Kể về chuyện tình yêu thời của mẹ

til

Member
Mình có một bí kíp "nịnh mẹ" đó là mỗi khi thấy mẹ (sắp) cáu, mình mở nhạc cách mạng lên, mẹ liền vui vẻ lại. Có vẻ như âm nhạc đã mang ký ức gì đó về lại với mẹ...
---

Năm đó cô giáo viên tên H 16 tuổi, có nụ cười rất tươi, là hoa khôi trong vùng, không thiếu người thầm thương trộm nhớ. H có mối tình thật đẹp với một chàng trai tên T, trai xinh gái đẹp, như cặp tiên đồng ngọc nữ, mối tình trong sáng, ngây thơ, nguyện thề vĩnh cửu... Tiếc thay, tình đầu vừa chớm lại phải chia xa, yêu đương chưa được bao lâu, T nhập ngũ. Tình yêu chỉ còn có thể nằm trong những phong thư sờn rách do quá trình vận chuyển khó khăn, tình yêu nằm trên những trang giấy, con chữ, ngóng trông mỏi mòn theo năm tháng...

K, làm chung cơ quan với bố của H, trong một lần đến nhà lấy đồ cho sếp (là bố H), trông thấy thiếu nữ H, từ hôm đó, K bắt đầu công cuộc tấn công H, bằng cách quan tâm và tặng quà cho bố mẹ H. "Nhất cự li, nhì tốc độ", K tận dụng triệt để cơ hội. K mua quà cáp cho bố mẹ H, chưa kể vài ba hôm lại mang vài cây vàng sang biếu bố mẹ H, mấy thím cũng biết rồi đó, vàng thời đó có giá như thế nào. Dần dà, K sang chơi với tần suất càng ngày càng tăng, nhiều hôm ở lại trong nhà, như con rể, mặc kệ H lạnh lùng, xua đuổi, K vẫn kiên trì, và cố chấp. K thề, sẽ cưới H, bằng mọi giá. H thề không bao giờ có đám cưới nào giữa H và K, có đám cưới thì sẽ không có cô dâu.

Ngày nọ, lời đồn đến tai T, rằng có một người con trai đến ăn ở như con rể trong nhà người con gái mình thương yêu.
H giải thích, T bảo rằng: "Nếu muốn anh tin em, vậy hãy cho anh làm đám hỏi". H gật đầu.
Nhưng đời thì đ' như mơ.
Bố H, đương nhiên, đã bị mua chuộc từ lâu, ông tuyên bố không đồng ý cho T được có mối quan hệ yêu đương với H.
.
.
Thời gian sau đó, T và H vẫn tiếp tục thư từ lén lút. Cho đến khoảng năm 1987, vì công tác, gia đình H phải chuyển sang tỉnh khác sinh sống. K cũng nhất định đi theo gia đình H, bỏ lại gia đình mình. Về phần H, không liên lạc được với T, H nhất quyết ở lại nhà tập thể của giáo viên để chờ đến ngày T về.

Hôm đó, xe tải đã chất đầy đồ đạc, đến giờ lăn bánh, H vẫn cương quyết không lên xe, bố H tức giận, nắm tóc, nắm áo, lôi H xềnh xệch ra sau nhà, cột H vào gốc xoài, bố H cầm cây rựa cực kỳ bén, cây rựa sáng choang giơ lên, bố H hỏi: "Bây giờ mày có đi hay không?" Mẹ H ở bên cạnh quỳ xuống, chắp hai tay vào lạy H: "H ơi tao lạy mày, tao lạy mày H ơi". H cắn răng, lì lợm, mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, không nói không rằng. Bố H vung rựa. Mẹ H khóc lóc. H cảm giác như mình lún xuống chín tầng dưới đất, đầu óc quay cuồng, chắc là mình đã chết rồi. Nhưng không, bố H phạt rựa sợt qua đỉnh đầu, chỉ bay vài cọng tóc đi thôi. Mẹ H vội vàng nhào lại ôm chặt lấy H, tiếp tục khóc lóc van xin H. Gạt nước mắt, H leo lên xe, đầu vẫn ngoảnh lại phía sau, mong phép màu hãy có thật, hãy mang T đến trước mặt H, cảm xúc trong lòng H lúc bấy giờ không lời văn nào có thể tả nổi...
.
.


