Kể về lần mất & nhặt được đồ đáng nhớ

Em mới lượm được cái ví. Toàn ngoại tệ.( hẹn tối nay trả,Anh ấy nói tiền philipines) Thấy hay hay nên post lên hỏi mấy thím kỉ niệm mất hay lượm được đồ .
Em năm đầu xuống SG ôm 7tr đóng tiền học. Lớ ngớ sao bị móc mất, đứng giữa sân trường khóc như mưa.
Được mấy bạn chung khóa,mấy anh chị khóa trên ủng hộ . 10k -20 được 320k đón xe về quê.
received_128121561832231.jpeg
 
Lần mất đồ đáng nhớ nhất : câp 3 rơi cmn mất 1 củ tiền học thêm :(( hoang mang vl may sao đúng cô giáo dạy thêm nhặt được, mà cũng chẳng rõ, hình như cô giáo thương quá nên cô bảo cô nhặt được tiền rồi hay sao ấy. Thực sự biết ơn cô đến tận bây giờ.

Lần nhặt được đồ đáng nhớ nhất : Nhặt được thẻ sinh viên của em khóa dưới, nhìn ảnh xinh xắn đáng yêu vliz, rồi đăng lên page trường để trả lại, hôm sau mang thẻ ra căng tin trả tiện thể ẻm mời mình ăn sáng luôn, trò chuyện đò đưa thấy hay hay thế là giữ liên lạc xong 2 tuần sau chính thức yêu nhau luôn,...tình có lẽ sẽ đẹp cho đến một ngày em ấy dẫn mình về nhà ẻm chơi đậu xanh cái cổng nhà ẻm to cmn ghấp rưỡi nhà mình, sau mới biết bố em ấy là sếp bên dầu khí :(( từ đó cũng tự biết thân biết phận, yêu thương cũng không thắng nổi khoảng cách giai cấp rồi dần dần xa cách rồi trở thành kỉ niệm...mãi mãi...
 
Lần mất đồ đáng nhớ nhất : câp 3 rơi cmn mất 1 củ tiền học thêm :(( hoang mang vl may sao đúng cô giáo dạy thêm nhặt được, mà cũng chẳng rõ, hình như cô giáo thương quá nên cô bảo cô nhặt được tiền rồi hay sao ấy. Thực sự biết ơn cô đến tận bây giờ.

Lần nhặt được đồ đáng nhớ nhất : Nhặt được thẻ sinh viên của em khóa dưới, nhìn ảnh xinh xắn đáng yêu vliz, rồi đăng lên page trường để trả lại, hôm sau mang thẻ ra căng tin trả tiện thể ẻm mời mình ăn sáng luôn, trò chuyện đò đưa thấy hay hay thế là giữ liên lạc xong 2 tuần sau chính thức yêu nhau luôn,...tình có lẽ sẽ đẹp cho đến một ngày em ấy dẫn mình về nhà ẻm chơi đậu xanh cái cổng nhà ẻm to cmn ghấp rưỡi nhà mình, sau mới biết bố em ấy là sếp bên dầu khí :(( từ đó cũng tự biết thân biết phận, yêu thương cũng không thắng nổi khoảng cách giai cấp rồi dần dần xa cách rồi trở thành kỉ niệm...mãi mãi...

Sao ko chui chạn :too_sad:
 
Lần mất đồ đáng nhớ nhất : câp 3 rơi cmn mất 1 củ tiền học thêm :(( hoang mang vl may sao đúng cô giáo dạy thêm nhặt được, mà cũng chẳng rõ, hình như cô giáo thương quá nên cô bảo cô nhặt được tiền rồi hay sao ấy. Thực sự biết ơn cô đến tận bây giờ.

