mega6/45
Senior Member
Điều gì đến cũng phải đến
Chày cối ở parkson được gần 2 tháng thì nhận được tin công ty chuẩn bị mất mục tiêu parkson vào công ty bảo vệ khác. Dĩ nhiên tất cả lại về khu biệt thự làm. Việc có thêm người vào 1 mục tiêu làm mỗi ca phải tăng thêm người, có lúc 1 vị trí có 2 người, nhưng như vậy vẫn là chưa đủ. Anh em phải thay phiên nhau nghỉ, nhường ngày công cho những người khác. Việc gì đến cũng phải đến, sáng hôm ấy là một ngày chớm hè, thời tiết ban sáng khá dễ chịu, nhưng càng dần đến trưa thì càng oi ả hơn, báo hiệu 1 điều gì đó. Tầm hơn 10 h xuất hiện những người lạ mặt mang đồng phục bảo vệ của 1 cty khác, theo sau 1 chiếc xe cá mập. Rồi xong, cty khác đến tiếp quản mục tiêu biệt thự, cty chẳng nói gì sất. Mấy anh em bỏ cả mục tiêu, tập trung tại phòng đội trưởng, nơi mà phía cty kia đang làm việc chuyển giao mục tiêu. Không 1 lời thông báo trước, cứ như vậy mọi người được yêu cầu trả lại trang thiết bị như bộ đàm, gậy cao su và sổ giao ca. Cũng có cãi vã, cũng có phản đối, gọi cả phía đại diện cty Vân Long xuống, thậm chí còn có người đóng cổng không cho bên kia vào. Thế nhưng....
Sau vài lời an ủi từ phía công ty rằng sẽ sắp xếp cho mọi người ở 1 vị trí khác gần đây, rồi thì sẽ đảm bảo quyền lợi, rồi thì abcxyz... Tất cả gói gọn trong vòng 4 giờ đồng hồ, mấy anh em rệu rã đi về với một tâm trạng thấp thỏm rằng không biết ngày mai, ngày kia sẽ đi đâu về đâu. Cuối cùng thì sau khoảng 1 tuần ở nhà, có tin từ mấy anh em là sẽ làm ở khu vực mới phía Quốc Oai, cách địa điểm cũ khoảng 7km, và tất nhiên sẽ không có phụ cấp xăng xe hay gì đâu nhé. Mình và nhiều nguời khác tập trung tại cty để đòi cọc và nghỉ việc. Lý do mình đưa ra là do cty không đáp ứng đủ nguyện vọng, đi làm quá xa không có phụ cấp, yêu cầu trả lại cọc + số ngày đã đi làm trong tháng. Có lẽ họ cũng quen với việc này rồi, nên xử lý rất có bài bản. Đầu tiên là cho tất cả ghi vào 1 tờ danh sách, ai muốn nghỉ, ai muốn đi làm địa điểm khác. Những người muốn nghỉ thì chờ sau 3 tháng sẽ giải quyết. Sau 3 tháng thì phía cty lại yêu cầu phải có giấy abcxyz(cụ thể mình không nhớ rõ nữa), chỉ nhớ là vài cái điều kiện đi sau làm khó dễ, phải mất rất nhiều thời gian để hoàn thành những mục đó, nên đa số nản mà bỏ cọc sau 4, 5 lần lên đòi quyền lợi, mình không theo đến cùng nhưng mà thấy ô Vịnh kể là nghỉ gần hết, còn có 2-3 người là theo lên Quốc Oai thôi. Mình thì được phân về 1 chỗ cạnh khu biệt thự cũ, 2 bên cách nhau bởi cái chòi rách mình kể chap trước đấy. Chỗ này nó là văn phòng của tụi ban quản lý công trường, có mỗi 1 toà nhà văn phòng 2 tầng để trông. Công việc thì chẳng có gì cả, ngày thì ngồi trông xe, tối thì chờ nhân viên về hết mình đi niêm phong lại cửa văn phòng. Trên tầng 2 có 1 phòng trống, có cả cái giường inox kiểu như ở bệnh viện. Phòng nào có máy tính thì khoá với niêm phong r, còn lại toàn hồ sơ giấy tờ, nên thành ra trộm nó cũng chẳng thèm lảng vảng ở đây.