Sang chỗ ở mới, K tiếp tục ăn ở trong nhà H. Hận K làm tan nát mối tình đầu đẹp như mơ, H lập lời thề: "Từ hôm nay, bất kể đui, què, sứt, mẻ, ai đến hỏi cưới, tui sẽ gật đầu, ngoại trừ ông".
Năm 1989, một người đàn ông tên C đã ngỏ lời cầu hôn H, sau một năm nằm vùng ở quán nước của H.
H gật đầu.
K tan nát cõi lòng.

Trở về Tp. HCM, K bỏ ăn bỏ uống suốt một tháng trời, đến nỗi người nhà của K phải luân phiên nhau lên thuyết phục H thay đổi quyết định. Thời ấy đường sá không hiện đại như bây giờ, chỉ một trăm mấy cây số, nhưng mất hai ngày đường, đường rất khó đi, rừng rậm, ổ gà, ổ voi, ổ vịt, đủ các thể loại ổ. Tuy nhiên, mặc kệ tất cả lời khuyên răn, ngăn cản, H vẫn lên xe hoa cùng C, người đàn ông mồ côi, trình độ thấp hơn H rất nhiều...
H nghĩ rằng: nếu không phải là T, thì là ai cũng được, cuộc đời H sau này không còn quan trọng nữa.
.
.
.
Thời gian đầu sống chung, C gặp thời, làm ăn phực lên như diều gặp gió, đất đai, của cải sắm sửa không ngừng. Nhưng, lại một chữ nhưng, C có thói quen rượu chè.

Không ít lần mẹ con H trốn trong chăn, run rẩy sợ hãi vì tiếng chửi bới, đập chén bát của C.

Có lẽ, trong lòng C tức giận vì không cảm nhận được tình yêu của H, dù chung chăn gối.

Mười năm sau, C làm ăn thất bại, chìm đắm trong rượu chè, cho đến hôm nay đã hơn hai mươi năm, C vẫn thế. Một mình H gồng gánh nuôi ba đứa con ăn học thành tài, tốt nghiệp Đại học...
---

H là mẹ của mình và C là ba của mình.
Rất nhiều lần nghe mẹ kể về câu chuyện mối tình đầu, mình thấy rất buồn cho mẹ. Mong sao ngày nào đó có thể tìm gặp được chú T, để chú T có thể hiểu rằng mẹ không hề lấy chú K (như chư T vẫn tưởng)...

---
Chú K còn giữ liên lạc với mẹ em các thím ạ.

Chú K lấy vợ, người có dung mạo hao hao mẹ, mẹ biết qua vài lần chú K chở vợ lên nhà thăm mẹ. Vợ chú K biết rõ mối quan hệ của hai người ngày xưa là gì, nhưng vẫn rất vui vẻ làm cầu nối cho mẹ và chú K xoá bỏ hận thù. Nghe mẹ bảo, vợ chồng chú K cũng cưới nhau không có tình yêu, sống với nhau vì trách nhiệm, kinh tế riêng, có các mối quan hệ riêng,...
Cho đến hiện tại, chú K thỉnh thoảng vẫn gọi đt lên hỏi thăm, vì nhiều lí do, mẹ em ko muốn chú ghé nhà. Nhiều năm nay, chú K vẫn mong mẹ cho chú một cuộc hẹn, để ngồi cùng nhau tâm sự vào một ngày cuối đời.

Mẹ em cũng phân vân lắm, có một người yêu mình suốt cả cuộc đời như vậy mà.

