Kể cho nhau nghe những ngày tháng khổ cực trong cuộc đời

Hiện tại em đang trải qua giai đoạn khổ nhất ( khổ nhỏ đến giờ ) Hồi nhỏ nhà nghèo bố lại hay say rượu đánh đập mẹ, mẹ phải chạy đi nhà họ hàng ẵm em 1 tháng tuổi đi đi lại lại 5km bằng xe đạp. 1 tuổi đến 5 tuổi Mẹ làm công nhân ở gần nhà. Đi làm suốt ngày phải gửi em ở nhà bà cô tối mới về, em thiếu ăn từ nhỏ bây giờ vẫn thiếu ăn chỉ được 50kg. Hiện đang đợi tốt nghiệp ĐH đi làm thêm nhưng 2 tháng nay chưa được lương, hôm qua ăn đúng gói mỳ tôm sáng nay đi làm đến giờ vẫn chưa ăn gì :))
Không làm chuyện xấu là dc nhé. Giờ Voz giúp sau này ai hoạn nạn giúp lại ngta fen à, nổ stk cũng dc nhé
 
Cuộc sống giờ ổn không bác.

Đó là chuyện hơn 20 năm về trước rồi fen, giờ thì tôi vợ con đầy đủ rồi. 2 ông bà nội về hưu chỉ chăm con cháu thôi, đang chờ qua dịch để đi du lịch. Cuộc sống ông bà thì cũng ko cần lo do có 2 căn nhà cho thuê.

Tầm vài năm nữa thì ông bà muốn về miền quê mua đất trồng rau, nuôi gà vịt, sống an bình. Lâu lâu con cháu ghé thăm là vui. Cuộc đời cũng chỉ còn như thế. Tôi sau này chắc cũng muốn đc như vậy, ko cầu hơn.
 
Đó là chuyện hơn 20 năm về trước rồi fen, giờ thì tôi vợ con đầy đủ rồi. 2 ông bà nội về hưu chỉ chăm con cháu thôi, đang chờ qua dịch để đi du lịch. Cuộc sống ông bà thì cũng ko cần lo do có 2 căn nhà cho thuê.

Tầm vài năm nữa thì ông bà muốn về miền quê mua đất trồng rau, nuôi gà vịt, sống an bình. Lâu lâu con cháu ghé thăm là vui. Cuộc đời cũng chỉ còn như thế. Tôi sau này chắc cũng muốn đc như vậy, ko cầu hơn.
tôi cũng thế fen à. Giờ bố mẹ cũng không còn thấy khổ sở như trước nữa. Cơ bản hai anh em cũng đa làm ra tiền thoải mái. :D nhưng đều quý trọng đồng tiền và tình cảm gia đình lắm ^^
 
Có bác nào ở Buôn Mê Thuột có công việc gì liên quan đến cntt cho em học nghề được không ạ. Lương đủ sống thôi cũng được =(( . Em 26 tuổi đang bị mất phương hướng cuộc đời. Có chơi bet bủng từ thời sinh viên mà đến h vẫn chưa trả hết nợ. Đã từng nhìn thằng bạn mua hộp cơm ăn bên cạnh, mình nhìn nó ăn chảy nước miếng mà không dám xin. Giờ thì cũng đỡ rồi nhưng kiểu hổng kiến thức với mất phương hướng không biết phải làm gì. Cả ngày ở phòng trọ vất va vất vưởng. Nợ fe thì đến đít, xe máy thì đang cắm. Cực hình
 
vợ bác giờ là người yêu thời đó chứ?

Sent from LG-US998 via nextVOZ
vợ bác giờ là người yêu thời đó chứ?

