Con người là loài động vật bầy đàn, con người sinh ra không để sống cô độc nên lựa chọn sự cô độc là lựa chọn sự khó khăn. muốn cô độc, cô đơn thì bên cạnh tố chất cần phải luyện tập rất nhiều. osho là kẻ dành nhiều lời để ngợi ca sự cô đơn, cô độc, nhưng bản thân ông ấy cũng không chịu nổi cái điều mà ông ấy ngợi ca. ông ấy không cô độc vì ông ấy sống với cả bầu đoàn đệ tử. ông ấy cũng không cô đơn bởi vì ông ấy nói quá nhiều. kẻ cô đơn là kẻ tuyệt đối không nói gì. nói, không chỉ là việc việc dùng mồm, mà dùng tay viết (rồi public) cũng là một cách nói. còn lảm nhảm là còn bầy đàn tính, còn chưa phải khí độ của kẻ cô đơn.
sống cô độc là lựa chọn và ngày nay ở phương tây lối sống một mình, hướng nội, cô độc, cô đơn (gọi tóm lại là lối tự kỉ) đang trở thành mốt (tự kỉ rất ngầu - autism so cool). sự bầy đàn vốn dĩ không xấu, ngược lại nó còn tốt bởi nó thuộc tự nhiên, nhưng từ khi bầy đàn tính tương tác với công nghệ hiện đã thì bầy đàn phát huy những mặt xấu. bầy đàn tính trong khí quyển chủ nghĩa vật chất, trong môi trường ý thức hệ phô trương, khiến bầy đàn sinh ra những áp lực. và người ta trốn tránh những áp lực ấy bằng cách đi vào rừng cao núi sâu để "hướng nội", để truy tầm "cô đơn". ngoài ra thì không thể không thừa nhận rằng những chữ như "cô đơn", "hướng nội", "nội tâm", "đơn độc"...v.v nghe có cái vẻ gì rất lãng đãng mộng mơ bồng bềnh thi vị. nói chung là rất chi tao nhã. chưa kể chúng còn phù hợp đến kinh ngạc với trào lưu sống sô đíp (so deep) đang được cổ động rầm rầm. tuy nhiên, một đời sống nội tâm thật sự không thể trở thành mốt. đời sống nội tâm là đời sống trọn vẹn cá nhân, không gì lố bịch hơn khi đời sống ấy thành một thứ phong trào. motyp hướng nội, thích sự tĩnh lặng, yêu nỗi cô đơn, không bao giờ là kết quả của thói a dua đua đòi hóng hớt. hướng nội là thiên hướng, cô đơn là khả năng. những phẩm tính, xu hướng đó không phải là nội dung, những cái gạch đầu dòng trong một bảng lựa chọn bởi chúng là những năng lực, những thuộc tính thiên bẩm. không thuộc tạng hướng nội, không có năng lực chịu đựng cô độc, nhưng theo nhau cố tình cô đơn sô đíp. hùa nhau nghiêm trang cô đơn, hò nhau trịnh trọng hướng nội. lậm lừ, xa cách, thu mình, kiêu bạc, hỉm nguy, và bí ẩn..., kết cuộc tất yếu là chập cheng hâm hấp. tất nhiên, sô đíp cũng vậy. cố gắng để sô đíp chắc chắn thành quả gặt hái về sẽ là một sự nhạt nhẽo. nông cạn một cách rất sô đíp, có gì lố bịch hơn? sâu sắc một cách rất comedy, còn gì thảm hại hơn? "don't try"! hồn nhiên nông cạn, ta tự nhiên so deep. bình thản bầy đàn, ta tự nhiên thiện hảo đường hoàng.
Nguồn: Bác Văn Vương.