ITNewbie
Senior Member
Crush một em 3 năm nhưng mà e ấy đổi người yêu nhanh quá, khi là thằng to con, xong lại anh hàng xóm
Em ấy với tôi chung đội tuyển HSG, lúc ấy tôi làng nhàng cũng định bỏ nhưng vẫn vào.
Được 1 năm từ 12 đứa đội tuyển bỏ hết còn lại 3 đứa, trong khi các đội của môn khác toàn trên 20 , thấy cô giáo buồn nên e ấy vẫn tham gia.
Tôi cũng định lại bỏ, nhưng lại theo e ấy tiếp thêm 1 năm, ở phòng học 2 đứa gái 1 thằng trai sáng nào cũng hú hí mang xoong chảo ấm điện ra nấu mì nấu cháo ăn lại sức (học đội tuyển 4 tiết liền ko có nghỉ)
Thời gian này được ngồi gần nhiều nên chia sẻ cảm xúc suy nghĩ của nhau, e ấy hay hỏi bài mình, mình tận tình giảng bài . Tối học nhà cô đến gần 10h sợ e ấy đi về nhà 1 mình vắng tôi cũng đi cũng đi cùng, nói chuyện vui vẻ.
Cô giáo đội tuyển hi vọng e ấy có thể được giải cao, mọi người cố gắng làm bài tốt. Tôi cũng học điên cuồng để có thể đuổi kịp e ấy.
Kết quả: Tôi năm ấy giải Nhì (thiếu 0.75/20 để lên Nhất), bạn kia giải Ba, e ấy giải Khuyến khích
E ấy bị cô mắng vì là đứa học tốt nhất, tôi mất cả tối dỗ dành
Hôm trao giải e ấy mặc áo dài thướt tha, trang điểm nhẹ nhàng, đối với tôi không khác gì một nàng công chúa cả.
Lúc lên nhận giải e ấy vấp chân, ngã vào lòng tôi , cả trường cười ồ lên, e ấy xấu hổ, tôi thì cảm giác không còn tự chủ suýt ngất theo
Đến cuối năm 12 thì nói chung là cũng suôn sẻ cho tôi, ngồi gần e ấy tiếp, vui vẻ, cho đến khi thằng bạn thân e ấy tỏ tình . Do quá nhiều lựa chọn nên e ấy không trả lời nó. Và thêm nữa thằng lol này nó ngồi cạnh tôi cái đkm nhà nó
Có vẻ như quá mệt mỏi vì chuyện đội tuyển và tình cảm, e ấy trả lời tôi rằng hay chúng mình tạm gác lại và cố gắng thi Đại học thật tốt nhé e ấy thi vào trường khác, ít liên lạc với tôi.
À vâng cái thằng bạn thân e ý bên trên nó thi vào cùng trường, cùng khoa với tôi ạ cảm tưởng nó cố chọc tôi ấy.
Năm vừa rồi e ấy vừa đi lấy chồng (anh hàng xóm đầu truyện)
Em ấy với tôi chung đội tuyển HSG, lúc ấy tôi làng nhàng cũng định bỏ nhưng vẫn vào.
Được 1 năm từ 12 đứa đội tuyển bỏ hết còn lại 3 đứa, trong khi các đội của môn khác toàn trên 20 , thấy cô giáo buồn nên e ấy vẫn tham gia.
Tôi cũng định lại bỏ, nhưng lại theo e ấy tiếp thêm 1 năm, ở phòng học 2 đứa gái 1 thằng trai sáng nào cũng hú hí mang xoong chảo ấm điện ra nấu mì nấu cháo ăn lại sức (học đội tuyển 4 tiết liền ko có nghỉ)
Thời gian này được ngồi gần nhiều nên chia sẻ cảm xúc suy nghĩ của nhau, e ấy hay hỏi bài mình, mình tận tình giảng bài . Tối học nhà cô đến gần 10h sợ e ấy đi về nhà 1 mình vắng tôi cũng đi cũng đi cùng, nói chuyện vui vẻ.
Cô giáo đội tuyển hi vọng e ấy có thể được giải cao, mọi người cố gắng làm bài tốt. Tôi cũng học điên cuồng để có thể đuổi kịp e ấy.
Kết quả: Tôi năm ấy giải Nhì (thiếu 0.75/20 để lên Nhất), bạn kia giải Ba, e ấy giải Khuyến khích
E ấy bị cô mắng vì là đứa học tốt nhất, tôi mất cả tối dỗ dành
Hôm trao giải e ấy mặc áo dài thướt tha, trang điểm nhẹ nhàng, đối với tôi không khác gì một nàng công chúa cả.
Lúc lên nhận giải e ấy vấp chân, ngã vào lòng tôi , cả trường cười ồ lên, e ấy xấu hổ, tôi thì cảm giác không còn tự chủ suýt ngất theo
Đến cuối năm 12 thì nói chung là cũng suôn sẻ cho tôi, ngồi gần e ấy tiếp, vui vẻ, cho đến khi thằng bạn thân e ấy tỏ tình . Do quá nhiều lựa chọn nên e ấy không trả lời nó. Và thêm nữa thằng lol này nó ngồi cạnh tôi cái đkm nhà nó
Có vẻ như quá mệt mỏi vì chuyện đội tuyển và tình cảm, e ấy trả lời tôi rằng hay chúng mình tạm gác lại và cố gắng thi Đại học thật tốt nhé e ấy thi vào trường khác, ít liên lạc với tôi.
À vâng cái thằng bạn thân e ý bên trên nó thi vào cùng trường, cùng khoa với tôi ạ cảm tưởng nó cố chọc tôi ấy.
Năm vừa rồi e ấy vừa đi lấy chồng (anh hàng xóm đầu truyện)