Sent from LG-US998 via nextVOZ
Đúng rồi b, vẫn là người yêu t khi ấy, tính ra bọn t yêu nhau từ cuối năm lớp 8 ( 2006). Bị cấm cản bởi gia đình từ khi biết 2 đứa yêu nhau đến cuối 2015 t tai nạn xe máy hôn mê nằm 20 ngày ở Việt Đức ( gãy tay, tụ máu nghi chấn thương sọ não) mà người yêu vẫn ở bên chăm sóc lúc đấy. Từ đấy thì gia đình ko còn lí do gì cản 2 đứa nữa.
Đến khi cưới là 2017 sau 11 năm yêu. Nghĩ lại may mắn thật 😅
 
Last edited:
Tròng khoảng 2 tháng cứ một ngày ăn được tô hủ tíu gõ ở cái đất SG một thân một mình này. Sụt từ 72kg xuống 63kg.
 
thời sinh viên chơi bời bài bạc lô đề nhiều quá, phải ăn cơm với xúc xích c sủi vì không có tiền mua rau, có hôm trong túi còn 20kg thay vì mua gạo thì mua kem ăn xong rồi ôm bụng đói

via theNEXTvoz for iPhone
 
Nhớ thời 2004 2005 ở với mẹ và dượng. Cả 2 đều nghiện ma tuý ko nghề nghiệp. Lại thêm cả đứa con gái riêng 2 tuoi của mẹ. Nhớ những căn phòng trọ 10m vuông ở khu ổ chuột bãi phuc tân. Nhớ những dĩa cơm bụi 2k sao mà ngon đến thế. Nhớ những đêm 30 tết 3 mẹ con nhịn đói cả ngày chờ thằng dượng mang tiền về. Đến tối nó về thì mang cho mình đc 2 gói mì tôm. Con em mình thì đc 1 bát cháo và bà gìa mình thì đc 1 tép heroin. Những ngày tháng cơ cực ngày đó mình sẽ ko bao giờ quên.
Cái nick canabis của thím có nguồn gốc từ câu chuyện này chăng :sad:
 
hồi lớp 1 đến lớp 9 bước bộ qua đèo hơn 3 km đi học. hôm nào học cả sáng cả chiều thì được cho 1k mua được gói mì ăn sống. nghĩ lại hồi đó ngây thơ hồn nhiên vl :))), nghèo nhưng vẫn vui.
 
Cái nick canabis của thím có nguồn gốc từ câu chuyện này chăng :sad:
Câu chuyện về cuộc đời mình còn dài lắm thím :D .Ba mẹ bỏ nhau lúc 2 tuổi. Ba mới mất vì ung thư k được 4 năm. mẹ thì qua 3 đời chồng và có 1 con gái riêng.
nhớ hồi đó cứ mỗi tối đội nghiện dưới phúc tân lại theo bà gia về phòng ngồi chích.:D 12 13 tuổi đầu ngồi xem 5 7 thằng nghiện ngồi chích phê thuốc nghĩ lại mà hãi.
 
Lúc đó tôi ở nhờ nhà thằng bạn, thằng đó vừa nghèo vừa ngu nhưng được cái tốt bụng, mỗi lần con wave ghẻ tôi hết xăng nó rút bình nó châm cho tôi. Có lần tôi đi công việc, trong túi có dưới 10k, kim xăng thì đang ở mức đỏ, định bụng ráng chạy về nhà thằng bạn rồi nó cho miếng xăng, ai dè đang chạy giữa chừng thì xe chết máy. Dắt con wave ghẻ từ quận 5 về quận 8 ngay giữa trưa thì không còn gì vkl hơn.
Sẽ đéo bao giờ quên quãng thời gian bất hạnh này :sure:
thế bây giờ có còn tri ân thằng bạn nghèo kia ko, hay cũng chỉ coi nó như qua đường ?
 
