Mâu thuẫn với mẹ ruột, chắc sắp phải dọn ra khỏi nhà

trường hợp này mình chả biết tư vấn sao cho bạn nữa!
thôi mình chơi với con mèo xíu rồi đi ngủ
WawmAwM.png
WawmAwM.png
Chụp ảnh Mòe đi thiếm :D
 
E cũng bàn vs ny là khi nào có nền tảng tài chính vững chãi mới cưới, vì cưới xong e muốn ở riêng mà ny e cứ lăn tăn vụ ở riêng nên e cũng chán chả buồn nói, tập trung lo sự nghiệp của bản thân thôi, cùng lắm đéo cưới nữa, có nhiều tiền là được.
À .
Cái này thì khuyên thím đc vì mình qua cầu rồi.

Lúc còn giai tân mình nghĩ phải có của ăn của để rồi mới lấy vk đc.

Sự thực là kết hôn rồi thì mới dành dụm được bạn nhé. Lương về là vk cầm. Chứ trước đó đi rải gần hết.

Bạn 24, thì chắc bạn giai tầm 26t rồi thì cưới đi.
 
Mẹ nào mà ko thương con chứ. Nhiều ng họ khẩu xà tâm phật đó thớt.
Huống hồ mẹ có mỗi mình bạn, mẹ tui cũng hay chửi đay nghiến tui lắm. Nói tui làm khổ mẹ, nói tui mất dạy giống th anh tui cãi mẹ. Nhưng mà ko bh giờ chửi đĩ điếm bh hết. Lúc bị chửi uất ức lắm, nghĩ mẹ chả thương gì mình cả , thà ko có mẹ thì hơn. Nhưng mà khi tui xảy ra chuyện hay bị ng khác ức hiếp thì mẹ là ng đầu tiên nhảy ra bảo vệ tui. Xong, đó mẹ con cãi nhau , giận nhau rồi 1 câu hỏi nay ăn gì? Mai ăn gì là quên hết ah. Sao có thể để bụng đc, thớt còn đi làm thì cứ chuyển đi xa mà làm đỡ va chạm nhưng đừng mặc kệ mẹ của thớt nhen.
Khẩu xà tâm phật cái gì mà xà suất ngày thế. Như thế là khẩu xà tâm rắn rồi còn. Bạn kia càng ngày càng nghe chửi sẽ càng stress và sẽ bị ảnh hưởng tâm lý.

Cách ổn thoả nhất là thớt cứ đi học/đi làm xa, năm về vài lần nghe chửi rồi lại đi tiếp. Về lâu dài thì lấy chồng, thi thoảng vợ chồng xách đít về nghe chửi vài hôm.
 
Bác nói rõ hơn chút đc ko, chứ giờ e rối lắm, sắp tới giới hạn chịu đựng của e rồi, như giọt nước sắp tràn ly vậy
Comment kia hơi tiêu cực chút. Đúng hơn là ra đi như thế nào. Nếu ra đi kiểu dằn dỗi vì con ko chịu được mẹ nữa thì có khi ko còn đường về. Nhưng nếu thím có lý do hợp lý kiểu như tìm được việc làm ngon ở chỗ xa hay lấy chồng thì đương nhiên vẫn êm đẹp thui. Nhà có một mẹ một con nên làm j cần cân nhắc và khéo chút. Người thân ruột thịt đến lúc ko còn bên ta mới biết ra nhiều điều.
 
Nếu thế thật thì chia buồn với thớt, mẹ với con gái mà còn thế thì chịu:(. T con trai mà hồi cấp 3 nhiều lúc lười, ở bẩn thì thi thoảng mẹ cũng có chửi tí thôi, cũng kiểu đi làm về mệt mà thấy tk con thì chổng đít lên xem tivi mà ko dọn nhà cửa cũng bực:beat_brick:.

