Lối sống bần nông đúng là hãm thật

nếu mà kể bần nông như này thì nội ngoại nhà tôi không hết được mất :):) bên ngoại thì trí thức hơn, ông bà vs mấy ông cậu thì ok, lâu lâu vòi vĩnh tí chả sao, nhưng bọn họ hàng mới hãm, nhà có 2 ông bà già, cứ vào ngó nghiêng rồi thấy gì được là lấy hết, vay tiền rồi đứng lên tuyên bố không trả, được vài hôm lại qua vay mới vcl :nosebleed::nosebleed: ông tôi lúc đầu còn cho chứ sau này có dấm dúi không thì không biết.Còn bên nội thì ôi thôi, một lô một lốc :embarrassed::embarrassed: biết là nhục mà cứ thấy ăn được là đớp, tới khi lòi ra thì à ừ thì :embarrassed::embarrassed:
 
Bụt chùa nhà không thiêng....Có 1 thực tế là dân nông thôn VN rất lạ...BS/DS dặn thì ít khi nghe....nhưng trà dư tửu hậu 2 3 ông bạn ất ơ nào đó khuyên mua cây rừng, hay đi cúng, làm phép, hay uống thuốc Tàu gì đó thì tin răm rắp...
 
Thôi, nếu bầm không nghe thì chịu khó thuê một cô y tá, tuần ghé 3-4 bữa thím ạ. Lộ trình thuốc thang thế nào thì thông tin cho mình.
 
Nhà mình tính ra có ba, mẹ, chị ,em gái là dược sĩ. Ngày ba bị đột quỵ, trước khi bị, ba phát hiện huyết áp quá nhanh ko kịp lấy thuốc uống, chỉ kịp kêu đứa em gái, em gái gọi cho chị và mẹ, sau đó là anh rể và chị anh rể tới.
Kết quả hơn 1 tiếng 30 phút ba mới vào bệnh viện, dù nhà cách bệnh viện gần nhất 200m. Xe cấp cứu gần nhất chỉ cần 5 phút là tới, muốn tới bv nào cũng nhanh nhưng mẹ, chị, em gái lại ngồi chờ xe cứu thương của BV 115 tới mất 1 tiếng.
Sau khi ba đã lên xe cấp cứu mới gọi cho mình. Mình hỏi thì bảo ba vừa bị đột quỵ là phát hiện kịp, mình lúc đó cứ đinh ninh là phát hiện lúc vừa bị đột quỵ thì còn nhiều cơ hội cứu, ai dè lúc mình tới thì bác sĩ chụp hình xong thông báo bảo đứt mạch máu não, máu tràn khắp não, chỉ còn 1 vùng bằng cái mắt kính là ko có máu. Mình ngay lặp tức gọi cho các cô chú ngoài HN báo tinh chuẩn bị hậu sự, ba ko qua khỏi.
Mình vẫn thắc mắc, nếu ba kịp uống thuốc hạ huyết áp cấp tốc thì liệu có đứt mạch máu não ko. Và vì sao có 5 người ở nhà mà lại quên hẳn ko gọi cho mình ngay khi ba bị tai biến, dù đứa con mình gần 18 tháng vẫn đang ở nhà, mọi người vẫn nhớ canh con thằng H, nhưng tuyệt nhiên ko ai gọi. Tới lúc hỏi kỹ thì bảo do hoảng quá ko nhớ. Ko nhớ ra mình nhưng đứa con mình thì đang ở nhà mà, sao lại quên mình nhỉ?
Hỏi chị vì sau ko đưa ba đi liền mà chờ cấp cứu xa vậy, chị bảo ko nhớ có bv ở gần nhà. Nhưng nguyên nhân sâu xa là do mẹ sợ tốn tiền, do bv gần nhà có chữ QUỐC TẾ, dù thu nhập ba mẹ hơn 100tr/tháng, ba vào bv trễ lý do vì mẹ tiếc tiền, chị nhớ ra bv đó gọi thì xe cc bv 115 sau 1 tiếng chờ đợi cũng vừa tới.
Hỏi vì sau biết ba bị tăng huyết áp lại cho uống thuốc hạ huyết áp dạng nuốt uống, loại này tác dụng quá chậm. Nhà thuốc kế bên có bán thuốc ngậm dưới lưỡi ko nhớ ra mua, chị bảo tại tưởng mẹ rành nên mẹ bảo uống thuốc nào thì uống thuốc đó. em gái vừa học xong bài thuốc trị cao huyết áp ở trường bữa trước, thấy là lạ nhưng nhát ko dám nhắc.
Ba mẹ vợ cũng huyết áp cao, dặn bên vợ chuẩn bị sẵn thuốc ngậm dưới lưỡi để hạ huyết áp cấp tốc, xe cứu thương ko rõ có thuốc chích hạ huyết áp cấp tốc ko, vì thuốc chích chỉ bv có.
Mẹ mình nói chuyện tầm 5 phút, trái ý là chửi điên cuồng, chửi ko giới hạn, chửi ko bờ bến, chửi mấy chục năm vẫn còn chửi, nói chung miễn giao tiếp,
Chia buồn, cái tính đó không sửa được đâu.