Nhưng nếu gặp chú K, thì quá bất công với ba em.

Tóm lại mẹ vẫn chưa có câu trả lời cho việc gặp hay không gặp :D
Vì cũng có một số thím tò mò về gia đình em hiện tại có hạnh phúc không khi mẹ cưới người mình không yêu:
- H tính đến giờ cũng chưa có nụ hun nào cả, xưng hô với C vẫn là ông-tui, bà-tui :D
Lúc trước hẹn hò với T, H cũng chỉ mới được nắm tay hai ba cái thôi :(
-C rất yêu thương H, H cũng đối xử rất tốt với C, lo lắng, chăm sóc C từng li từng tí, dù những lần C nhậu xỉn vào hay lời lẽ nặng nề, nhưng khi tỉnh rượu thì C hiền khô như cục bột. Mấy chục năm chung sống ko tránh khỏi cãi vã, nhiều trận cãi nhau to, H ly thân, cho phép C kiếm bà khác về chăm sóc nhưng C đều không thèm
(nói chung là một thời mới lớn, em từng thần tượng ba, đặt luôn hình mẫu người chồng lý tưởng là phải giống ba :D (đương nhiên giờ già hơn thì đổi hình tượng rồi)
- Và có vẻ vì cảm giác không nắm bắt được trái tim của H, nên C hay buồn, hoặc C buồn vì nhớ ba mẹ chăng? Hàng ngày, C đốt rất nhiều thuốc (3 gói), rượu uống 3 cử kèm theo bữa ăn, đôi khi uống quá chén sẽ xỉn li bì (+ quậy)mấy ngày liền.
Em là con gái, khó trò chuyện, tâm sự với ba nên cũng không rõ tại sao ba buồn hoài, muốn giúp ba bớt buồn cũng ko có cách.
Em mới lén lục điện thoại của mẹ, lấy số điện thoại của chú K và search ra zalo chú K, chú K để bài nhạc nền là "Thay tôi yêu cô ấy" các thím ợ =((
Mẹ kể, thỉnh thoảng chú K có gọi xin mẹ nói chuyện 5-10 phút nhưng mẹ toàn cáo bận việc này việc kia thôi :(
---

À mà, em xin đính chính lại một chút chỗ nhân vật T:

T lúc đó đã ra trường, công tác sĩ quan quân đội gì ấy, quen biết H trong những lần nghỉ phép về thăm nhà, thời điểm đó T đã là cấp Đại úy/ Thượng úy (không nhớ rõ). Địa chỉ trên những phong thư gửi về, nhớ mơ hồ có các chi tiết: Bình An, Dĩ An, Biên Hòa, Đồng Nai, và tên cơ quan (không nhớ) :(

T ngày đó là một chàng trai lịch lãm, từ tốn, sạch sẽ, luôn hiện hình, à nhầm, xuất hiện trong trang phục tây, áo sơ mi ủi thẳng, đóng thùng, chiếc xe đạp T đi mới cóong everytime everywhere, không một vết bụi bẩn. Mỗi lần về phép, T đều soạn giáo án cho H, thời đó, nếu có chấm điểm, chắc chắn giáo án T soạn sẽ giựt giải nhất của nhất, chữ đẹp, ngay thẳng, rõ ràng, trình bày nội dung chi tiết, mạch lạc, cuốn hút.

Sau này, T ở lại nơi công tác, sinh sống ở đó và không về quê nhà nữa.

H chỉ ước mong được nhìn lại T một lần, qua ảnh hay nhìn từ xa thôi, bởi vì tìm gặp nhau bây giờ cũng không giải quyết được gì, lại có khả năng gây hiểu lầm cho vợ con T, hơn nữa, qua thời gian, H mặc cảm vì dấu vết thời gian đã in hằn lên dung mạo, H không còn là cô thiếu nữ trăng tròn, da trắng hồng mơn mởn, khuôn mặt tươi như hoa ngày nào nữa rồi.