Ở đây thì mình quen 3 người là chú Vân(làm cùng mình), chú An nhân viên bên cty bảo vệ bên kia và anh Văn(nhân viên văn phòng ở đây luôn). Chú An chẳng hiểu công việc thế nào mà toàn thấy lẩn sang bên mình chơi, trực 12h chắc phải 4h chú ấy bên chỗ mình uống nước chè mất. Chú này trước là thầy lang ở bên An Khánh, thấy kể nhà có bài thuốc chữa bỏng gia truyền, chữa được bao nhiêu người khỏi. Dần dà ngta toàn đi chữa tây y nên ít việc, đi làm bảo vệ kiếm thêm.
Chú Vân thì nhà ở Phủ Lý Hà Nam, đẹp trai, dẻo mỏ, đề đóm, nhưng mà sống lại rất tình cảm, được lòng mấy tay quản lý trên văn phòng. Mình với chú Vân đổi ca, 1 ông thông ngày, 1 ông thông đêm, thỉnh thoảng chú có việc hoặc là về quê thì mình trông thông ngày-đêm luôn. Lúc đầu chú ấy còn thuê phòng trọ bên An Khánh, mà sau ổng ở lì luôn ở chỗ văn phòng, ngày thì chui vào chòi, tối chui lên cái phòng trống có giường, đỡ mất tiền thuê nhà. Chú này đẹp trai nên hay đá đưa được mấy bà đi làm công ở đấy, chẳng biết có húp được không mà thấy hay kể với mình kiểu như con bé nhà bếp nó cứ mang cơm cho chú, xong rồi chú trả tiền nó k lấy, rỗi việc nó cứ vào phòng bảo vệ ngồi, chú bảo ra ngoài cũng chẳng ra. Nói chung là ăn nói cũng lịch sự, chứ không mở mồm là d*t như mấy lão bên mục tiêu cũ. Cứ cách 1 tháng là vợ lại lên thăm mấy ngày, mà cứ hễ vợ lên thăm là hôm ấy mình lại trông ngày. Thấy chú ấy kể ngày trước vợ là giáo viên, lúc ấy đang yêu 1 cô khác xinh hơn, mà cô này bám riết quá, với lại thật lòng hơn cô kia nên cưới. Mà lần đầu tiên đi massage của mình cũng là chú dẫn đi, lần đầu karaoke có vịn cũng là chú dẫn đi. Hic, tội lỗi quá.
Còn anh Văn thì là nhân viên ở cái toà này luôn, chuyên chân điếu đóm. Trong khu biệt thự có việc gì kỹ thuật thì a này hay bị đầu sai, lúc thì cống tắc, lúc thì rò nước, lúc thì nhà này nhà nọ muốn sửa nhà, chạy loăng quăng thế mà cả lương cả lậu tháng cũng được gần 20tr đấy. Ngày ấy ông này có cái điện thoại htc cảm ứng, mình thèm chảy cả dãi, bố khỉ. Được cái 4 ông lại hay ngồi nước chè với nhau, rượu thì lúc nào cũng có, cứ cách dăm hôm lại mua mồi về nhậu. 1 ông thì chuyên đề tán gái, 1 ông thì kể thế sự nhân sinh, 1 ông thì kể về kỹ thuật. Mình thì tập chung chuyên môn, thỉnh thoảng có ai gọi thì gật thôi. 2 chú cháu chở che nhau cũng dc vài tháng, mà giờ thỉnh thoảng mình vẫn liên lạc với chú, vẫn làm ở đấy luôn. Sau này thì phía cty chơi bẩn, điều mình đi mục tiêu khác, trong khi vẫn báo với ban quản lý là có 2 bve. Mình thì xin nghỉ luôn(dĩ nhiên là không lấy được cọc, những người mình biết thì chưa ai lấy lại được), cty cực kỳ bựa, ai có ý định vào cty này thì né né ra nhé.
