Khó chịu với em ruột vô cùng

Status
Not open for further replies.
Trap anh nào ok là xong.
Còn ngược lại thì ra đời bị thằng nào trap, về nó tát cho mấy cái là vào nề nếp.

Dạy bảo không phải là không cần bạo lực. Bạo lực không phải là câu trả lời cho mọi vấn đề. Nó là câu hỏi, và câu trả lời là Có nhé thím.
 
Do cách dạy dỗ thôi . Nhiều gia đình con nhà lính tính nhà quan chiều chuộng vớ vẩn ko đâu .
 
Dễ nhất chỉ có cho nó đi du học thôi, thằng anh tôi ngày xưa cũng thế, giờ ngoan như cún
 
T đã nói t ở SG suốt, mới về đây thôi. Lúc đó nó 14 15 tuổi rồi nắn kiểu gì? Tuổi đó có đè đầu ra đánh được như mấy đứa mẫu giáo tiểu học đâu.
Suy nghĩ như thế thì đem lên đây than thở làm gì :LOL: Bạn quá nhu nhược để làm cái gì đó thật sự có tác dụng á.

Xin mạnh dạng đoán quê bạn có chữ Đ đúng không?
 
Giống e gái t, mà e gái t đc cái là tự kiếm tiền tự mua đồ của nó, rồi thỉnh thoảng t xin tiền để nâng cao tình anh em nó cũng vẫn cho. Nhà nghèo hay giàu nó chả kêu ca gì, kiểu có gì dùng đó ko đòi hỏi hay bắt ba má phải thế này kia.
Mỗi cái lười vlz, đéo biết hoá trang giống chị em, hết.
Sắp học xong đi làm, cũng ngủ ngày cày đêm mà giờ có vẻ đỡ rồi.
Kệ thôi, tự sinh tự diệt, gia đình ko dạy để xã hội dạy, tự biết nhìn nhận và sửa đổi. Ngủ muộn đi làm công ty đuổi việc cho sáng mắt, còn chưa đi làm thì kệ mịa.
 
Mình đã nhiều lần đắn đo không biết có nên chia sẻ cái này lên đây không vì với một người hơi nóng tính và khó chịu như mình thì điều này thật sự làm mình stress và vác chuyện nhà lên mạng thì cũng chẳng hay ho gì nhưng mà mình rất mong nhận đươc sự chia sẻ của những người đang làm anh làm chị khác. Đầu tiên phải khẳng định thì mình vẫn thương nó, vì đơn giản nó là em gái ruột của mình, nhưng mà thật sự trong cuộc sống có quá nhiều điều nó làm mình phải khó chịu khi sinh hoạt chung.

Nó cách mình 13 tuổi, từ lúc nó sinh ra thì mình vẫn đang đi học và làm việc trên Sài Gòn, chỉ thỉnh thoảng về quê nên có lẽ vì vậy không gắn kết được như nhiều cặp anh em khác. Chỉ mấy năm gần đây mình về quê ở fulltime thì thấy có quá nhiều vấn đề mà mình nghĩ một phần là do ba quá chiều chuộng nó.

Đầu tiên về nết sinh hoạt. Những ngày hè gần đây, con gái 16 tuổi đầu mà ngủ 12h30 13h mới dậy, mà cái này là ba mẹ kêu dậy mới dậy ăn.
Liên quan tới việc ăn uống. Tới bữa ăn không bao giờ biết phụ mọi người dọn chén bát hay bưng đồ ăn từ bếp lên bàn, nó luôn đi thẳng từ phòng ra ghế ngồi đợi mọi người dọn, tôi nó mẹ nói nó phụ dọn để tự lập thì hôm nào mẹ nói thì nó dọn, được vài hôm thì mẹ nói nó dọn chén cái nó giả lơ giả điếc ngồi bấm điện thoại không chịu đi nữa. Mẹ tôi quá chán nên cũng không thèm nói.
Nếu nó ăn xong sau cùng thì sẽ để y chén bát dơ trên bàn ăn cơm chứ không bao giờ biết gom gọn lại, dọn dẹp.
Nấu nướng thì không biết nấu gì ngoài mì gói nhưng nó sẽ không tự nấu nếu có ba ở nhà. Nó sẽ bắt ba đi nấu. Đồ ăn sáng mua ở ngoài về hay đồ ăn nấu sẵn, hôm nào cả nhà không ăn cơm chung thì cũng bắt ba đi hâm nóng dọn ra bàn cho chứ không biết tự hâm.
Trong suốt giờ ăn thì coi điện thoại (Theo quan điểm của t giờ ăn cơm là phải trò chuyện hoặc xem TV cùng gia đình chứ không làm việc riêng như vậy).

