Dạo này mình khá nhàn rỗi vào buổi tối, nếu không ngại thím có thể ib mình, biết đâu lại có được người bạn mới.....
Xin lỗi mod và mems nếu thớt làm loãng forum. Xin tư vấn xong em xóa.
Em muốn hỏi, lúc buồn, thì các thím làm sao tìm người nói chuyện? Hồi xưa em có lên voz, trả phí 100k/ giờ, tìm người lắng nghe, thế nào đó em bị dạy dỗ ngược, rằng chắc cuộc sống ko ổn này nọ; tìm zalo faceb em làm phiền, em sợ quá block luôn.
Em là nữ, đang giảng viên ĐH. Do môi trường làm việc, nên không có tình cảm với đồng nghiệp hay tâm sự gì với sinh viên được (em hạn chế có quan hệ tâm sự cá nhân với đồng nghiệp chỗ làm).
Đợt trước search google, thấy tinder, cũng tạo acc thử, chưa quẹt được ai thì nyc phát hiện, sạc một trận. Đại loại toàn bọn lừa đảo rau cỏ, anh lo cho em, xóa app đi. Ok em xóa acc xóa app. Đúng ra là không có quyền gì cấm cản, nhưng em cũng ngại lừa đảo, với sinh viên thấy thì đánh giá.
Em có đi khám tâm lý, tâm sự bs (?!?), bs cũng trầm cảm, bs bảo ko sao, miễn đặt ngưỡng đừng tự sát là dc (?!?!) rốt cục bs khuyên nên gắn bó với ny hay ai đó tâm sự, tự làm mình ổn -_- Sau thành bạn luôn.
Em vẫn đi dạy, vẫn ngoại khóa với sinh viên, đi học thêm... đừng thím nào bảo em ra ngoài nhiều hơn nhé. Cả ngày đi làm, tối về muốn nói chuyện với ai đó thôi. Tối cũng đi nữa thì bỏ đi.
Hoặc có app nào kiếm ng nói chuyện an toàn, ko dính lừa đảo gạ chịch không? Hỏi nghiêm túc, cảm ơn các thím.
chưa ngủ à thímKhi stress t thường hút thuốc, hút xong thấy tâm trạng được giải toả 1 phần
ngủ sớm đi bạnBuồn thì ngồi nghe nhạc, nhâm nhi lon bia cũng ổn
Mình hay thế, có điều ngâm nhi hơi nhiều lon
Gửi bằng vozFApp
Ai cũng trầm cảm nhẹ, ai cũng cô đơn. Dù có bạn bè thân ngày nào cũng chén chú chén anh, chị em thân thiết mua đồ lót cũng gọi nhau đi thì cũng có những tâm sự ko chia sẻ được. Nói ra sợ người kia cười. Nếu có gia đình thì có thể nc với vợ chồng, còn ko sẽ càng thảm vì ko chia sẻ được mà tìm người khác lại phát sinh quan hệ phức tạp.
Tôi cũng trải qua nhiều lần như thế, những thú vui thể thao hoặc chi tiền tìm 1 cái gì đó để chơi nó cũng chỉ nhất thời thôi. Vậy cách xử lý của tôi là như nào, đó là cân bằng lại cuộc sống giữa công việc và relax. Công việc thì đang rảnh hả, cày đi học thêm đi làm thêm đi cho nó bận vào, cho nó ra tiền thì mới có động lực. Trong lúc đó lại quen thêm network mới của công việc. Xong việc chưa, xong rồi thì đi chơi. 1 thú chơi nếu cứ ngồi mãi 1 chỗ thì chán, đi du lịch là 1 cách hay nhưng đi như nào thì tùy sở thích, có người đi 1 mình, có người phải đi với bạn, vậy nếu ko có bạn thì sao. Cứ đi sẽ có bạn, trước đi tour ghép có mấy ông bà toàn giám đốc cty, nhưng bạn bè họ phải đi làm còn họ thì có tiền có time, nhưng lại ko thích lái xe độc hành nên họ mua tour ghép, rẻ thôi đi cùng 1 loạt người khác. Cũng ko cần sang xịn, lên núi, tây bắc , tây nguyên.... có 1 ông mình với lão ngồi nc từ 11h đêm tới 2h sáng ở Lào cai, giàu vãi nhái. Xa hơn thì đi nước ngoài, tự đi nước ngoài cũng là 1 trải nghiệm thử thách bản thân đấy.
Đại loại là bạn phải mở rộng cái hồ trong người bạn ra, còn bạn mà như cốc nước thì bỏ 1 thìa muối (sự buồn đó) là bạn đã mặn rồi. Còn như cái chậu thì 1 thìa ko xi nhê, như cái hồ thì éo quan tâm luôn.