Kỷ niệm đi làm bảo vệ

Điều gì đến cũng phải đến

Chày cối ở parkson được gần 2 tháng thì nhận được tin công ty chuẩn bị mất mục tiêu parkson vào công ty bảo vệ khác. Dĩ nhiên tất cả lại về khu biệt thự làm. Việc có thêm người vào 1 mục tiêu làm mỗi ca phải tăng thêm người, có lúc 1 vị trí có 2 người, nhưng như vậy vẫn là chưa đủ. Anh em phải thay phiên nhau nghỉ, nhường ngày công cho những người khác. Việc gì đến cũng phải đến, sáng hôm ấy là một ngày chớm hè, thời tiết ban sáng khá dễ chịu, nhưng càng dần đến trưa thì càng oi ả hơn, báo hiệu 1 điều gì đó. Tầm hơn 10 h xuất hiện những người lạ mặt mang đồng phục bảo vệ của 1 cty khác, theo sau 1 chiếc xe cá mập. Rồi xong, cty khác đến tiếp quản mục tiêu biệt thự, cty chẳng nói gì sất. Mấy anh em bỏ cả mục tiêu, tập trung tại phòng đội trưởng, nơi mà phía cty kia đang làm việc chuyển giao mục tiêu. Không 1 lời thông báo trước, cứ như vậy mọi người được yêu cầu trả lại trang thiết bị như bộ đàm, gậy cao su và sổ giao ca. Cũng có cãi vã, cũng có phản đối, gọi cả phía đại diện cty Vân Long xuống, thậm chí còn có người đóng cổng không cho bên kia vào. Thế nhưng....
Sau vài lời an ủi từ phía công ty rằng sẽ sắp xếp cho mọi người ở 1 vị trí khác gần đây, rồi thì sẽ đảm bảo quyền lợi, rồi thì abcxyz... Tất cả gói gọn trong vòng 4 giờ đồng hồ, mấy anh em rệu rã đi về với một tâm trạng thấp thỏm rằng không biết ngày mai, ngày kia sẽ đi đâu về đâu. Cuối cùng thì sau khoảng 1 tuần ở nhà, có tin từ mấy anh em là sẽ làm ở khu vực mới phía Quốc Oai, cách địa điểm cũ khoảng 7km, và tất nhiên sẽ không có phụ cấp xăng xe hay gì đâu nhé. Mình và nhiều nguời khác tập trung tại cty để đòi cọc và nghỉ việc. Lý do mình đưa ra là do cty không đáp ứng đủ nguyện vọng, đi làm quá xa không có phụ cấp, yêu cầu trả lại cọc + số ngày đã đi làm trong tháng. Có lẽ họ cũng quen với việc này rồi, nên xử lý rất có bài bản. Đầu tiên là cho tất cả ghi vào 1 tờ danh sách, ai muốn nghỉ, ai muốn đi làm địa điểm khác. Những người muốn nghỉ thì chờ sau 3 tháng sẽ giải quyết. Sau 3 tháng thì phía cty lại yêu cầu phải có giấy abcxyz(cụ thể mình không nhớ rõ nữa), chỉ nhớ là vài cái điều kiện đi sau làm khó dễ, phải mất rất nhiều thời gian để hoàn thành những mục đó, nên đa số nản mà bỏ cọc sau 4, 5 lần lên đòi quyền lợi, mình không theo đến cùng nhưng mà thấy ô Vịnh kể là nghỉ gần hết, còn có 2-3 người là theo lên Quốc Oai thôi. Mình thì được phân về 1 chỗ cạnh khu biệt thự cũ, 2 bên cách nhau bởi cái chòi rách mình kể chap trước đấy. Chỗ này nó là văn phòng của tụi ban quản lý công trường, có mỗi 1 toà nhà văn phòng 2 tầng để trông. Công việc thì chẳng có gì cả, ngày thì ngồi trông xe, tối thì chờ nhân viên về hết mình đi niêm phong lại cửa văn phòng. Trên tầng 2 có 1 phòng trống, có cả cái giường inox kiểu như ở bệnh viện. Phòng nào có máy tính thì khoá với niêm phong r, còn lại toàn hồ sơ giấy tờ, nên thành ra trộm nó cũng chẳng thèm lảng vảng ở đây.
