sao lúc đầu bị đập thì nhất quyết ko chịu bán dâm (dọa tự tử luôn thì phải), lúc sau bị Sở Khanh dụ rồi bị đập thì lại chịu nhỉ
Lúc đầu mụ kia là mới dọa nạt ra uy mà Thúy Kiều lấy con dao tự đâm tự tử luôn, mụ sợ cố gắng cứu chữa, vừa lo mất vốn vừa lo quan phủ hỏi thăm (vì ngày xưa, buôn phấn bán hương thì chả sao, nhưng nếu bắt ép con gái nhà lành làm mại dâm khiến người ta phải tự tử thì có khi bị trị tội đấy).
Sau đó Thúy Kiều tin đi theo Sở Khanh. Tuy trong thực tế Thúy Kiều chưa ngủ với Sở Khanh (lúc liên lạc hẹn đi Kiều cũng phải viết 1 tờ tin nhắn quăng qua vách) nhưng việc bỏ lời ước (mụ cho Kiều ra ở lầu Ngưng Bích, hứa ko bắt bán dâm và sẽ gả chồng khi có dịp) mà đi theo 1 người đàn ông làm mụ có cớ lu loa lên bảo là con này ko phải gái nhà lành mà cũng là đứa phong tình theo trai. Do đó Kiều mất tư thế "chính danh" với xã hội, dù người gần đó họ thừa hiểu là cô này bị lừa vì họ đã biết là thằng Sở Khanh kia chuyên nghề hãm hại phụ nữ kiểu đó, phối hợp chặt chẽ với mụ Tú Bà:
Mã Kiều lại ngỏ ý ra dặn lời:
Thôi đà mắc lận thì thôi!
Đi đâu chẳng biết con người Sở Khanh?
Bạc tình nổi tiếng lầu xanh.
Một tay chôn giết mấy cành phù dung!
Đà đao lập sẵng chước dùng
Lạ gì một cốt một đồng xưa nay!
Lúc này mụ mới lôi Kiều ra, lột trần đánh đập hàng trăm roi sống đi chết lại, nên Kiều phải theo đấy.
Và tất nhiên lần này người ta đã đề phòng rồi chứ dao đâu mà Kiều tự tử được nữa.
Chi tiết của việc đánh đập hành hạ thì trong Thanh Tâm Tài Nhân tả kỹ hơn/