Khi thành công quá xa, tâm sự của thằng đàn ông thất bại.

cuộc sống có 1 số lý do ngoài lề dù hoàn cảnh thế nào cũng phải cố thôi thým, biết đâu có con thì thời thế thay đổi, vận hên ùa về thì sao thým nói chung nợ thì nợ nhưng em vẫn còn máu kinh doanh lắm
hèn gì mấy ng nghèo rớt mà tay bồng tay bế 2-3 đứa con chắc cũng suy nghĩ giống ông, 1 đứa con chưa đổi dc vận thì 2-3-4 đứa:surrender:
 
có thống kê cụ thể thành công của việc start-up, tự kinh doanh-mở cty riêng là từ 3-5% thui, tức là chú e phải thất bại đủ tầm 95 lần thì lúc đấy mới thành công đc nhé : ))
 
Trải qua nhiều thứ thấy nể em
Anh ra trường đi làm công ăn lương, học xong về quê cũng lắp máy tính dạo tháng đầu tiên dc 1tr5 vào năm 2014
Rồi sau đó đi ra hn dc 3tr5
Sau dần đi lên
Giờ cũng có cái cc nho nhỏ ở hà lội
Nói chung e cố gắng, k làm chủ dc thì làm thuê
Anh hơn 3 dọi vẫn đi làm thuê vì bảo làm chủ thì a chả biết làm gì.
 
hèn gì mấy ng nghèo rớt mà tay bồng tay bế 2-3 đứa con chắc cũng suy nghĩ giống ông, 1 đứa con chưa đổi dc vận thì 2-3-4 đứa:surrender:
Tư tưởng v nên ng nghèo đẻ nhiều chăng?
Đẻ ra mà k nuôi dc thấy tội lắm
 
Có gắng lên bác, có phải ai cũng đc 350m/tháng như vozer đâu. 8m thì sống kiểu 8m, 10m sống theo kiểu 10m. Chỉ cần biết mình là ai, cố gắng từng ngày là được. E đây cũng thì đi làm ngày 8 tiếng, sợ nhất là 16 tiếng còn lại mà mình không làm được gì, không học được gì thêm thôi, luôn cố gắng kiếm cái gì đó làm để kiếm thêm, hoặc học thêm cái gì đó. Cố lên bác nhé!
 
Quay đầu thôi bạn. 5 năm trc lúc mình 27 tuổi đi nhắn tin cho các trường học đc lương 3 tr và học lại code (mình ra trg năm 2012) giờ mình 32 tuổi lương cũng đc 20 tr một tháng đủ nuôi vợ con r. Cố lên nha
 
1 nghề cho chín còn hơn 9 nghề thím.
E biết chuyên ngành thím k dễ đi lên nma thím thủ khoa thì chắc đầu óc cũng ghê mà, thím học thêm đá sang mảng khác IT h ngon r, nhìn thím kinh doanh lỗ xong h chạy ba gác thuê thấy phí cái não của thím quá :giggle: quay đầu là bờ dc rồi mới 27t mà
 
27 tuổi còn trẻ, chưa con cái gì thì cũng không lo lắng gì.

Mỗi lần thất bại thì nên nhìn lại đúc kết bài học chính mình. 1 nghề cho chín còn hơn chín nghề. Làm ăn thì phải suy nghĩ cả được và mất. Suy nghĩ chỉ thấy toàn thắng, không thấy thua, thì hơi lạc quan.

Mấy chú trên kia khuyên code, code đâu đơn giản, thủ khoa trường cao đẳng chứ có phải đại học bách khoa, tự nhiên đâu, IMO, IOI. Code cái c* c*. Giờ nghe mấy chú trên này học đâu 6 tháng 1 năm lại bỏ học, rồi lại mất thêm năm nữa.
 
Vc nhảy lung tung thứ thì chỉ dc thế thôi. Giả sử tập trung 1 vc như mới đi làm IT helpdesk thì giờ cũng Master , lương cũng gần gần 1k. Nếu buôn bán thì giờ cũng ổn định, giàu thì khó nhưng tiêu xài cho gia đình ổn.
 
Giờ thử liệt kê xem sau mỗi lần đấy fen học được cái gì, thì tự khắc có nhiều kinh nghiệm để làm cho tương lai.
Nhưng mà nhảy nhanh quá, tính người ngại khó nên hơi tí đã quay xe.
 
