghèo bố lại hay say rượu đánh đập mẹ, mẹ phải chạy đi nhà họ hàng ẵm em 1 tháng tuổi đi đi lại lại 5km bằng xe đạp. 1 tuổi đến 5 tuổi Mẹ làm công nhân ở gần nhà. Đi làm suốt ngày phải gửi em ở nhà bà cô tối mới về, em thiếu ăn từ nhỏ bây giờ vẫn thiếu ăn chỉ được 50kg. Hiện đang đợi tốt nghiệp ĐH đi làm thêm nhưng 2 tháng nay chưa được lương, hôm qua ăn đúng gói mỳ tôm sáng nay đi làm đến giờ vẫn chưa ăn gì :))
thiếu ăn 4 năm đại học mà làm thêm có 2 tháng à? mình thì ba mẹ nuôi học đại học nhưng mình vẫn đi làm, vậy mới đủ xài

via theNEXTvoz for iPhone
 
Hồi 2015, mới ra trường đi làm phiên dịch ở hn lương 7m ở trọ cùng thàng bạn chí cốt làm mạng thử việc ở fpt lương 5m. Lương k thấp nhưng hai thằng ham lô đề. Nhớ có dạo đánh lô hết tiền 3 ngày liền chỉ ra chợ mua 5k cà pháo và 5k phổi về luộc chấm mắm ăn. Nghĩ lại đúng chó thật. Được cái hết 2016 cả hai thằng cùng bỏ dc lô đề. K ai chơi lại nữa .

via theNEXTvoz for iPhone
 
Nhớ như in lúc học lớp 3, nhà lúc đó nghèo, mẹ chở đi học bằng xe đạp. Tới trường thì móc cái ví đen bằng vải chắp vá, trong đó còn đúng 2 tờ 500đ đưa cho tôi ăn vặt. Lúc đó tôi chỉ nhìn mẹ, bà cười bảo chiều đem mớ rau ra chợ bán thì lại có tiền.
Chỉ vậy thôi mà lâu lâu nhớ lại thấy cay sống mũi.
 
thiếu ăn 4 năm đại học mà làm thêm có 2 tháng à? mình thì ba mẹ nuôi học đại học nhưng mình vẫn đi làm, vậy mới đủ xài

via theNEXTvoz for iPhone
Đi làm thêm suốt mà thím. Nhưng đang đi làm nơi hiện tại 2 tháng nay chưa được lương
 
Những năm tháng sinh viên
Khi bắt đầu vào DH cũng là những năm tháng khó khăn của gia đình. vỡ nợ.
Những cái Tết đến đêm 30 bố mới bươc về cửa
Những cái Tết ngồi tiếp khách- hầu hết là chủ nợ . Từ đó làm mình ngày càng bạo dạn hơn trong cv, trong cách nói chuyện
Thời sinh viên đi làm, không xin tiền gia đình, hai anh em nuôi nhau từ miếng cơm manh áo
Cố gắng được 5 lần Học Bổng của khoa. Đỡ đần gia đình
Đi làm thêm kiếm tiền trang trải cuộc sống tốt hơn
- Vẫn còn tiếc nuối chưa đi tình nguyện thử như nào -
Và hiện tại hai anh em ra trường chênh nhau 2 tuồi với mức lương mà có thể ở Voz này không đáng là đồng bạc lẻ nhưng cũng làm nhiều người mong chờ( anh 49 còn mình 36).
:D những lúc như này mới quý giá những đông tiền cắc bạc dành dụm của bố mẹ
Sau tất cả tiền tài chỉ là phù du
Gia đình là tất cả
 
Last edited:
Thế bây giờ lương lậu đã ok chưa thím , nói gì thì nói theo nghề mà nghề không nuôi đc mình thì khó theo lắm thím


via theNEXTvoz for iPhone
2 năm mua nhà mua xe rồi bạn, lương tạm mức khá. Bây giờ lại đang kiếm đường mua cái nhà mặt tiền để yên tâm kinh doanh rồi rút ra khỏi nghề. Nghề làm ra tiền mà áp lực vkl, cày kiếm ít rồi nghỉ cho phẻ!!!
 