Mẹ tôi cũng tiết kiệm kiểu dở hơi vậy đó. Đồ trong tủ lạnh để cả tuần, ôi thiu bốc mùi rồi còn ăn.Tôi mắng cho bao nhiêu lần rồi vẫn không chịu sửa, đã bảo là ăn mà bổ béo thì đã đành, đằng này khác gì ăn chất độc vào người mà còn cố. Có lần biết tôi ghét đồ ăn hỏng, thịt có mùi rồi còn chiên lên, cho gia vị sực nức lên để át mùi lừa cho tôi ăn o_O

Nước có mùi, tôi nhắc mua máy lọc nước cả 10 năm rồi còn không chịu mua, đưa tiền cho mua cũng không mua. Tôi ở chỗ khác, chỉ ngày lễ mới về nên cũng không gọi lắp được. Hôm vừa rồi đi khám sk phát hiện ra sỏi thận, tiền chữa có khi gấp mấy lần tiền máy lọc nước. Nói chung tiết kiệm kiểu này là tiết kiệm ngu, vừa chuốc khổ vào người mà thực chất lại là lãng phí.
 
Tao cãi nhau với bà già mấy năm nay vì cái tính này rồi mà đéo chịu nghe thì biết làm thế nào, đợt này ông gia tao bị tai biến, ầm ĩ lên chỉ hại ông già tao suy nghĩ thêm mà đi sớm thôi.
Mấy con mụ hàng xóm tao chửi luôn rồi mà vẫn mò sang kìa, bọn tao ở HN chỉ cuối tuần mới về quê được chứ có phải ngày đ nào cũng ở nhà đâu mà canh.
Có thể mày chưa gặp phải tình trạng như tao thì m đ biết được, cl j mà yếu đuối với ko yếu đuối, t mà nhu nhược thì giờ đã ko gánh nổi vợ con tao với ông bà già ở quê rồi.
thế thì kệ đi nhé. Mày là phận con, nói mãi mẹ không nghe thì chịu thôi, mẹ mày giết chết bố mày thì mày cũng chỉ đứng nhìn thôi. Mày yếu đuối ở chỗ không dám làm tới cùng, từ mặt bố mẹ, dọa giết hàng xóm, nếu phải làm đến cùng thì tao chơi khô máu luôn. Còn nếu cảm thấy mình không có cái gan đó, thì im lặng đứng nhìn đi.
 
Nhiều cái thốn lắm các anh. Tôi có mấy bà dì ở quê, ở nhà chồng nuôi ko đi làm nên kém hiểu biết, nhưng lại còn cố tỏ ra ta đây giỏi nên cái gì cũng bắt người khác làm theo ý mình. Bố mẹ tôi bệnh thì kêu phải uống thuốc này, ăn cái này cái kia, nhiều cái nói ra vừa dài vừa tức, đi làm ăn xa về thấy cảnh nhà nản lắm. Nhiều lúc bực lên chỉ muốn đập chết mấy mụ bần tiện kia nhưng nhịn được, không nhà lại mấy cái mạng đi cùng một lúc.
 