Thím nào nghi ngờ thì có quyền không tin câu chuyện em kể, em kể ở đây phần vì muốn chia sẻ câu chuyện tình yêu thật lòng hiếm có ở thời đại bây giờ, phần vì muốn viết lại câu chuyện của mẹ và cất ở đây thôi, chứ ngoài ra em chẳng được lợi lộc hay miếng thịt cá hay mập thêm kí nào cả, hehehe.
 
Last edited:
Mình có một bí kíp "nịnh mẹ" đó là mỗi khi thấy mẹ (sắp) cáu, mình mở nhạc cách mạng lên, mẹ liền vui vẻ lại. Có vẻ như âm nhạc đã mang ký ức gì đó về lại với mẹ...
---

Năm đó cô giáo viên tên H 16 tuổi, có nụ cười rất tươi, là hoa khôi trong vùng, không thiếu người thầm thương trộm nhớ. H có mối tình thật đẹp với một chàng trai tên T, trai xinh gái đẹp, như cặp tiên đồng ngọc nữ, mối tình trong sáng, ngây thơ, nguyện thề vĩnh cửu... Tiếc thay, tình đầu vừa chớm lại phải chia xa, yêu đương chưa được bao lâu, T nhập ngũ. Tình yêu chỉ còn có thể nằm trong những phong thư sờn rách do quá trình vận chuyển khó khăn, tình yêu nằm trên những trang giấy, con chữ, ngóng trông mỏi mòn theo năm tháng...

K, làm chung cơ quan với bố của H, trong một lần đến nhà lấy đồ cho sếp (là bố H), trông thấy thiếu nữ H, từ hôm đó, K bắt đầu công cuộc tấn công H, bằng cách quan tâm và tặng quà cho bố mẹ H. "Nhất cự li, nhì tốc độ", K tận dụng triệt để cơ hội. K mua quà cáp cho bố mẹ H, chưa kể vài ba hôm lại mang vài cây vàng sang biếu bố mẹ H, mấy thím cũng biết rồi đó, vàng thời đó có giá như thế nào. Dần dà, K sang chơi với tần suất càng ngày càng tăng, nhiều hôm ở lại trong nhà, như con rể, mặc kệ H lạnh lùng, xua đuổi, K vẫn kiên trì, và cố chấp. K thề, sẽ cưới H, bằng mọi giá. H thề không bao giờ có đám cưới nào giữa H và K, có đám cưới thì sẽ không có cô dâu.

Ngày nọ, lời đồn đến tai T, rằng có một người con trai đến ăn ở như con rể trong nhà người con gái mình thương yêu.
H giải thích, T bảo rằng: "Nếu muốn anh tin em, vậy hãy cho anh làm đám hỏi". H gật đầu.
Nhưng đời thì đ' như mơ.
Bố H, đương nhiên, đã bị mua chuộc từ lâu, ông tuyên bố không đồng ý cho T được có mối quan hệ yêu đương với H.
.
.
Thời gian sau đó, T và H vẫn tiếp tục thư từ lén lút. Cho đến khoảng năm 1987, vì công tác, gia đình H phải chuyển sang tỉnh khác sinh sống. K cũng nhất định đi theo gia đình H, bỏ lại gia đình mình. Về phần H, không liên lạc được với T, H nhất quyết ở lại nhà tập thể của giáo viên để chờ đến ngày T về.

