Khủng hoảng hiện sinh: Nỗi hoang mang đáng sợ về ý nghĩa cuộc sống

Có đứa con là có mục đích liền chứ gì đâu :rolleyes:

Gửi từ Cục phòng chống Ipỏn bằng vozFApp
 
Google "tri túc thường lạc”
Theo em nghĩ thì những người ở tầng 3-4 tháp maslow nhu cầu mới có thể áp dụng được. Chứ ở tầng 1 thì ráng ngoi lên chứ không thành phiên bản loser con đường mà tôi chọn. Em nghĩ không thể áp dụng lên mọi xuất phát điểm. Nghe hay và nó cho mình sống chậm lại cảm nhận được nhiều thứ hơn, mặc dù sống chậm khộng xấu nhưng với tầng lớp dưới lại là chuyện khác.
 
Last edited:
Theo em nghĩ thì những người ở tầng 3-4 tháp maslow nhu cầu mới có thể áp dụng được. Chứ ở tầng 1 thì ráng ngoi lên chứ không thành phiên bản loser con đường mà tôi chọn. Em nghĩ không thể áp dụng lên mọi xuất phát điểm. Nghe hay và nó cho mình sống chặm lại cảm nhận được nhiều thứ hơn, mặc dù sống chặm khộng xấu nhưng với tầng lớp dưới lại là chuyện khác.
Khái niệm này cũng chỉ mang tính chất tương đối phụ thuộc vào gốc nhìn của từng cá nhân và ở trong từng hoàn cảnh khác nhau nữa. Chứ nó ko có rập khuôn. Miễn sao biết cách vận hành thì dù có ở tầng lớp nào cũng sẽ thấy an lạc. Chứ k ai bắt đang giàu có cái bỏ hết tất cả để "thiểu dục tri túc" cho nó an lạc cả. Cũng chả ai bắt buông xuôi tất cả, ko cố gắng nữa nằm im cho nó an lạc :D.

Biết đủ ở đây phải hiểu rộng ra là biết cái giới hạn có thể chấp nhận ở bản thân mình. Ở trong giới hạn đó thì sướng, mà quá giới hạn đó thì khổ. Nên chuyện giàu nghèo nó cũng chỉ liên quan 1 phần thôi. Bạn phải hiểu trong cs đôi khi có những thứ mơ ước mà bạn ko thể đạt được lại là điều may mắn đối với bạn.... Nó giống kiểu như....

IMG_20221101_191427.jpg
 
Last edited:
Khái niệm này cũng chỉ mang tính chất tương đối phụ thuộc vào gốc nhìn của từng cá nhân và ở trong từng hoàn cảnh khác nhau nữa. Chứ nó ko có rập khuôn. Miễn sao biết cách vận hành thì dù có ở tầng lớp nào cũng sẽ thấy an lạc. Chứ k ai bắt đang giàu có cái bỏ hết tất cả để "thiểu dục tri túc" cho nó an lạc cả. Cũng chả ai bắt buông xuôi tất cả, ko cố gắng nữa nằm im cho nó an lạc :D.

Biết đủ ở đây phải hiểu rộng ra là biết cái giới hạn có thể chấp nhận ở bản thân mình. Ở trong giới hạn đó thì sướng, mà quá giới hạn đó thì khổ. Nên chuyện giàu nghèo nó cũng chỉ liên quan 1 phần thôi. Bạn phải hiểu trong cs đôi khi có những thứ mơ ước mà bạn ko thể đạt được lại là điều may mắn đối với bạn.... Nó giống kiểu như....

View attachment 1474173
sẽ tiếp thu, cám ơn bác :3
 
Khủng hoảng lớn nhất là ít tiền, có nhiều tiền giải quyết hết mọi vấn đề

Gửi từ Google Pixel 3a XL bằng vozFApp
 
tôi chỉ sợ bị đói và bị nóng. Làm đủ để không bị 2 sự trên là tôi thấy đời có ý nghĩa. Thỉnh thoảng có nhiều hơn thì tôi kiếm gái dập một chập cho đã. Vậy là hạnh phúc viên mãn.
 
T cũng từng thắc mắc mình sống để làm gì lúc tuổi dậy thì. Suy nghĩ nếu những mục tiêu quá lớn ko làm được và mục tiêu bình thường lại vô vị thì tại sao lại phải sống. Qua tuổi dậy thì thì những suy nghĩ kiểu vậy lại tự động biến mất. Sau này khi suy nghĩ cặn kẽ thì t nghĩ là, lý do sống rất đơn giản, có quá nhiều thứ chưa trải nghiệm mà trong suy nghĩ không mô phỏng ra trải nghiệm đó được. Ví dụ như hồi trẻ con ăn tôm thì nghĩ tôm hùm cũng chỉ đến thế. Nhưng lúc ăn tôm hùm thật thì hoàn toàn khác biệt.