Chap sau mình sẽ kể về cty HNK và trường St.Pault(cty bảo vệ cuối và mục tiêu cuối của mình)
Chày cối ở parkson được gần 2 tháng thì nhận được tin công ty chuẩn bị mất mục tiêu parkson vào công ty bảo vệ khác. Dĩ nhiên tất cả lại về khu biệt thự làm. Việc có thêm người vào 1 mục tiêu làm mỗi ca phải tăng thêm người, có lúc 1 vị trí có 2 người, nhưng như vậy vẫn là chưa đủ. Anh em phải thay phiên nhau nghỉ, nhường ngày công cho những người khác. Việc gì đến cũng phải đến, sáng hôm ấy là một ngày chớm hè, thời tiết ban sáng khá dễ chịu, nhưng càng dần đến trưa thì càng oi ả hơn, báo hiệu 1 điều gì đó. Tầm hơn 10 h xuất hiện những người lạ mặt mang đồng phục bảo vệ của 1 cty khác, theo sau 1 chiếc xe cá mập. Rồi xong, cty khác đến tiếp quản mục tiêu biệt thự, cty chẳng nói gì sất. Mấy anh em bỏ cả mục tiêu, tập trung tại phòng đội trưởng, nơi mà phía cty kia đang làm việc chuyển giao mục tiêu. Không 1 lời thông báo trước, cứ như vậy mọi người được yêu cầu trả lại trang thiết bị như bộ đàm, gậy cao su và sổ giao ca. Cũng có cãi vã, cũng có phản đối, gọi cả phía đại diện cty Vân Long xuống, thậm chí còn có người đóng cổng không cho bên kia vào. Thế nhưng....
Sau vài lời an ủi từ phía công ty rằng sẽ sắp xếp cho mọi người ở 1 vị trí khác gần đây, rồi thì sẽ đảm bảo quyền lợi, rồi thì abcxyz... Tất cả gói gọn trong vòng 4 giờ đồng hồ, mấy anh em rệu rã đi về với một tâm trạng thấp thỏm rằng không biết ngày mai, ngày kia sẽ đi đâu về đâu. Cuối cùng thì sau khoảng 1 tuần ở nhà, có tin từ mấy anh em là sẽ làm ở khu vực mới phía Quốc Oai, cách địa điểm cũ khoảng 7km, và tất nhiên sẽ không có phụ cấp xăng xe hay gì đâu nhé. Mình và nhiều nguời khác tập trung tại cty để đòi cọc và nghỉ việc. Lý do mình đưa ra là do cty không đáp ứng đủ nguyện vọng, đi làm quá xa không có phụ cấp, yêu cầu trả lại cọc + số ngày đã đi làm trong tháng. Có lẽ họ cũng quen với việc này rồi, nên xử lý rất có bài bản. Đầu tiên là cho tất cả ghi vào 1 tờ danh sách, ai muốn nghỉ, ai muốn đi làm địa điểm khác. Những người muốn nghỉ thì chờ sau 3 tháng sẽ giải quyết. Sau 3 tháng thì phía cty lại yêu cầu phải có giấy abcxyz(cụ thể mình không nhớ rõ nữa), chỉ nhớ là vài cái điều kiện đi sau làm khó dễ, phải mất rất nhiều thời gian để hoàn thành những mục đó, nên đa số nản mà bỏ cọc sau 4, 5 lần lên đòi quyền lợi, mình không theo đến cùng nhưng mà thấy ô Vịnh kể là nghỉ gần hết, còn có 2-3 người là theo lên Quốc Oai thôi. Mình thì được phân về 1 chỗ cạnh khu biệt thự cũ, 2 bên cách nhau bởi cái chòi rách mình kể chap trước đấy. Chỗ này nó là văn phòng của tụi ban quản lý công trường, có mỗi 1 toà nhà văn phòng 2 tầng để trông. Công việc thì chẳng có gì cả, ngày thì ngồi trông xe, tối thì chờ nhân viên về hết mình đi niêm phong lại cửa văn phòng. Trên tầng 2 có 1 phòng trống, có cả cái giường inox kiểu như ở bệnh viện. Phòng nào có máy tính thì khoá với niêm phong r, còn lại toàn hồ sơ giấy tờ, nên thành ra trộm nó cũng chẳng thèm lảng vảng ở đây.