Hôm đó, xe tải đã chất đầy đồ đạc, đến giờ lăn bánh, H vẫn cương quyết không lên xe, bố H tức giận, nắm tóc, nắm áo, lôi H xềnh xệch ra sau nhà, cột H vào gốc xoài, bố H cầm cây rựa cực kỳ bén, cây rựa sáng choang giơ lên, bố H hỏi: "Bây giờ mày có đi hay không?" Mẹ H ở bên cạnh quỳ xuống, chắp hai tay vào lạy H: "H ơi tao lạy mày, tao lạy mày H ơi". H cắn răng, lì lợm, mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, không nói không rằng. Bố H vung rựa. Mẹ H khóc lóc. H cảm giác như mình lún xuống chín tầng dưới đất, đầu óc quay cuồng, chắc là mình đã chết rồi. Nhưng không, bố H phạt rựa sợt qua đỉnh đầu, chỉ bay vài cọng tóc đi thôi. Mẹ H vội vàng nhào lại ôm chặt lấy H, tiếp tục khóc lóc van xin H. Gạt nước mắt, H leo lên xe, đầu vẫn ngoảnh lại phía sau, mong phép màu hãy có thật, hãy mang T đến trước mặt H, cảm xúc trong lòng H lúc bấy giờ không lời văn nào có thể tả nổi...
.
.


Sang chỗ ở mới, K tiếp tục ăn ở trong nhà H. Hận K làm tan nát mối tình đầu đẹp như mơ, H lập lời thề: "Từ hôm nay, bất kể đui, què, sứt, mẻ, ai đến hỏi cưới, tui sẽ gật đầu, ngoại trừ ông".
Năm 1989, một người đàn ông tên C đã ngỏ lời cầu hôn H, sau một năm nằm vùng ở quán nước của H.
H gật đầu.
K tan nát cõi lòng.

Trở về Tp. HCM, K bỏ ăn bỏ uống suốt một tháng trời, đến nỗi người nhà của K phải luân phiên nhau lên thuyết phục H thay đổi quyết định. Thời ấy đường sá không hiện đại như bây giờ, chỉ một trăm mấy cây số, nhưng mất hai ngày đường, đường rất khó đi, rừng rậm, ổ gà, ổ voi, ổ vịt, đủ các thể loại ổ. Tuy nhiên, mặc kệ tất cả lời khuyên răn, ngăn cản, H vẫn lên xe hoa cùng C, người đàn ông mồ côi, trình độ thấp hơn H rất nhiều...
H nghĩ rằng: nếu không phải là T, thì là ai cũng được, cuộc đời H sau này không còn quan trọng nữa.
.
.
.
Thời gian đầu sống chung, C gặp thời, làm ăn phực lên như diều gặp gió, đất đai, của cải sắm sửa không ngừng. Nhưng, lại một chữ nhưng, C có thói quen rượu chè.

Không ít lần mẹ con H trốn trong chăn, run rẩy sợ hãi vì tiếng chửi bới, đập chén bát của C.

Có lẽ, trong lòng C tức giận vì không cảm nhận được tình yêu của H, dù chung chăn gối.

Mười năm sau, C làm ăn thất bại, chìm đắm trong rượu chè, cho đến hôm nay đã hơn hai mươi năm, C vẫn thế. Một mình H gồng gánh nuôi ba đứa con ăn học thành tài, tốt nghiệp Đại học...
---

H là mẹ của mình và C là ba của mình.
Rất nhiều lần nghe mẹ kể về câu chuyện mối tình đầu, mình thấy rất buồn cho mẹ. Mong sao ngày nào đó có thể tìm gặp được chú T, để chú T có thể hiểu rằng mẹ không hề lấy chú K (như chư T vẫn tưởng)...
Đức :adore:

via theNEXTvoz for iPhone
 
  • Ưng
Reactions: til
Hay quá, mình đang nghĩ chuyện phim nào. Thật có ý nghĩa khi nó có thật. Tình yêu thời ấy sao mãnh liệt đến thế, xã hội ngày nay , mọi người đến với nhau luôn thực dụng, khó có tình yêu đẹp sẵn sàng hi sinh cho nhau.
 
