Không thấy niềm vui trong cuộc sống hàng ngày

nntprivacy

Senior Member
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
 
Last edited:
khó, căn bản lfa vì thớt không phải lo lắng vấn đề tài chính. Mình thì nghĩ nên cưới vợ + sinh con, lúc đó bận rộn sẽ không có thời gian ngồi nghĩ vẩn vơ nữa
À mà mình không có tài chính, mục tiêu bây h vẫn là kiếm thật nhiều tiền để mua nhà. Mình cũng đã từng nghĩ là đến 1 ngày mà mình cảm thấy đủ tiền rồi thì lúc đó chán òm
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
Trước tôi cũng bị như fence . bỏ quay tay +. ra ngoài nhiều vào . ko có việc gì cũng phải ra đường. Ra mấy khu vui chơi hay chỗ nào đông người vào . đảm bảo fence làm theo tôi thì tầm 2 3 tháng là hết
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
trầm cảm do quay tay chứ sao, phúc đức đang ngày càng giảm rồi đấy, quay tay nhiều quá nên chỉ muốn ở trong phòng 1 mình, ko muốn làm gì, ko muốn tiếp xúc vs ai nữa, nặng hơn nữa là 44 đấy nhé.
 
Trước tôi cũng bị như fence . bỏ quay tay +. ra ngoài nhiều vào . ko có việc gì cũng phải ra đường. Ra mấy khu vui chơi hay chỗ nào đông người vào . đảm bảo fence làm theo tôi thì tầm 2 3 tháng là hết
Cảm ơn bác, để mai mình thử ra ngoài dạo
 
Cảm ơn bác, để mai mình thử ra ngoài dạo.
Ra dạo + ra chỗ đông người .xong ra đấy vận động cơ thể cho nó khỏe khoắn . xưa t cũng như fence xong người cứ yếu nhớt . bắp tay bắp chân không có . sau mãi mới thoát ra được
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.

1. Lấy vợ
2. Lấy chồng

Thử 1 trong 2 cái thử fency nhé ...:shame:
 
Nói chuyện với người Tây. Thứ 1 tây rất văn minh, ko toxic như Facebook, học thức dân trí cao. Kiếm Tây EU, Mỹ, Úc mà nói chuyện. Sài Gòn có Phúc Mập nhé.
Kiếm bạn đang làm việc ở nước ngoài để trò chuyện xem cuộc sống tư bản thú vị ra sao.
Tán múi mít Tây, U30 Tây vì gái Tây ko dẩm như gái Việt.
Tóm gọn: tiếp xúc với Tây đi vì thứ đó thớt chưa tiếp xúc. Biết đâu sẽ thấy thú vị.
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
fency có biểu hiện không biết đủ. biết đủ sẽ ko chán thế này
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
Bạn này đang rơi vào trạng thái mất phương hướng và thiếu động lực sống. Dù có điều kiện kinh tế tốt, nhưng cuộc sống không có niềm vui hay sự thỏa mãn. Để giúp bạn ấy thoát khỏi trạng thái này, cần một cách tiếp cận toàn diện, cả về tư duy, thói quen và môi trường sống. Dưới đây là một số gợi ý:

1. Xác định lại mục tiêu và ý nghĩa cuộc sống

Bạn ấy đang tự hỏi: "Mình đang sống vì cái gì?" Điều này cho thấy một sự mất định hướng. Thay vì chờ đợi một câu trả lời vĩ mô, hãy thử:

  • Nhìn lại quá khứ: Cấp 3 từng rất đam mê học đội tuyển, thích thử thách. Hãy tự hỏi: Điều gì từng làm mình say mê? Có thể tìm cách mang lại cảm giác đó trong hiện tại.
  • Đặt mục tiêu nhỏ, ngắn hạn: Không cần ngay lập tức tìm ra "ý nghĩa cuộc sống", nhưng có thể thử đặt những mục tiêu đơn giản: thử một sở thích mới, học một kỹ năng khác lạ, hoặc tham gia một dự án thú vị.

2. Thay đổi thói quen hằng ngày

Lịch trình hiện tại lặp lại một cách nhàm chán. Hãy thử thay đổi bằng cách:

  • Giảm cafe, thay bằng các hoạt động có lợi hơn: Chẳng hạn, tập thể dục, đi bộ buổi sáng.
  • Ra khỏi nhà nhiều hơn: Đăng ký một câu lạc bộ, đi du lịch bụi, thử làm một công việc gì đó không phải vì tiền mà vì trải nghiệm.
  • Hạn chế quay cuồng trong vòng lặp suy nghĩ: Có thể thử thiền hoặc viết nhật ký để hiểu rõ hơn về bản thân.

