Kể lại chuyện tận mắt làm các thím sững người rồi thở dài

Hồi trước gấu tôi trọ ở chỗ phòng giá 1 củ/tháng thì phòng cũng nhỏ cỡ đó. Có mấy thành phần kiểu đói quá thế là ai nấu ăn ở bếp cũng ra xin ăn ké vài miếng. Tôi đã nghĩ tầm đấy cũng là đáy XH lắm rồi, nhưng chỗ thớt tả còn kinh hơn nhiều.
 
Hồi trước gấu tôi trọ ở chỗ phòng giá 1 củ/tháng thì phòng cũng nhỏ cỡ đó. Có mấy thành phần kiểu đói quá thế là ai nấu ăn ở bếp cũng ra xin ăn ké vài miếng. Tôi đã nghĩ tầm đấy cũng là đáy XH lắm rồi, nhưng chỗ thớt tả còn kinh hơn nhiều.
Nhìn vừa sợ vừa thương thím ạ. Chẳng biết phải làm thế nào nữa
 
Sao có thể sống được trong hoàn cảnh như vậy nhỉ? Nhận ra bản thân mình còn may mắn chán
 
tks thớt về bài viết. Đúng là cs muôn màu.
Mà thím chạy đêm thế có sợ nguy hiểm ko?
 
Chuyện về gia đình thằng bạn, cuối năm 2k21 định cưới để cho mẹ được dự trước khi mất (do ung thư dạ dày gd cuối) mà mẹ mất trước nên chịu tang, không tổ chức được. Sang năm 2k22, có con rồi nên cũng muốn tổ chức cái lễ nho nhỏ cho vợ có danh phận, nhưng bố lại mất. Xa quá, không về dự lễ tang an ủi nó được cũng buồn, nghĩ về là thở dài
 
Có gì đâu, các ông muốn thở dài thì đến khoa cấp cứu hay ung bướu ở bệnh viện ấy. Người thật việc thật
 
Cảm ơn chủ tút kể cho nghe về câu chuyện, đó cũng là trải nghiệm quý báu của cuộc đời. Nhưng mình góp ý 1 chút, có thể bạn còn trẻ, nên gặp những chuyện như vậy ko biết phải xử trí như thế nào, nhưng gặp 1 vài lần thì sẽ quen. Nhưng cái mình góp ý ở đây, là bạn nên tập thói quen nghĩ ít thôi, và hành động nhiều hơn. Đọc từ trên xuống dưới, mình vẫn mong đến đoạn bạn sẽ làm 1 điều jđó, cho ng đàn ông tội nghiệp ấy, nhưng cuối cùng vẫn ko có.
 
yP0JAoM.jpg
=>
hkNtitg.png
=>
CV9gXVI.png
 
Đi sapa chơi, bên lề đường toàn mấy đứa nhỏ chừng 4-5 tuổi, tay lại bồng thêm thằng bé sơ sinh, để xin ăn. Nhìn tội thật, nhưng địa phương đã khuyến nghị ko nên cho tiền mấy đứa bé ấy, nếu không thì cảnh này càng kéo dài thêm thôi.
Cảm giác muốn giúp cũng chả biết giúp thế nào, cho tiền thì càng rối rắm, vấn đề cũng chả giải quyết được, bấm bụng thở dài cho qua rồi đi tiếp. Nhìn ánh mắt mấy đứa dõi theo mình.
Bất lực.
 
Đọc xong thầm cảm ơn các sếp ở nhà cho mình nhiều thứ tốt quá, cảm ơn câu chuyện của bác nhé, chúc bác nhiều sức khoẻ.

via theNEXTvoz for iPhone
 
Nhà cũng Q2 , hay qua khúc đó chơi,gần ung bứu rồi.chắc thuê trọ chữa bệnh haizz
 
Cảm ơn chủ tút kể cho nghe về câu chuyện, đó cũng là trải nghiệm quý báu của cuộc đời. Nhưng mình góp ý 1 chút, có thể bạn còn trẻ, nên gặp những chuyện như vậy ko biết phải xử trí như thế nào, nhưng gặp 1 vài lần thì sẽ quen. Nhưng cái mình góp ý ở đây, là bạn nên tập thói quen nghĩ ít thôi, và hành động nhiều hơn. Đọc từ trên xuống dưới, mình vẫn mong đến đoạn bạn sẽ làm 1 điều jđó, cho ng đàn ông tội nghiệp ấy, nhưng cuối cùng vẫn ko có.
giúp đc gì thì giúp rồi, ngta k xin tiền tức vẫn làm đc ra tiền có lòng tự trọng.đừng hư ngta
M7EYXjT.png
 
năm 3 đh cũng có giai đoạn đi khá nhiều viện và có 1 lần cấp cứu lúc 10h đêm vì đau ruột thừa. Không mổ nhưng nằm viện cũng cả tuần và có nhiều trải nghiệm.
 
Back
Top