Đức :adore:

via theNEXTvoz for iPhone
#2 có tâm :adore:
Như phim :sexy:

Gửi từ Sony G8441 bằng vozFApp
hihi, như một lời khen, thank thím :*

Sao giáo viên lại 16 tuổi :shame:

via theNEXTvoz for iPhone
thời đó học hết lớp 9 là được làm giáo viên rồi đó thím :D
Hay quá, mình đang nghĩ chuyện phim nào. Thật có ý nghĩa khi nó có thật. Tình yêu thời ấy sao mãnh liệt đến thế, xã hội ngày nay , mọi người đến với nhau luôn thực dụng, khó có tình yêu đẹp sẵn sàng hi sinh cho nhau.
Ừm, mẹ mình cả đời chỉ yêu một người, đáng tiếc là người ấy lại nghĩ rằng mẹ phản bội và đi theo vinh hoa phú quý, mình chỉ ước gì được gặp chú ấy một lần, hy vọng cuối đời hai người sẽ không còn hiểu lầm. Nhưng chỉ với một cái tên và địa chỉ mơ hồ, mình cũng chẳng biết làm sao để tìm ra. Mình may mắn có khuôn mặt y hệt mẹ (rất nhiều người nói vậy), mình từng ôm trong lòng hy vọng rằng sẽ đi đến nơi mẹ ở ngày xưa, đi lang thang với hy vọng chú ấy nhìn thấy và nhận ra mình, nghĩ đi nghĩ lại thấy... điên rồ quá, nên chưa thực hiện, hehe.
 
#2 có tâm :adore:

hihi, như một lời khen, thank thím :*


thời đó học hết lớp 9 là được làm giáo viên rồi đó thím :D

Ừm, mẹ mình cả đời chỉ yêu một người, đáng tiếc là người ấy lại nghĩ rằng mẹ phản bội và đi theo vinh hoa phú quý, mình chỉ ước gì được gặp chú ấy một lần, hy vọng cuối đời hai người sẽ không còn hiểu lầm. Nhưng chỉ với một cái tên và địa chỉ mơ hồ, mình cũng chẳng biết làm sao để tìm ra. Mình may mắn có khuôn mặt y hệt mẹ (rất nhiều người nói vậy), mình từng ôm trong lòng hy vọng rằng sẽ đi đến nơi mẹ ở ngày xưa, đi lang thang với hy vọng chú ấy nhìn thấy và nhận ra mình, nghĩ đi nghĩ lại thấy... điên rồ quá, nên chưa thực hiện, hehe.
Ai biết đâu được đấy, một ngày nào đó, có lẽ. Cũng chúc cho bạn gặp được tình yêu của đời mình và ko tiếc nuối như Cô.
 
  • Ưng
Reactions: til
Sức mạnh của tình yêu cũng ghê gớm nhỉ, tình yêu đôi khi cũng mù quáng.
// Tiếc là mình còn FA nên chưa cảm nhận đc nó rõ rệt mãnh liệt như nào
 
chưa kể vài ba hôm lại mang vài cây vàng sang biếu bố mẹ H,
:confuse: Quả này quá chí mạng với hai bậc phụ huynh t. Thiết nghĩ nếu không nhận mọi chuyện có lẽ sẽ khác

Thời gian đầu sống chung, C gặp thời, làm ăn phực lên như diều gặp gió, đất đai, của cải sắm sửa không ngừng.
Em chỉ đọc đến đây thôi nhớ :adore:
 
  • Ưng
Reactions: til
#2 có tâm :adore:

hihi, như một lời khen, thank thím :*


thời đó học hết lớp 9 là được làm giáo viên rồi đó thím :D

Ừm, mẹ mình cả đời chỉ yêu một người, đáng tiếc là người ấy lại nghĩ rằng mẹ phản bội và đi theo vinh hoa phú quý, mình chỉ ước gì được gặp chú ấy một lần, hy vọng cuối đời hai người sẽ không còn hiểu lầm. Nhưng chỉ với một cái tên và địa chỉ mơ hồ, mình cũng chẳng biết làm sao để tìm ra. Mình may mắn có khuôn mặt y hệt mẹ (rất nhiều người nói vậy), mình từng ôm trong lòng hy vọng rằng sẽ đi đến nơi mẹ ở ngày xưa, đi lang thang với hy vọng chú ấy nhìn thấy và nhận ra mình, nghĩ đi nghĩ lại thấy... điên rồ quá, nên chưa thực hiện, hehe.
Biết đâu một ngày nào đó chú ấy gặp được và nhận ra bạn; sẵn tiện có con gái... bla bla. Y như phim luôn.
 