Việc nhà thì thôi, không biết quét nhà lau nhà, không biết rửa chén, không biết nấu ăn, không biết ủi đồ, đến bấm cái máy giặt cho hoạt động cũng không tự bấm được. Cái phòng nó ở riêng nhưng mẹ phải dọn, đồ mặc xong không đem ra bỏ máy giặt mà mẹ phải vào lấy, có hôm mẹ quên lấy nó không đủ đồ mặc thì trách mẹ???

T có nói vài lần là không tự lập được sau này lên ĐH sao mà ở 1 mình, sau mà đi làm thêm thì ba tui bắt lên DH mẹ tui phải lên ở cùng để lo cho nó đi học và cấm nó đi làm thêm. Ba tui kêu mấy đứa làm thêm là không ra gì, ám chỉ mấy đứa làm phục vụ quán ăn có bán bia ấy trong khi tôi từng làm quản lý beer garden và xác nhận mấy em gái nhân viên của tôi rất ngoan nhé. Rồi bảo nếu nó đi làm phục vụ quán cà phê thì thời gian đâu mà học :v

Dạo này thì đi chơi quá nhiều, 13h ngủ dậy ăn trưa xong sẽ đi chơi. Ba tôi thì bảo hè để nó đi chơi đi nhưng cách đây 2 hôm mẹ tôi đi cấp cứu lúc 3h sáng sau đó 7h được xuất viện về nhà. Nó ngủ dậy biết nhưng không một lời hỏi thăm xong bỏ đi chơi tới tối khuya mới về.

Tâm lý thì tôi thấy nó kiểu trọng người ngoài hơn người nhà. Ví dụ như cùng một loại sữa đó chị họ cho nó, nó khen ngon nhưng tôi đi siêu thị mua đúng loại sữa đó thì nó không chịu uống bắt ba mua sữa khác. Tôi mua đồ quán nó thường ăn thì nó chê dở. Nhưng có một điều rất lạ là những cái gì nó chê trước nhưng sau đó vẫn ăn.

Hay tự nhiên mấy hôm nay lại đâu ra cái thói thích ăn chực, đồ ăn mẹ nấu tôi xác nhận là ngon và đa dạng nhưng nó chê ỏng chê ẹo rồi bảo ăn không nổi, xong xách xe qua nhà cô ruột và bà ngoại họ của tôi ăn nhờ cơm. Tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Vô tình không nói nhưng liên tục nhiều ngày sát nhau như vậy nó sẽ là cả một vấn đề.