Hiện nay ngành IT được mệnh danh là vua nghề rất phát triển, lương trung bình 350tr/1 tháng và tuyển ko giới hạn độ tuổi, dù cho các tập đoàn công nghệ thế giới như Facebook và Twitter layoff cả chục ngàn nhân sự nhưng IT dev VN lương vẫn cứ 350tr và luôn có dấu hiệu tăng, nếu chán công ty thì cứ lên linkedin nói cần tìm việc là trong 10p có cả trăm HR và Headhunt vào gửi offer, coi offer nào cao nhất thì làm, một số công ty còn kèm điều khoản cho ở hotel 5* trong suốt quá trình làm việc, đi du lịch vòng quanh thế giới, qua Dubai ăn chơi nhảy múa cả tháng cho thoải mái tinh thần. Chú của cháu làm dev đã 60 năm, lương đang 400tr, cứ mỗi lần đăng tin về hưu trên linkedin là từ chối offer từ đám HR ko kịp, click deny banh con chuột, nhưng các HR gửi offer liên tục nên đành phải nhận lời từ công ty TVD của CEO Bạch Thành Trung với mức lương 600tr 1 tháng, hợp đồng vô thời hạn cho tới khi cô chú ko còn muốn sống nữa, ngoài ra còn bonus thêm 1 vài quyền lực mềm từ forum voz như muốn chửi ai thì chửi, muốn ban ai thì ban, nói thì phải nghe thằng nào con nào phản đối cho ăn quả ban liền, ban sướng tay
NQWORjW.png



Trong xã hội VN thì tất cả các ngành khác đều cần IT nhưng IT thì chả cần ngành nào cả, dù cho có thất nghiệp thì tự share code với nhau cũng có thu nhập 4K-6K 1 tháng, vui thì làm chán thì nghỉ, có thể làm remote ở nhà, nhận thêm job remote toàn cầu, email offer từ các tập đoàn IT gửi full cả inbox, 1 ngày phải xóa mấy lần mới nhận được offer khác. Công ty kêu lên họp thì xin nghỉ luôn, vua nghề mà nói đi ra đường hít bụi mịn và chịu kẹt xe là chuyện ko chấp nhận được, ko thể tiếp tục hợp tác với 1 công ty ko biết giá trị của dev
sf6UPSn.png
 
từ 1 thằng tốt nghiệp thủ khoa ở trường cao đẳng nghề chuyên về công nghệ thông tin - ứng dụng phần mềm. Bắt đầu mơ tưởng mọi thứ ở tương lai, đi làm helpdesk với mức lương 6 triệu thì chán, không thấy cơ hội thăng tiến thì chán bắt đầu chuyển chỗ làm, bước chân lên đất Sài Gòn năm 22 tuổi, tiếp tục ước mơ với công việc 7 triệu, cứ tưởng sẽ tốt hơn nhưng không ngờ, 7 triệu ở sài gòn thì cuối tháng không âm nợ là mừng lắm rồi. Bắt đầu khởi nghiệp, lập công ty với 1 số ae, đầu tiên tìm nguồn hàng thì phải lăn lộn trong các chợ đầu mối, mò từng nơi, so giá từng chỗ cũng may tìm được nhà cung cấp sỉ giá rẻ, bắt đầu tìm khách hàng, đầu tiên thì từ khách sạn 5 sao, bị đuổi ra, họ không thèm nói chuyện, bắt đầu tìm đến nhà cung cấp lẻ, nhà hàng nhỏ lẻ, cũng may mắn là có 1 số nơi chấp nhận, đơn hàng đầu tiên thì vui lắm cứ nghĩ đến viễn cảnh thành công. Nhưng không, đời không dễ dàng với ai, càng bán càng lỗ, thu < chi bắt đầu nợ, nợ rồi bắt đầu tăng giá. Nhưng chỉ sau 1 đêm, hơn 6 đại lý ngưng mua, bị ôm hàng bắt đầu lún nợ, lần đầu tiên bán tất cả chỉ để trả nợ. bắt đầu giải thể mỗi người 1 hướng đi. Chán quá về quê xin tiền cưới vợ, cưới xong 2 vck gom tiền cưới mở quán ăn, không có kinh nghiệm + tham nên mở tùm lum món, đến khi không còn 1 ngàn mới chấp nhận là mình sai, chuyển sang đi lắp camera dạo, chẳng ai mua. chuyển sang bán gạo, ôm 1 đống gạo rồi nó mốc meo lên càng bán càng lỗ, đến cuối cùng trong tay không còn 1 cắc, bắt đầu vay nợ mua xe ba gác chạy kiếm sống, có cuốc thì bị hư xe, đến khi chở được thì chạy lật hư hàng phải đền, rồi cũng ổn được thì bị mang tiếng không ai dám kêu, vợ thì suốt ngày trách móc, cách 2 ngày thì cãi nhau 1 lần, cũng ráng kiếm con nhưng hơn 1 năm trời thả mà chẳng có dấu hiệu gì. cuộc sống có lẽ bế tắc đến vậy là cùng :( có 1 số lúc buồn cứ nghĩ có nên reset hay không, nhưng còn ba mẹ, còn vợ, còn quá nhiều thứ để lo hazzz cám ơn vì đã đọc tâm sự của 1 thằng loser ở tuổi 27.
có phải thành công là khoảng cách xa nhất của 1 thằng thất bại không?
đã học IT thì nên làm về IT, xem đó như là thu nhập chính. 1 số người thấy lương thấp là nản nhưng họ ko nghĩ họ đòi lương cao nhưng trong tay họ chả có gì khiến nhà tuyển dụng trả lương cao. Thế là đi vào cái vòng lẩn quẩn, lương thấp --> nhảy --> ko cao hơn bao nhiêu --> nhảy ... rốt cuộc tầm mình đến thế thì người ta trả thế thôi.
Nếu có ý chí cầu tiến thì nên chịu khó cày ở mức lương thấp lấy exp. Sau 1-2 năm có exp ngon lành nhảy cty khác mới dễ tìm lương cao hơn :sweet_kiss:
 