Mình có một bí kíp "nịnh mẹ" đó là mỗi khi thấy mẹ (sắp) cáu, mình mở nhạc cách mạng lên, mẹ liền vui vẻ lại. Có vẻ như âm nhạc đã mang ký ức gì đó về lại với mẹ...
---

Năm đó cô giáo viên tên H 16 tuổi, có nụ cười rất tươi, là hoa khôi trong vùng, không thiếu người thầm thương trộm nhớ. H có mối tình thật đẹp với một chàng trai tên T, trai xinh gái đẹp, như cặp tiên đồng ngọc nữ, mối tình trong sáng, ngây thơ, nguyện thề vĩnh cửu... Tiếc thay, tình đầu vừa chớm lại phải chia xa, yêu đương chưa được bao lâu, T nhập ngũ. Tình yêu chỉ còn có thể nằm trong những phong thư sờn rách do quá trình vận chuyển khó khăn, tình yêu nằm trên những trang giấy, con chữ, ngóng trông mỏi mòn theo năm tháng...

K, làm chung cơ quan với bố của H, trong một lần đến nhà lấy đồ cho sếp (là bố H), trông thấy thiếu nữ H, từ hôm đó, K bắt đầu công cuộc tấn công H, bằng cách quan tâm và tặng quà cho bố mẹ H. "Nhất cự li, nhì tốc độ", K tận dụng triệt để cơ hội. K mua quà cáp cho bố mẹ H, chưa kể vài ba hôm lại mang vài cây vàng sang biếu bố mẹ H, mấy thím cũng biết rồi đó, vàng thời đó có giá như thế nào. Dần dà, K sang chơi với tần suất càng ngày càng tăng, nhiều hôm ở lại trong nhà, như con rể, mặc kệ H lạnh lùng, xua đuổi, K vẫn kiên trì, và cố chấp. K thề, sẽ cưới H, bằng mọi giá. H thề không bao giờ có đám cưới nào giữa H và K, có đám cưới thì sẽ không có cô dâu.

Ngày nọ, lời đồn đến tai T, rằng có một người con trai đến ăn ở như con rể trong nhà người con gái mình thương yêu.
H giải thích, T bảo rằng: "Nếu muốn anh tin em, vậy hãy cho anh làm đám hỏi". H gật đầu.
Nhưng đời thì đ' như mơ.
Bố H, đương nhiên, đã bị mua chuộc từ lâu, ông tuyên bố không đồng ý cho T được có mối quan hệ yêu đương với H.
.
.
Thời gian sau đó, T và H vẫn tiếp tục thư từ lén lút. Cho đến khoảng năm 1987, vì công tác, gia đình H phải chuyển sang tỉnh khác sinh sống. K cũng nhất định đi theo gia đình H, bỏ lại gia đình mình. Về phần H, không liên lạc được với T, H nhất quyết ở lại nhà tập thể của giáo viên để chờ đến ngày T về.

