Cách đây tầm hơn chục năm, tôi có được chú thím dẫn đến 1 quán phở chửi trong SG, nói chung đi nhiều quẹo lắm, tôi không nhớ. Chỉ nhớ là quán ấy chửi khách như con, xin thêm bát tái cũng éo được, tôi éo nhớ hương vị thế nào, nhưng nghe nó nói thế tôi đặt bát xuống đi về luôn. Ông chú tôi ngại, cứ bảo ngon lắm ăn đi, nhưng tôi thấy mình đi khổ sở, tiền cũng phải trả đủ mà việc chó gì phải nghe nó chửi, nên cả đoàn về.
Đúng năm sau ngồi nói chuyện thì biết quán đó ế vêu mỏ, chuyển chỗ thuê mấy lần vẫn éo có khách.
Hà Nội rất nhiều món ngon, hồi ở Vũng Tàu, có 1 bà bán bún ốc đúng kiểu từ Hà Nội vào. Vũng Tàu dân Bắc đông lắm, thèm món vị Bắc nên đến rất đông, bả làm không ngơi tay nhưng miệng lúc nào cũng xởi lởi, cười nói rôm rả, chứ không có cái kiểu chửi bới này. Việc đi ăn bún chửi với tôi đúng là khổ dâm!