Làm nhiều vậy nhưng thớt có nghĩ thật chắc tính đường trước khi làm ko, hay nghĩ cái làm luôn, rồi sao đang khó khăn lo chưa xong lại nghĩ về quê lấy vợ:ops: rồi giờ cũng chưa đâu vào đâu lại tính có con tiếp, có con phát bao nhiêu thứ nó đổ xuống trong khi đó còn đang mơ hồ :beat_brick:

Gửi từ Samsung SM-G996B bằng vozFApp
 
từ 1 thằng tốt nghiệp thủ khoa ở trường cao đẳng nghề chuyên về công nghệ thông tin - ứng dụng phần mềm. Bắt đầu mơ tưởng mọi thứ ở tương lai, đi làm helpdesk với mức lương 6 triệu thì chán, không thấy cơ hội thăng tiến thì chán bắt đầu chuyển chỗ làm, bước chân lên đất Sài Gòn năm 22 tuổi, tiếp tục ước mơ với công việc 7 triệu, cứ tưởng sẽ tốt hơn nhưng không ngờ, 7 triệu ở sài gòn thì cuối tháng không âm nợ là mừng lắm rồi. Bắt đầu khởi nghiệp, lập công ty với 1 số ae, đầu tiên tìm nguồn hàng thì phải lăn lộn trong các chợ đầu mối, mò từng nơi, so giá từng chỗ cũng may tìm được nhà cung cấp sỉ giá rẻ, bắt đầu tìm khách hàng, đầu tiên thì từ khách sạn 5 sao, bị đuổi ra, họ không thèm nói chuyện, bắt đầu tìm đến nhà cung cấp lẻ, nhà hàng nhỏ lẻ, cũng may mắn là có 1 số nơi chấp nhận, đơn hàng đầu tiên thì vui lắm cứ nghĩ đến viễn cảnh thành công. Nhưng không, đời không dễ dàng với ai, càng bán càng lỗ, thu < chi bắt đầu nợ, nợ rồi bắt đầu tăng giá. Nhưng chỉ sau 1 đêm, hơn 6 đại lý ngưng mua, bị ôm hàng bắt đầu lún nợ, lần đầu tiên bán tất cả chỉ để trả nợ. bắt đầu giải thể mỗi người 1 hướng đi. Chán quá về quê xin tiền cưới vợ, cưới xong 2 vck gom tiền cưới mở quán ăn, không có kinh nghiệm + tham nên mở tùm lum món, đến khi không còn 1 ngàn mới chấp nhận là mình sai, chuyển sang đi lắp camera dạo, chẳng ai mua. chuyển sang bán gạo, ôm 1 đống gạo rồi nó mốc meo lên càng bán càng lỗ, đến cuối cùng trong tay không còn 1 cắc, bắt đầu vay nợ mua xe ba gác chạy kiếm sống, có cuốc thì bị hư xe, đến khi chở được thì chạy lật hư hàng phải đền, rồi cũng ổn được thì bị mang tiếng không ai dám kêu, vợ thì suốt ngày trách móc, cách 2 ngày thì cãi nhau 1 lần, cũng ráng kiếm con nhưng hơn 1 năm trời thả mà chẳng có dấu hiệu gì. cuộc sống có lẽ bế tắc đến vậy là cùng :( có 1 số lúc buồn cứ nghĩ có nên reset hay không, nhưng còn ba mẹ, còn vợ, còn quá nhiều thứ để lo hazzz cám ơn vì đã đọc tâm sự của 1 thằng loser ở tuổi 27.
có phải thành công là khoảng cách xa nhất của 1 thằng thất bại không?
thớt 95 phỏng, bươn tới cỡ đó tôi đoán ai ở gần thím đều dc truyền năng lực tích cực :byebye:
thôi ráng, có vk là hơn khối ae vo zơ lùn trĩ cận suốt ngày lập pic hỏi cách tán gái rồi :shame:
 
27 vẫn trẻ chán, biết khối ông nhiều hơn thớt chục tuổi mà vẫn trắng tay, ko nghề.

Mình thấy bạn cũng hay mà. Dám lăn xả đủ nghề ko nề hà chuyện gì. Ko nhiều người làm được vậy đâu.

cảm ơn fen, đọc xong mình cũng thấy nguôi ngoai.
 
Back
Top