Chịu thôi bạn à. Do bố mẹ bạn tâm lý dễ bị dao động, không có lập trường kiên định thì chịu, như nhà mình thì mình cũng biết chút ít về đồ điện tử nên mặc nhiên các thứ trong nhà mà liên quan điện tử như tivi, tủ lạnh... thì đều kệ mình xử lý. Bà chị mình làm bác sỹ nên các vấn đề thuốc thang bao giờ cũng hỏi bà ấy hết. Hàng xóm các thứ đừng hòng lay động ông bà nếu 2 đứa mình đã có ý kiến. Bạn giờ ngồi nói chuyện thẳng thắn với bố mẹ phân tích rõ lợi hại, cần thiết thì chửi nhau cả với mấy mẹ ngồi buôn lê ở nhà bạn ( mục đích để mấy bả giận đéo sang nữa cho đỡ lắm chuyện), làm hết nước hết cái như thế rồi mà không được nữa thì
cVL81H2.gif
, bạn cũng đã làm tròn chữ hiếu rồi nên không cần lăn tăn gì nữa cả.
EHVoibS.png
Đúng là bố mẹ em không có lập trường, tâm lý cũng hay bị dao động thật. Chs càng già càng thay tính đổi nết, ngày xưa có thế đâu. :(
 
Cách duy nhất cứu ông già là chuyển lên TP sống cùng con cái để tiện chăm sóc. Ông già thớt ngày bé nuôi dc thớt thì bây h thớt cũng nên đáp lại thôi
Chứ sống cùng môi trường vs lũ súc sinh vậy thì sớm muộn cũng chết, ko vì bệnh thì cũng vì trầm cảm do lời ra tiếng vào :LOL:
Lối sống bầy đàn súc vật đó cứ tưởng là chân chất, thật thà, hay quan tâm nhau nhưng thực sự nó hãm lôz, giẻ rách vkl :unsure::sneaky:

Gửi từ cuốc thoại bằng vozFApp
Tôi cũng nhiều lần bảo ông bà lên sống cùng rồi nhưng ông bà nói nhà thành phố không có không gian, ô nhiễm, muốn ở quê cho thoải mái.
 
Có ngày tăng xông mà chết với bà già mất. Sáng nay đéo hiểu ngứa mồm hay sao tự dưng gọi điện nói bọn em bảo thuốc chúng mày mua chả hiệu nghiệm j, bỏ không uống nữa (trong khi chỗ thuốc còn lại phải tầm 15-16tr) trong khi đó bọn em mua toàn thuốc đắt tiền, người ngoài mách cho ba cái thuốc lăng nhăng thì tôn lên làm thánh.
Chán đéo buồn nói nữa, tức quá em gọi điện xả 1 trận rồi tắt máy luôn, cũng cố hết sức làm tròn chữ hiếu rồi, ngu dốt + bần nông thì khổ thôi.
 
Nghe khổ vcl. Chuyện gì chứ chuyện của obz là chuyện khó nhất trên đời. Nhiều chuyện vừa thấy ghét lại vừa thấy thương.

Gửi từ Xiaomi Redmi 7 bằng vozFApp
 
Xóm tôi chiều nào cũng tụm 3 bà ngồi nói chuyện nhà ng này, người nọ, chiều nào cũng như chiều nào, cô vít thì bịt khẩu trang ra ngồi tám, trc còn đi ngang qua cúi đầu chào, tôi giờ đi ngang qua éo thèm nhìn, mấy khọm già nhiều chuyện cả xóm éo ai ưa :sneaky:
 
Bố mình cũng thế cứ tin thuốc nam thuốc bắt ( vì ông ngoại mình có làm thuốc tể) lúc nào cũng coi thường tây y. Bố bị xẹp đốt sống lưng bị đau mấy ngày đi đứng khó khăn chân tay phù nề, mình mới kêu là đi khám đi thì kết quả là bị thương tuyến thượng thận vì thuốc nam thuốc tể có chất corit gì gì đó mình ko nhớ tên. Khuyên các bác có cần chữa thuốc nam thuốc bắc thì kiếm chỗ uy tín vào ko thì nó trộn chất đó
 
Vấn đề ở đây là do fen. Con cái trưởng thành (hơn tuổi tôi, tôi 94 chưa vợ) nên ngồi nói chuyện thẳng với gia đình. Đưa ra chính kiến và bảo vệ nó thì chả có bà hàng xóm bội bạc hay bác sĩ nào làm khó mất dạy được cả. Bỏ chút thời gian về nhà và làm như tôi bảo nếu fen muốn bố sống khoẻ. Chứ không phải lên đây lập topic để vozer vào bàn luận với tỉ lệ: 3 coment thì có 2 đứa chửi.
Ko dễ thế đâu bạn ơi, tư duy bần nông nó ăn vào máu rồi nói không ai nghe đâu.
 