Ở đây thì mình quen 3 người là chú Vân(làm cùng mình), chú An nhân viên bên cty bảo vệ bên kia và anh Văn(nhân viên văn phòng ở đây luôn). Chú An chẳng hiểu công việc thế nào mà toàn thấy lẩn sang bên mình chơi, trực 12h chắc phải 4h chú ấy bên chỗ mình uống nước chè mất. Chú này trước là thầy lang ở bên An Khánh, thấy kể nhà có bài thuốc chữa bỏng gia truyền, chữa được bao nhiêu người khỏi. Dần dà ngta toàn đi chữa tây y nên ít việc, đi làm bảo vệ kiếm thêm.
Chú Vân thì nhà ở Phủ Lý Hà Nam, đẹp trai, dẻo mỏ, đề đóm, nhưng mà sống lại rất tình cảm, được lòng mấy tay quản lý trên văn phòng. Mình với chú Vân đổi ca, 1 ông thông ngày, 1 ông thông đêm, thỉnh thoảng chú có việc hoặc là về quê thì mình trông thông ngày-đêm luôn. Lúc đầu chú ấy còn thuê phòng trọ bên An Khánh, mà sau ổng ở lì luôn ở chỗ văn phòng, ngày thì chui vào chòi, tối chui lên cái phòng trống có giường, đỡ mất tiền thuê nhà. Chú này đẹp trai nên hay đá đưa được mấy bà đi làm công ở đấy, chẳng biết có húp được không mà thấy hay kể với mình kiểu như con bé nhà bếp nó cứ mang cơm cho chú, xong rồi chú trả tiền nó k lấy, rỗi việc nó cứ vào phòng bảo vệ ngồi, chú bảo ra ngoài cũng chẳng ra. Nói chung là ăn nói cũng lịch sự, chứ không mở mồm là d*t như mấy lão bên mục tiêu cũ. Cứ cách 1 tháng là vợ lại lên thăm mấy ngày, mà cứ hễ vợ lên thăm là hôm ấy mình lại trông ngày. Thấy chú ấy kể ngày trước vợ là giáo viên, lúc ấy đang yêu 1 cô khác xinh hơn, mà cô này bám riết quá, với lại thật lòng hơn cô kia nên cưới. Mà lần đầu tiên đi massage của mình cũng là chú dẫn đi, lần đầu karaoke có vịn cũng là chú dẫn đi. Hic, tội lỗi quá.
Còn anh Văn thì là nhân viên ở cái toà này luôn, chuyên chân điếu đóm. Trong khu biệt thự có việc gì kỹ thuật thì a này hay bị đầu sai, lúc thì cống tắc, lúc thì rò nước, lúc thì nhà này nhà nọ muốn sửa nhà, chạy loăng quăng thế mà cả lương cả lậu tháng cũng được gần 20tr đấy. Ngày ấy ông này có cái điện thoại htc cảm ứng, mình thèm chảy cả dãi, bố khỉ. Được cái 4 ông lại hay ngồi nước chè với nhau, rượu thì lúc nào cũng có, cứ cách dăm hôm lại mua mồi về nhậu. 1 ông thì chuyên đề tán gái, 1 ông thì kể thế sự nhân sinh, 1 ông thì kể về kỹ thuật. Mình thì tập chung chuyên môn, thỉnh thoảng có ai gọi thì gật thôi. 2 chú cháu chở che nhau cũng dc vài tháng, mà giờ thỉnh thoảng mình vẫn liên lạc với chú, vẫn làm ở đấy luôn. Sau này thì phía cty chơi bẩn, điều mình đi mục tiêu khác, trong khi vẫn báo với ban quản lý là có 2 bve. Mình thì xin nghỉ luôn(dĩ nhiên là không lấy được cọc, những người mình biết thì chưa ai lấy lại được), cty cực kỳ bựa, ai có ý định vào cty này thì né né ra nhé.
Chap sau mình sẽ kể về cty HNK và trường St.Pault(cty bảo vệ cuối và mục tiêu cuối của mình)