Vì mỗi trải nghiệm mới lạ đều có thể mang lại cảm xúc thích thú thì tại sao lại ko sống lâu hơn để cảm nhận. T bắt đầu nhận ra mình yêu cuộc sống hơn t nghĩ
 
hồi trước tôi cũng hay tự hỏi cuộc sống có ý nghĩa gì, rồi tìm mục tiêu, mục đích. Nhưng chính vì cứ đi tìm nên mới đau khổ. Rồi rơi vào trạng thái cảm thấy cuộc sống ko có ý nghĩa gì (dạng kiểu mấy anh theo chủ nghĩa nihilism), sống khá bất cần.
Đến 1 giai đoạn nhận ra cuộc sống vốn không cần mục đích, như đám mây, nó ko cần suy nghĩ phải đi từ điểm A đến điểm B, mà cứ thế lững lờ trôi thôi. Vậy là cứ enjoy mọi thứ, ko cần đặt nặng cái gì quá mức cả, giống như đang chơi 1 con game phiêu lưu vậy.
 
hồi trước tôi cũng hay tự hỏi cuộc sống có ý nghĩa gì, rồi tìm mục tiêu, mục đích. Nhưng chính vì cứ đi tìm nên mới đau khổ. Rồi rơi vào trạng thái cảm thấy cuộc sống ko có ý nghĩa gì (dạng kiểu mấy anh theo chủ nghĩa nihilism), sống khá bất cần.
Đến 1 giai đoạn nhận ra cuộc sống vốn không cần mục đích, như đám mây, nó ko cần suy nghĩ phải đi từ điểm A đến điểm B, mà cứ thế lững lờ trôi thôi. Vậy là cứ enjoy mọi thứ, ko cần đặt nặng cái gì quá mức cả, giống như đang chơi 1 con game phiêu lưu vậy.
Nhưng cuộc sống nó không giống như mây, thích trôi đâu thì trôi. Cs phải vật lộn hàng ngày, bị chửi bới, bị khinh thường, bị phản bội, bị thất bại, phải làm công việc k thích và nhận đồng lương rẻ mạt, bị nghèo...
 
Nhưng cuộc sống nó không giống như mây, thích trôi đâu thì trôi. Cs phải vật lộn hàng ngày, bị chửi bới, bị khinh thường, bị phản bội, bị thất bại, phải làm công việc k thích và nhận đồng lương rẻ mạt, bị nghèo...
vậy là anh vẫn chơi map cơm áo gạo tiền rồi. Khi nào qua được map này anh sẽ tự hỏi "rồi sao nữa?" Lúc đó sẽ tự cảm thấy việc vật lộn hàng ngày để kiếm tiền nó cũng ko đem lại hạnh phúc cho mình. Mà phần lớn mọi người cả đời vẫn sẽ chơi map này thôi...
 
vậy là anh vẫn chơi map cơm áo gạo tiền rồi. Khi nào qua được map này anh sẽ tự hỏi "rồi sao nữa?" Lúc đó sẽ tự cảm thấy việc vật lộn hàng ngày để kiếm tiền nó cũng ko đem lại hạnh phúc cho mình. Mà phần lớn mọi người cả đời vẫn sẽ chơi map này thôi...
Thế tôi mới nói sống thì k thể lững thững như mây được
 
vậy là anh vẫn chơi map cơm áo gạo tiền rồi. Khi nào qua được map này anh sẽ tự hỏi "rồi sao nữa?" Lúc đó sẽ tự cảm thấy việc vật lộn hàng ngày để kiếm tiền nó cũng ko đem lại hạnh phúc cho mình. Mà phần lớn mọi người cả đời vẫn sẽ chơi map này thôi...

Mấy ai được làm công việc mình yêu thích, thấy hạnh phúc khi làm việc mà công việc đó có thể cho ra một mức thu nhập khá đâu
 
Đúng rồi bác giờ hiện đại còn cả khủng hoảng này nữa phải chi trúng vietlot để đỡ suy nghĩ nhiều hix
Nếu có một số tiền đủ lớn để không phải lo lắng thì mọi khủng hoảng trên đều có thể được giải quyết, hoặc ít nhất là chúng có thể phai nhạt thành "không đáng kể".
 
Back
Top