Những ngày khổ nhất là đợt năm 4 đh, chia tay gấu, bỏ việc nhưng ko báo với gia đình cũng chả vay mượn ai, nhai mì tôm cả tháng, ngày cuốc bộ 6km cả đi cả về đi học :(

Sent from Sony xz2 using vozFApp
 
giai đoạn năm 2012-2013 tôi khởi nghiệp thất bại nghèo vỗn lài, chở bồ đi chơi mà trong túi chỉ có 20k, con bồ thấy tội quá nên bao hết dù nó là sinh viên. Thường ngày ăn cơm ở quán cơm của chùa, mỗi dĩa 5000đ được 2 miếng đậu hũ với nước tương, free cơm canh thêm.
Mặc dù nhà cũng không đến nỗi khó khăn nhưng lúc khởi nghiệp sĩ diện hảo cãi thầy u và không nhận trợ cấp tài chính, lúc thất bại xấu mặt quá đéo dám ngửa tay ra xin tiền :(.
Lúc đó tôi ở nhờ nhà thằng bạn, thằng đó vừa nghèo vừa ngu nhưng được cái tốt bụng, mỗi lần con wave ghẻ tôi hết xăng nó rút bình nó châm cho tôi. Có lần tôi đi công việc, trong túi có dưới 10k, kim xăng thì đang ở mức đỏ, định bụng ráng chạy về nhà thằng bạn rồi nó cho miếng xăng, ai dè đang chạy giữa chừng thì xe chết máy. Dắt con wave ghẻ từ quận 5 về quận 8 ngay giữa trưa thì không còn gì vkl hơn.
Sẽ đéo bao giờ quên quãng thời gian bất hạnh này :sure:

p/s: mỗi ngày tốn khoảng 13k tiền ăn, mỗi tháng tốn 200k tiền xăng. Thế mà tổng nợ tôi lúc đấy khoảng 10tr, giờ nghĩ lại thấy mình sống khổ cũng lâu vl. Sau khi có việc ổn định tôi trả hết trong 1 tháng.
Người cưu mang mình giai đoạn khó khăn nhất cuộc đời, mà chửi nó nghèo và ngu một cách không tôn trọng như vậy thím.
 
Last edited:
Thời thanh niên có thời điểm nghiện game nặng. Cắm chốt 24/24 tiệm net, như quy luật tất yếu, cuộc đời bế tắc sa đà. Gia đình người yêu cấm đoán, ko cho yêu đương. Người yêu mình lúc đó thỉnh thoảng trốn nhà ra quán net tìm mình, chỉ thuê 1 máy, ngồi cạnh. Ko bao giờ mắng mỏ hay khuyên bảo 1 lời nào. Đến 1 ngày giật mình nhìn lại mới tí tuổi đã ôm nợ vì game. Ny lúc đó cũng cố sống cố chết thuyết phục gia đình cho lên hn học kế toán để sau về làm cho gia đình (gia đình ny lúc đó chủ cty lớn lớn làm quảng cáo). Lên HN 2 đứa thuê chung 1 phòng trọ, quãng thời gian sau đó là quãng thời gian cơ cực nhất của cả 2. Khổ đến nỗi có lúc bình nước 15 ngàn cũng chả có tiền mua, xóm trọ ko có nước máy, nước giếng tanh nồng uống ko đc, khát khô cổ ngay trong thành phố. Đến năm 27 tuổi trả hết nợ quyết định cưới, rồi chính thức đi làm. Máu me kinh doanh lại tiếp tục trắng tay, ôm nợ rồi lại tiếp tục đi làm vợ vẫn như thế,ko 1 câu trách móc ( mình lấy vợ nhà có điều kiện nhưng chưa bao h nghĩ đến chuyện chui chạn, và đó là quyết định sáng suốt nhất đời mình ). Lúc cả 2 đã ổn định cv, 1 lần cãi nhau trên mạng, tự nhiên mình hứng thú vs ốc vít. Mình bảo vợ anh muốn sang Đài Loan làm cán ren ốc, thế là cả 2 vợ chồng sang Đài, mình tay búp măng, da trắng cầm cle còn ko vững, vợ xin làm cnc, cả 2 vợ chồng chỉ có vỏn vẹn 50 triệu trong tay thế mà cuối cùng vẫn sang cả 2. Giờ vẫn đang ở bên đài, con cái ở nhà các ông bà trông. Vợ vừa làm vừa trông sổ sách, mình ít nhiều j cũng master trong nghề vì cty chuyên sx ốc vít xuất châu âu vs nhiêù loại ốc cực khó. Cuộc sống tạm ổn, đất đai có, nhà ko xây, xe ko mua
 