Tôi nghĩ tâm lý nó cũng có 1 phần đua đòi nữa, học hết cấp 2 là nằng nặc đòi mua honda 50 trong khi xe đạp điện mới xài hơn năm, cũng không chịu đi xe buýt. Đòi đổi điện thoại phải đúng đời nó muốn dù vượt quá tiền tiết kiệm của nó. Tôi đồng ý là bây giờ nó có xài IP phục vụ việc học, có dùng xe máy đi học mỗi ngày nhưng cái cách nằng nặc đòi cho bằng được ngay lập tức khi gia đình chưa sẵn sàng về mặt tài chính, ba phải mượn thêm ở ngoài khiến tôi khó chịu vô cùng. Hay như nhà tôi chưa bán được đất để xây được nhà ngay thì cứ nằng nặc đòi xây nhà làm ba mẹ tôi stress. Rủ đi du lịch trong nước thì không chịu rồi suốt ngày cứ bảo ban con được đi Hàn đi Sing, kiểu không đòi thẳng nhưng nói ra nói vô. À nó còn nói một câu như vầy "Chịu thôi ai bảo có ba mẹ già làm chi nên không chịu đi chơi với con cái. Nhìn ba mẹ người ta trẻ mà ham" trong khi tôi nghĩ những gì tốt nhất có thể thậm chí vượt quá khả năng gia đình tôi, nhất là ba tôi đều dành cho nó mà t nghe cọc á.

Rồi bây giờ chưa chọn được ngành nhưng thay vì lo xác định ngành muốn học kiếm 1 cái trường công top đầu để định hướng thi thì có vẻ nguyện vọng muốn học ĐH Văn Lang, siêu đốt tiền. Bây giờ đã bắt đầu coi phòng trọ nhưng mê mẩn những căn duplex full nội thất.

Về viêc học thì tới giờ vẫn dc 10 năm liền HSG giỏi, cũng có vài vấn đề nhưng sức học mỗi người mỗi khác nên tôi không nói nhưng có 1 vấn đề là con gái mà viết chữ rất xấu. Tôi bảo đảm cứ giữ chữ viết như vậy sau này viết một cái sơ yếu lý lịch tay không công ty nào tuyển. Vấn đề này tôi nói từ tiểu học tới giờ vẫn không sửa hay quan tâm muốn sửa.

Bài cũng hơi dài rồi, nên thôi. Chứ kể từ đây tới sáng cũng không biết sao cho hết. Tôi cũng không biết là tôi đang nhỏ mọn hay là ba tôi đang chiều khiến nó không hoàn thiện cả. Nhiều lần cọc muốn dạy nó thì ba như kim bài miễn tử không nói gì được. Tôi không cần nó quá xuất chúng nhưng tôi chỉ mong nó biết tự lo cho bản thân, làm những việc thiết yếu. Bằng tuổi nó thì t tự trọ ở SG 1 mình để học cấp 3 rồi nên tự giặt đồ tay, don phòng, nấu ăn hay đi ăn ngoài quán tôi thấy những đứa bằng tuổi nó dã tự đứng bán phụ gia đình nên giờ thấy nó vậy tôi nản vô cùng. Với cái tính nó bị kì kì ấy, tôi thấy hơn vô cảm. Nó là một đứa siêng đi lễ nên tôi nghĩ nó vẫn là đứa trẻ tốt nhưng tôi hy vọng nó sẽ biết cách cư xử với gia đình hơn chứ không sau chẳng ai sống được với nó ngoài ba tôi (tại mẹ tôi bình thường không nói cứ âm thầm làm hết việc cho nó nhưng có lần đã bật khóc trong phòng riêng vì già rồi vẫn phải hầu nó mà nó còn nhăn nhó).

Không biết em mọi người 2K8 đã tự lập được chưa?
có đứa e gái của hiếm thế này thì sau này nó quen ai thì fen phải cứu thằng đó nhé, này tôi nói thật chứ cái ngữ con gái này cưới người ta về chỉ làm khổ người ta thôi
 
Con gái giờ đứa nào chả thế. Kệ mẹ nó thôi, Ông có nuôi nó éo đâu mà ý kiến làm gì ?

Mốt lấy chồng tự nó sẽ khác.
 
Con gái giờ đứa nào chả thế. Kệ mẹ nó thôi, Ông có nuôi nó éo đâu mà ý kiến làm gì ?

Mốt lấy chồng tự nó sẽ khác.

Trần đời tôi thấy mấy con dẩm dẩm hay cưới được chồng nhịn nhục nuông chiều lắm
 
Quan tâm em gái thì bác chỉ cần đứng sau hỗ trợ giải quyết và giảm thiểu những gì nó sắp gặp phải thôi.
Em nghĩ với tính cách như vậy ra ngoài sẽ chịu thiệt. Thiệt vài lần sẽ khôn ra thôi bác.
 
A rể cho e xin số của e nó để e chỉ bảo e nó từng chút một, a rể yên tâm, sau này cưới e thì e nó vẫn sướng như tiên thôi, e lo hết, vời điều kiện nhà a giàu cho e chui chạm nhé, gửi ngàn lời tới a rể yêu dấu :sweet_kiss::beauty::sexy_girl:
Anh vợ cháu ạ

via theNEXTvoz for iPhone
 
Đọc bài của thớt thì thấy thật ra thớt cũng tị nạnh với đứa em (bằng tuổi nó thì thớt phải ra ngoài tự lập, còn đứa e giờ được chiều nên thớt cũng hơi ghen tị (nên mới soi kĩ nhiều chi tiết dữ vậy).
Anyway, những điều thớt nói cũng không sai, nhưng có vẻ thớt đang hơi áp đặt lối sống của thớt cho đứa em quá, nên đặt ra tương đối nhiều yêu cầu cùng 1 lúc, có thể thấy được qua cách thớt chia sẻ.
Theo mình thì thớt nên chia nhỏ vấn đề ra rồi giải quyết từng vấn đề một. Ví dụ bắt đầu từ dọn phòng, sau đó mới chuyển qua dọn cơm, từ từ thay đổi một, chứ thực sự 1 đứa học lớp 10 thì đầu óc còn vô tư lắm, theo lời kể chắc thớt cũng phàn nàn nhiều, nên ba thớt nghe nhiều -> phiền -> không ủng hộ, mà trong mắt đứa em thì lời nói của thớt không có nhiều trọng lượng nên nó cũng không thèm nghe.
 
Giống e gái t, mà e gái t đc cái là tự kiếm tiền tự mua đồ của nó, rồi thỉnh thoảng t xin tiền để nâng cao tình anh em nó cũng vẫn cho. Nhà nghèo hay giàu nó chả kêu ca gì, kiểu có gì dùng đó ko đòi hỏi hay bắt ba má phải thế này kia.
Mỗi cái lười vlz, đéo biết hoá trang giống chị em, hết.
Sắp học xong đi làm, cũng ngủ ngày cày đêm mà giờ có vẻ đỡ rồi.
Kệ thôi, tự sinh tự diệt, gia đình ko dạy để xã hội dạy, tự biết nhìn nhận và sửa đổi. Ngủ muộn đi làm công ty đuổi việc cho sáng mắt, còn chưa đi làm thì kệ mịa.
con em quá khá rồi còn chê gì nữa
 
em gái ông thớt lười kiểu này mà gặp dịch như năm 2021 bị chôn chân ở sg chắc chết đói
 
Giống e gái t, mà e gái t đc cái là tự kiếm tiền tự mua đồ của nó, rồi thỉnh thoảng t xin tiền để nâng cao tình anh em nó cũng vẫn cho. Nhà nghèo hay giàu nó chả kêu ca gì, kiểu có gì dùng đó ko đòi hỏi hay bắt ba má phải thế này kia.
Mỗi cái lười vlz, đéo biết hoá trang giống chị em, hết.
Sắp học xong đi làm, cũng ngủ ngày cày đêm mà giờ có vẻ đỡ rồi.
Kệ thôi, tự sinh tự diệt, gia đình ko dạy để xã hội dạy, tự biết nhìn nhận và sửa đổi. Ngủ muộn đi làm công ty đuổi việc cho sáng mắt, còn chưa đi làm thì kệ mịa.
Con em thým hay mà, còn chê gì nữa
QuEfCL5.png
 
con em quá khá rồi còn chê gì nữa

Con em thým hay mà, còn chê gì nữa
QuEfCL5.png
Thì có chê đâu, mỗi cái là lười vlz, t đã lười rồi nó còn x2 t nữa. :ah: :canny:
Ở ghép ko ở đc vs ai vì nó lười lắm, năm ngoái ghép 2 đứa mà mỗi đứa đc 1 tháng dẹp luôn, nên bảo nó là m ko ở ghép đc vs ai đâu, ở 1 mình đê.:amazed:
Vs cả nó lì lắm, giờ còn đỡ đó, chắc ra xã hội bị đấm cho mấy cái rồi.:angry:
 
Nếu muốn giáo dục con em thì hãy cho nó vào các môi trường kỷ luật để học các kỹ năng sinh tồn, rèn luyện tính kỷ luật và quan trọng nhất là biết cách sống, đối nhân xử thế để từ đó hình thành lên các kỹ năng mềm, sự khéo léo trong cuộc sống cũng như thoát hiểm bảo toàn mạng sống khi cần.

Điều quan trọng nhất ở môi trường này nó sẽ làm cho đứa trẻ hiểu và tỉnh ngộ ra
NÓ KO PHẢI LÀ SỐ 1
SỨC MẠNH NẰM Ở TẬP THỂ
Tự điều đó sẽ triệt tiêu đi tính ÍCH KỶ, Ỷ LẠI của bản thân

Trấmmm hết
 
viết rõ dài, tưởng gì hóa ra viết dại
mọe, viết tả em mà như kẻ thù
thứ 1: mỗi người có cuộc sống riêng, tiêu chuẩn sướng khổ mỗi người là khác nhau, bạn k cần sống hộ 3 người trong nhà bạn. Họ đang thấy ổn thì kệ họ đi, làm như phải sống theo chuẩn của bạn mới là chính xác vậy
thứ 2: giả sử trong trường hợp nó sống sai, thì a e lựa lời, xem là ưa ngọt hay ưa nhạt mà nói. EQ kém vkl, cứ phải đe nạt dọa dẫm mới là đúng à, loại này cho làm trong khu công nghiệp công nhân nó xiên cho
tiêu chuẩn rồi sướng khổ rồi EQ, gớm
người thân với nhau mà lại bảo kệ đi?
sống vô trách nhiệm, cẩu thả, người thân lo cho khuyên ngăn chứ để mốt nó báo, ảnh hưởng cả nhà anh thì anh cứ kệ nó đi à?


via theNEXTvoz for iPhone
 
Mình đã nhiều lần đắn đo không biết có nên chia sẻ cái này lên đây không vì với một người hơi nóng tính và khó chịu như mình thì điều này thật sự làm mình stress và vác chuyện nhà lên mạng thì cũng chẳng hay ho gì nhưng mà mình rất mong nhận đươc sự chia sẻ của những người đang làm anh làm chị khác. Đầu tiên phải khẳng định thì mình vẫn thương nó, vì đơn giản nó là em gái ruột của mình, nhưng mà thật sự trong cuộc sống có quá nhiều điều nó làm mình phải khó chịu khi sinh hoạt chung.

Nó cách mình 13 tuổi, từ lúc nó sinh ra thì mình vẫn đang đi học và làm việc trên Sài Gòn, chỉ thỉnh thoảng về quê nên có lẽ vì vậy không gắn kết được như nhiều cặp anh em khác. Chỉ mấy năm gần đây mình về quê ở fulltime thì thấy có quá nhiều vấn đề mà mình nghĩ một phần là do ba quá chiều chuộng nó.

Đầu tiên về nết sinh hoạt. Những ngày hè gần đây, con gái 16 tuổi đầu mà ngủ 12h30 13h mới dậy, mà cái này là ba mẹ kêu dậy mới dậy ăn.
Liên quan tới việc ăn uống. Tới bữa ăn không bao giờ biết phụ mọi người dọn chén bát hay bưng đồ ăn từ bếp lên bàn, nó luôn đi thẳng từ phòng ra ghế ngồi đợi mọi người dọn, tôi nó mẹ nói nó phụ dọn để tự lập thì hôm nào mẹ nói thì nó dọn, được vài hôm thì mẹ nói nó dọn chén cái nó giả lơ giả điếc ngồi bấm điện thoại không chịu đi nữa. Mẹ tôi quá chán nên cũng không thèm nói.
Nếu nó ăn xong sau cùng thì sẽ để y chén bát dơ trên bàn ăn cơm chứ không bao giờ biết gom gọn lại, dọn dẹp.
Nấu nướng thì không biết nấu gì ngoài mì gói nhưng nó sẽ không tự nấu nếu có ba ở nhà. Nó sẽ bắt ba đi nấu. Đồ ăn sáng mua ở ngoài về hay đồ ăn nấu sẵn, hôm nào cả nhà không ăn cơm chung thì cũng bắt ba đi hâm nóng dọn ra bàn cho chứ không biết tự hâm.
Trong suốt giờ ăn thì coi điện thoại (Theo quan điểm của t giờ ăn cơm là phải trò chuyện hoặc xem TV cùng gia đình chứ không làm việc riêng như vậy).

Việc nhà thì thôi, không biết quét nhà lau nhà, không biết rửa chén, không biết nấu ăn, không biết ủi đồ, đến bấm cái máy giặt cho hoạt động cũng không tự bấm được. Cái phòng nó ở riêng nhưng mẹ phải dọn, đồ mặc xong không đem ra bỏ máy giặt mà mẹ phải vào lấy, có hôm mẹ quên lấy nó không đủ đồ mặc thì trách mẹ???

T có nói vài lần là không tự lập được sau này lên ĐH sao mà ở 1 mình, sau mà đi làm thêm thì ba tui bắt lên DH mẹ tui phải lên ở cùng để lo cho nó đi học và cấm nó đi làm thêm. Ba tui kêu mấy đứa làm thêm là không ra gì, ám chỉ mấy đứa làm phục vụ quán ăn có bán bia ấy trong khi tôi từng làm quản lý beer garden và xác nhận mấy em gái nhân viên của tôi rất ngoan nhé. Rồi bảo nếu nó đi làm phục vụ quán cà phê thì thời gian đâu mà học :v

Dạo này thì đi chơi quá nhiều, 13h ngủ dậy ăn trưa xong sẽ đi chơi. Ba tôi thì bảo hè để nó đi chơi đi nhưng cách đây 2 hôm mẹ tôi đi cấp cứu lúc 3h sáng sau đó 7h được xuất viện về nhà. Nó ngủ dậy biết nhưng không một lời hỏi thăm xong bỏ đi chơi tới tối khuya mới về.

Tâm lý thì tôi thấy nó kiểu trọng người ngoài hơn người nhà. Ví dụ như cùng một loại sữa đó chị họ cho nó, nó khen ngon nhưng tôi đi siêu thị mua đúng loại sữa đó thì nó không chịu uống bắt ba mua sữa khác. Tôi mua đồ quán nó thường ăn thì nó chê dở. Nhưng có một điều rất lạ là những cái gì nó chê trước nhưng sau đó vẫn ăn.

Hay tự nhiên mấy hôm nay lại đâu ra cái thói thích ăn chực, đồ ăn mẹ nấu tôi xác nhận là ngon và đa dạng nhưng nó chê ỏng chê ẹo rồi bảo ăn không nổi, xong xách xe qua nhà cô ruột và bà ngoại họ của tôi ăn nhờ cơm. Tôi cảm thấy xấu hổ vô cùng. Vô tình không nói nhưng liên tục nhiều ngày sát nhau như vậy nó sẽ là cả một vấn đề.