Thớt ko hợp với mẹ thì vote lên SG mà ở riêng, thi thoảng về thăm thôi ko bà ấy ở một mình cũng buồn:sad:

Nói gì thì nói chứ người thưong mình nhất trong cuộc đời này chỉ có bố mẹ thôi, có gì ngon cũng nhường con hết:big_smile:, ốm đau cũng tiếc tiền ko dám đi khám để tiền cho con:pudency:. Mặc dù nhà t cũng thuộc dạng có ăn của để mặc dù cũng ko nhiều, nhiều lần cũng bảo ko cần phải lo tiền bạc cho con sau này, để mình tự lực cánh sinh, mà ô bà ko chịu nghe. Giờ chỉ biết cố giàu thật nhanh để bố mẹ ko phải quá lo về vấn đề tiền bạc nữa:ah:

Gửi từ Xiaomi M2007J20CG bằng vozFApp
 
Mẹ thớt có công nuôi dưỡng ko có nghĩa thím phải sống cùng để suốt ngày ăn chửi như vậy, những người bảo thủ như vậy cả đời cũng không thay đổi được đâu. Tốt nhất là dọn đi cho lành
 
Chuyện thường mà, bà già mình cũng thế dù k đến mức như mẹ bạn. Kiểu thích can thiệp và điều khiển người khác dù tâm địa k xấu. Theo mình thì độc lập tự do hạnh phúc. Bạn cứ kiếm việc rồi ở riêng, qua chơi và chăm lo là ok rồi. Như mình dù làm cách có 40 km nhưng lâu lâu mình mới qua nhà dù mình có lái xe và cũng thường xuyên di chuyển. Về nhà mình hạn chế tranh cãi, chỉ nói chuyện thông thường. Còn mình cũng k cho phép can thiệp sâu vào cuộc sống cá nhân, con cái mình.
 
Khi bạn đi, bạn sẽ đối mặt với hai lựa chọn: Hoặc để mẹ làm giấy từ con, từ nay không được về nữa, coi như không còn liên quan đến gia đình hoặc ở lại nhà. Mà theo mình thì bạn đừng ép mẹ bạn tới mức đó, khó kiểm soát lắm. Mà đấy là mình nói thế thôi chứ cũng tùy vào mẹ bạn nữa. Cái giấy đó nếu được phường xác nhận thì không bao giờ rút lại được nhé.
cháu này bớt nói chuyện khùng điên giùm nhé!
 
Các loại bệnh tâm thần thường gặp
  • 2.1. Rối loạn lo âu. ...
  • 2.2. Rối loạn tâm trạng. ...
  • 2.3. Rối loạn tâm thần. ...
  • 2.4. Rối loạn ăn uống. ...
  • 2.5. Rối loạn kiểm soát bốc đồng và nghiện. ...
  • 2.6. Rối loạn nhân cách.
Các thanh niên thay vì nghĩ cách giải quyết cốt lõi của vẫn đề toàn rủ nhau bỏ nhà đi. Tại sao các bạn ko nghĩ cách trị bệnh cho họ mà lại bỏ rơi họ?
thế nên cho vào viện tâm thần hay tự nghĩ rằng mình có đủ năng lực để chữa trị?
 
Tốt nhất cứ ở cùng, nhưng biết tính mẹ thế thì mỗi lần cụ chửi cứ im lặng, không cự cãi, không phản kháng, vài lần là chán thôi, mẹ mình chứ mẹ ai, nhiều người mong có mẹ để mẹ chửi mắng còn không đc. =((
 
Tốt nhất cứ ở cùng, nhưng biết tính mẹ thế thì mỗi lần cụ chửi cứ im lặng, không cự cãi, không phản kháng, vài lần là chán thôi, mẹ mình chứ mẹ ai, nhiều người mong có mẹ để mẹ chửi mắng còn không đc. =((
Chán á ? Fen sống hạnh phúc êm đềm fen đéo hiểu đâu :smile:
 
T đang nói quan điểm của m về việc mẹ chửi con gái là con đĩ *** giật chồng là "đúng sai tùy quan điểm", đéo có quan điểm *** gì ở đây hết, mẹ chửi con gái như vậy là sai vì bạn chủ thớt không làm đĩ cũng không giật chồng ai, bớt ngụy biện lại đi cháu
Thì bạn bảo sai thì là sai, đó là quan điểm của bạn, mình không tranh cãi.
Tôi cũng k bảo mẹ thớt như vậy là đúng, tôi chỉ bảo đó là quan điểm của bà ấy.
Cách tiếp cận của tôi với một vấn đề là không đổ lỗi, không tranh cãi, mà giải quyết nó.
Cái tôi đưa ra là cách giải quyết của tôi trong trường hợp của chủ thớt: nếu muốn ở với mẹ, tự thay đổi, chấp nhận hiện tại - nếu không chấp nhận được việc bị chửi rủa thì ra đi.
Việc tranh cãi, phân định ai đúng - ai sai không giải quyết được gì trong tình huống này.
Quan trọng là chủ thớt biết mình thực sự muốn gì.
 