Hôm đó, xe tải đã chất đầy đồ đạc, đến giờ lăn bánh, H vẫn cương quyết không lên xe, bố H tức giận, nắm tóc, nắm áo, lôi H xềnh xệch ra sau nhà, cột H vào gốc xoài, bố H cầm cây rựa cực kỳ bén, cây rựa sáng choang giơ lên, bố H hỏi: "Bây giờ mày có đi hay không?" Mẹ H ở bên cạnh quỳ xuống, chắp hai tay vào lạy H: "H ơi tao lạy mày, tao lạy mày H ơi". H cắn răng, lì lợm, mặt đỏ bừng, hai tay nắm chặt, không nói không rằng. Bố H vung rựa. Mẹ H khóc lóc. H cảm giác như mình lún xuống chín tầng dưới đất, đầu óc quay cuồng, chắc là mình đã chết rồi. Nhưng không, bố H phạt rựa sợt qua đỉnh đầu, chỉ bay vài cọng tóc đi thôi. Mẹ H vội vàng nhào lại ôm chặt lấy H, tiếp tục khóc lóc van xin H. Gạt nước mắt, H leo lên xe, đầu vẫn ngoảnh lại phía sau, mong phép màu hãy có thật, hãy mang T đến trước mặt H, cảm xúc trong lòng H lúc bấy giờ không lời văn nào có thể tả nổi...
.
.


Sang chỗ ở mới, K tiếp tục ăn ở trong nhà H. Hận K làm tan nát mối tình đầu đẹp như mơ, H lập lời thề: "Từ hôm nay, bất kể đui, què, sứt, mẻ, ai đến hỏi cưới, tui sẽ gật đầu, ngoại trừ ông".
Năm 1989, một người đàn ông tên C đã ngỏ lời cầu hôn H, sau một năm nằm vùng ở quán nước của H.
H gật đầu.
K tan nát cõi lòng.

Trở về Tp. HCM, K bỏ ăn bỏ uống suốt một tháng trời, đến nỗi người nhà của K phải luân phiên nhau lên thuyết phục H thay đổi quyết định. Thời ấy đường sá không hiện đại như bây giờ, chỉ một trăm mấy cây số, nhưng mất hai ngày đường, đường rất khó đi, rừng rậm, ổ gà, ổ voi, ổ vịt, đủ các thể loại ổ. Tuy nhiên, mặc kệ tất cả lời khuyên răn, ngăn cản, H vẫn lên xe hoa cùng C, người đàn ông mồ côi, trình độ thấp hơn H rất nhiều...
H nghĩ rằng: nếu không phải là T, thì là ai cũng được, cuộc đời H sau này không còn quan trọng nữa.
.
.
.
Thời gian đầu sống chung, C gặp thời, làm ăn phực lên như diều gặp gió, đất đai, của cải sắm sửa không ngừng. Nhưng, lại một chữ nhưng, C có thói quen rượu chè.

Không ít lần mẹ con H trốn trong chăn, run rẩy sợ hãi vì tiếng chửi bới, đập chén bát của C.

Có lẽ, trong lòng C tức giận vì không cảm nhận được tình yêu của H, dù chung chăn gối.

Mười năm sau, C làm ăn thất bại, chìm đắm trong rượu chè, cho đến hôm nay đã hơn hai mươi năm, C vẫn thế. Một mình H gồng gánh nuôi ba đứa con ăn học thành tài, tốt nghiệp Đại học...
---

H là mẹ của mình và C là ba của mình.
Rất nhiều lần nghe mẹ kể về câu chuyện mối tình đầu, mình thấy rất buồn cho mẹ. Mong sao ngày nào đó có thể tìm gặp được chú T, để chú T có thể hiểu rằng mẹ không hề lấy chú K (như chư T vẫn tưởng)...

Đen cho mẹ thớt, hên cho thớt.

Tìm lại người cũ thời nay quá đơn giản, trừ khi đã chết rồi. Cứ quay lại chỗ ngày xưa, kiểu gì chả còn người quen, họ hàng, bạn bè, thầy cô cũ để hỏi.
 
Cây vàng làm như cây củi . vài ba hôm mang qua vài ba cây vàng. Đọc tới đây là hết tin được rồi
 
  • Ưng
Reactions: til
Đưa một vài mô tả càng chi tiết càng tốt về chú T lên đây. Bây giờ tìm được ngay ấy mà

Gửi từ BiPhone XS Max bằng vozFApp
 
Back
Top