banchai_kemdanhrang
Senior Member

Khi chất liệu dân gian bước vào phim kinh dị Việt
Cuối tháng 9/2024, “Cám”, bộ phim thuộc thể loại kinh dị giật gân, được chuyển thể từ truyện cổ tích “Tấm Cám” chính thức ra rạp. Những năm gần đây, chất liệu dân gian dần trở thành mảnh đất màu mỡ cho các nhà làm phim kinh dị khai thác, ươm mầm. Dẫu còn nhiều thử thách, đây vẫn là một tín hiệu...
Cuối tháng 9/2024, “Cám”, bộ phim thuộc thể loại kinh dị giật gân, được chuyển thể từ truyện cổ tích “Tấm Cám” chính thức ra rạp. Những năm gần đây, chất liệu dân gian dần trở thành mảnh đất màu mỡ cho các nhà làm phim kinh dị khai thác, ươm mầm. Dẫu còn nhiều thử thách, đây vẫn là một tín hiệu tích cực và nhiều hy vọng.
“Tấm Cám” được ví như tượng đài của văn học dân gian. Vào năm 2016, điện ảnh Việt xuất hiện phiên bản lãng mạn mang tên “Tấm Cám: Chuyện chưa kể” của đạo diễn Ngô Thanh Vân, thu hút đông đảo sự quan tâm của công chúng khi thay đổi nội dung cốt truyện cùng việc xây dựng bối cảnh mang đậm màu sắc văn hóa truyền thống bằng ngôn ngữ điện ảnh.
6 năm sau, truyện cổ tích “Tấm Cám” một lần nữa tái xuất trên màn ảnh. So với “Tấm Cám: Chuyện chưa kể”, câu chuyện của “Cám” năm 2024 vẫn bám sát cốt truyện gốc với các nhân vật đã có sẵn, nhưng theo lối kể chuyện mang màu sắc tâm linh, quỷ dị đậm tính dân gian.
![]()
Chất liệu độc đáo từ kho báu “dân gian”
Việt Nam sở hữu nguồn tư liệu văn hóa dân gian dồi dào. Những câu chuyện được truyền tai bao đời về Ma Da, Ma Dai, Linh Miêu, Linh Cẩu, ông Ba Bị, Thần Trùng, Quỷ nhập tràng, Chó đội nón mê… phủ bóng lên một thế giới tâm linh ma mị và quỷ dị, rợn ngợp và u ám, mở ra cánh cửa đầy hứa hẹn cho các nhà làm phim. Sau thành tích ấn tượng của “Chuyện ma gần nhà” (2022), “Quỷ cẩu” (2023), “Tết ở làng địa ngục” (2023), “Kẻ ăn hồn” (2023), “Ma da” (2024)... và mới nhất là phim “Cám” ra rạp vào cuối tháng 9/2024 vừa qua, màn ảnh Việt đang có sự khởi sắc trở lại theo một phong cách mới, lấy chất liệu dân gian, mang đậm nét văn hóa bản địa làm mạch nguồn sáng tạo.
Từ một “Bắc Kim Thang” ma mị với các yếu tố quỷ dị trong truyền thuyết đô thị ở bài dân ca đậm chất miền Tây về “chú bán dầu” và “chú bán ếch”. Một “Tết ở làng địa ngục” lẩn khuất vẻ u ám, tịch mịch của tiếng khóc thê lương, mùi tử khí tanh nồng quẩn vào trong gió mỗi độ xuân về ở “làng địa ngục”, nơi hậu duệ của một băng cướp khét tiếng ẩn thân. Một “Kẻ ăn hồn” ám ảnh với những bài vè - loại hình diễn xướng quen thuộc trong văn hóa dân gian Việt Nam - được lưu truyền nhiều đời hé lộ nhiều phân cảnh man rợ, quỷ dị. Đến một “Quỷ cẩu” với chuyện “Chó đội nón mê” báo điềm gở như gia đình có người già sắp mất hoặc bị suy thoái về đạo đức, chất liệu dân gian dường đã được mở khóa.
![]()
Đáng tiếc đa phần các tác phẩm lại có hạn chế nhất định về kịch bản, tiền kỳ, lời thoại, nhân vật đến bối ảnh, phục trang. Ở “Quỷ cẩu”, kỹ xảo được đánh giá chưa được chân thật và thực sự gây sợ với hình ảnh “chó trắng thành tinh”. “Cám” được khán giả và chuyên gia nhận xét vẫn còn nhiều “sạn” ở kịch bản, thời lượng phim khá dài, thiếu sự chắt lọc, một số nhân vật phụ không được khai thác và phát triển đầy đủ khiến tác phẩm kém đi sự thuyết phục. Chẳng những thế, dòng phim kinh dị ma quỷ lắm lúc dễ sa đà vào “mê tín dị đoan”.
Last edited: