Tiến Đức
Senior Member
Cảm ơn bác, em sẽ suy nghỉ thêm ạĐúng rồi, vẫn giữ trọn đạo hiếu thôi. Nếu thím không thích ở chung thì ra ở riêng cho thoải mái. Lâu lâu qua chơi, thăm bố mẹ (biếu quà) hoặc gọi điện hỏi thăm gì đó là ok.
Cảm ơn bác, em sẽ suy nghỉ thêm ạĐúng rồi, vẫn giữ trọn đạo hiếu thôi. Nếu thím không thích ở chung thì ra ở riêng cho thoải mái. Lâu lâu qua chơi, thăm bố mẹ (biếu quà) hoặc gọi điện hỏi thăm gì đó là ok.
Cũng giống tình cảnh gia đình mình ghê, Ba Mẹ đi làm ăn xa, năm 15t Ba Mẹ mới về sống chung, rất khó để mở miệng nói chuyện tình cảm VD: Con thương Ba Mẹ chẳng hạn, hoặc bàn về chuyện làm ăn thì Ba mình cũng không bao giờ trả lời mình, tuy nhiên mình vẫn cảm nhận được tình cảm Ba Mẹ giành cho mình thông qua những việc lặt vặt nhỏ như: nhớ thói quen sinh hoạt của mình, thương con của mình, lo trước những việc mình có dự định làm .v.v. Nghèo có gì đâu tự ti nếu mình cố gắng + có gia đình đùm bọc nhau hả bạn ?Chuyện gia đình em rất phức tạp nên em sẽ không kẻ dài dòng. Em không sống với bố mẹ từ khi còn bé, dạo gần đây mẹ em có nói với em rằng mẹ muốn em về ở cùng bố mẹ nhưng thật lòng em không hề có tình cảm gì với bố mẹ cả nên em đã trả lời là không. Dạo gần đây nhà em hay xảy ra cãi nhau nên em cũng suy nghĩ khá nhiều. Em biết mang chuyện gđ lên mạng là không hay nhưng em trẻ người non dạ em không biết chia sẻ cùng ai nên đành nhờ các bác cho em lời khuyên. Cảm ơn các bác.
Tóm tắt hoàn cảnh của em, phải dùng chữ éo le:
Em sống cùng ông bà nội và một bác gái goá chồng, ông bà em đã mất.
Bố mẹ em có em là con trai và 2 người em gái. Từ bé em ở cùng ông bà nên thật lòng mà nói, em không thấy có tình cảm gia đình với bố mẹ em. Nguyên nhân vì sao thì em ko biết, chắc do nghèo. Từ lúc còn bé đến bây giờ em rất buồn về gia đình, có lúc còn tự ti kinh khủng. Em chỉ muốn nghĩ ít đi cho đầu óc thành thản, các bác cho em lời khuyên với ạ.
Cảm ơn bácKhông trách thím được, hoàn cảnh sống nó tạo ra tính cách con người. Đặc biệt thời thơ ấu không được quan tâm chăm sóc thì sao có tình cảm được, nó còn là 1 vết sẹo trong tâm hồn ấy chứ.
Nhưng vì thím là con trai nên sau này trách nhiệm chăm sóc bố mẹ gần như là của thím. Dù không có tình cảm thì cũng nên thử tiếp xúc nhiều xem sao, biết đâu lại nảy sinh.
Khó nói lắm, gia đình khó khăn, bố mẹ ít học hoặc tệ hơn là sống lầm lũi, không có việc làm tập thể thường sinh ra độc đoán, bác bỏ ý kiến người khác. Gia đình mình kinh tế tạm gọi là ổn, không chạy cơm từng bữa nhưng ba mình quen làm việc với giới lao động phổ thông, mang tiếng từng làm chủ nhưng cụ nhà quản lý theo kiểu cũ, thành ra nhiều cái tư tưởng mới ba mình không chấp nhận. Có thời điểm mình với ba bật combat gần cả năm trời. Khuyên thớt không ở được, cứ sống với bà luôn, lâu lâu qua thăm hỏi ba mẹ là được, mặt nặng mày nhẹ thì kệ họ luôn, về làm gì cho nhà cửa thêm lạnh?Nói chung vấn đề này chẳng có gì phải làm lăn tăn. Phận làm con vẫn giữ và thực hiện đầy đủ bổn phận của 1 người con đối với người đã sinh ra mình.
Cốt là để gia đình và xã hội ghi nhận mình là người có hiếu. Và cũng là tấm gương cho con của thím noi theo bởi mình đối đãi với bố mẹ như nào thì sau này con mình học theo nó cũng sẽ đối đãi với mình như vậy.
Em 24 tuổi chưa kết hôn, 4 năm rồi em ko xin tiền gia đìnhBạn bao nhiêu tuổi rồi? đã kết hôn, có thu nhập ổn định chưa?
Tôi thấy cách dẫn chuyện cảm giác như bạn chưa kết hôn, chưa có thu nhập ổn định đúng không?
Lớn khôn rồi không phụ giúp thêm thì thôi, bạn đừng chỉ nghĩ đến việc không xin tiền gia đình, bạn thử nghĩ xem, nếu bạn có thu nhập ổn định, khoảng 3xtr 1 tháng đi thì bạn sẽ làm gì với số tiền ấy?Em 24 tuổi chưa kết hôn, 4 năm rồi em ko xin tiền gia đình