kinh nghiệm của tôi khi đối diện với các cụ là: quỳ.
quỳ xuống, nói lý lẽ rõ ràng, ngắn gọn. may thì các cụ chịu nghe, không thì cũng chỉ còn cách chiều theo ý các cụ thôi.
mà chả hiểu sao các cụ có tâm lý không tin tưởng con cháu, toàn thích nghe bọn vớ vẩn bên ngoài =.=
Cái này là tâm lý tin người dưng thôi. Kiểu như người dưng thì họ khuyên mình cái gì họ đâu có lợi gì đâu, cho nên tin. Còn con cái thì tính đủ đường, kiểu "ko biết nó nói xạo hay thật, nó có lợi dụng mình ko, blah blah".
Đó cũng là lý do tại sao các thím dễ dàng tâm sự với người lạ.
Bố mình cũng thế cứ tin thuốc nam thuốc bắt ( vì ông ngoại mình có làm thuốc tể) lúc nào cũng coi thường tây y. Bố bị xẹp đốt sống lưng bị đau mấy ngày đi đứng khó khăn chân tay phù nề, mình mới kêu là đi khám đi thì kết quả là bị thương tuyến thượng thận vì thuốc nam thuốc tể có chất corit gì gì đó mình ko nhớ tên. Khuyên các bác có cần chữa thuốc nam thuốc bắc thì kiếm chỗ uy tín vào ko thì nó trộn chất đó
Còn cái này thì là do hồi xưa có thể bố bạn bị 1 bệnh nào đó, thuốc tây uống ko hết, nhưng chưa theo đông y thì hết, nên tạo thành phản xạ tự nhiên trong não. Sau này cứ mặc định là thuốc tây cùi đông y tốt.
Cái này có nhiều thí nghiệm rồi, nổi tiếng nhất là thí nghiệm con chó Pavlov.

To thớt: sau khi thớt hiểu được tâm lý ba mẹ mình, mong thớt có cách nói chuyện phù hợp để thuyết phục 2 bác, cần thiết thì phang bằng chứng khoa học vào. Chuyện của thớt khó nhằn nhất là mẹ thớt thôi. Theo tôi thấy có thể nói cho ba thớt hiểu, rồi ba thớt khắc chế mẹ thớt.
Còn bọn hàng xóm thì thôi mặc kệ. Chúng ta ko có thời gian để làm hài lòng những người GATO thớt ạ. Bọn họ cũng là gato gia đình thớt có con dâu làm bác sĩ thôi, nên được dịp phải chì chiết bêu rếu chứ. Cách tốt nhất khi đối diện với bọn người này là làm chúng thỏa mãn càng nhanh càng tốt, hùa theo cái chì chiết của họ.

Hàng xóm: "Con dâu ông làm bác sĩ mà sao mãi ko hết bệnh thế này"
Ba thớt: "Tôi cũng chửi nó như thế, nó chỉ biết gãi đầu gãi tai rồi nói cái này con ko được học bố ạ. Tôi cũng chả biết làm sao, nên về quê dưỡng già đây. Cứ quê là nhất bác ạ".

Khi họ thấy mình được đồng ý quá nhanh, tự dưng bao nhiêu câu nói chuẩn bị đốp chát nó ko còn tác dụng :shame:
 
Vấn đề ở đây là do fen. Con cái trưởng thành (hơn tuổi tôi, tôi 94 chưa vợ) nên ngồi nói chuyện thẳng với gia đình. Đưa ra chính kiến và bảo vệ nó thì chả có bà hàng xóm bội bạc hay bác sĩ nào làm khó mất dạy được cả. Bỏ chút thời gian về nhà và làm như tôi bảo nếu fen muốn bố sống khoẻ. Chứ không phải lên đây lập topic để vozer vào bàn luận với tỉ lệ: 3 coment thì có 2 đứa chửi.

Giọng nghe có vẻ trải đời nhưng thực ra lại chả biết mẹ gì cả :beauty: :beauty: :beauty:
 
Back
Top