Ở đây thì mình quen 3 người là chú Vân(làm cùng mình), chú An nhân viên bên cty bảo vệ bên kia và anh Văn(nhân viên văn phòng ở đây luôn). Chú An chẳng hiểu công việc thế nào mà toàn thấy lẩn sang bên mình chơi, trực 12h chắc phải 4h chú ấy bên chỗ mình uống nước chè mất. Chú này trước là thầy lang ở bên An Khánh, thấy kể nhà có bài thuốc chữa bỏng gia truyền, chữa được bao nhiêu người khỏi. Dần dà ngta toàn đi chữa tây y nên ít việc, đi làm bảo vệ kiếm thêm.
Chú Vân thì nhà ở Phủ Lý Hà Nam, đẹp trai, dẻo mỏ, đề đóm, nhưng mà sống lại rất tình cảm, được lòng mấy tay quản lý trên văn phòng. Mình với chú Vân đổi ca, 1 ông thông ngày, 1 ông thông đêm, thỉnh thoảng chú có việc hoặc là về quê thì mình trông thông ngày-đêm luôn. Lúc đầu chú ấy còn thuê phòng trọ bên An Khánh, mà sau ổng ở lì luôn ở chỗ văn phòng, ngày thì chui vào chòi, tối chui lên cái phòng trống có giường, đỡ mất tiền thuê nhà. Chú này đẹp trai nên hay đá đưa được mấy bà đi làm công ở đấy, chẳng biết có húp được không mà thấy hay kể với mình kiểu như con bé nhà bếp nó cứ mang cơm cho chú, xong rồi chú trả tiền nó k lấy, rỗi việc nó cứ vào phòng bảo vệ ngồi, chú bảo ra ngoài cũng chẳng ra:bad_smelly:. Nói chung là ăn nói cũng lịch sự, chứ không mở mồm là d*t như mấy lão bên mục tiêu cũ. Cứ cách 1 tháng là vợ lại lên thăm mấy ngày, mà cứ hễ vợ lên thăm là hôm ấy mình lại trông ngày. Thấy chú ấy kể ngày trước vợ là giáo viên, lúc ấy đang yêu 1 cô khác xinh hơn, mà cô này bám riết quá, với lại thật lòng hơn cô kia nên cưới. Mà lần đầu tiên đi massage của mình cũng là chú dẫn đi, lần đầu karaoke có vịn cũng là chú dẫn đi. Hic, tội lỗi quá.
Còn anh Văn thì là nhân viên ở cái toà này luôn, chuyên chân điếu đóm. Trong khu biệt thự có việc gì kỹ thuật thì a này hay bị đầu sai, lúc thì cống tắc, lúc thì rò nước, lúc thì nhà này nhà nọ muốn sửa nhà, chạy loăng quăng thế mà cả lương cả lậu tháng cũng được gần 20tr đấy. Ngày ấy ông này có cái điện thoại htc cảm ứng, mình thèm chảy cả dãi, bố khỉ. Được cái 4 ông lại hay ngồi nước chè với nhau, rượu thì lúc nào cũng có, cứ cách dăm hôm lại mua mồi về nhậu. 1 ông thì chuyên đề tán gái, 1 ông thì kể thế sự nhân sinh, 1 ông thì kể về kỹ thuật. Mình thì tập chung chuyên môn, thỉnh thoảng có ai gọi thì gật thôi. 2 chú cháu chở che nhau cũng dc vài tháng, mà giờ thỉnh thoảng mình vẫn liên lạc với chú, vẫn làm ở đấy luôn. Sau này thì phía cty chơi bẩn, điều mình đi mục tiêu khác, trong khi vẫn báo với ban quản lý là có 2 bve. Mình thì xin nghỉ luôn(dĩ nhiên là không lấy được cọc, những người mình biết thì chưa ai lấy lại được), cty cực kỳ bựa, ai có ý định vào cty này thì né né ra nhé.