1. Giai đoạn 2013 đang là sinh viên năm 3, đi xưởng 18 tiếng 1 ngày trong 1 tuần. Tiền hết, mắm, muối, dầu mỡ cũng chẳng còn. Ngày ăn 1 bữa 2 gói mì tôm (mua chịu bên bà chủ nhà), thui thủi 1 mình nghĩ khổ vl
2. Khoảng 2015, mất phương hướng, ngày thì ngủ chả cơm cháo gì, dậy thì lại làm 1 ca đường, chanh, đá uống (đợt đấy màu hè nóng vl) tối thì đi ngồi net thâu đêm với 2 thằng ku em(ngồi combo đêm nên rẻ vl).
Cũng kéo dài tầm 1 tuần.

Gửi từ Samsung SM-N975F bằng vozFApp
 
Hiện tại em đang trải qua giai đoạn khổ nhất ( khổ nhỏ đến giờ ) Hồi nhỏ nhà nghèo bố lại hay say rượu đánh đập mẹ, mẹ phải chạy đi nhà họ hàng ẵm em 1 tháng tuổi đi đi lại lại 5km bằng xe đạp. 1 tuổi đến 5 tuổi Mẹ làm công nhân ở gần nhà. Đi làm suốt ngày phải gửi em ở nhà bà cô tối mới về, em thiếu ăn từ nhỏ bây giờ vẫn thiếu ăn chỉ được 50kg. Hiện đang đợi tốt nghiệp ĐH đi làm thêm nhưng 2 tháng nay chưa được lương, hôm qua ăn đúng gói mỳ tôm sáng nay đi làm đến giờ vẫn chưa ăn gì :))

Đang ờ đâu vậy em trai. Ở HCM anh giúp dx. :)

Gửi từ Samsung SM-G965F bằng vozFApp
 
Hiện tại em đang trải qua giai đoạn khổ nhất ( khổ nhỏ đến giờ ) Hồi nhỏ nhà nghèo bố lại hay say rượu đánh đập mẹ, mẹ phải chạy đi nhà họ hàng ẵm em 1 tháng tuổi đi đi lại lại 5km bằng xe đạp. 1 tuổi đến 5 tuổi Mẹ làm công nhân ở gần nhà. Đi làm suốt ngày phải gửi em ở nhà bà cô tối mới về, em thiếu ăn từ nhỏ bây giờ vẫn thiếu ăn chỉ được 50kg. Hiện đang đợi tốt nghiệp ĐH đi làm thêm nhưng 2 tháng nay chưa được lương, hôm qua ăn đúng gói mỳ tôm sáng nay đi làm đến giờ vẫn chưa ăn gì :))
Học chuyên ngành gì, giờ đi làm thêm cv gì mà để nó nợ lương cả 2 tháng.
Hiện tại ở đâu rồi ku ?
 
Đang ờ đâu vậy em trai. Ở HCM anh giúp dx. :)

Gửi từ Samsung SM-G965F bằng vozFApp
Cảm ơn bác nhé. Em ở xa bác lắm, hôm qua mới được bác Taoacckhokhan lắm cho vay tiền rồi :adore: vozer tốt quá:too_sad:
 
Học chuyên ngành gì, giờ đi làm thêm cv gì mà để nó nợ lương cả 2 tháng.
Hiện tại ở đâu rồi ku ?
Em học nghành kinh tế. Em thiếu con dấu ở sơ yếu lý lịch địa phương. xa quá nên gửi đi gửi lại nhờ đi đóng dấu nên mất nhiều thời gian
 
Cảm ơn bác nhé. Em ở xa bác lắm, hôm qua mới được bác Taoacckhokhan lắm cho vay tiền rồi :adore: vozer tốt quá:too_sad:
có xài atm thì inbox a gửi cho vài trăm để duy trì cuộc sống và ko cần sợ mang tiếng như những vụ trên này đâu. mạnh mẽ vượt qua cuộc sống + tỉnh táo để nhận biết công việc làm thêm hiện tại có phải đúng đắn thực sư ko. nếu trong hcm thì có thể inbox sâu hơn về chuyên ngành, nếu có duyên và phù hợp có thể sẽ giúp đc.
sống cứ thẳng đường mà đi, đừng làm những việc xấu, nhỏ nhặt ko đáng. sau này vượt qua được nó lại thành cái nỗi ám ảnh sau này bản thân. thà xấu xấu cho lớn cho đáng.
 
Back
Top