Hôm qua em vay bác taoacc vẫn còn, sắp được lương rồi nên em cố gắng thôi ạ. Em ở Thái Nguyên hiện đang làm marketing cho một cty bđs. Em nghĩ là mới ra trường làm ở đó cũng khá ok học thêm được rất nhiều kinh nghiệm. Có duyên em được vào trong sẽ inbox gặp bác :adore:
Ở Thái à, mình học ở ICTU ra này, đang làm dưới HN, cũng hay về cổng trường trà đá lắm. nếu có rảnh tuần sau ra uống nước với mình :big_smile:
 
Ba mẹ ly dị năm 15, theo mẹ bán bún cho sv! 4h sáng ngày nào cũng dậy sớm! Làm tới chiều tối khuya dọn đồ! Cực mà vui!
Được 1 năm sau mẹ bị người ta lừa lấy hết tiền với đất đai! Nợ lên 2 tỉ! Lúc đó biết mẹ bị lừa nên can ngăn mà ko đc! Vừa tức vừa ấm ức! Mẹ phải bỏ đi trốn qua nước ngoài! Mình lang thang ở ngoài vài năm gặp đc ông anh tốt, coi mình là em chỉ mình tường tí, đc thời rồi về với ba!
Năm 20 tuổi đậu đại học! Tưởng đời bước sang trang mới! Thời gian đầu gặp đc nhiều người bạn tốt! Mình nghèo hơn nhưng họ lại ko khinh thường mình, tôn trọng và giúp đỡ mình hết mực! Thế mà gia đình lại lục đục tiếp, buồn mất tập trung. Bạn bè cũng ko biết cách giúp thêm mình tủi thân nên lạnh lùng với họ. Rồi cứ thế xuống dốc dần! Gặp mấy thằng bạn đểu sống lợi dụng thấy mình đang thế yếu bâu vô! Lúc đó đầu óc quay cuồng, nóng giận thất thường rồi bị trầm cảm nặng!
1 năm sau quyết định dừng việc học lại! Bỏ SG về quê tu chí lại từ đầu! Bạn bè cũ nhớ, liên lạc gọi điện bảo muốn gặp, tự nhiên lòng thấy cảm động, mình sinh ra trên cuộc đời tuy ko đc yên ấm như người ta, ra đường vì hết mình với người khác nên hay bị hại, bạn xấu lấy oán báo ân! Lần đầu tiên có cảm giác ai đó nhớ tới mình lòng thấy vui, có động lực để bức lên tiếp, mong rằng mai này còn đc gặp lại họ dù ở nơi xa!
Giờ tạm yên bình rồi, năm nay 22 đang làm pha chế, tự học thêm lập trình khó nhưng lòng thấy nhẹ nhàng. Gặp thêm đc nhiều bạn tốt cứu mình trong lúc hoạn nạn! Giúp đỡ tinh thần khi mình yếu đuối! :)
Mai này chưa biết nhưng vẫn cố gắng ko ngừng! Cũng mong mọi người trong cuộc sống cũng cố gắng! Mệt nghỉ nhưng rồi nhớ đứng dậy đi tiếp! “Hổ đẹp” thể loại bạn chỉ biết lợi dụng ra, may mắn gặp được quý nhân hai người cùng đi lên trong cuộc sống là đc rồi! :)

via theNEXTvoz for iPhone
Gặp quý nhân giúp mình khó khăn phải biết ơn đó Fen. Ngta giúp ba mẹ mình từ 35 năm trước khi còn ko có j, giờ tết năm nào cũng đi, giỗ thì nghỉ việc để đến.
 
Back
Top