Chap sau mình sẽ kể về cty HNK và trường St.Pault(cty bảo vệ cuối và mục tiêu cuối của mình)
 
Rt7E8tX.png
 
St Paul

Nghỉ việc ở Vân Long đâu được gần tháng thì cu Đạt gọi điện báo mình bên cty HNK đang tuyển người ở mục tiêu trường St Paul, hỏi mình xem có muốn đi làm không. Vậy là 2 anh em lại bò đi xin việc. Cty này chủ là người hàn xẻng, có 1 lần mình gặp rồi. Trụ sở nó ở trên đường láng, đến nơi thì cũng nộp hồ sơ, đóng tiền như các chỗ khác. Trước khi làm việc thì phải học qua 1 khoá đào tạo 1 tuần hay 10 ngày gì đấy của họ, học tại trung tâm luôn. Có ông thầy giới thiệu làm bên quân đội dạy, chủ yếu là học điều lệnh, cung cách làm việc tại các mục tiêu, với cách xử lý tình huống giả định. Học xong còn phải làm 1 bài ktra cơ, bước đầu có vẻ chuyên nghiệp hơn bên cũ. Người nào mà nhà xa thì họ bố trí cho ăn ngủ tại đấy luôn. Quân tư trang thì là áo trắng, cầu vai, cà vạt, giày dép mũ mão đầy đủ. Nghe như quân đội nhưng mà cầu cai vải mỏng tèo, na ná hàm binh nhất nhưng mà màu khác. Lúc mình làm thì họ còn tiếp quản cả toà keangnam phạm hùng, không rõ giờ còn không nữa. Vậy đó, học xong thì phân công về mục tiêu, tất nhiên là mình với cu Đạt về tại trường St Paul rồi.
Sơ qua cái trường này thì nó nằm bên cạnh khu biệt thự luôn, cũng ngay gần đại lộ TL. Lúc mình về là trường nó còn chưa làm xong, vẫn đang sơn sửa với nhập trang thiết bị. Trường này nó là trường quốc tế, tụi nhỏ tây nhiều lắm, giáo viên cũng nhiều người nước ngoài. Dạy từ mẫu giáo lên c2 thì phải. Phía bên trái có bể bơi, đằng trước là sân cỏ rộng, đá bóng chạy cứ phải gọi là phờ râu. Trên sân còn bố trí khu chạy, khu nhảy xa. Họ xây theo hình chữ U với lẻ tẻ vài khu phức hợp nữa. 1 ca trực có 7 người, ca phó/ca trưởng, 1 ở bể bơi(kiểm soát hàng rào phía bên mé phải), 1 đằng sau(kiểm soát hàng rào đằng sau), phía bên trái có 2 vị trí, 1 là ở chòi cổng phụ, 1 ở khu nhà phía mầm mon, 1 ở trong lòng trường với 1 ông chạy loăng quăng không có chỗ cố định. Mình thì hay gác ở cổng với khu mầm non, khôi khi thì gác random, nói chung tất cả các vị trí trừ ca trưởng mình đều phải gác rồi. Đợt đầu gác ở khu mầm non, chỗ ấy học cũng đang sửa sang, mà chiều về họ khoá hết cửa, không chui vào ngủ dc. Đến tối gió nó lạnh thốc vào mặt run như cầy sấy. May sau nói với bên trường tối để cửa nhà vs, đến tối thì chui vào nvs ngủ. Đang sửa sang nên nvs hầu như không được sd, không có mùi gì ngoài mùi keo đâu. Có lần mình trực ban ngày ở đấy, lão sếp hàn xẻng bất chợt đi ktra, thấy mình đang ngồi ở cái tiêu cảnh ở đấy, lão kéo mình ra với con bé phiên dịch, xì xà xì xồ như hét vào mặt mình. Đại ý là trong ca trực không đuợc ngồi, phải đứng với