Tôi nghĩ tâm lý nó cũng có 1 phần đua đòi nữa, học hết cấp 2 là nằng nặc đòi mua honda 50 trong khi xe đạp điện mới xài hơn năm, cũng không chịu đi xe buýt. Đòi đổi điện thoại phải đúng đời nó muốn dù vượt quá tiền tiết kiệm của nó. Tôi đồng ý là bây giờ nó có xài IP phục vụ việc học, có dùng xe máy đi học mỗi ngày nhưng cái cách nằng nặc đòi cho bằng được ngay lập tức khi gia đình chưa sẵn sàng về mặt tài chính, ba phải mượn thêm ở ngoài khiến tôi khó chịu vô cùng. Hay như nhà tôi chưa bán được đất để xây được nhà ngay thì cứ nằng nặc đòi xây nhà làm ba mẹ tôi stress. Rủ đi du lịch trong nước thì không chịu rồi suốt ngày cứ bảo ban con được đi Hàn đi Sing, kiểu không đòi thẳng nhưng nói ra nói vô. À nó còn nói một câu như vầy "Chịu thôi ai bảo có ba mẹ già làm chi nên không chịu đi chơi với con cái. Nhìn ba mẹ người ta trẻ mà ham" trong khi tôi nghĩ những gì tốt nhất có thể thậm chí vượt quá khả năng gia đình tôi, nhất là ba tôi đều dành cho nó mà t nghe cọc á.

Rồi bây giờ chưa chọn được ngành nhưng thay vì lo xác định ngành muốn học kiếm 1 cái trường công top đầu để định hướng thi thì có vẻ nguyện vọng muốn học ĐH Văn Lang, siêu đốt tiền. Bây giờ đã bắt đầu coi phòng trọ nhưng mê mẩn những căn duplex full nội thất.

Về viêc học thì tới giờ vẫn dc 10 năm liền HSG giỏi, cũng có vài vấn đề nhưng sức học mỗi người mỗi khác nên tôi không nói nhưng có 1 vấn đề là con gái mà viết chữ rất xấu. Tôi bảo đảm cứ giữ chữ viết như vậy sau này viết một cái sơ yếu lý lịch tay không công ty nào tuyển. Vấn đề này tôi nói từ tiểu học tới giờ vẫn không sửa hay quan tâm muốn sửa.

Bài cũng hơi dài rồi, nên thôi. Chứ kể từ đây tới sáng cũng không biết sao cho hết. Tôi cũng không biết là tôi đang nhỏ mọn hay là ba tôi đang chiều khiến nó không hoàn thiện cả. Nhiều lần cọc muốn dạy nó thì ba như kim bài miễn tử không nói gì được. Tôi không cần nó quá xuất chúng nhưng tôi chỉ mong nó biết tự lo cho bản thân, làm những việc thiết yếu. Bằng tuổi nó thì t tự trọ ở SG 1 mình để học cấp 3 rồi nên tự giặt đồ tay, don phòng, nấu ăn hay đi ăn ngoài quán tôi thấy những đứa bằng tuổi nó dã tự đứng bán phụ gia đình nên giờ thấy nó vậy tôi nản vô cùng. Với cái tính nó bị kì kì ấy, tôi thấy hơn vô cảm. Nó là một đứa siêng đi lễ nên tôi nghĩ nó vẫn là đứa trẻ tốt nhưng tôi hy vọng nó sẽ biết cách cư xử với gia đình hơn chứ không sau chẳng ai sống được với nó ngoài ba tôi (tại mẹ tôi bình thường không nói cứ âm thầm làm hết việc cho nó nhưng có lần đã bật khóc trong phòng riêng vì già rồi vẫn phải hầu nó mà nó còn nhăn nhó).

Không biết em mọi người 2K8 đã tự lập được chưa?
nhiều lúc tôi cũng muốn dc làm biếng như e thím lắm, mà làm v chị tôi quýnh tôi lên bờ xuống ruộng :big_smile:
 
Status
Not open for further replies.
Back
Top