nếu ông chồng từ xưa đến giờ là ng vũ phu ít học thì suy luận có lần 1 sẽ có lần 2 như này có thể hiểu dc, còn rơi vào trường hợp xưa đến nay vợ mình sống chả có cảm xúc, bản thân ông chồng cố gắng thay đổi nhưng k dc, luôn khó xử giữa 2 bên, giờ đang ở xa nghe tin mẹ mình bị đột quỵ liệt nửa người, vợ k lấy 1 lần gọi điện hỏi thăm, thay vì nghe "em xin lỗi" thì nghe "có nặng lắm đâu" , thì thằng nào chả 3 máu 6 cơn, bạn cứ thử hỏi bất kỳ ngừoi phụ nữ đang làm dâu nào xem họ có bênh ng vợ k ? ông chồng sai khi đánh nhiều cái thôi.
Còn vụ ly hôn, xin đính chính với bạn là mẹ chồng k hề giàu, bố chồng có tiền nhưng chỉ giữ cho bản thân và cho thằng con nghiện cờ bạc, cô vợ vs ng chị chả dc 1 xu, điều này xảy ra đã mấy chục năm qua, giờ dựa vào đâu bạn cho rằng ông ta sẽ chu cấp đầy đủ cho cháu mình thế ?
Nhưng vấn đề tiền bạc chỉ là phụ, cái chính ở đây là đứa trẻ sẽ sống thế nào nếu ở vs mẹ, khi mà ông ngoại nó cục súc hứng lên là đánh bà ngoại nó , cậu ruột nó thì chỉ cờ bạc tệ nạn, mẹ nó thì lãnh cảm cam chịu, đối nhân xử thế như kiểu robot k cảm xúc... đứa bé sẽ lớn lên vs tâm sinh lý như nào trong môi trường đó ?
Lương giáo viên của cô vợ 3 cọc 3 đồng thì đừng nghĩ đến thuê nhà ở riêng, có ở riêng cũng k có tgian chăm nổi đứa bé. Trong khi nhà chồng k nát như vậy, rõ ràng đứa bé ở vs ông bà nội sẽ tốt hơn ở vs bên ngoại.
Toà sẽ xem xét lợi ích tốt nhất cho đứa bé, đặt nó làm trung tâm chứ k phải mặc định "luôn ưu tiên" đâu. Thiếu gì trường hợp nhà chồng thắng.