Lần nhặt được đồ đáng nhớ nhất : Nhặt được thẻ sinh viên của em khóa dưới, nhìn ảnh xinh xắn đáng yêu vliz, rồi đăng lên page trường để trả lại, hôm sau mang thẻ ra căng tin trả tiện thể ẻm mời mình ăn sáng luôn, trò chuyện đò đưa thấy hay hay thế là giữ liên lạc xong 2 tuần sau chính thức yêu nhau luôn,...tình có lẽ sẽ đẹp cho đến một ngày em ấy dẫn mình về nhà ẻm chơi đậu xanh cái cổng nhà ẻm to cmn ghấp rưỡi nhà mình, sau mới biết bố em ấy là sếp bên dầu khí :(( từ đó cũng tự biết thân biết phận, yêu thương cũng không thắng nổi khoảng cách giai cấp rồi dần dần xa cách rồi trở thành kỉ niệm...mãi mãi...

jSxWffg.png
đau quá huynh à
 
Lần mất đồ đáng nhớ nhất : câp 3 rơi cmn mất 1 củ tiền học thêm :(( hoang mang vl may sao đúng cô giáo dạy thêm nhặt được, mà cũng chẳng rõ, hình như cô giáo thương quá nên cô bảo cô nhặt được tiền rồi hay sao ấy. Thực sự biết ơn cô đến tận bây giờ.

Lần nhặt được đồ đáng nhớ nhất : Nhặt được thẻ sinh viên của em khóa dưới, nhìn ảnh xinh xắn đáng yêu vliz, rồi đăng lên page trường để trả lại, hôm sau mang thẻ ra căng tin trả tiện thể ẻm mời mình ăn sáng luôn, trò chuyện đò đưa thấy hay hay thế là giữ liên lạc xong 2 tuần sau chính thức yêu nhau luôn,...tình có lẽ sẽ đẹp cho đến một ngày em ấy dẫn mình về nhà ẻm chơi đậu xanh cái cổng nhà ẻm to cmn ghấp rưỡi nhà mình, sau mới biết bố em ấy là sếp bên dầu khí :(( từ đó cũng tự biết thân biết phận, yêu thương cũng không thắng nổi khoảng cách giai cấp rồi dần dần xa cách rồi trở thành kỉ niệm...mãi mãi...
Anh mà chơi voz sớm hơn thì đã học được thuật ngữ chui chạn rồi.
 
Lần đi ăn liên hoan nhận việc, rượu ngà ngà rồi, lúc ra rút bao thuốc rơi mất tờ 500k (e có thói quen ko dùng ví) mà ko biết. Lúc lấy xe, bố ra đến nơi kêu nhặt được 500k ngoài cổng mới ngớ ra sở lại túi quần. Mất thật, nhưng lúc đấy cũng ko nói á. Cho bố mừng thôi, xin việc rồi ăn mừng cũng là tiền bố bỏ ra chứ mình có bỏ ra đâu. Để bố mừng tý cũng đc. Chán mình thật, đi làm 4 năm trời vẫn phải để bố xin việc cho
 
Lần mất đồ đáng nhớ nhất : câp 3 rơi cmn mất 1 củ tiền học thêm :(( hoang mang vl may sao đúng cô giáo dạy thêm nhặt được, mà cũng chẳng rõ, hình như cô giáo thương quá nên cô bảo cô nhặt được tiền rồi hay sao ấy. Thực sự biết ơn cô đến tận bây giờ.

Lần nhặt được đồ đáng nhớ nhất : Nhặt được thẻ sinh viên của em khóa dưới, nhìn ảnh xinh xắn đáng yêu vliz, rồi đăng lên page trường để trả lại, hôm sau mang thẻ ra căng tin trả tiện thể ẻm mời mình ăn sáng luôn, trò chuyện đò đưa thấy hay hay thế là giữ liên lạc xong 2 tuần sau chính thức yêu nhau luôn,...tình có lẽ sẽ đẹp cho đến một ngày em ấy dẫn mình về nhà ẻm chơi đậu xanh cái cổng nhà ẻm to cmn ghấp rưỡi nhà mình, sau mới biết bố em ấy là sếp bên dầu khí :(( từ đó cũng tự biết thân biết phận, yêu thương cũng không thắng nổi khoảng cách giai cấp rồi dần dần xa cách rồi trở thành kỉ niệm...mãi mãi...
Bác ngu thế xin lỗ trc
 
Vừa đi trả ví về các thím ạ. Thằng nhỏ sn 95 nói mang tiền gửi cho Chị nó bên Phi. Đéo hiểu khúc này lắm mà thôi kệ mẹ. Dịch đến đích ko thắc mắc. Cảm thấy mình có cả 1 bầu trời tư cách.
 
Back
Top