3. Tìm kiếm sự kết nối với người khác

Có vẻ bạn ấy thiếu sự giao tiếp và cảm thấy khó tìm được bạn bè phù hợp. Có thể thử:

  • Tham gia các cộng đồng có chung sở thích: Lập trình, thể thao, du lịch, sách, v.v.
  • Tìm một mentor hoặc người truyền cảm hứng: Một người có kinh nghiệm sống hơn có thể giúp có góc nhìn mới.
  • Làm điều gì đó có ích cho người khác: Dạy học miễn phí, tham gia hoạt động từ thiện – đôi khi ý nghĩa cuộc sống đến từ việc giúp người khác.

4. Điều chỉnh lại cách nhìn nhận về cuộc sống

Bạn ấy cảm thấy cuộc sống không có gì thú vị vì mọi thứ trở nên quá dễ dàng hoặc lặp đi lặp lại. Một số cách để khắc phục:

  • Đối mặt với thử thách mới: Có thể thử một ngành nghề khác, tham gia một cuộc thi, hoặc đặt mục tiêu tạo ra thứ gì đó giá trị.
  • Xem lại quan niệm về thành công: Không chỉ là có nhà, có xe, mà có thể là sự trưởng thành, trải nghiệm, hoặc đóng góp cho xã hội.

5. Kiểm tra lại sức khỏe tâm lý

Nếu tình trạng chán nản kéo dài, có thể có dấu hiệu của trầm cảm hoặc rối loạn cảm xúc. Khi đó, nên:

  • Tìm gặp chuyên gia tâm lý nếu cần.
  • Kiểm tra lại chế độ ăn uống, vận động và giấc ngủ để đảm bảo sức khỏe thể chất cũng ổn định.
 
Chào các bác. Từ khi lên đại học, tới lúc ra trường (IT), tới bây giờ đang học thạc sĩ, không có hôm nào mình vui vẻ các bác ạ.

Về hoàn cảnh gia đình thì có bất động sản và tiền vào đều, không làm vẫn có ăn. Không áp lực tài chính nên job nào mình làm cũng 1 thời gian thấy không phù hợp thì nghỉ, tự làm ở nhà. Lịch trình mỗi ngày: sáng dậy ăn sáng uống cafe, làm 1 ít, trưa ăn cơm uống cafe, làm 1 ít, tối ăn tối uống cafe, làm 1 ít. Bạn bè không thấy ai phù hợp, mút mít bản thân thấy cũng không cần (quay tay đều đều vì toàn ở 1 mình), ăn thì thấy ăn gì cũng chán, uống thì mỗi ngày có cafe gói + nước lọc là đủ nhu cầu.

Đêm về, với cái lồng ngực nặng trĩu mà nằm nghĩ:
  • Mình đang sống vì cái gì? Mình có đang sống sai không? Mình có đang lãng phí cuộc đời mình không?
  • Mình làm thành công thì sao? Mà không thành công thì cũng có sao?
  • Mút mít có thực sự có ý nghĩa không? Người A ụ người B, người A sau đó chia tay B và ụ người C, không có đặc biệt gì về tình cảm hết.
  • Giờ đi xe máy, nếu sau có tiền tự mua ô tô thì cũng là lái xe thôi chứ đâu có gì khác? Giờ có mấy nhà để ở, sau tự mua nhà ở thì cũng có khác gì đâu?
  • Chơi game không vui, xem youtube xem phim không vui, lướt facebook cũng không vui, làm cũng không vui, học cũng không vui, chơi đàn cũng không vui, ...
  • Cuộc sống không công bằng, ...
Nếu không có việc phải ra khỏi nhà thì mình có thể ở luôn trong nhà cả tháng. Hiếm khi (rất hiếm) có suy nghĩ là nếu mình không còn thì cũng không ảnh hưởng ai ngoài gia đình. Có gia đình và câu nói của ông thầy ngăn suy nghĩ mình lại "nếu nghõe được thì còn cái gì làm không được, nên cứ từ từ".

Lui về hồi cấp 3 thì biểu hiện của mình rất là khác:
  • Tập gym đều đặn.
  • Học đội tuyển, rất thích thú và ngồi liền 2 tuần chỉ để giải được 1 bài. Việc này diễn ra trong 3 năm cấp 3.
  • Có và rất thích mút mít.
  • Muốn ăn, muốn du lịch, ...

Mình không biết chuyện gì xảy ra với mình, mình không muốn cuộc đời cứ như thế này
Tv2qneN.gif
.
thím khá giống tôi

tôi nghĩ maybe do thím chưa tìm được niềm vui trong cuộc sống thôi
 
tôi nghĩ vấn đề của thớt là đã đủ tự do tài chính rồi nên ko bị áp lực gì cả. Đi làm ko thích thì nghỉ nên ko tìm được niềm vui dù nhỏ trong công việc. Trọg cuộc sống cũng ko có niềm vui gì nên thấy chán

Như tôi cũng ghét đi làm, đi làm áp lực nọ kia nhưng cũng ráng tìm được 1 chút cái vui trong việc mình làm.
 

Thread statistics

Created
nntprivacy,
Last reply from
1986,
Replies
53
Views
4,171
Back
Top