đi lại. Lần đầu và chắc cũng là lần cuối được tận hưởng phong cách làm việc của tụi chim ngắn. Làm ở chỗ này lương cao hơn bên cũ, giờ giấc tuy không thoải mái được như bên kia nhưng mà cảm giác làm nó đứng đắn cái thằng người ra (mặc dù vẫn chỉ là thằng bv quèn). Ở đây ngoài cu Đạt thì mình còn chơi thân với chú Vĩ, chú này mặt phụ huynh mà tâm hồn học sinh, hoà đồng vui tính. Kiểu như dạng người ai cũng có thể chơi được ấy. Chắc là "đức cao vọng trọng" nên chú này chuyên trị gác ở phía sau, nơi có cái chòi xây kiên cố. Bên trong có cả nvs, với phòng tắm. Vì vậy mới có chuyện vị trí 2 bên trái phải hay mò qua đây giao lưu, nhậu nhẹt với pha mì. Mới đầu đi vs mình còn hay chạy vào chòi, sau thấy mất thời gian quá, cứ ra cái vườn đối diện xả luôn. Chú này trực ngày thì trưa vợ mang cơm, trực tối thì tối vợ cũng mang cơm cho, toàn cơm nóng canh nóng, chẳng bù mấy thằng còn lại tinh mì tôm.
À mà xung quanh trồng nhiều hoa lắm nhé, có cả trúc vs mấy khóm tre, phía mình trông bên dưới còn có 1 cái tiểu ảnh bên dưới có nước, chiều mùa hè mà ra đây ngồi, có ấm trà vs mấy ông bạn thì tuyệt. Tất cả các vị trí tù nhất là ông ở cổng phụ, chòi thì chỉ là 1 cái chòi tôn đặt ở cạnh cổng thôi. Tối ngồi đấy buồn, mà muỗi thì nhung nhúc, cứ ngồi 1 lúc là phải chạy ra ngoài đi lại, hoặc là chạy ra sân cỏ vận động, không thì thành cái xác khô mất. Nhàn nhất thì là ông cổng, mỗi ăn với mở cổng, phòng rộng thênh thang, toàn ngồi vs ca trưởng, ăn uống, đi vs cũng tiện. Mà mở cổng có cả remote hồng ngoại, chứ k phải nhoài người bấm nút đâu, đang đi vs mà có tiếng còi ô tô, bấm nút cũng dc luôn. Trực phía bên bể bơi cũng tù, ngày ấy trường chưa vào hoạt động, bể bơi họ đang ngâm nên cũng chẳng dc tắm. Đợi đến khi bể sạch thì lại sang xừ mùa đông, chán mớ đời. Mà chỗ này cũng chẳng có mái che gì đâu, do là ở phía cạnh tường vs cửa sổ, mưa thì chỉ có chạy vào chòi bên cạnh trú nhờ thôi. Do là trường nó dạy nhiều độ tuổi, nên trang thiết bị cũng tương đối. Có những đợt cả 5,7 ô tô tải chở thiết bị vào, nào là piano, organ, mô hình cơ thể người, sách vở, nhiều kinh khủng. Cũng vì vậy mà cánh bảo vệ thỉnh thoảng được đóng vai cửu vạn, vác đồ xong thì được thưởng cho vài chục uống nước. Làm bv cứ vậy là vui, lâu lâu lại có vài chục nhét túi. Phía gần cổng đi vào là nhà ăn, lên trên là 4 tầng phòng học, chẳng biết dạy cái gì mà có mấy phòng thông thau, mở hết cửa thông phòng ra thì rộng thênh thang. Thư viện với nhà giáo viên thì ở toà ở giữa, có đợt mình vào ktra thợ lau thảm, nhìn vào họ trang trí nhìn giống phòng giáo viên bên mẽo lắm. Phía sau khu mầm non cũng có cả 1 khu vui chơi nhỏ nhỏ, cầu trượt, xích đu đại loại vậy.