tâm thần nhẹ thôi, kiểu chửi quen mới xả stress được, thớt nên ra ở riêng lâu lâu về chơi bữa thôi. chờ bả chết thì về mà lấy thừa kế, kệ đi chấp làm gì
 
Mình chỉ khuyên là bạn nên tìm niềm vui,cười nhiều hơn. Tại vì sống cùng kiểu người như vậy càng lâu thì ảnh hưởng tâm lý càng lớn và đừng nghĩ họ chết thì mọi chuyện sẽ kết thúc - họ sẽ như 1 bóng ma ám ảnh bạn cả đời .
Di chứng tâm lý sẽ rất nặng nề nên giải tỏa được phần nào hay phần ấy.
 
Mẹ nào mà ko thương con chứ. Nhiều ng họ khẩu xà tâm phật đó thớt.
Huống hồ mẹ có mỗi mình bạn, mẹ tui cũng hay chửi đay nghiến tui lắm. Nói tui làm khổ mẹ, nói tui mất dạy giống th anh tui cãi mẹ. Nhưng mà ko bh giờ chửi đĩ điếm bh hết. Lúc bị chửi uất ức lắm, nghĩ mẹ chả thương gì mình cả , thà ko có mẹ thì hơn. Nhưng mà khi tui xảy ra chuyện hay bị ng khác ức hiếp thì mẹ là ng đầu tiên nhảy ra bảo vệ tui. Xong, đó mẹ con cãi nhau , giận nhau rồi 1 câu hỏi nay ăn gì? Mai ăn gì là quên hết ah. Sao có thể để bụng đc, thớt còn đi làm thì cứ chuyển đi xa mà làm đỡ va chạm nhưng đừng mặc kệ mẹ của thớt nhen.
Câu kia nhầm rồi nha thím. Do thím chưa gặp thôi, gặp rồi thì không tưởng tượng được trên đời lại có thứ người có thể làm mẹ như vậy, làm những điều như vậy với con mình. Thứ súc sinh phá hoại cả 1 cuộc đời của đứa con duy nhất :) Mẹ thớt còn tốt chán so với thứ súc sinh mà mình gặp ngoài đời
 
Vkl hóa ra chủ thớt chém gió à
Em chém cái gì vậy bác? Lúc mẹ mới bệnh phải mổ cắt giáp nên 3 tháng đầu ko nói bình thường được, sau đó nói được thì mọi chuyện trầm trọng hơn. Hơi tí là "tụi mày thấy tao sắp chết nên đối xử khốn nạn với tao vậy hả? Tao có nhờ vả gì tụi bây chưa?". Mẹ nghĩ người thân ai cũng khốn nạn cả, chỉ có bạn bè mới tốt vs mẹ thôi. Đến nản. Noi dông dài sợ các bác ko hiểu chứ cảm giác có người chỉ chực chờ bắt bẻ từng câu từng chữ mình nói ra nó ức chế dữ lắm. Riết rồi trong nhà e như người câm vậy.
 
À .
Cái này thì khuyên thím đc vì mình qua cầu rồi.

Lúc còn giai tân mình nghĩ phải có của ăn của để rồi mới lấy vk đc.

Sự thực là kết hôn rồi thì mới dành dụm được bạn nhé. Lương về là vk cầm. Chứ trước đó đi rải gần hết.

Bạn 24, thì chắc bạn giai tầm 26t rồi thì cưới đi.
Em thì em muốn xây dựng tài chính cá nhân cho vững, ko dựa vào mẹ ruột và gia đình chồng khi kết hôn. Để sau này gia đình chồng có hó hé bảo e ăn hết của thì e say đéo ngay.
 
Back
Top