Đến khi trường đi vào hoạt động thì hằng sáng sẽ có xe đưa đón hs từ nội thành vào, trẻ con người hàn, mẽo, việt là chủ yếu. Mà để vào học trường này cũng toàn ng nhiều tiền. Nhìn tụi nhỏ c2 nước ngoài phổng phao đã mắt lắm. Tuy nhiên cũng k dc nhìn lộ nhiễu, cno thấy mình nhìn mà sợ báo cho gv hoặc phụ huynh thì nghỉ sớm. Ngày ấy cứ đầu ca trực, bất kể ca sáng hay ca tối, mình đến 1 cái, nhận giao ca xong sẽ đi tưới cây. Tưới hết cây quanh khu mình, thì ra tới cả bãi cỏ. Mấy ông cứ bảo mình rảnh háng, mà kệ, mình tưới tắm nó tí đến lúc nó nở hoa mình cũng là người ngắm mà.
Phần này mình kể có lẽ hơi chán, vì bên này nó làm nghiêm hơn, cũng k có chuyện văng chim văng cò trong lúc nói chuyện. Nhân sự cũng cố định, mình thấy ở mục tiêu chưa có ai nghỉ ngang trước mình. Trong ca trực cũng không có gì phát sinh nhiều.
Trong lúc mình làm ở đây thì vẫn để ý kiếm việc phù hợp chuyên môn. Chuyên môn mình là IT, học cả tiếng nhật nên mình mong muốn vào làm 1 cty nào đấy có lquan đến cả 2 cái trên. Đâu như tháng 10, thấy có 1 job khá là phù hợp, đi phỏng vấn thì trúng luôn. Vậy là mình có 1 cái offer đến đầu tháng 1 năm tới thì đi làm. Vậy nên làm đến t11 mình quyết định xin nghỉ. Lúc nghỉ anh ca trưởng vẫn còn níu kéo rằng, mày làm tiếp đi anh sắp xếp cho m chỉ làm ca đêm. Nhưng mà thấy không đủ skhoe nên mình từ chối.
Vậy đó, sau gần 2 năm đi làm bv, cũng thấy có nhiều cái được và nhiều cái mất.
Cái được thì mình được mở mang đầu óc với những con người, những số phận. Khi mà nhìn thấy cả tầng lớp giàu và nghèo hằng ngày, tự trong mình nó thôi thúc là mình phải thoát nghèo. Bình thường ở nhà mấy thím chắc cũng được nghe đi nghe lại bài "không học thì ra đường chỉ có bốc shit", nhưng mà khi được trải nghiệm kiếp người nghèo, sống chung với những thân phận giống như cha mình, mẹ mình mình mới thấy thấm.
Cái được thứ 2 là nhận ra được cái chênh lệch giàu nghèo trong xã hội nó lớn ntn. Mấy ông sv ra trường cũng chỉ biết đại khái một cái định nghĩa về giàu có, chứ cũng k biết được người giàu họ sống ra sao, suy nghĩ của họ ntn.
Cái thứ 3 là mình cũng mở rộng thêm mối quan hệ, tuy là đa phần nó chẳng đi đến đâu, nhưng mà có vẫn hơn không.
Cái thứ 4 là trong thời gian này thời gian rảnh khá nhiều, mình cũng có thời gian đọc sách, ngâm cứu linh tinh, cũng rút ra được một số kiến thức, cũng như rèn được 1 chữ tâm.
Còn cái mất thì mất skhoe, mất thời gian, mất những phút giây bên gia đình người thân bạn bè.
Qua câu chuyện này mình cũng muốn các bạn hiểu hơn về cái nghề bv, 1 nghề mà hằng ngày mọi người vẫn thấy nhưng chưa chắc là hiểu được công việc của họ. Xin hết:byebye:.
 
Back
Top